Đại Chúa Tể

Chương 160: Thần Phách bảng đệ tam




"Véo!"
Chùm sáng rực rỡ như sao sa xẹt qua chân trời, để lại một cái đuôi ánh sáng tuyệt đẹp, ngang dọc không trung Bắc Thương linh viện, cuối cùng xông tới tấm bia đá chọc trời Thần Phách bảng.
"Đùng!"
Ngay lúc đó, mọi người đều thấy rõ Thần Phách bảng thượng phát ra ánh sáng chói mắt, kim quang từ bên dưới cấp tốc chạy lên cao, chỉ vài giây ngắn ngủi đã lọt vào top 10.
"Woa!"
Trong Bắc Thương linh viện liền vang lên những tiếng xôn xao. Dù rằng Thần Phách bảng chỉ là bảng xếp hạng sơ cấp của Bắc Thương linh viện, nhưng top 10 bình thường rất ít thay đổi, vì những người đó tuy xếp hạng ở Thần Phách bảng, nhưng lại là cường giả Dung Thiên cảnh chân chính.
- Chẳng biết lần này là ai lại đột phá đến Dung Thiên cảnh vậy nhỉ?
- Ha ha, cái bọn kia lúc nào cũng thế, chẳng bao giờ cho đám tân sinh một chỗ cả.
- Ngươi trước kia cũng không phải vậy à, đám tân sinh cao ngạo lắm, phải mài từ từ mới được.
- Hứ, có bản lĩnh thì lên Thiên bảng ấy, một cái Thần Phách bảng thì hay ho gì, mấy tên đó da mặt cũng ít có dày quá.
...
Thần Phách bảng top 10 thay đổi cũng khiến không ít lão sinh Bắc Thương linh viện chú ý, những tiếng bàn tán vui vẻ khắp nơi, bất quá ai cũng nghĩ rằng kẻ vừa vọt lên kia chắc chắn cũng là một lão sinh vừa đột phá Dung Thiên cảnh.
Thế nhưng trong mắt của vô số sự chú ý, luồng kim quang kim chậm rãi nhích lên từng bậc. Hạng 9... hạng 7... hạng 5... hạng 4.... Vô số người nhìn thấy cảnh tượng đó lại bất giác giật mình kinh dị, tuy rằng Thần Phách bảng chỉ là bảng xếp hạng sơ cấp, nhưng mấy kẻ chiếm cứ ở đó lâu như vậy cũng không phải không có bản lĩnh.
Đặc biệt là ba thứ hạng đầu Thần Phách bảng, những kẻ đó trong đẳng cấp Dung Thiên cảnh hiện tại cũng có một chút danh tiếng, nửa năm nay đều chễm chệ trên vị trí đó, hầu như chẳng ai cả gan đá họ xuống.
Nhưng hiện tại....
Những ánh mắt tập trung vào luồng kim quang đó đang dừng lại ở vị trí thứ 4 khá lâu, rồi bất chợt lúc lắc, dao động, kim quang bừng lên, tiến thêm một bước chiếm giữ vị trí thứ 3.
Ngay lúc đó, cái tên vốn đang đứng ở vị trí thứ ba liền lóe lên rồi biến mất. Bình thường nếu đúng theo quy luật, một ai đó bị vượt hạng thì cái tên đó sẽ bị hạ xuống một bậc, chứ không biến mất. Nhưng kẻ đứng hạng ba này hiện giờ thực lực đã tiến vào Dung Thiên cảnh từ lâu, thành ra đã không còn tư cách được xếp hạng lại ở Thần Phách bảng, do đó liền bị xóa đi/
- Ồ, tiểu tử Mạch Luân bị xóa tên rồi à? Ha ha, tội nghiệp chưa kìa, vốn mỗi ngày ở hạng ba còn được 1000 linh trị miễn phí, bây giờ không cánh mà bay mất rồi.
Vài kẻ hả hê cười nói ngạo cái tên vừa biến mất, rồi cũng chăm chú nhìn lại luồng kim quang kia, chờ đợi nó tan đi, lộ ra cái tên vừa gây ra chú ý.
Thần Phách bảng hạng 3, Mục Trần, Bắc Thương linh viện tu hành: một ngày.
- Oác!
