Đại Hiệp Hồn

Chương 26: Tỷ đệ luyến ái triền miên, thương xót giọt máu đào (1)




Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Dịch: Tệ Bạc
Biên: Lạc, Infinity

Hoa Mỹ Quyên cùng Hoa Vân Long ở sát bên cạnh nhau, bởi vì nàng chỉ lớn hơn Hoa Vân Long một tuổi, có thật nhiều tiếng nói chung, cho nên song phương chia sẻ mối quan hệ không có gì giấu nhau, lại tăng thêm Hoa Mỹ Quyên hết sức quan tâm săn sóc Hoa Vân Long như thục mẫu, cho nên nàng cũng không có gì cấm kỵ trước mặt Hoa Vân Long. Nàng vì chiếu cố Hoa Vân Long mà thường xuyên mặc đồ ngủ, quần lót mà qua lại giữa hai căn phòng liền kề nhau, có điều đến nay thì Hoa Vân Long cũng chưa có nhìn thấy được cái gì. Nhưng chính là bởi vì như thế mà trong lúc vô hình hai người đã chế tạo cơ hội, đã bắt đầu có quan hệ thân mật bất thường giữa bọn họ.
Tối hôm đó, Hoa Vân Long đi vào trong phòng Hoa Mỹ Quyên, bởi vì thời tiết nóng, nàng chỉ mặc hung y cùng tiết khố, bởi vì nàng đối với Hoa Vân Long cũng không có gì cấm kỵ, cho nên không có vì Hoa Vân Long đến mà phủ thêm áo ngoài. Lúc trước, khi hắn chứng kiến bộ dạng nửa thân trần thế này của Hoa Mỹ Quyên thì không cảm thấy cái gì cả, chỉ là thấy đại tỷ thật xinh đẹp, nhưng mà xưa đâu bằng nay, bây giờ Hoa Vân Long không còn là một tiểu tử chất phác không hiểu phong tình nữa, mà chính thức là một nam nhân đã cùng hai vị mẫu thân cùng nãi nãi hưởng qua ngon ngọt, hiểu được như thế nào là thưởng thức nữ nhân.
Hoa Vân Long lại dùng ánh mắt nam nhân thưởng thức nữ nhân đến xem đại tỷ Hoa Mỹ Quyên của mình, hắn cảm thấy Hoa Mỹ Quyên thật sự là cực kỳ gợi cảm: khuôn mặt hình cầu, chân mày lá liễu cong cong, mắt xếch trong veo như nước, miệng anh đào hồng nhuận phơn phớt, mày ngài mắt ngọc, da thịt trắng như băng tuyết, lộ ra nhã lệ cao quý, phong tư ngàn vạn; cánh tay mượt mà cùng đùi ngọc đầy đặn lộ ra bên ngoài tiểu y, tản mát ra thanh xuân đầy sức sống bức nhân. Bộ ngực cao cao nhô lên tựa hồ chịu không được món tiểu hung y trói buộc mà muốn chọc thủng áo đi ra; âm hộ tuy rằng bị quần lót chặt chẽ bao bọc, nhưng sự thật là nó lại mập đầy giống như đồi núi nhỏ, nhìn qua thì so với địa phương mê người thành thục chín mọng kia của hai vị mẫu thân còn muốn đầy đặn và dụ hoặc hơn. Hoa Vân Long không khỏi nhìn đến ngây người.
Hoa Mỹ Quyên thấy Hoa Vân Long dùng đôi mắt mê đắm mà nhìn chằm chằm trước ngực cùng hạ thân nàng, không khỏi xấu hổ đến đỏ mặt, xoay người sang chỗ khác, nũng nịu nói: “Ngươi sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn ta?”
“Ta là nhìn đại tỷ lớn lên quá xinh đẹp, tương lai không biết ai mới có đủ phúc khí cưới được ngươi.”
“Đáng ghét, ngươi dám giễu cợt ta?” Hoa Mỹ Quyên hờn dỗi lấy.
“Ta nói thật, đại tỷ, trong mắt ngươi thì ta là thế nào?”
“Ngươi bớt hồ đồ, ngươi làm sao có thể?” Hoa Mỹ Quyên mắng, có thể thấy được bên môi và khóe mắt rõ ràng mang theo một tia khó có thể cảm thấy vui vẻ.
“Ai nói không thể? Chỉ cần chúng ta thiệt tình yêu nhau là được.” Nói xong, Hoa Vân Long đi đến bên người nàng, vươn tay ôm vòng eo tinh tế của nàng, mặt dày xem xét nàng.
“Ngươi nằm mơ đi, dám đối với đại tỷ động thủ động cước.” Hoa Mỹ Quyên xấu hổ đỏ mặt, phất tay thoáng đẩy Hoa Vân Long ra, bởi vì Hoa Vân Long đang mất hồn mất vía, không đề phòng nàng nên bị nàng đẩy một cái lảo đảo, đụng phải trên mặt bàn.
