Đại Chúa Tể

Chương 868: Ngũ vương ra tay




Trước mặt Mục Trần, hắc giáp quân số lượng cực nhiều khuếch tán, chiến ý hắc ám bắt đầu khởi động ngưng tụ thàh một đầu ma lang khổng lồ, chiến ý kinh người tỏa ra uy áp khủng bố.
Bọn người Cửu U, Liệt Sơn Vương sắc mặt cũng nhanh chóng biến sắc.
Chiến ý bàng bạc, cảm giác như tạo thành uy hiếp trí mạng, khó trách ngay cả Lục Phẩm Chí Tôn của Cực Vũ Tông cũng bị chém chết.
Mục Trần ánh mắt ngưng trọng nhìn về chi quân đội trước mặt, sau đó dời về phía trên, bên trong hải dương chiến ý cuồn cuộn thấp thoáng một hắc ảnh, nói khẽ:”Quân đội này do hắn thống lĩnh, người này đồng thời cũng ngưng luyện được Chiến Ý Chi Linh.”
Tử Vong di tích này quả nhiên nguy hiểm vạn phần, ngay cả những quân đội đã mất đi thần trí này cũng có thể ngưng luyện ra chiến ý chi linh lợi hại như vậy.
Dưới vô số ánh mắt soi mói, hắc ảnh dẫn đầu quân đội mục nát, đôi mắt không chút sinh cơ nhìn về phương hướng bọn người Mục Trần, âm thanh khàn khàn vang vọng.
“Ta chính là..Ngũ Thống Lĩnh dưới trướng của Thiên Trận Hoàng..Những người nào dám xâm nhập vào Chiến Vưc của Ngô Hoàng..đều phải chết!”
Âm thanh trống rỗng không chút tình cảm vang lên, tất nhiên vị thống lĩnh này cũng đã bị tà khí xâm nhập, thân thể cũng trở nên bất diệt, nhưng cũng chỉ là một cái xác không hồn mà thôi.
“Thiên Trận Hoàng…?Ngũ Thống Lĩnh…?”
Bọn người Mục Trần nghe thanh âm có chút đứt quãng, trong lòng cũng khẽ động.Hẳn là cái Di tích này chính là nơi tọa lạc của Thiên Trận Hoàng?Như vậy Thiên Trận hoàng này chính xác là Chiến Trận Sư rồi.
“Không hổ danh là Chiến Trận Sư, chỉ là một thống lĩnh dưới trướng cũng có thể ngưng luyện ra Chiến Ý Chi Linh, điều khiển quân đội cường đại như thế.”Cửu U Sợ hãi thán phục, trước mặt Hắc ảnh này, phóng mắt hết Bắc giới đại lục, cho dù là thế lực đỉnh tiêm cũng có thể có địa vị cao thầng nhất, vậy mà người này cũng chỉ là thống lĩnh đứng vị trí thứ 5 dưới trướng Thiên Trận Hoàng.
“Chi quân đội này, bất luận so với chúng ta về phương diện gì cũng đều mạnh hơn.”Mục Trần quan sát Ma Lang Chiến Linh chậm rãi nói, cho dù là Cửu U Vệ so về chất lượng cũng kém xa, bởi vì quy mô hai bên chênh lệch quá nhiều, quân đội mục nát trước mặt này ít nhất cũng đạt đến 2 vạn chiến sỹ, cho dù là Tiêu Thiên cũng không bì kịp…
“Chư vị, chúng ta cùng nhau chuẩn bị đồng loại ra tay.”Mục Trần nhìn về phía bọn người Cửu U, Liệt Sơn Vương trầm giọng nói.
Đối mặt với quân đội chiến ý bàng bạc thế này, nếu như chỉ có một vị Lục Phẩm Chí Tôn ra tay đương nhiên chính là chuốc lấy cái chết, nhưng đáng tiếc bọn hắn ở đây không phải một vị, mà chính là 5 vị Lục Phẩm Chí Tôn.
Nếu như Mục Trần mượn lấy lực lượng của Huyết Ưng Vệ cùng Cửu U Vệ cũng có thể địch lại một vị Lục Phẩm Chí Tôn, như vậy bên phía Mục Trần cũng có thể tính là 6 vị Lục Phẩm Chí Tôn.
Đội hình thế này khiến cho Mục Trần thầm nghĩ có chút may mắn, nếu như lúc trước chỉ dẫn Cửu U Vệ xong vào nơi này, chỉ sợ lúc này muốn trốn cũng không được, Vẫn Lạc Chiến Trường hung hiểm luôn rình rập, chỉ dựa vào lực lượng Cửu U Vệ bọn hắn, căn bản là không cách nào tung hoàng được.
