Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Chương 197: Quỷ Diện Trùng tiến hóa




Hai người này tìm đến hắn, chắc chắn không phải chỉ đơn giản là đánh giá cao tìm lực, chắc chắn bên trong có ẩn tình, tuy nhiên chưa có bằng chứng cụ thể, Tinh Hồn chưa dám đưa ra kết luận. Cầm lục bảo giới vật Nguyên Tử chân nhân đưa cho, truyền một tia thần thức vào, những vật thể bên trong toàn bộ hiện ra trong đại não cả. 
“Đồ tốt.” Tài nguyên bên trong, chí ít đủ để một gã đệ tử bình thường tu luyện trong nửa năm, hơn nữa đều là những đan dược cao cấp. 
Có tài nguyên này thì tạm thời không cần đi làm nhiệm vụ, Tinh Hồn bắt đầu nghĩ đến chuyện bế quan. 
Đi xuống tầng thứ hai, thiên địa linh khí vẫn đậm đặc, so với một trăm năm trước không có gì khác biệt. Trước khi bế quan, Tinh Hồn tìm đến phòng linh trùng, chẳng biết thời gian qua, bầy Quỷ Diện Trùng đã phát triển tới đâu. 
Vào bên trong, gốc cây màu vàng không có gì thay đổi, nhưng còn những quả trứng lấp lánh đủ màu sắc đã biến mất. 
Tinh Hồn thần niệm khẽ động liên hệ với bầy Quỷ Diện Trùng, bởi mắt thường và thần thức không nhìn thấy bọn chúng đâu cả. Đột nhiên trong không gian một tiếng *be be* vang lên, không gian vốn trống trải, đột ngột hiện ra một đám mây màu xanh lam, âm thanh tiếng *be be* chính là từ đám mây này. 
“Đây chính là Quỷ Diện Trùng sau khi tiến hóa?”
Đám mây màu xanh đó, dĩ nhiên lại chính là bầy Quỷ Diện Trùng đã hoàn toàn tiến hóa. 
Không ngờ bầy Quỷ Diện Trùng này cũng quá yêu nghiệt, nếu không phải trước khi tiến vào vô minh, Tinh Hồn đã giáng xuống phong ấn thần niệm mạnh hơn, bằng không hắn không tài nào tìm được bầy Quỷ Diện Trùng này. 
Thần thức của Tinh Hồn mạnh không thua kém tiên giả hậu kỳ Địa Tiên Cảnh, vậy mà vẫn vô pháp cảm nhận được. Nếu như dùng bầy Quỷ Diện Trùng này đánh lén, người trong cùng giai tuyệt đối không thể sống sót. 
Tuy nhiên, để khu động bầy Quỷ Diện Trùng số lượng gần năm ngàn con này không phải là một chuyện dễ dàng, chí ít muốn khu động cả bầy, tinh thần lực của hắn cần phải được mở rộng thêm nữa. 
Đối với bầy Quỷ Diện Trùng sau khi tiến hóa, Tinh Hồn rất hài lòng. Đây chính là một trong những con át chủ bài của hắn, là một đòn sát thủ vô cùng lợi hại. 
Tuy nhiên, tạm thời chưa cần phải thu hồi bọn chúng lại, vậy nên tạm thời cứ thả chúng ra. Rời khỏi phòng linh trùng, đột nhiên bên tai vang lên âm thanh tiếng ngáy. 
Vừa mới nghe thôi cũng đủ khiến Tinh Hồn muốn nổi đóa lên, lập tức tăng cước bộ đi về phía âm thanh tiếng ngáy đó. 
Đến nơi, chỉ thấy bên trong có rất nhiều những món đồ vật không nên có quăng ném lung tung, khiến cho không gian trở nên vô cùng bề bộn. Nằm chính giữa dĩ nhiên chính là Tiểu Ứng Long, không hiểu sao dù đang ngủ nhưng vẫn khiến cho người ta cảm giác nó rất là hèn hạ, đê tiện, vô liêm sỉ… cơ hồ bao nhiêu chữ nghĩ xấu xa nhất cũng không đủ để miêu tả cái gương mặt của nó lúc ngủ. 
