Đại Đạo Độc Hành

Chương 1145: Vạn kiếm ỷ thiên tinh đấu hàn! (1)




Ác Nha muốn nổi giận, Nguyên Thủy Tịch Diệt cẩn thận nói: “Nghe!”
Nhất thời mọi người bắt đầu lắng nghe, thần nhĩ của Lạc Ly vừa động, liền nghe những tiếng bốp bốp như tiếng vô số chiếc cánh đang đập.
Bên kia, Phệ Đà chiến hoàng kêu rên một tiếng, trong nháy mắt cũng bay trở lại phi thuyền kia, sau đó con thuyền hướng về nơi xa, điên cuồng chạy đi.
Thiên Xà Vương quát: “Đến đây, Phi Hoàng hải! Mau, mọi người thêm pháp thuật vào quy chu, gia tăng phòng ngự!”
Nói xong, hắn rung tay lên, chín trăm chín mươi chín phiến xà lân bay ra, mỗi một phiến đều là bát giai pháp bảo, hóa thành một trận, bảo vệ phía trên phi thuyền này.
Mọi người khác cũng liên tiếp ra tay, Lạc Ly duỗi tay ra, một đạo kim quang, hóa thành cửu ảnh, rơi xuống trên phi thuyền này.
Vừa mới thi pháp xong, liền nghe thấy ầm một tiếng, cả phi thuyền như bị vật gì đó đánh vào, cao thấp sôi trào, trong nháy mắt bay ra khoảng ngàn dặm.
Ngẩng đầu vừa nhìn, tất cả đều thay đổi.
Không bao giờ còn là tinh hải bình lặng kia nữa, xung quanh đều là tinh quang vô tận.
Tinh quang này, mỗi một đạo chính là một Phi Hoàng, Phi Hoàng vô cùng vô tận như hình thành hải khiếu triều tịch, bay về nơi xa.
Thuyền rùa của Lạc Ly, nhất thời bị hải khiếu triều tịch này nhấn chìm.
Lạc Ly bày ra thần chi quang, Vạn Thế Phù Đồ Kim Thần Hi không đến một giây đã vỡ nát!
Trong hư không này, vô số Phi Hoàng bay múa, giống như vạn ngàn kiếm quang, tẩy rửa phi thuyền, trong nháy mắt không biết bị công kích bao nhiêu lần.
Mỗi lần dều tương đương với ngũ giai phi kiếm, lục giai phi kiếm, thất giai phi kiếm toàn lực mà đánh, muốn cắn chết voi!
Dù là Phản Hư, trong thế giới này, hầu như không quá một giây đã hóa thành tro bụi.
Mọi người gia tăng pháp thuật, trong vòng mười giây, tất cả đều vỡ nát, Thiên Xà Vương với chín trăm chín mươi chín phiến xà lân, ước chừng kiên trì được ba mươi giây, sau đó cũng vỡ nát!
Đây chính là Phi Hoàng hải, đáng sợ!
Cuối cùng chỉ còn lại có vỏ rùa này mà thôi!
Sự vật trong thiên hạ, vật này khắc vật kia.
Bên trong Phi Hoàng hải vô tận, đáng sợ này, quy xác này lại là khắc tinh cua Phi Hoàng, không biết vì cái gì, dưới vạn ngàn kiếm quang, phi quy xác chẳng tổn thương mảy may, bảo vệ mọi người!
Mặc dù quy xác này khắc chế Phi Hoàng nhưng lượng biến dẫn đến chất biến!
Dưới sự công kích của vô số phi hoàng, trên quy xác kia cũng phát ra những tiếng va đập!
Trên quy xác bắt đầu xuất hiện vết nứt, nếu vết nứt tới trình độ nhất định, quy xác này sẽ vỡ nát.
Mặc dù vết nứt này đang tự động khôi phục, nhưng mà so ra vẫn kém tốc độ phá hoại của đối phương.
Cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu sau, chỉ sợ quy xác sẽ bị Phi Hoàng vô tận này công phá, khi đó mọi người sẽ phải đối mặt trực tiếp với vô tận Phi Hoàng!
Đối diện với cục diện này, mọi người đã thấy quen mắt rồi.
Thiên Xà Vương nói: “Mọi người ra tay đi, bảo vệ quy xác, rời khỏi nơi này!”
Nhất thời Thiên Xà Vương hít một hơi lớn bên ngoài, thiên xà thôn tượng, dưới một đạo phong quyển, lập tức khoảng trăm phi hoàng, bị Thiên Xà Vương nuốt vào.
Phi Hoàng ngoại thể này bị hủy, rốt cuộc không thể nào để luyện ra thần kiếm, nhưng mà một lần hút này, chu vi không gian ước chừng để ra một mảng lớn, lập tức giảm bớt áp lực cho quy xác.
Những người khác cũng vội vã ra tay, Tử Vong Chi Dực phát ra tử vong phun tức, dưới lực tử vong này, một mảng Phi Hoàng tử vong.
