Đại Chúa Tể

Chương 1363: Uy lực của kim tiễn




Âm thanh chấn động của dây cung dường như còn lưu lại trên bầu trời, mà đạo kim quang nhàn nhạt kia thì trực tiếp cùng phá thiên tử sắc cự chỉ nặng nề đánh vào nhau.
rắc rắc!
va chạm trong nháy mắt, thứ đầu tiên sụp đổ tan tành chính là mảnh không gian này, chĩ thấy vô số mảnh vỡ không gian bắn ngược ra, quang lưu sắc bén cắt vạn dặm bầu trời ra thành lỗ rỗ như tổ ong.
vô số ánh mắt đều gắt gao nhìn nơi va chạm, bọn họ cũng nhìn ra được, bất kể là Mục Trần hay tử vân chân quân đều xuất thủ hết sức tàn nhẫn, hoàn toàn không có ý dò xét chút nào!
cho nên có thể nói, giao phong lần này cũng đủ để nhận ra 2 người ai mạnh ai yếu.
oanh oanh!
trên bầu trời, tử sắc cự chỉ bộc phát ra tử sắc phong bạo kinh khủng, thanh thế kinh người, mà nhìn lại thì kim quang vẫn cứ nhàn nhạt như thế, kim quang dù nhìn yếu kém, nhưng dưới tử sắc phong bạo vẫn không suy chuyển chút nào.
thản thề tử vân chân quân lơ lửng giữa không trung, hắn nhìn kim quang nhàn nhạt, sắc mặt cũng có chút âm trầm, bởi vì hắn có thể cảm giác được, khí tức nguy hiểm của kim quang cũng không yếu bớt chút nào.
- tên tiểu tử này thật đúng lả có chút quỷ dị!
tử vân chân quân thấp giọng tự nói, Mục Trần chỉ với thực lực bán bộ đại viên mãn đã thi triển ra công kích kinh người vượt quá dự liệu, thậm chí đủ để chống lại cường giả chạm tới thiên chí tôn như hắn.
ánh mắt tử vân chân quân loé lên, chợt hít sâu một hơi, đột nhiên một tay kết ấn.
oanh!
bên trên tử sắc cự chỉ, tử khí điên cuồng ngưng tụ, một mảnh tinh không màu tím dần dần mở rộng, từ xa nhìn tới tựa như tinh không thực sự, ở bên trong đó, từng ngôi sao màu tím không ngừng xoay tròn, tản ra sức mạnh kinh người.
mà cùng với việc sức mạnh của cự chỉ màu tím tăng vọt, kim quang cũng đã bắt đầu có dấu hiệu bị áp chế.
thấy cảnh này, sắc mặt đám người liễu thiên đạo, cường giả Mục phủ nơi xa xa nhất thời biến đổi, bàn tay siết chặt, tim cũng đã nhảy lên tận họng, bọn họ hiểu rõ trận giao phong này có ý nghĩa bực nào, chỉ cần Mục Trần có thể thành công, như vậy hắn sẽ chứng minh được mình có khả năng chống lại cường giả cấp bậc tử vân chân quân.
mà một khi hắn có dấu hiệu suy bại thì 2 tên lôi âm tôn giả, kim điêu hoàng vốn đang nhìn chằm chằm bên cạnh kia sợ rằng cũng sẽ không chút do dự xuất thủ, triệt để đánh cho hắn cùng Mục phủ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
dưới vô số ánh mắt khẩn trương chăm chú, Mục Trần cũng ngưng mắt nhìn tử sắc phong bạo kinh khủng đang bộc phát, trên đó tản ra sức mạnh đáng sợ, đúng là đã đạt tới cấp độ tương đối kinh khủng.
Công kích trình độ này, nếu hắn vẫn chỉ là thượng vị địa chí tôn thì chỉ sơ sẽ thất bai thảm hai.
nhưng tiếc là, hiện giờ hắn so với lúc còn thượng vị địa chí tôn đã mạnh lên quá nhiều.
vì vậy, hắn giơ ngón tay lên, hướng về phía kim quang xa xa, nhẹ nhàng điểm một cái, mơ hồ có âm thanh thật nhỏ vang lên:
- Phá!
oanh!
