Đại Chúa Tể

Chương 680: Quỷ dị Cửu Long Cửu Tượng Thuật




Cửu U cung, trên một đỉnh núi, Mục Trần đang tĩnh tọa, hai tay cầm một quyển trục màu vàng xoay tròn, kim quang lóe sáng không ngừng.
Đôi mắt đang nhắm chặt từ từ mở ra, Mục Trần nhìn lại quyển trục kim sắc, vẻ mặt mờ mịt mê man.
Quyển trục này chính là Cửu Long Cửu Tượng thuật đoạt được của Liễu Minh.
Mục Trần đã nghiên cứu nó ba ngày ba đêm, nhưng hắn chẳng hiểu được chút gì, chẳng hề nhìn ra được phương pháp tu luyện Cửu Long Cửu Tượng thuật này là như thế nào.
Sắc mặt biến ảo không ngừng, hắn kết ấn, linh lực thổi bùng lên, hóa thành một con tử linh long gào thét.
Mục Trần tung chưởng đánh ra, tử long lao đi công kích đỉnh núi, đánh nó nứt ra một đường rãnh lớn.
Mục Trần nhìn khe nứt kia mà mặt mày nhăn nhó. Tử long hắn vừa ngưng tụ chính là dựa vào ấn pháp tu luyện Cửu Long Cửu Tượng thuật, nhưng thực ra ngưng tụ vẫn không thành công, uy lực của nó sao lại kém cỏi như thế.
Thực lực Mục Trần hiện tại, chẳng cần thần thuật phương pháp gì, phất tay một cái cũng dễ dàng san bằng cả ngọn núi, thế mà sử dụng ấn pháp Cửu Long Cửu Tượng thuật lại yếu đến đáng thương.
Cái thần thuật này thật quỷ quái.
- Sao thế nhỉ...
Mục Trần tlẩm bẩm, ánh mắt đầy khó hiểu, lần đầu tiên gặp phải một quyển thần thuật quái đản như thế, khó trách chủ nhân trước của nó cũng phải chào thua đem nó ra bán, nhớ lại lão chủ tịch đấu giá bảo rằng thứ đồ chơi này rất khó tu luyện, mà đẳng cấp thì lại là chuẩn đại viên mãn.
Mục Trần trầm tư, uy lực thật sự của Cửu Long Cửu Tượng thuật hẳn nhiên phải vượt xa thứ lúc nãy hắn thi triển, vậy có nghĩa là phương pháp tu luyện của hắn đã có lỗi.
Nhưng thần thuật... không phải đều tu luyện như vậy sao?
Mục Trần nhắm mắt lại, lướt qua xem xét lại phương pháp tu luyện Cửu Long Cửu Tượng thuật, miệng lẩm bẩm để tìm xem bản thân có bỏ sót điểm nào hay không.
Trải qua một canh giờ, trực giác nhạy bén khiến hắn dừng lại ở một khẩu quyết.
- Khí uẩn long tượng...
Mục Trần nhíu mày, ánh mắt lóe lên, chẳng phải ý nghĩa là lấy linh lực hàm chứa long tượng hay sao? Hắn cũng đã thử rồi...
- Chẳng lẽ chứa sai chỗ?
Mục Trần thì thào, chợt hắn đưa tinh thần chìm vào Chí Tôn Hải, biển linh lực lóng lánh ánh tím đang vỗ ầm ầm.
Thần Phách trồi lên, đứng trên mặt biển, gương mặt cũng lộ rõ trầm tư, rồi lát sau kết ấn, ấn pháp càng lúc càng nhanh, hoa cả mắt.
- Lên!
"Ầm!"
Khắp Chí Tôn Hải nổi sóng, những cột sáng linh lực từ bên dưới bắn lên, giao nhau giữa không trung tại một điểm, hình thành một con tử long to lớn.
Cự long chiếm cứ một vùng trời, linh lực cường đại thổi tứ tung như gió bão.
