Đại Chúa Tể

Chương 704: Cửu U chiến ý




Kim nhật rực rỡ chói lóa ập xuống, hung hăng đánh vào luồng linh lực như ma mãng kia.
"Đùng!"
Vụ nổ bắn ra sóng khí dữ dội như hồng thủy, quảng trường cứng chắc cuộn lên như sóng nước, ầm ầm sụp đổ tan hoang.
Đầy những khe nứt lan ra khắp mặt đất.
Quảng trường vốn rất đông người, nhưng lúc này ai nấy đều hoảng sợ bay tứ tán ra chỗ khác, sợ bị liên lụy kéo vào uy hiếp.
- Ma Mãng Phệ Thiên Kính!
La Mãng hung tợn hét lên, linh lực mênh mông trào ra, đổ vào Ma Mãng pháp thân. Linh lực hắc ám phát ra tiếng rít ghê người, tạo thành đôi mắt đỏ tươi đầy hiết sát.
Khí tức hung lệ bạo phát.
La Mãng hấp thu tinh huyết Thiên Ma Mãng, khiến cho linh lực bản thân hắn sinh ra một khí tức hung lệ cuồng bạo, hung hãn hơn rất nhiều so với linh lực bình thường.
Thông thường khi đối chiến, rất nhiều lần bởi ưu thế hung bạo của linh lực, La Mãng đã đánh bại đối thủ. Chỉ tiếc lần này hắn không đạt được hiệu quả như trước.
Linh lực của Mục Trần không chỉ có Bất Tử Hỏa, mà lúc này còn có thêm tăng phúc của Đại Nhật Viêm. Độ bá đạo hung tợn của nó hơn xa tinh huyết Thiên Ma Mãng.
Ma mãng tăng sức, kim nhật càng thêm sáng chói, rực rỡ chói lòa. Đại Nhật Viêm cuồn cuộn cháy bùng, chỉ mới tiếp xúc đã khiến cho linh lực hung lệ của ma mãng bốc khói, tan biến cấp tốc.
Những âm thanh chói tai như tiếng rít đau đớn của con rắn bị chặt đuôi vang lên, sắc mặt La Mãng cũng biến động kịch liệt, khó tin hiện rõ. Hắn không ngờ được linh lực đáng tự hào của hắn lại bị đối phương hóa giải nhanh chóng và dễ dàng như thế.
"Ầm!"
Lúc này Mục Trần cũng chẳng cho hắn nhiều thời gian mà kinh ngạc, kim nhật ập xuống đập vào Ma Mãng pháp thân.
"Đùng!"
Mặt đất sụp xuống, Ma Mãng pháp thân bị đánh lún vào trong đất, cả quảng trường rộng lớn sụp đổ, cả bức tượng ma mãng giữa quảng trường cũng bị chấn vỡ vụn ra từng mảnh nhỏ.
Trên bầu trời, kim quang tan đi, pháp thân hoàng kim đứng giữa trời, tư thái ngạo nghễ, hờ hững mà uy nghi.
Bụi mù dưới mặt đất dần tan bớt, mọi người trố mắt nhìn xuống mà hít hà. Ma Mãng pháp thân đã tan nát te tua, linh lực dao động hỗn loạn, pháp thân trở nên trong suốt rồi tan biến hoàn toàn.
Một người hiện rõ ra dưới đó, La Mãng lảo đảo bò dậy, sắc mặt tái mét, miệng chảy máu.
Hiển nhiên, Ma Mãng pháp thân bị Mục Trần đánh nát, chân thân cũng trọng thương.
- Ma Mãng pháp thân bị đánh nát!
Nhất thời trong khu vực nhiều tiếng xôn xao, hẳn nhiên màn đối cứng rung động kia khiến nhiều người chấn kinh.
Thực lực La Mãng là Chí Tôn nhị phẩm đỉnh phong, với Ma Mãng pháp thân khá đặc biệt, trong hàng Chí Tôn nhị phẩm khó gặp đối thủ, thế nhưng hiện tại đã bị một gã Chí Tôn nhất phẩm hung hăn đánh vỡ nát.
Chuyện này căn bản không ai nghĩ tới.
Những thành chủ khác nhìn thấy cục diện này, nhất thời cũng nghĩ ngợi. Tân thống lĩnh Cửu U cung lại có thể cường hoành hung hãn như thế, lẽ nào đã đến thời đại quật khởi của họ sao?