ảm thanh vừa dứt, kim quang vốn vẫn nhàn nhạt dường như lúc này vượt qua tất cả áp chế, kim quang chói mắt tựa như một vầng mặt trời chói trang từ từ bay lên
lúc này, khí thế sắc bén không cách nào tưởng tượng phóng lên cao, sự sắc bén ấy tựa như có thể xuyên thủng thiên địa, không thể ngăn cản!
ong ong!
bên trong kim quang, kim tiễn kịch liệt rung động, một khắc sau, trên mũi tên hiện ra hoa văn cực kỳ phức tạp cổ xưa, ờ đầu mũi tên càng là có hoa văn xoắn ốc vàng kim hiện lên.
soạt!
kim tiễn chấn động, vô số người chỉ nghe thấy một tiếng "soạt" rất nhỏ liền thấy, kim quang trong nháy mắt đã xuyên thủng tử sắc cự chỉ.
tử sắc phong bạo trông có vẻ đáng sợ lại không thể ngăn cản được kim tiễn này chút nào.
ồn ào.
trong thiên địa bộc phát ra tiếng ồn đinh tai nhức óc.
- cái gì?!
lúc này, sắc mặt tử vân chân quân cũng trở nên kịch biến, hắn cũng không hề nghĩ tới, chỉ trong nháy mắt mà thế công của Mục Trần đã trở nên sắc bén đến mức này.
vù!
chỉ vài hơi thở, kim quang nhàn nhạt đã xuyên qua không gian, nhắm thẳng về phía bản thể tử vân chân quản.
Nhìn kim quang bắn tới, sắc mặt tử vân chân quân cũng vô cùng ngưng trọng, cỗ khí tức nguy hiểm nồng nặc kia khiến hắn dựng cả tóc gáy lên.
vì thế, hắn quát to một tiếng, cự ảnh màu tím sau lưng liền tung quyền, ầm ầm đánh ra, tử sắc quyền quang che lấp cả bầu trời.
Mà lúc này thân thể của hắn cũng nhanh chóng lui lại.
phanh!
kim tiễn không chút do dự đâm vào cự quyền, vậy mà công kích trông cỏ vẻ hung hãn vẫn không thể ngăn cản kim tiễn, tử quang nhanh chóng tiêu tán.
thậm chí ngay cả quang ảnh cự quyền kia đều ầm ầm nổ nát trong thoáng chốc.
tử quang cuồn cuộn đầy trời, tử sắc cự ảnh liên tiếp thối lui, cả cánh tay cũng đã vỡ vụn ra, bất quá, sau khi đánh vỡ cánh tay kia xong, sức mạnh của kim tiễn cũng đã tiêu hao gần hết, banh một tiếng liền vỡ vụn ra.
chất lỏng màu vàng chảy xuống, cuối cùng ào ào quay về, rơi vào tay Mục Trần, giống như sinh vật sống, hắn ngẩng đầu lên nhìn về nơi xa, nơi đó tử vân chân quân sắc mặt tái nhợt, ánh mắt thâm trầm đáng sợ.
- Lần này vẫn còn là con kiến sao?
Mục Trần nhìn tử vân chân quân đang ảm trầm, cười nhạt nói.
Da mặt tử vân chân quân co quắp lại, mặc dù trong lòng tức giận nhưng lại không có cách nào cãi lại, bởi vì ai cũng nhìn ra được công kích lúc trước của Mục Trần khiến hắn chật vật đến mức nào.
- xem ra ngươi còn chưa phục.
Mục Trần thấy tử vân chân quân âm trầm thì khẽ mỉm cười, một tay kết ấn, chỉ thấy lại cỏ trên trăm đạo bất hủ thần văn ngưng tụ đến, hoá thành một cây cung lớn màu vàng.
ong!
Mục Trần tay kéo dây cung, hơi chấn động một cái, lại một luồng kim quang bắn ra, cùng lúc đó kim cương phá linh tương cũng tách ra một luồng, quấn quanh mũi kim quang.
- đỡ tiếp
bàn tay Mục Trần vừa nhấc, một mũi tên bắn ra,, sau đó vô số ánh mắt hoảng sợ nhìn thấy, lại có trên trăm đạo bất hủ thần văn hội tụ thành kim sắc đại cung.
ong!
dây cung rung động, lại bắn ra một tên ong!ong!
ngắn ngủi mới mấy chục hơi thở, kim quang quanh thân Mục Trần sáng rực, ước chừng 10 đạo kim quang liên tiếp bắn ra, vèo vèo hướng về phía tử vân chân quân.
Mười chiếc kim tiễn bao phủ tới, đối mặt với thế công bực này, ngay cả tử vân chân quân sắc mặt cũng thay đổi, lúc trước mắt đã tự thân trải nghiệm sự bá đạo của mấy mũi tên này, hiện giờ 10 cái cùng bắn tới, nếu bị đánh trúng thì hiển nhiên hắn không cách nào chịu nổi.
vì vậy, hắn không dám chậm trễ chút nào, ngửa mặt lên trời thét dài, chợt từ trong miệng phun ra một dòng sông màu tím, tràn ngập ánh sáng mờ ảo, tựa như tạo thành một tầng mây màu tím bao phủ hắn bên trong.