Tử long khổng lồ được ngưng tự bằng long ấn của Cửu Long Cửu Tượng thuật, uy thế bất phàm, bất quá... hình như vẫn còn thiếu thiếu cái gì đó.
Giống như là thần khí mà không có linh tính vậy.
Thần Phách vung tay, tử long vụt biến mất, linh lực đổ xuống trở lại Chí Tôn Hải, hắn lại nhắm mắt trầm tư.
Nửa ngày trôi qua, Mục Trần mở mắt, nhìn xuống Chí Tôn Hải màu tím, vài ngọn tử hỏa bập bùng trên mặt biển.
Đó là Bất Tử Hỏa.
Mục Trần giậm mạnh chân xuống, linh lực lại bắn lên, cùng với ấn pháp của hắn hình thành giữa không trung tử long khổng lồ.
Nhưng lúc này tử long thành hình, ngọn tử hỏa từ Chí Tôn Hải cũng cháy phừng lên, bao phủ lấy nó.
Tử hỏa thiêu đốt cự long, khiến cho thể hình nhanh chóng thu nhỏ lại, trong suốt như thủy tinh tím.
Nơi cặp mắt cự long, những ngọn tử hỏa nhảy múa như đang vẽ mắt cho rồng, khiến cho hình tướng cự long có thêm linh tính.
"Gràooo!"
Hình thể cự long bị thu nhỏ lại còn khoảng trăm trượng, thân thể như bảo thạch, hào quang rực rỡ, tử long gầm lên, tiếng vọng khắp Chí Tôn Hải, khiến cho biển cả dậy sóng.
Tử long đằng không, long ngâm gào thét, thình lình bổ nhào xuống Chí Tôn Hải.
Mục Trần nhìn xuống, sâu trong biển linh lực, tử long đang cuộn mình nằm đó như say ngủ, ngọn tử hỏa lượn lờ quanh người như đang trui rèn tử long.
Ánh mắt lóe lên, Mục Trần ra vẻ hiểu được gì đó, thì ra Cửu Long Cửu Tượng thuật khác với thần thuật bình thường là trực tiếp thôi động, phải ngưng luyện trong Chí Tôn Hải, rồi cất giấu nó ở đây, không ngừng trui rèn để sử dụng.
Còn nữa, muốn có thể hoàn thành ngưng tụ được tử long thì phải có vật chất đặc biệt như Bất Tử Hỏa chẳng hạn, thực hiện một bước kỳ ảo như là điểm mắt vẽ rồng, ngưng tụ linh trí mới có thể kích hoạt được.
- Khí uẩn long tượng, long tượng giao hội, thôn thiên nạp địa...
Mục Trần lẩm bẩm đọc lại khẩu quyết, ánh mắt sáng lên, tay lại kết ấn, miệng hét to:
- Hóa tượng ấn!
"Ầm Ầm!"
Linh lực lại hùng hổ phóng lên, và lúc này đang hình thành một con voi khổng lồ màu tím.
Tử tượng đứng giữa trời, nguy nga đồ sộ.
Mục Trần lại dùng Bất Tử Hỏa dung hòa vào vị trí cặp mắt tử tượng, tử hỏa bốc cháy, như đang thêm linh tính cho tử tượng.
- Long tượng giao hội!
Mục Trần phất tay lên, tử long đang cuộn mình trong Chí Tôn Hải nhất thời gào thét xông ra, xông thẳng đến chỗ tử tượng trên không.
Long tượng va chạm, ánh sáng tím bùng phát, tử quang rực rỡ tạo thành khối cầu tím ngắt giữa trời, long tượng đang giao hòa trong đó.
Long tượng giao hội, nhưng lại chẳng sinh ra sức bùng nổ khủng bố, chỉ thấy tử quang lóe lên, rồi khối cầu dần nhạt màu, linh lực bắn ra tứ phía tan biến, cả khối cầu tím nổ tung thành những đốm sáng vỡ vụn rơi xuống.