Huyết Thứu thành chủ, Hắc Nham thành chủ cũng sắc mặt khó coi. Lúc nãy Mục Trần trấn áp đến trở tay không kịp, để hắn tận dụng thời cơ tập trung đánh bại La Mãng.
Đại Nhật Bất Diệt thân sừng sững giữa trời, đôi mắt hoàng kim hờ hững nhìn xuống, giọng ồm ồm vang lên:
- Xem ra ta có tư cách bãi chức nhà ngươi.
La Mãng mặt tái xanh, bất chợt lại cười quỷ dị, quay sang hai gã thanh chủ kia, quát lên:
- Huyết Ưng vương đại nhân đã dặn kỹ, nếu các ngươi hôm nay để tên nhóc khốn này đắc ý, thì đừng mong có ngày an ổn!
Huyết Thứu thành chủ, Hắc Nham thành chủ biến sắc, cả hai nghiến răng, đứng phắt dậy.
Trong đám thành chủ xung quanh, vài người ánh mắt lóe lên, rồi bốn trong số đó lao ra. Bốn gã thành chủ này trước nay đều thân cận với Huyết Ưng điện, xem như nanh vuốt của Huyết Ưng điện. Họ biết rõ nếu để Cửu U cung thuận lợi thu phục đám thành chủ ở đây, dĩ nhiên kết quả của họ chẳng tốt đẹp gì.
Họ tuyệt đối không để Mục Trần tiếp tục nữa.
Dù rằng mới vừa chứng kiến chiến lực dữ dội của Mục Trần, trong tâm đã chẳng dám khinh thường nữa, nhưng dù sao cũng đông người hơn, liên thủ lại thì chấp Mục Trần bao nhiêu thủ đoạn cũng đừng hòng thắng được tất cả.
Mặc cho mang tiếng ỷ đông hiếp yếu, cậy già bắt nạt trẻ, nhưng thời điểm hiển nhiên phải bất chấp.
Sáu vị thành chủ bay lên trời, vây thành hình bán nguyệt trước mặt Đại Nhật Bất Diệt thân, linh lực hùng hậu bùng lên.
Nhìn thấy cục diện thay đổi, trong vùng vang lên tiếng kinh ngạc. Đám thành chủ kia định liên thủ đối phó một mình Mục Trần sao?
- Ha ha, Mục Trần ngươi có lợi hại, hôm nay lẽ nào lấy 1 vs 7 được sao?
La Mãng cười khẩy, hắn lao lên không trung, đắc ý cười gằn.
- Đê tiện!
Đường Băng phẫn nộ quát lên.
Trên bầu trời, Đại Nhật Bất Diệt thân sáng lấp lánh, chân thân Mục Trần hiện ra đứng trên đầu pháp thân, nhìn xuống bảy người kia, khẽ cau mày.
Thực lực của mình có thể độc đấu La Mãng cũng phí hết bao nhiêu tuyệt chiêu, dù sao thực lực chân chính cũng chỉ mới Chí Tôn nhất phẩm, nếu còn phải đối chiến với 6 gã thành chủ khác thực lực chẳng thua La Mãng bao nhiêu, thì cũng khó mà chống cự.
- Mục Trần! Ta không muốn ép ngươi, nếu bây giờ quay đầu rời khỏi, ta đảm bảo ngươi trở về không sứt mẻ gì cả.
La Mãng quát lên điều đình.
Mục Trần nghe thấy, hắn chỉ cười, nhìn lại đám thành chủ đã lui ra làm khán giả bên kia, lớn tiếng hỏi:
- Còn ai nữa không?
Đám thành chủ kia thấy hắn lại có thể trấn định như vậy, trong lòng cũng khâm phục, không ai lên tiếng, cũng không ai bước ra.
Đám bọn họ khác với đám La Mãng. Dù rằng trước đây vì nhiều lí do cũng đầu phục Huyết Ưng điện, nhưng chung quy cũng là tình thế ép buộc. Mà mấy năm nay cũng bị Huyết Ưng điện bóc lột không ít, nên tình cảm cũng chẳng có mấy. Chỉ vì năm xưa Cửu U cung quá yếu nhược, nên họ cũng không thích đầu phục dưới trướng. Có điều hôm nay xem ra đã khác, Cửu U cung dường như đã bắt đầu đứng lên xứng với tầm cỡ của nó.
- Vậy là chỉ có bảy tên các ngươi.