- tử thần hà!
Nhìn dòng sông tím này, trong thiên địa nhất thời bộc phát ảm thanh xôn xao, bởi vì ở bắc vực ai cũng biết, tử vân chân quân có một đạo chuẩn tuyệt thế thánh vật tên là Tử thần hà, chính là vật có năng lực bảo vệ cực kỳ mạnh mẽ, nếu triển khai ra thì dù là cường giả ngang hàng cũng rất khó phá vỡ.
Nhưng thời điểm bình thường, tử vân chân quản cực ít khi dùng món này, thế mà trước mắt lại lôi ra, có thể thấy được Mục Trần rốt cục khiến hắn cảm nhận được nguy hiểm bực nào.
Nơi xa, lôi âm tôn giả, kim điêu hoàng thấy cảnh này, thần sắc cũng khẽ biến, thực lực của họ sàn sàn với tử vân chân quản, nếu ngay cả tử vân chân quân cũng bị ép đến mức này, vậy nói cách khác, Mục Trần cũng cỏ khả năng uy hiếp đến bọn họ.
- Tên này, thật đúng là đã coi thường hắn!
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt loé lên, sâu trong mắt có hàn mang lưu động.
oanh! oanh! oanh!
tiếng ầm ầm vang lên khắp trời, từng đạo kim quang hung hăng đánh lên hào quang màu tím, bộc phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, không gian không ngừng sụp đổ, mà dưới sự công kích ấy tử hà cũng kịch liệt chấn động.
bất quá, sức phòng ngự của tử thần hà này đúng là cực kỳ kinh khủng, lúc trước chỉ có một mũi tên đã làm cho tử vân chân quân cực kỳ chật vật, nhưng giờ hắn núp sau tử hà, mười mũi tên bắn vào mà cũng chỉ khiến tử hà suy yếu một chút.
tử vân chân quân ở sâu bên trong tử hà, hắn nhìn tử hà rung động kịch liệt, ngẩng đầu lên, xa xa nhìn Mục Trần, lạnh lùng nói:
- Tiều tử, công kích này của ngươi mặc dù lợi hại, nhưng còn có thể đánh tiếp bao nhiêu lần?
tử vân chân quân dù sao cũng là cường giả chạm tới thiên chí tôn, ánh mắt không tầm thường, dù công kích này của Mục Trần có cường hãn thế nào đi nữa cũng không có khả năng thi triển liên tục, dù sao hắn mới chỉ là bán bộ đại viên mãn mà thôi.
Cho nên, hiện giờ hắn chỉ cần núp trong tử hà, mặc cho Mục Trần tiêu hao, đợi đến lúc đối phương mệt mỏi là hắn có thể phản công, chém giết Mục Trần.
dĩ nhiên cách chiến đấu này có vẻ hơi mất thể diện, nhưng chỉ cần cỏ thể chiến thắng thì hy sinh chút thể diện có là gì?
Mục Trần nghe thanh âm của tử vân chân quân, cũng cười một tiếng, gật đầu một cái, nói:
- Loại công kích này đúng là tiêu hao cực lớn
Bằng thực lực của hắn hiện giờ, liên tục bắn ra 10 mũi tên đúng là cũng coi như chạm tới cực hạn.
tử vân chân quân nghe vậy, khoé miệng hiện lên một nụ cười lạnh, chỉ cần Mục Trần xuất hiện kẽ hở thì hắn có thể tiến hành phản kích.
bất quá còn không đợi hắn cười xong, hắn liền thấy Mục Trần lộ ra một nụ cười quỷ dị, sau đó 2 tay đột nhiên kết ấn.
Nháy mắt khi ấn pháp kết xong, không gian bên cạnh Mục Trần dao động, 2 thân ảnh một trắng, một đen hiện ra.
Mà khi hắc bạch Mục Trần xuất hiện, bọn họ đồng thời giơ tay lên, nhất thời tất cả bất hủ thần văn trên bất hủ kim thân đều ngưng tụ ra, sau đó nhanh chóng ngưng tụ thành 2 cây kim sắc đại cung.
Bọn họ cùng kéo dây cung, phong toả tử vân chân quân nơi xa xa.
Mục Trần khẽ mỉm cười, thanh âm chậm rãi truyền ra trong thiên địa
- Kế tiếp để ta thử xem, cái mai rùa này rốt cục có thể đỡ cho ngươi bao lâu.
Mà cũng chính lúc này, nụ cười lạnh trên mặt tử vân chân quân chợt cứng đơ lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.