Đại Đạo Độc Hành

Chương 1188: Đối dịch chân đương lạn nhữ kha! (1)




Tám châu còn lại, tu sĩ bình thường đều có thể thoải mái tiến nhập, nhìn qua không có gì khác biệt so với các tông môn khác.
Nhưng mà Lạc Ly biết, nơi đây chính là ngoài lỏng trong chặt, tu sĩ Thiên Ma tông ở đây, nắm trong tay đại lục, trong đó trên từng đại lục, trải rộng vô số pháp trận cấm chế.
Lạc Ly lại một lần biến hóa hình dạng, hóa thành Thanh Thiên Chân quân của Ngũ Hành tông, lần trước Hỗn Nguyên tông đại chiến, Thanh Thiên Chân quân này bị trọng thương, bỏ chạy trị thương.
Trị thương xong xuôi, rời khỏi nơi ẩn nấp, vừa lúc gặp được Lạc Ly quay về từ Thánh Khư, bị Lạc Ly thuận tay bắt lấy, áp nhập vào pháp lao của Hỗn Nguyên tông.
Chân quân này hồn đăng vị diệt, Ngũ Hành tông tưởng hắn ẩn nấp liệu thương không biết hắn đã rơi vào tay Hỗn Nguyên tông, mà Ngũ Hành tông chính là minh hữu của Thiên Ma tông, cho nên giả mạo hắn vạn phần dễ dàng, Lạc Ly hóa thành hình dạng của hắn, tiến nhập Thiên Ma tông.
Thanh Thiên Chân quân này, mại tương cực giai, hạc phát đồng nhan, mặt trắng như ngọc, râu dài bay bay, mặc bạch ngọc cẩm bí khí độ phiêu nhiên xuất trần, vân cẩm giáng chương đan bào, đầu đội đan phù linh quang quan, ngẩng đầu nhìn lên, mắt lộ tinh mang, lấp lánh u thâm, trong lúc nhắm mở, tự có điện mang thoán lóe.
Lạc Ly lấy cớ vết thương cũ chưa lành cần xin đan dược của Thiên Ma tông để trị liệu, tới Đường Châu của Thiên Ma.
Trên đường đi, kinh qua vô số lần âm thầm kiểm tra, cuối cùng Lạc Ly đi tới Ninh Ba phủ ở Đường Châu, đến Thiên Ma đại điện, sắp bắt đầu.
Ninh Ba phủ chính là thành thị trung tâm Đường Châu, nơi giao hồi giữa tam giang là Mẫn Giang, Cống Giang, Lâm Giang, đường thủy ngang dọc.
Ninh Ba phủ chiếm diện tích trăm dặm, Hắc Sắc Huyền Vũ nham dựng thành tường cao hơn ba mươi trượng, khí thế huy hoàng, có ba mươi sáu đạo thủy môn, hơn mười con sông xuyên suốt toàn thành.
Trong cửa thành cao lớn rộng rãi, đến nơi nào nơi đó đều là đám người đông như nước, người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
Trong thành này, không có ai ngự không phi hành, toàn bộ tu sĩ, lấy Hắc Sắc Huyền Vũ Nham thành tường, phù lục vô thượng ẩn bí thâm ảo liên kết thành trận. Trận pháp này trùng trùng điệp điệp, Lạc Ly nhất thời không phân rõ trong thành rốt cuộc thiết đặt bao nhiêu trận pháp. Dưới sự yểm hộ của các trận pháp, trong Ninh Ba phủ như có mây mù che lấp, tất cả đều như ẩn như hiện, khó có thể nhận ra.
Lạc Ly đến đây, tìm khách sạn tốt nhất trong đó để ở lại, sau đó bôn ba trong các đại thương phô dược phòng trong thành thị, mua bán thánh dược trị thương mà chỉ có Thiên Ma tông mới có.
Công phu phải làm xong, chỗ tinh tế nhỏ bé, rất dễ lộ ra
Cuối cùng rốt cuộc ở một cửa hàng thuốc cũ, Lạc Ly mua được thương dược, lúc này khánh điển của Thiên Ma tông tới gần, Lạc Ly làm ra vẻ muốn ở lại đây xem Ma khánh điển.
Đại Thiên Ma khánh điển, các địa vực trong tay Thiên Ma tông, cứ cách mười năm lại chúc mừng một lần, mỗi lần khánh điển, tu sĩ cả địa vực Thanh Túc gần như đều đến tham gia.
Một lần này chúc mừng một lần, mỗi lần khánh điển, tháng, đã bắt đầu từ sớm.
Pháo rền vang, la cổ vang trời, múa sư tử, đánh trống khua chiêng, các tiết mục bắt đầu để chúc mừng, nhưng mà phấn khích nhất, chính là tử đấu!
Có tử đấu giữa phàm nhân, có tử đấu giữa tu sĩ, đều là song phương tự nguyện, ở trung tâm quảng ác trường mà tử đấu.
Vô số người vây xem, nhìn bọn họ máu rơi đầy đất, phát ra tiếng hoan hô cảm thán.