Không khí trong Bắc Thương linh viện đột nhiên mất đi sự huyên náo, yên tĩnh lạ thường, cả lão sinh lẫn tân sinh đều ngẩn ngơ nhìn lên Thần Phách bảng. Tu luyện Bắc Thương linh viện mới một ngày? Không phải là tân sinh vừa vào Bắc Thương linh viện buổi sáng hôm nay đó chứ?
Một tên tân sinh, vậy mà cũng dám chiếm giữ vị trí đá lão sinh trên Thần Phách bảng đi xuống?
Bắc Thương linh viện chỉ im lặng chốc lát, liền ầm ầm náo nhiệt còn hơn trước, cái chuyện này bao nhiêu năm rồi chưa bao giờ thấy xuất hiên a!
- Mục Trần kia lai lịch thế nào vậy? Trong giới tân sinh chắc cũng có chút bản lĩnh chứ?
- Hay là hắn cũng vừa may hôm nay đột phá đến Dung Thiên cảnh?
- Ha ha, thú vị, thú vị! Cái tên Mạch Luân kia cũng không phải đèn dầu sắp tắt, với tính cách đố kỵ của hắn, e rằng không bỏ qua đâu nha. Tân sinh Mục Trần dám xóa tên hắn, nhục này làm sao mà hắn chịu..
- Đúng rồi, với lại mấy thằng hạng 4 đến hạng 10 nữa đó, có lẽ cũng chẳng dễ chịu gì đâu.
- Mục Trần kia cũng gan góc đấy chứ nhỉ?
...
Vô số người bàn tán về sự kiện nổi bật ở ngày đầu tiên tiếp đón tân sinh này, cũng không ít người tỏ ra ủng hộ hành động đó của Mục Trần.
Động tĩnh trên Thần Phách bảng dĩ nhiên cũng không tránh khỏi sự xôn xao trong giới tân sinh, bọn họ đều kinh ngạc nhìn cái tên chói mắt trên đỉnh Thần Phách bảng kia, có những người nghe rất xa lạ, nhưng cũng không ít người quen thuộc cái tên đó.
Nhưng không có ai ngờ hắn lợi hại như vậy, vừa mới bước vào Bắc Thương linh viện liền tạo ra một hồi xôn xao.
Khu tân sinh phía bắc, trên một lầu các, Dương Hoằng xếp bằng tu luyện cũng đang mở mắt, chăm chú nhìn vào kim quang lập lòe đang chiếm cứ vị trí thứ 3 Thần Phách bảng, ánh mắt lạnh lùng dán chặt cái tên khiến hắn cảm thấy không thoải mái.
Cái tên đó quả thật có chiến lực ngang ngửa Dung Thiên cảnh sơ kỳ a, khó trách lại có thể giành lấy danh hiệu người ưu tú nhất ở tòa Bắc Thương giới của hắn.
- Bản lĩnh cũng có một chút, bất quá cũng thật không biết điều mà khiêm tốn chút đi. Mấy tên top 10 Thần Phách bảng đâu có ăn chay đâu chứ?
Dương Hoằng cười lạnh, bọn kia đều có thực lực Dung Thiên cảnh, thực sự Mục Trần rất biết cách tự tìm phiền toái.
- Thôi kệ, cứ cho ngươi đắc ý chút đi, một tháng sau trên đại hội tân sinh, ta sẽ cho ngươi thấy rõ cách biệt hiện tại của ta và ngươi lớn như thế nào!
Dương Hoằng siết chặt nắm đấm, đôi mắt sắc bén lạnh lùng vô cùng.
- Có Dương Hoằng ta ở Bắc Thương linh viện, Mục Trần ngươi đừng mơ có cơ hội ngóc đầu lên!
Hai khu tân sinh khác, Băng Thanh và Mộc Khuê cũng không khác, bị thu hút bởi cái tên quen thuộc trên Thần Phách bảng, đôi mắt cũng lóe ra những ánh sáng kỳ lạ.
- Hạng ba....
Mục Trần nhìn vị trí cuối cùng của hắn ở Thần Phách bảng, miệng cười cười. Thứ tự này cũng hơi vượt dự kiến bản thân, vốn nghĩ quá lắm là lên hạng 5 mà thôi.