“Haha, những thứ này giao cho năm người chúng ta là được rồi, thỉnh Mục Vương ở lại giúp chúng ta tọa trấn, trước mặt chính là một con cá lớn, không ăn hơi phí.”Liệt Sơn Vương cười lớn một tiếng, hóa thành lưu quang bay lướt đến phía trước.
Hưu…Hưu!
Sau lưng hắn, bốn người còn lại cũng mãnh liệt bắn ra, năm người linh lực bộc phát, thiên địa lập tức chấn động, từng trận linh lực cuồng bạo giống như vòi rồng tàn sát xung quanh.
Oanh!
Chi quân đội mục nát cũng đồng thời bạo phát ra chiến ý, tràn đầy hương vị thối rữa, khiến người khác cảm thấy buồn nôn, Ma Lang Chiến Linh cũng mở rộng cái mồm dữ tợn, phun ra một đạo tia sáng to ngàn trượng bắn thẳng vào Liệt Sơn Vương.
“Đến hay lắm!”
Liệt Sơn Vương nhìn thấy, không chút sợ hãi, ngược lại còn cảm thấy hưng phấn, một quyền mãnh liệt oanh ra, linh lực bàng bạc giống như thủy triều gào thét, sau lưng hắn hiện ra quang ảnh một tòa núi vô cùng khổng lồ, một quyền kia như chứa đựng lực lượng trăm vạn cân của sơn mạch.
“Ngũ Nhạc Thần Quyền!”
Phanh!
Linh lực cuồng bạo va chạm với nhau, không gian kịch liệt chấn động, sóng xung kích đập vào khiến cho thân ảnh của Liệt Sơn Vương lui lại cả ngàn trượng, bàn chân đạp mạnh, không gian dưới chấn lập tức vỡ vụn, mới có thể đem thân hình ổn định trở lại.
Khuôn mặt tràn đầy lửa giận bốc lên, nhìn về đội quân phía trước nhếch miệng cười:”Chiến Ý thật cường đại, thật sự là thống khoái mà, thậm chí khiến cho bổn vương một chút thượng phong cũng không có!”
Bọn người Cửu U nhìn thấy Liệt Sơn Vương bị đẩy lui, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng thêm một chút, bốn người nhìn nhau, đồng thời ra tay.
“Cửu U chi vũ!”
“Thiên Linh Kiếm thuật!”
“Huyết Ưng Toái Không Dực!”
.”….”
Bốn đạo thế công kinh người đồng thời bắn tới, một kích toàn lực của Lục Phẩm Chí Tôn trực tiếp đem không gian xé thành từng mảng, hắc ám chi khí xung quang cũng ảm đạm đi rất nhiều.
“Rống..!”
Hải dương chiến ý không ngừng bành trướng, vị thống lĩnh cũng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, bốn gã Lục Phẩm Chí Tôn đồng loạt ra tay, khiến hắn cũng cảm thấy nguy cơ, tay áo huy động, chiến ý điên cuồng vận chuyển, Ma Lang Chiến Linh thét một tiếng thật dài, chiến văn trên thân thể không ngừng lóe sáng, sau đó ngưng tụ thành một vòng hắc loan nguyệt phía trước cái miệng khổng lồ.
Chiến văn tràn ngập trên vòng Hắc Loan Nguyệt, chiến ý bàng bạc khuếch tán ra xung quanh.
Ông..ông..!
Ma Lang Chiến Linh hung hăng khạc mạnh, lập tức vòng hắc loan nguyệt mãnh liệt bắn ra, tốc độc như lưu tinh bức phát, trong chớp mắt liền xuất hiện trước thế công do ba người Cửu U liên thủ, hung hăng va chạm.
Thế công song phương hung hăng đối bính, vòng hắc loan nguyệt hiển lộ ra lực phá hoại kinh người, trực tiếp đem thế công của ba người xuyên thủng, sau đó cũng từ từ tiêu tán.
Bất quá như thế cũng khiến cho bọn người Cửu U chấn động, dù sao đó cũng chính là đòn hợp kích cua 3 cường giả lục phẩm chí tôn.
Oanh!
Ngay khi hắc loan nguyệt vỡ vụn, đạo công kích cuối cùng bên phía Cửu U đồng thời cũng oanh kích về phía đội quân mục nát, linh lực cuồng bạo tàn sát, khiến cho hàng trăm hàng ngàn chiến sỹ thân thể nổ tung rơi lả tả trên bầu trời.