Những chỗ ngồi vây xem, không luận tu vi, chỉ luận linh thạch, ai có nhiều linh thạch thì người đó có chỗ ngồi tốt.
Lạc Ly ném linh thạch ra, trên Quảng trường khánh điển, tìm vị trí tốt nhất, mỗi ngày đều tới trước đó quan sát.
Trong vòng tử đấu kia, đấu thật phấn khích, những người vây xem, đều sẽ hiến linh thạch, tiến hành đánh thưởng.
Lạc Ly biến thành lão tu sĩ, mỗi lúc trận đấu đến lúc phấn khích, tất sẽ ném tiền ra thưởng, cho dù là phàm nhân tranh đấu cũng là mười vạn linh thạch, đến tu sĩ tử đấu, trực tiếp năm mươi vạn, một trăm vạn linh thạch đánh thưởng, dần dần khiến những kẻ vây xem quen với lão tu sĩ này, vung vàng như đất.
Cùng với khánh điển mỗi ngày trôi qua, vị trí của Lạc Ly càng lúc càng quý, người vây xem, có phàm nhân hóa thành tu sĩ, cảnh giới người vây xem càng lúc càng cao!
Rất nhanh, khánh điển đã đến ngày cuối cùng, ngày này trên quảng trường kia, người đông tấp nập, vô số người ở đó quan sát!
Trong đó có bảy Phản Hư, năm mươi Hóa Thần, hơn ngàn Nguyên Anh, có thể nói vô số tu sĩ địa vực Thanh Túc đều tập trung nơi đây. Các tu sĩ ở địa vực khác, thậm chí còn có đệ tử Côn Luân, không quá trăm vạn dặm, cố ý đến đây xem Thiên Ma khánh điển!
“Nghe nói hôm nay Vũ thị trong bát thị của Thiên Ma tông sẽ hiến vũ!”
“Nàng chính là Phản Hư Chân nhất, có thể nhìn thấy Thiên Ma vũ một lần này, không xa đến trăm vạn dặm, hoàn toàn đáng giá!”
“Mọi người chú ý, Thiên Ma vũ làm say mê lòng người nhất, nếu không kháng cự được, lập tức từ Phong Linh đài, nếu không dẫn ma nhập tâm, mất đi chính mình, đạo cơ tất bị tổn thương!”
“Vô dụng thôi, người ta là Phản Hư Chân nhất, ngươi có là Phong Linh đài cũng không khống chế được, ngươi đi mua Khu ma tâm đan Thiên Ma tông bán khuyến mãi, dù hơi đắt, một vạn linh thạch!
Nhưng mà ăn rồi là có thể tiêu tan đi ảnh hưởng của Thiên Ma vũ, nói đến cùng đây là khánh điển của Thiên Ma tông, nếu làm tai nạn chết người, xảy ra lộn xộn thì cũng không đẹp mặt gì cho Thiên Ma tông!”
“Một vạn linh thạch, là có thể xem một lần Thiên Ma vũ, cái này đối với chúng ta chính là cơ duyên vô cùng hiếm có, nếu có thể vượt qua, đối với việc tu luyện của mọi người, có vô cùng nhiều chỗ tốt!”
“Thiên Ma bát thị, bất luận là ca múa, hay là cầm kì, hay là trà hương, đều là cơ duyên lớn đó!”
Mọi người cao hứng không thôi, ở đây đều kích động chờ mong.
Ở bên cạnh mọi người, không ít người buôn bán nhỏ của Thiên Ma tông đi qua!
“Thiên Ma Khu Ma tâm đan, một vạn viên linh thạch, có thể giải được Thiên Ma vũ ma xâm!”
“Rẻ rồi, chỉ cần một vạn linh thạch, là có thể quan thưởng Phản Hư Chân nhất Thiên Ma vũ, đi qua đi qua, không cần bỏ qua!”
“Rẻ rồi, rẻ rồi!”
Không ít tu sĩ bỏ tiền ra mua, Lạc Ly kêu lại đây một tiểu phiến, mua một viên Thiên Ma khu ma tâm đan.
Gần như tu sĩ ở đây đều bỏ tiền ra mua bán, thật ra đây giống như phí dụng xem múa.
Mọi người ở đây chờ đợi, tất cả tiến lên, màn đêm buông xuống, cuối cùng cũng đến hạng cuối cùng, trong nháy mắt, cả thành thị lập tức trở nên vô cùng tối, vô số người im bặt, nhìn trung tâm Quảng trường kia!
Một đạo cột sáng từ trên trời đánh xuống, chiếu rọi trên trời đất, trong phạm vi trăm dặm, trên mặt đất, lập tức dâng lên một tòa thạch đài, cao khoảng trăm trượng!
Trong hư không, một nữ tử yểu điệu, từ trên trời bay xuống, nàng dùng khăn sa che mặt, chậm rãi hạ xuống!
Cùng với nàng bay xuống, vạn dặm trong trời đất, trong nháy mắt vô phong, vô quang, vô ảnh, vô thanh!
Toàn bộ tất cả, đều tập trung ở trên người nàng!
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.