- Khặc khặc, ôi cặp mông trắng quá… khặc khặc… cho bổn long bóp miếng nào…
Dường như nó đang mơ về cảnh tượng dâm tà nào đó, cái gương mặt càng lúc càng trở nên vô sỉ hơn, miệng không ngừng nói mớ, đến nỗi chẳng phát giác ra được Tinh Hồn đã tiếp cận. 
Nhìn cái bảng mặt đê tiện của nó lúc ngái ngủ nói mớ, lại nghĩ đến ánh mắt của Hồng chấp sự và Nguyên Tử chân nhân khi ấy nhìn mình thì lại ngứa gan lên. 
Trên tay, chiếc quần xanh nhỏ bị Tinh Hồn siết lại, sau đó dồn hết sức lực ném một cái thật mạnh, một tiếng *bép* vang lên thật to, kèm theo đó là một tiếng rên thảm thiết. 
- Mồ tổ các vị tiên sư, trời sập!
Đang ngủ ngon, Tiểu Ứng Long giật mình ú ớ hét thảm, biểu cảm hoảng hốt. 
Đến khi định thần lại thì thở ra một hơi, sau đó nhìn chiếc quần nằm trên người, nó bỗng nói:
- Ồ, hèn gì thấy số lượng bị thiếu, may là không bị mất. Ài, bổn long ăn ở tốt quá nên lão thiên mới tìm nó về giúp đây mà, đa tạ lão thiên…
Vui mừng vì nhìn thấy được chiếc quần vô tình đánh rơi, Tiểu Ứng Long ánh mắt cảm kích nhìn lên trời, nhưng ngay lập tức một luồng khí lạnh xâm nhập hết tứ chi toàn thân. Bởi vừa mới ngửa đầu lên, nó đã trông thấy một ánh mắt hình viên đạn đang nhìn chằm chằm. 
- Buổi sáng tốt lành, ha ha…
- Ha ha cái tiên sư nhà ngươi, con thằn lằn chết tiệt. 
Nhìn cái bản mặt của nó, Tinh Hồn tức giận tung ra một đấm vào gương mặt tròn trịa, chỉ thấy Tiểu Ứng Long giống như một quả bóng bay đập mặt lên trần nhà, rồi sau đó rơi bẹp xuống đất, chẳng rõ sống chết thế nào. 
Một vài giây sau, giọng nói như rên rỉ của nó mới tiếp tục:
- Bớ người ta, có kẻ hành hạ động vật đáng yêu…
- Ngươi thử nói thêm gì đó đi. 
Còn chưa nói hết thì Tinh Hồn đã bước đến trước mặt, gương mặt tối sầm, ánh mắt sáng lấp lánh, hai tay xoa xoa trước người, chỉ cần Tiểu Ứng Long hó hé câu nào nữa, khẳng định là sẽ bị hắn lột da ngay lập tức. 
Tiểu Ứng Long rùng mình, miệng nhe nụ cười với những chiếc răng bị sún, nói:
- Đại gia… có chuyện gì từ từ nói, chúng ta chẳng phải là huynh đệ tốt sao. Đại gia nỡ lòng nào đánh tiểu đệ như vậy, tiểu đệ rất đau lòng. 
- Từ giờ, cấm ngươi đi ăn trộm đồ của nữ đệ tử nữa. Nếu lại có chuyện, lão tử lột da ngươi xuống. 
- Nhất định… ha ha, tiểu đệ nhất định sẽ nghe theo. 
Mặc dù trong lòng rất muốn gào thét lên rằng “ngươi không thể đối xử với bổn long như vậy”, nhưng nhìn thấy Tinh Hồn đằng đằng sát khí, tựa hồ nói được làm được, Tiểu Ứng Long mới tạm thời đáp ứng hắn. Chỉ là ở trong lòng, có trời mới biết nó có thực sự quan tâm đến lời hứa này hay không. 
Cảnh cáo xong, mặc dù vẫn chưa hả giận, nhưng hiện tại bế quan vẫn quan trọng hơn, thế nên dù biết rằng lời hứa của nó không đáng tin, Tinh Hồn vẫn đành phải quay lưng đi khỏi. 
Đợi Tinh Hồn khuất bóng, Tiểu Ứng Long mới đứng thẳng dậy, gương mặt đanh đá, ngón tay chỉ thiên nói:
- Đời này bổn long tuyệt đối không buông bỏ thánh vật. Tiểu tử thúi, cứ đợi đó mà xem, sau này bổn long sẽ cho ngươi nếm mùi lợi hại. 
