Đại Đạo Độc Hành

Chương 1087: Hàn băng diệt thế đều phải chết!




Nói xong câu này, Ninh Thiên Tuyết giống như đang khe khẽ hát, cùng với tiếng hát khe khẽ của nàng, phát ra từng đợt hàn quang.
Đây chính là Hàn quang chí cực diệt tuyệt băng! Thất Sát tông mười bảy tuyệt sát pháp!
Dưới thất sát, thanh minh cửu u, vạn vật sinh linh, ai có thể sống sót!
Chỉ cần tu sĩ lấy ra ý chí muốn chết, thiêu đốt tất cả, đổi lấy huy hoàng trong nháy mắt, hóa thành sát pháp đáng sợ, hoàn toàn có thể Trúc Cơ chém Kim Đan, Kim Đan diệt Nguyên Anh.
Mà một khắc này, Ninh Thiên Tuyết không chỉ thiêu đốt toàn bộ bản thân mà còn cả thần hồn của nữ thần Băng Tuyết bị nàng phong ấn trong đầu!
Đây là cổ thần thượng cổ, là nữ thần mạnh mẽ nắm trong tay đạo băng tuyết, thiêu đốt cơ thể của thần, pháp này mạnh mẽ cỡ nào, không thể tưởng tượng!
Cho nên Ninh Thiên Tuyết không có đóng băng, trong nháy mắt biến mất, mà là thân thể kéo dài hóa quang!
Ngoài đó ra, trong hàn quang này còn có cả sức mạnh, đây cũng là nguyên nhân khiến Băng Tuyết nữ thần để Ninh Thiên Tuyết hoan ái với Lạc Ly, chỉ là Băng Tuyết nữ thần không ngờ Ninh Thiên Tuyết lại quyết tuyệt đến cỡ này, đâm nát sọ, phong ấn chính mình.
Lạc Ly chính là thần nghiệt Mạt thế thần, trong thân thể chứa đựng thần lực mạnh mẽ của Mạt thế thần, trong lúc hắn vào Ninh Thiên Tuyết hòa hợp, toàn bộ tinh hoa rót vào thân thể Ninh Thiên tuyết, cho nên một khắc hào quang này ấn chứa sức mạnh của mạt thế!
Cùng với hàn quang này xuất hiện, trong phạm vi đại lục Dực Châu, ba trăm sáu mươi lăm phù trận lặng lẽ xuất hiện, hô ứng theo!
Đây là một năm qua, Ninh Thiên Tuyết dựa theo lời Băng Tuyết nữ thần chỉ điểm mà bố trí ở đại lục Dực Châu, hiện giờ nó lặng lẽ được kích hoạt.
Trong động phủ này bắt đầu có tuyết rơi xuống, cả đại lục Dực Châu, nơi nào cũng bắt đầu có tuyết rơi, vùng biển vạn dặm của Dực Châu cũng là như vậy!
Những bông tuyết này chậm rãi rơi xuống, nhìn như lẻ loi rải rác nhưng tốc độ cực nhanh, tuyết rơi cực mạnh.
Nhưng mà bông tuyết này rơi xuống mặt đấy, cây cối, người đi đường rồi lập tức biến mất, người và thú đều không có cảm giác gì!
Nhưng mà tuyết rơi này lại không có người hay thú nào có thể cảm nhận được, chú ý tới, giống như tuyết này là như vậy!
Chỉ là có người nhịn không được mà hắt xì nói: “Lạ thật, mùa hè nóng bức sao lại lạnh như vậy?”
“Đúng, hôm nay thời tiết thật kì quái, rõ ràng mặt trời lớn ở trên trời nhưng sao ta cảm thấy lạnh như vậy?”
Chính là như vậy, không ai cảm giác được bầu trời có tuyết rơi.
Mãi đến một khắc sau, một giọng nói chậm rãi vang lên:
“Tuyết rơi đầy trời? Tháng sáu sương bay! Vị đạo hữu Băng Tuyết thần cung kia, ngươi muốn thành kẻ địch với Vạn Thú Hóa thần tông của ta sao?”
Lời này vang vọng khắp đại lục.
Vạn Thú Hóa Thân tông Phản Hư Chân nhất Vạn Thú Chiến Hoàng, lúc này mới phát hiện không đúng, cao giọng rống to!
Cùng với tiếng rống của hắn, người và thú, toàn bộ sinh linh, mới phát hiện tuyết rơi, mà tuyết rất lớn!
Pháp thuật bị xuyên thấu nhưng tuyết này cũng không biến mất, rơi xuống mặt đất, rơi xuống người và thú, rơi xuống cây cối!
Trong nháy mắt ở trong sơn môn Vạn Thú Hóa Thân tông dâng lên vô số đạo pháp thuật!
Tiếng rống to, pháp thay trời đổi đất, phá ma trảm thiên thuật, thiên đạo biến dị!
Một sát na, bát đại Phản Hư của Vạn Thú Hóa Thân tông dùng vô số pháp thuật, muốn hóa giải tuyết rơi nhưng tất cả đều vô dụng!
Bởi vì tuyết này không phải là pháp thuật mà là băng tuyết thần lực!
Ninh Thiên Tuyết cũng không nói gì, chỉ yên lặng chờ đợi!