Mục Trần tỏ ra hài lòng, số thành chủ hoàn toàn bị Huyết Ưng điện thu phục chỉ là số ít, và đám 7 người kia chính là đầu têu. Chỉ cần loại bỏ cái đám này, mọi chuyện xem như giải quyết xong.
La Mãng cười khẩy châm chọc, hay tay khoanh trước ngực ngạo nghễ, mắt lạnh lẽo nhìn Mục Trần:
- Đã đem thang cho ngươi xuống đài mà không muốn, vậy chớ có trách ta.
- Ỷ đông hiếp ít mà nói....
Mục Trần đột nhiên nhếch miệng đáp lại:
- Cũng không phải ngươi mới nghĩ ra được chiêu này.
La Mãng khẽ biến sắc, giật mình quay nhìn lại đám mây đen đặc Cửu U vệ. Quân đội trận thế nghiêm mật, khí thế hùng dũng làm cho hắn hơi run run.
- Hừ, một đám ô hợp mà thôi.
La Mãng tự trấn an. Cửu U vệ trong số các quân đoàn ở Đại La Thiên vực là kém cỏi nhất, chả có danh tiếng gì, xưa nay chỉ chui rúc ở Cửu U cung, đối mặt khiêu khích chỉ biết cúi đầu chịu sỉ nhục, ai ai cũng khinh thường, nào có chiến lực gì cơ chứ.
- Thế à?
Mục Trần mỉm cười, đột nhiên Đại Nhật Bất Diệt thân cấp tốc quay trở về, lơ lửng phìa trên Cửu U vệ.
- Cửu U vệ!
Mục Trần hô lên.
"Hây!"
Tiếng quát nhất tề ứng đối vang lên cực kỳ khí thế, bất chợt linh lực từ đâu bùng lên, xé nát mây trời.
Mọi người chấn động kinh nghi, Cửu U vệ như một con hùng sư bất hiện sơn bất lộ thủy, lúc này đã bắt đầu thức tỉnh.
- Cửu U chiến ý!
Mục Trần quát to ra lệnh, lập tức trong tay mỗi chiến binh Cửu U vệ xuất hiện một thanh hắc trọng kích, trong tiếng leng keng rầm rầm vang vọng một giai điệu hùng tráng.
Một luồng chiến ý ngập trời bùng phát, như lôi đình xuất hiện, cả cánh quân chuyển sang trạng thái chiến đấu, chiến ý điên cuồng ngưng tụ, giao thoa lẫn nhau, tạo thành một mảnh hải dương chiến ý tối tăm.
Trong vùng không gian chiến ý đó, tiếng sấm rền rĩ liên hồi, như trống trận thúc giục sục sôi.
- Ngưng luyện chiến ý?
Đám 7 thành chủ nhìn thấy mà biến sắc. Cửu U vệ lại có thể thực chất hóa chiến ý vô hình, chỉ có những quân đội trải qua trăm tôi nghìn luyện mới có thể tạo ra nổi.
- Chớ có lo, Cửu U vệ tuy có thể ngưng luyện chiến ý, nhưng không có người thống lĩnh chỉ huy, Mục Trần mới nhậm chức chấp chưởng Cửu U vệ, căn bản không thể có khả năng dung hợp với chiến ý này!
La Mãng quát lên trấn an những kẻ còn lại.
6 người kia tròn mắt gật gù. Đúng thế, muốn điều khiển chiến ý của quân đội, thống lĩnh phải dung hòa với chiến ý. Mục Trần chỉ mới đặt chân đến Đại La Thiên vực, làm thống lĩnh Cửu U vệ chỉ có một thời gian ngắn. Bất kể thế nào cũng chắc chắn chưa thể nắm giữ được chiến ý Cửu U vệ!
Nhưng hiện thực tàn khốc, ngay lúc đó Mục Trần mỉm cười, phất tay giơ lên.
"Ầm!"
Gương mặt cả bảy người kia đều cứng lại, sững sờ và hoảng sợ tột cùng, cộng với sự khó tin không thể giải thích nổi.
Vì theo cú vẫy tay đó, hải dương chiến ý theo lệnh nổi sóng tạo gió.
Hắn thật sự có thể điều khiển chiến ý Cửu U vệ!
Mục Trần nháy mắt 1 hóa thành 1000!
Nói cách khác, lúc này đây 7 vị thành chủ sẽ phải đối mặt thế công khủng bố của 1000 Mục Trần!
Chỉ mới tưởng tượng, chính ngay La Mãng cũng trắng bệch mặt mày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.