Hoa Vân Long cố ý kinh hô một tiếng: “Ngươi sao lại làm vậy a? Đau chết ta.”
“Đụng ở đâu rồi, để cho tỷ nhìn xem…” Hoa Mỹ Quyên quan tâm lôi kéo cánh tay Hoa Vân Long hỏi.
Hoa Vân Long cố ý không có hảo ý mà bụm lấy hạ thân, nói: “Đại tỷ, đụng phải bảo bối của ta rồi…”
Hoa Mỹ Quyên ngượng ngùng xoay người sang chỗ khác, thấp giọng nói: “Thực xin lỗi, đại tỷ không phải cố ý, có nặng lắm không?”
“Không sao, còn không có bị ngươi đánh đến rơi xuống, bất quá có chút đau nhức, đại tỷ, ngươi tới an ủi nó một chút đi.” Hoa Vân Long lại nổi lên ý định đùa nghịch.
“An ủi ai a? Trên đời còn có loại an ủi như vậy sao? Quỷ nghịch ngợm, ngươi chỉ toàn nói những thứ tỷ không hiểu mà làm khó tỷ.” Hoa Mỹ Quyên thẹn thùng nói.
“Chuyện như vậy mà ngươi cũng không biết? Là thật hay giả đây?” Hoa Vân Long kinh ngạc đứng lên.
“Cái gì mà thật hay giả? Đại tỷ đã lừa gạt ngươi bao giờ chưa? Tỷ thật sự không biết mới hỏi ngươi nha.” Vẻ mặt Hoa Mỹ Quyên hoàn toàn mờ mịt, quả thật là một cô nương rất thuần khiết.
“Hảo tỷ tỷ của ta, ngươi thật đáng yêu.” Hoa Vân Long chỉ vào đồ vật đã hơi có chút hiện ra hình dáng giữa hai chân nói: “Ý ta là nó, bảo bối của nam nhân chúng ta, mà cũng là bảo bối của nữ nhân các ngươi, về phần làm sao an ủi nó nha…” Nói đến đây Hoa Vân Long cố ý dừng lại, không có hảo ý mà nhìn Hoa Mỹ Quyên cười.
Nàng bị Hoa Vân Long nói bậy chọc cho đỏ bừng cả khuôn mặt, thẹn thùng muôn dạng mà cúi đầu, Hoa Vân Long xuất kỳ bất ý bắt lấy bàn tay trắng như ngọc của nàng, đặt lên trên bảo bối của mình, nói: “Ta muốn ngươi lấy tay hướng nó nói xin lỗi.”
Hoa Mỹ Quyên ôn nhu thoáng véo nhẹ đại bảo bối của Hoa Vân Long, rồi lập tức rụt tay về, sẵng giọng: “Cái này cũng có thể a? Tiểu quỷ, thật là xấu, ngươi chỉ giỏi ăn đậu hũ của đại tỷ.” Lúc này, trò vui phía dưới đũng quần Hoa Vân Long nhanh chóng tăng vọt, đem quần cao cao đội lên, dựng thành lều vải, Hoa Mỹ Quyên tò mò nhìn chỗ đó của Hoa Vân Long, mắc cỡ đến mặt đỏ bừng, dáng vẻ càng thêm động lòng người.
Hoa Vân Long vòng tay ôm trọn eo thon của nàng, vừa hơi dùng lực, cả người nàng liền rơi vào trong lồng ngực Hoa Vân Long, nàng vùng vẫy hai cái, Hoa Vân Long lại càng ôm chặt hơn, cúi đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp động lòng người cùng da mặt trắng tuyết vô cùng mịn màng hiện tại đã đỏ như hoa đỗ quyên tháng ba nở rộ, đáng yêu chết hắn mất rồi. Hoa Mỹ Quyên ôn nhu nằm ở trong ngực Hoa Vân Long, không giãy giụa nữa, chẳng qua là lặng yên, mềm mại mà ngước mắt nhìn Hoa Vân Long.
“Đại tỷ, ta yêu ngươi thật lòng a.” Hoa Vân Long lầm bầm, chậm rãi cúi đầu, Hoa Mỹ Quyên nhắm mắt lại, lặng yên nghênh đón Hoa Vân Long hôn môi.
Càng ngày càng gần, hai đôi môi cuối cùng dính liền ở cùng một chỗ. Dường như dòng điện xâm nhập Hoa Vân Long cũng xâm nhập nàng, Hoa Vân Long hôn đến thật cuồng nhiệt, thật triền miên, Hoa Mỹ Quyên cũng ôm chặt lấy hắn. Hoa Vân Long muốn đem đầu lưỡi tham lam tiến vào trong miệng nàng, ai ngờ nàng lại ngậm miệng không hợp tác, Hoa Vân Long lại chuyển sang hôn vành tai của nàng, thấp giọng nói bên tai nàng: “Hảo tỷ tỷ, ngươi hãy cho đệ đệ đi.”

Cầu like chương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.