Trên biển lớn kia, có đại hải thú, cảm giác được có gì bất ổn, liều mạng chạy đi nhưng bơi tới cách đại lục Dực Châu hơn vạn dặm thì nhất thời phát hiện có một màng chắn vô hình xuất hiện, căn bản không thể nào rời khỏi thế giới tuyết rơi này!
Lúc này lại có một giọng nói vang lên:
“Ta là Vạn Thú Thử đạo nhân! Vị đạo hữu kia, đối địch với Vạn Thú Tông của ta, ngươi tự tìm đường chết rồi!”
Thử đạo nhân chính là Phản Hư Chân nhất Vạn Thú Hóa Thân tông!
Cùng với tiếng hô kia, nhất thời hàng trăm con mãnh thú nổ tung rồi chết, sau đó cái chết của bọn chúng sinh tử khí, bắt đầu khuếch tán khắp bốn phương, thỉnh thoảng có người, có thú bị tử khí này xâm nhập, lập tức nổ tung!
Nhưng mà ngươi xem qua, làn sương máu của người và thú không ngừng chết đi kia dần dần hình thành nên một con đường, thẳng đến chỗ của Lạc Ly, đây chính là Xà thử vấn đạo thuật của Vạn Thú Hóa Thân tông!
Pháp này lấy sinh tử làm sức mạnh, bất luận ngươi trốn tránh, né tránh thế nào đều có thể tìm được ngươi.
Mắt thấy đường máu kia sắp tìm được chỗ của Lạc Ly, Ninh Thiên Tuyết thấp giọng nói: “Thành rồi!”
Lúc này người nàng đã hoàn toàn phát sáng, không nhìn rõ được khuôn mặt, dáng người!
Nàng chậm rãi đáp lại: “Ba trăm mười ba năm trước, Vạn Thú Hóa Thân tông tập kích Xương Châu, truyền nhân của Niệm Từ am hôm nay đến báo thù, đóng băng Dực Châu, diệt Vạn Thú Hóa Thân tông, toàn bộ hóa thành cát bụi!”
Lời này vừa nói xong, ầm một tiếng, trên không động phủ chỗ Lạc Ly, tất cả đều hóa thành hư vô, Ninh Thiên Tuyết bay lên bầu trời.
Từ xa truyền đến một giọng nói: “Khẩu khí lớn thật, Ưng Ma ta phải nhìn xem ngươi làm sao để diệt vong Vạn Thú Hóa Thân tông!”
Một kích này chính là một trảo của Phản Hư Ảnh Ma Vạn Thú tông, một trảo này của hắn vượt qua mấy vạn dặm, xé mở động phủ, dùng lực xảo diệu, thiên hạ vô song!
Ninh Thiên Tuyết khẽ cử động, trong nháy mắt xuất hiện ở bầu trời sơn môn Vạn Thú Hóa Thân tông.
Lúc này, toàn bộ cơ thể nàng đã hóa hào quang, vô số hào quang từ người nàng bay ra, cây trâm trên đỉnh đầu kia chậm rãi di chuyển.
Băng Tuyết nữ thần đang vùng vẫy, nàng không muốn chết như thế này, chết như vậy chính là tử vong hoàn toàn, vĩnh viễn không có khả năng sống lại!
Nhưng mà Ninh Thiên Tuyết lại không thèm để ý, chỉ nói: “Sư phụ, sư tỷ, ta muốn báo thù thay các người, đám súc sinh này đều phải chết!”
Nhìn về phía hư không chỗ Ninh Thiên Tuyết, trong nháy mắt, trước sau nàng xuất hiện vô số ảo ảnh, hơn hàng chục con mãnh thú nhào về phía nàng phát động công kích một cách đáng sợ, trên mặt đất ngàn vạn pháp thuật dâng lên, đánh về phía Ninh Thiên Tuyết!
Trong đó thậm chí còn có những loại pháp thuật thứ nguyên như trục xuất hư không, phong ấn thương mang!
Nhưng mà toàn bộ đều vô hiệu, trạng thái của Ninh Thiên Tuyết lúc này, vạn pháp bất thương, vạn binh bất phá!
Bởi vì, nàng đã tiêu tán, đã chết, chỉ là thần lực vẫn còn nên hình tượng vẫn ở đó!
Lúc này bông tuyết kia bắt đầu phát sinh biến hóa, lại một lần nữa rơi xuống trên đại thụ, cây đại thụ kia rắc một tiếng, hóa thành cây băng sau đó vỡ nát tiêu tán!
Rơi xuống người đi trên đường, người đi đường kia nhất thời cứng đờ, hóa thành tảng băng, sau đó răng rắc một tiếng, cũng vỡ nát tiêu tán!
Rơi xuống mãnh thú, mãnh thú cũng hóa thành tảng băng, sau đó răng rắc, tiêu tán!
Rơi xuống nóc nhà, căn nhà kia nhất thời cũng hóa thành tảng băng, sau đó răng rắc, vỡ nát, bông tuyết tiếp theo rơi xuống, mọi người trong phòng nhất thời toàn thân hóa thành tảng băng, tiêu tán!
Toàn bộ vùng Dực Châu, tử vong bắt đầu kéo đến, mạt thế hàng lâm!
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.