- Lần này thúc giục linh lực thật ra vẫn còn khống chế, nếu mà bùng nổ hết chắc cũng có thể phá luôn đỉnh cấp.
Mục Trần cười cười bắt đầu ba hoa với Lạc Li, bất quá nếu làm như thế, trực tiếp hạ bệ toàn bộ lão sinh, e rằng gây chú ý quá lớn.
- Xem thử có bao nhiêu linh trị rồi?
Lạc Li hỏi.
Mục Trần lật tay, linh trị bài xuất hiện trong tay, hào quang ngưng tụ, hóa thành một con số.
24100 điểm linh trị.
Mục Trần nhìn con số trên linh trị bài mà le lưỡi, thở phào một hơi. Xông lên hạng 3 Thần Phách bảng, hắn được thưởng những 2v linh trị, vừa đủ mua một viên Thần Phách đan.
- Âyda, xem ra phải bận rộn đi Linh Trị điện mua Thần Phách đan, rồi lại còn phải chui vào Lôi vực một chuyến, sau đó phải đột phá Thần Phách cảnh hậu kỳ rồi a...
Mục Trần nhe răng cười nói với Lạc Li.
Lạc Li khẽ cười gật đầu.
Mục Trần ngẩng lên nhìn lại Thần Phách bảng kia, hắn bây giờ cần phải mau chóng tăng thực lực, những thiên tài lợi hại ở Bắc Thương linh viện này nhiều lắm, hôm nay lại tạo nên một chuyện lớn thế này, nếu không mau chóng thì phải ăn khổ không ít.
Thực lực vi tôn a! Không đủ thực lực mà chiếm vị trí cao như thế, kết quả chỉ là rước lấy nhục.
Một nơi mây mù lượn lờ, có vô số những khối đá lơ lửng, bề mặt rộng chừng vài trượng, cũng đủ cho một người tu luyện trên đó.
Lúc này đây trên những khối đá đó có rất nhiều người đang ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm chặt, linh lực quanh thân cuồn cuộn, sương mù dao động nhè nhẹ quanh người rồi theo hơi thở chui vào cơ thể.
Đám sương mù này không ngờ chính là linh khí thiên địa cực kỳ dày đặc mà thành hình. Linh khí ở đây lại hùng hậu đến mức độ không tưởng.
Trên một khối đá bằng phẳng sâu trong đám sương mù, một người đang ngồi xếp bằng đột ngột mở mắt, bộ đồng phục rộng thùng thình, đầu tóc xõa ra, hơi thở nặng nề, linh lực quanh người khá mạnh mẽ.
Hắn trợn tròn đôi mắt, tay siết lại, linh trị bài hiện ra, một hào quang sáng lóe lên, sắc mặt hắn trở nên u ám.
- Mục Trần? Một tên tân sinh vừa tới Bắc Thương linh viện cũng dám xóa tên ta khỏi Thần Phách bảng?
Thanh niên nọ cực kỳ tức giận, hắn cũng không phải giận vì 1000 linh trị mỗi ngày của Thần Phách bảng, nếu là một tên lão sinh nào đó thì hắn cũng không mấy để ý làm gì, nhưng một tên tân sinh vừa vào linh viện chưa tới một ngày, cả chân còn đứng chưa vững đã dám đá hắn xuống, cái này chính là nhục a!
Nếu để yên, sau này không ít người sẽ cười nhạo hắn.
Đó là sự khiêu khích đến uy nghiêm của hắn!
- Đáng chết!
Thanh niên nọ nghiến răng, xem ra không thể để yên được, dù cho có đánh tên tân sinh kia bò lăn bò càng cũng không lấy lại vị trí Thần Phách bảng được, nhưng ít ra mặt mũi danh tiếng sẽ không mất.
- Ta muốn nhìn xem tân sinh như ngươi có năng lực gì mà vừa đến Bắc Thương linh viện đã kiêu ngạo như thế! Nếu không ai dạy dỗ ngươi, thì Mạch Luân ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tôn trọng học trưởng!
Gằn từng tiếng một, hắn lại chậm rãi nhắm mắt, trong lòng đã quyết tâm ngày mai sẽ tạm dừng tu luyện, đi tìm tên tân sinh kiêu ngạo kia mà cho hắn biết một chút lễ độ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.