Hải Cự Nhân phát ra tiếng hải khiếu ầm vang, nơi nào hải khiếu, thổi quét tất cả, vô số Phi Hoàng biến mất.
Lục Trảo phát ra vạn ngàn kiếm quang, nơi nào kiếm quang chiếu đến, tất cả hóa thành hư vô.
Bạch Ức Tình lại phát ra một mảng hồng quang, như là vô số con kiến hành quân, nơi nào xuất hiện, tất cả đều hư không.
Nhưng Phi Hoàng này vô cùng vô tận, quản chi ngươi giết được bao nhiêu, cũng không có kết thúc.
Lúc này Lạc Ly mới hiểu Phi Hoàng đại hải kia đại biểu cho cái gì, quá đáng sợ!
Cho dù là tu sĩ cường đại, trong biển Phi Hoàng này, không có quy xác này, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Mọi người liền ra tay ngăn cản Phi Hoàng này tập kích quy xác.
Lập tức cho quy xác tranh thủ thời gian tiêu trừ mối họa ngầm của lần tập kích đó, dần dần để quy xac khôi phục đội cứng, chống đỡ Phi Hoàng này!
Bạch Ức Tình nhíu mày nói: “Kỳ quái, lần này sao so với trước kia như hung mãnh gấp vạn lần vậy!
Trước kia mặc dù cũng là biển Phi Hoàng nhưng không khủng bố đến mức này!”
Thiên Xà Vương nói: “Trước kia chúng ta ba ngàn năm mới đến một lần, nhưng mà kể từ sau khi Thánh Khư bế quan lần trước, chúng ta đều là bảy tám vạn năm không đến, có thể là năm nay Phi Hoàng tân sinh rất nhiều!”
Hải Cự Nhân nói: “Dù sao cũng khác với trước kia! Xem ra lần này đến công cốc rồi!”
Nghe bọn họ nói chuyện, Môi tiên sinh không nhịn được nói: “Đến công cốc, thất bại chúng ta sẽ chết đó!”
Lời này vừa nói ra, Thiên Xà Vương và Hạ Cử Nhân đều cười ha hả, không nói gì, nhưng cảnh này lại khiến Lạc Ly rất là khó chịu!
Lạc Ly không khỏi nhớ tới Đại Hòe Thụ, mặc dù Đại Hòe Thụ động thân mà ra nhưng hắn vẫn đã chết, ba trăm năm sau mới sống lại.
Sợ là trong số mọi người, Thiên Xà Vương, Hải Cự Nhân đều có chuẩn bị như vậy rồi, chết rồi cũng sẽ sống lại, cho nên mới cười ha hả như vậy!
Nhưng mà mình thì không được, phải ra tay mặc kệ người khác, mình phải chết ở đây thì chết chính là chết!
Lạc Ly vỗ Hỗn Nguyên Kim Đấu ầm một tiếng.
Trận chiến vừa rồi, Hỗn Nguyên Kim Đấu hập thụ vô số kiếp lôi, kiếp lôi này cực kì khó có thể luyện hóa, bị Hỗn Nguyên Kim Đấu luyện hóa nửa ngày, cũng không có thay đổi gì.
Tiểu Kim nhắm chặt hai mắt, có sự đau khổ như ăn phải thứ gì không thể tiêu hóa, vẫn rất là khó chịu!
Nếu không thể luyện hóa, vậy thì nhổ hết ra đi thôi.
Hỗn Nguyên Kim Đấu đem toàn bộ kiếp lôi lập tức phun ra!
Ầm, một đạo lôi quang nổ tung trời đất, phạm vi trăm dặm, trong nháy mắt, vạn ngàn lôi quang dâng lên.
Lôi quang này khác với kiếp lôi ở cửa hiểm thứ ba, trải qua Hỗn Nguyên Kim Đấu luyện hóa, trừ đi sức lực cuồng bạo đáng sợ trong đó, không hủy thiên diệt địa như vậy nhưng sức phá hủy đáng sợ trong nó không thể nào luyện hóa mà càng mạnh hơn, càng tiềm ân!
Kiếp lôi này biến thành âm lôi, bất thương ngoại thể, chỉ làm tổn thương tính mạng!
Một lôi đánh xuống, chu vi trăm dặm, vô số Phi Hoàng, lập tức toàn bộ tử vong!
Tiểu Kim thở ra một hơi dài, nói: “Phun ra một ngụm, thật thoải mái!” Kiếp lôi này biến dị, một lần đánh xuống, trăm dặm phá hủy, nhưng Lạc Ly phát hiện, Phi Hoàng này lại không bị tổn thất gì.
Cái này có nghĩa tất cả đều là thần kiếm!
Trong nháy mắt, vô số phân thân bay ra, các loại phát ra, trong vòng trăm dặm, vô số thi thể của Phi Hoàng.
Mặc dù trăm dặm hư không nhưng phía xa vẫn vô số Phi Hoàng, lập tức trăm dặm này bị nhồi đầy, nhưng trước đó, phân thân của Lạc Ly cướp về được không ít thi thể Phi Hoàng!
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.