Mục Trần thất kinh, méo mặt khó coi. Đã tạo hình đến được như vậy, sao lại còn thất bại? Cửu Long Cửu Tượng thuật kỳ bí đến thế sao?
Mục Trần cắn răng không cam, trừng mắt nhìn đám lân tinh lấp lánh đang rơi xuống. Nếu là người thường, e rằng việc liên tiếp thất bại sẽ khiến hắn chán nản bỏ qua, nhưng với Mục Trần chỉ càng làm cho hắn thêm quật cường.
Hắn không tin mình lại bó tay trước cái thần thuật chết giẫm này!
Ấn pháp lại biến ảo.
Trong Chí Tôn Hải, linh lực lại nổi sóng, tử long tử tượng từng con hình thành, rồi lại giao hội, rồi lại tan nát...
Mấy lần thử, kết quả cũng không khác nhau, hoàn toàn thất bại.
Mục Trần thở phì phò muốn đứt hơi, chẳng biết thất bại mấy lần rồi, nhưng tất cả đều thất bại ở bước cuối cùng, cái mà khẩu quyết nói là long tượng giao hội, căn bản không thể dung hợp với nhau để bộc phát sức mạnh mãnh liệt.
- Căn bản không được a...
Mục Trần nghiến răng nguyền rủa, hắn cảm thấy dường như mỗi khi long tượng dung hòa, sẽ tàn phá lẫn nhau, khiến cho cả hai đều tan rã, cứ như hai thứ lửa để cùng nhau khó có thể đem tới biến hóa gì.
Hắn mơ hồ nhận thấy nếu có thể thành công, thì uy lực Cửu Long Cửu Tượng thuật đã có thể tận tình bộc phát, sẽ rất khủng bố. Nhưng mà cái bước quan trọng này thật sự không đơn giản.
Mục Trần nằm ngửa ra trên biển, suy nghĩ chạy tới chạy lui trong đầu.
Uy lực chân chính Cửu Long Cửu Tượng thuật, nếu dùng hai thứ vật chất giống nhau cùng thuộc tính, dù cho thành công dung hợp, uy lực có lẽ cũng chỉ làm nó tăng lên chút ít.
Hay là cần năng lượng thuộc tính khác?
Mục Trần nhíu mày, lúc nãy hắn chỉ sử dụng Bất Tử Hỏa, mà thứ này vốn dung hợp vào linh lực, do đó dùng linh lực ngưng tụ long tượng, thuộc tính chẳng khác gì nhau.
Hắn cần năng lượng thuộc tính khác Bất Tử Hỏa.
Thứ đó lấy đâu ra đây?
Mục Trần suy nghĩ, ánh mắt lóe lên.
Trên ngọn núi, Mục Trần mở mắt, tay kết ấn, lôi điện lẹt xẹt bắn ra, theo tiếng sấm làm cho thân thể hắn nhanh chóng lôi hóa.
Chí Tôn Hải cũng vang rền sấm động, không trung phía trên, hắc lôi xuyên không giáng xuống.
Thần Phách giơ tay, linh lực hội tụ, hóa thành cự tượng, nhưng lúc này con voi khổng lồ ré lên, há to miệng nuốt lấy hắc lôi.
Tử tượng lập tức đổi màu, hóa thành hắc tượng, lôi điện hoành không.
Mục Trần mừng rỡ nhìn hắc lôi tượng thành hình, phất tay tạo thành tử hỏa long ngay phía trước hắc lôi tượng.
Tử hỏa long, hắc lôi tượng.
Hai con quái thú khổng lồ khác biệt đối diện nhau, mơ hồ tản ra sức mạnh hủy diệt.
Mục Trần sáng mắt mừng quýnh lên.
Chính là cảm giác này!
Đây mới uy lực Cửu Long Cửu Tượng thuật chân chính!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.