Rống
Ngũ thống lĩnh tức gận gào thét, chiến ý càng thêm bành trướng, nhắm về hướng bọn người Cửu U điên cuồng tấn công, trong nhất thời chiến ý tràn ngập thiên địa, quy mô cực kỳ khủng bố.
Phía xa, Mục Trần nhìn song phương quyết đấu, hắn chỉ huy quân đội phong tỏa phiến khu vực này, chi quân đội này mặc dù hơi khó giải quyết, nhưng cũng chỉ là da lông mà thôi, dựa theo Mục Trần suy đoán, đội quân này có thể tinh luyện ra mấy ngàn khỏa Vẫn Lạc Nguyên Đan, số lượng cũng không phải là nhỏ.
Hơn nữa, quan trọng nhất là…
Mục Trần hai con mắt nheo lại nhìn sâu vào vị thống lĩnh đang thao túng chiến ý kia, có lẽ nhờ hắn có thể biết đượ chút ít liên quan đến tin tức của Thiên Trận Hoàng.
Thùng thùng!
Ngay khi Mục Trần còn đang suy nghĩ, thì chiến đấu phía trước đang diễn ra ngày càng ác liệt, linh lực cuồng bạo tàn sát, khiến nội tâm của hắn có chút run sợ.
Mà điều khiến Mục Trần càng thêm khiếp vía, chính là dưới thế công mãnh liệt của 5 vị Lục Phẩm chí tôn, mặc dù Ma Lang Chiến Linh kiệt lực chống trả, nhưng mỗi lần công kích đều tạo ra nguy hiểm cho bọn người Liệt Sơn Vương.
Bất quá, cũng chỉ là tạm thời thôi, tuy rằng chi quân đội này cường đại, nhưng muốn đối phó với năm vị Lục Phẩm Chí tôn thì vẫn chưa đủ..
Chiến cuộc cũng không năm ngoài dự tính của Mục Trần, thời gian chừng 10 phút, quân đội mục nát tổn thất ngày càng nghiêm trọng, chiến ý bàng bạc cũng bắt đầu có dấu hiện hỗn loạn.
Ba người Liệt Sơn Vương, Linh Kiếm Vương cùng Cửu U vây công Ma Lang Chiến Linh, chiến ý của nó nhanh chóng tiêu hao, thân hình càng lúc càng thu nhỏ lại.
Cục diện trước mắt bày ra, nhưng vị thống lĩnh này vẫn không có dấu hiện lùi bước, thân thể phát ra khí tức hủy diệt càng thêm nồng đậm.
Oanh!
Ba đạo linh lực khổng lồ, đem đầu Ma Lang Chiến Linh kia đánh nát bấy, quân đội mục nát chiến ý hoàn toàn tan rã, không gian chấn động cũng dần giảm xuống.
Rống!
Ngũ thống lĩnh phát ra tiếng gào rống thê lương, như chứa đựng vô tận không cam lòng, nhưng hắn vẫn không chịu lùi bước, mãnh liệt bắn tới muốn cùng bọn người Liệt Sơn Vương tiếp tục chiến đấu.
Bất quá mất đi lực lượng từ quân đội, thực lực của hắn cho dù Tứ Phẩm Chí Tôn cũng không thể chống lại, cho nên không chút uy hiếp đến bọn người Liệt Sơn Vương, bất quá khí thế không sợ chết này khiến cho sắc mặt bọn hắn cũng trở nên nghiêm túc và kính trọng đối chiến, dù sao vị tiền bối này cũng là vì chiến đấu với Ngoại Vực Tà tộc mà vẫn lạc, cho nên trong nội tâm cũng có chút kính ý.
“Việc còn lại giao cho ta xử lý được rồi!”
Mục Trần than nhẹ một tiếng, thân hình nhanh chóng lướt đi, trực tiếp xuất hiện trước mặt ngũ thống lĩnh, nhìn qua hai hốc mắt trống rỗng, bàn tay đánh mạnh vào lồng ngực của vị thống lĩnh kia.
Bành!
Ngay khi linh lực cuồng bạo trút vào bên trong cơ thể, trên khuôn mặt khô héo của vị thống lĩnh phảng phất như được giải thoát, ánh mắt trống rỗng ngắn ngủi xuất hiện một tia thần trí.
“Ta..cám ơn…ngươi….phía trước…có…Tứ Linh Chiến trận…”
“Cẩn thận…gặp…phải…Ngô Hoàng…”
Ngay khi thân thể vị ngũ thống lĩnh bạo toạc, một đạo thanh âm khàn khàn đứt quảng truyền vào trong tai Mục Trần..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.