Lắc đầu thở dài, Tinh Hồn đi đến chính giữa động phủ tầng thứ hai, nơi linh khí tập trung nhiều nhất, cũng là phía bên trên long khẩu tùy thời có thể mở ra bất cứ lúc nào. 
Vận chuyển Hỗn Nguyên Thiên Thần Quyết, đằng sau lưng, chín không gian động thiên lần lượt hiện ra cùng lúc, ánh kim quang lập lờ tựa như chín tiểu mặt trời vậy, không ngừng luân chuyển xoay tròn, nhìn rất đẹp mắt. 
Kế tiếp, Tinh Hồn lại lấy ra Kết Phù Đan, đan dược phụ trợ cho tiên giả ngưng kết tiên phù, đột phá Phù Tiên Cảnh. Đây là đan dược phụ trợ cực kỳ quan trọng, dù là thiên tài hay là người bình thường khi đột phá Phù Tiên Cảnh đều sử dụng đến nó cả. 
Việc kết phù thất bại, không những ảnh hưởng đến căn cơ, mà khiến cho việc kết phù lần kế tiếp trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. 
Tinh Hồn dĩ nhiên cũng chẳng muốn nghĩ đến việc bản thân sẽ kết phù thất bại, vậy nên, sử dụng Kết Phù Đan để đảm bảo tỉ lệ thành công chẳng phải chuyện gì xấu hổ cả. 
Kết Phù Đan này phẩm chất rất cao, chính là loại Kết Phù Đan tốt nhất, gia tăng tỷ lệ thành công cao nhất, đồng thời khu trừ hậu quả với tỷ lệ cao nhất, nếu đem bán hẳn là một cái trên trời. Đương nhiên Tinh Hồn chẳng điên đến mức đem bán nó đi. 
Cho Kết Phù Đan vào miệng, đồng thời mở ra long khẩu, để cho linh khí từ linh mạch xông lên trên, vận chuyển Tạo Hóa Nhất Khí bắt đầu hấp nạp cỗ linh khí này. 
Tiến vào trong cơ thể, Kết Phù Đan tan rã ngay lập tức, hóa thành một dòng năng lượng màu xanh tràn vào thần hải. Toàn bộ nguyên lực xuất ra, Tinh Hồn biểu hiện nghiêm túc, bởi đây chính là thời khắc quan trọng nhất. 
Chỉ thấy bên trong thần hải rộng lớn, một nguồn lực lượng khổng lồ không ngừng dao động dữ dội, âm thanh ầm âm kinh biến phát ra, tạo thành một trường kinh thiên động địa. 
Trung tâm thần hải lờ mờ xuất hiện một cái tiên phù to lớn, nhỏ chừng một thước, sau đó nguyên lực không ngừng rót vào, khiến cho tiên phù chậm rãi lớn lên. Trong truyền thuyết mà tiên giả truyền tai nhau, cực hạn của tiên phù khi được ngưng kết cao chín thước. 
Tiên phù ngưng kết càng lớn, càng vững chắc, phù ảnh càng hỗn độn thì thành tựu tiên giả càng sau này càng to lớn. Mà không ngờ Tinh Hồn lại có thể ngưng kết được tiên phù cao chín thước, chỉ cần hắn có thể ổn định vững chắc căn cơ tiên phù chín thước này, nếu như để người khác biết được, nhất định sẽ ghen tỵ không thôi. 
Tiên phù cao chín thước, đây không phải là chuyện mà bất kỳ ai cũng làm được, cho dù đó có là thiên tài vạn năm có một đi nữa. Bởi khi ngưng kết tiên phù, khó khăn nhất chính là việc giữ sao cho tiên phù không bị sụp đổ. Bắt đầu lúc ngưng kết tiên phù cao ba thước thì liền xuất hiện dấu hiệu bị sụp đổ rồi. Đại đa số tiên giả bình thường đều dừng lại ở tiên phù cao ba thước, thiên tài thì ngưng kết tiên phù cao bốn thước, năm thước; tuyệt thế thiên tài thì ngưng kết tiên phù cao sáu thước, bảy thước; siêu cấp thiên tài thì cao tám thước; còn tiên phù chín thước, đó chính là siêu cấp yêu nghiệt thiên tài luôn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.