Đại Chúa Tể

Chương 1251: Chiến trận đến tay




Trên quảng trường bạch ngọc, trong lúc vô số ánh mắt còn đang chấn động khi Huyết Linh Tử chết, thì Tây Thiên Chiến Hoàng cũng híp hai mắt lại, sắc mặt hắn bình thản nhìn đạo thân ảnh trẻ tuổi trên màn sáng kia.
Bất quá dù sắc mặt hắn bình thản, nhưng trong lòng cũng chấn động kịch liệt, rõ ràng Huyết Linh Tử bỏ mạng trong tay Mục Trần cũng nằm ngoài dự tính của hắn.
“Xem ra ánh mắt của Viêm Đế không tệ, Mục Trần này, đúng là có tư cách tiến vào chiến trường Thượng Vị Địa Chí Tôn”. Tây Thiên Chiến Hoàng hướng về phía Viêm Đế cười nhát, nói.
Dù sao hắn cũng là Thiên Chí Tôn, trấn giữ một phương, tuy rằng ngạo khí đầy mình, nhưng cũng không phải kẻ không nói lý lẽ, trước mắt thực lực mà Mục trần biểu hiện ra như thế, nếu hắn còn không thừa nhận lời của Viêm Đế, cũng quá nhỏ nhen đi.
Nhưng mà, hắn vẫn chỉ nói là Mục Trần có tư cách tiến vào chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn, chứ cũng không nói hắn có năng lực tranh giành suất duy nhất của bọn Linh Chiến Tử.
Viêm Đế nghe vậy, cũng khẽ mỉm cười, hắn hiển nhiên là biết được thâm ý của Tây Thiên Chiến Hoàng, nhưng cũng không chấp nhặt, chỉ cười nói: “ Vậy chúng ta cùng xem, liệu Mục Trần hắn có thể mang cho ta thêm bất ngờ nào nữa không...”
Tây Thiên Chiến Hoàng xoa nhẹ tay, miễn cưỡng gật đầu một cái.
“Bổn hoàng có lẽ cũng nên lau mắt chờ xem, hy vọng đúng như lời Viêm Đế, hắn có thể cho chúng ta chút bất ngờ...”
Trên mặt biển dậy sóng, Mục Trần vung tay áo lên, Thủy tinh phù đồ tháp tiêu tán đi, ba luồng ánh sáng hiện ra, rơi vào tay Mục Trần, đó là ba viên chiến ấn.
Mục Trần sờ ba viên chiến ấn, trên mặt cũng nở ra một nụ cười, xem ra tên Huyết Linh Tử trong khoảng thời gian này thu hoạch cũng không ít, đã có 3 viên chiến ấn này, rốt cục hắn cũng có thể lấy được “Tam Linh Chiến Trận” từ bảo khố của Chiến Hoàng.
Nhưng mà, giờ cũng không phải lúc lấy đồ.
Mục Trần thu 3 viên chiến ấn lại, sau đó ánh mắt lạnh lùng đổi hướng ra phía không xa, chỉ thấy ở chỗ đó, Cửu Long Thí Tiên Trận đã hoàn toàn bị phá nát, mà lúc này, tên Quỷ Đại Sư ở phía trong sắc mặt trắng bệch, khi thấy ánh mắt Mục Trần nhìn tới, cả người lạnh toát, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.
Lúc trước Huyết Linh Tử vẫn lạc, đúng là dọa hắn sợ không ít.
hắn không cách nào nghĩ rằng, dùng thủ đoạn cũng thực lực của Huyết Linh Tử, không chỉ không đánh bại nổi Mục Trần, mà còn lấy mạng đền vào đó...
Tên Mục Trần trước mắt này, nhìn sơ qua chỉ là Hạ Vị Địa Chí Tôn, nhưng thủ đoạn của hắn, cực kỳ đáng sợ.
“Ha ha, Mục Trần tiểu ca đúng là Rồng phượng trong loài ngươi, ta thật ra cũng là ngu ngốc bị tên Huyết Linh Tử kia lừa gạt, mong tiểu ca rộng lượng tha thứ!” Nghĩ đến lúc trước Mục Trần vừa thẳng tay chém giết Huyết Linh Tử, ngoan độc tàn nhẫn, Quỷ Đại Sư cũng lạnh cả gáy, lúc này mới cười hiền lành nói.
Xem sức chiến đấu Mục Trần thể hiện lúc trước, dù hắn cũng là một vị linh trận tông sư, nhưng có lẽ cũng vẫn không phải đối thủ, đã như vậy, cứ nhận thua cho nhanh.
Mục Trần nhìn thấy tên quỷ đại sư này hạ mình nhanh như vậy, cũng cười giễu cợt: “Ngươi vừa chơi ta như vậy, quay đi đã dễ dàng phủi sạch sao?”
Quỷ Đại sư nghe vậy, mặt liền méo đi, ánh mắt đảo qua lại một cái, cuối cùng cười khổ nói: “Vậy không biết Mục tiểu ca muốn thế nào?”
Khuôn mặt Mục Trần vô cảm, hắn đưa tay ra, nói:”Ba viên chiến ấn”
Quỷ Đại Sư hơi biến sắc, cắn răng nói: “Mục tiểu ca, như thế có hơi nhiều”
Từ đầu tới giờ, hắn khổ cực cũng chỉ được có 4 viên chiến ấn mà thôi, muốn tích đủ chiến ấn đổi một mảnh trận đồ từ bảo khố chiến hoàng, mà bây giờ phải giao 3 viên ra, khác gì công của hắn thành công cốc.
Mục Trần sắc mặt không đổi, nhưng lúc này, Huyền Vũ chiến linh trên trời quay mắt nhìn xuống, khóa vào quỷ đại sư, tạo nên uy áp, chiến ý tầng tầng lớp lớp bao phủ lấy hắn.
Chiến ý đáng sợ phủ xuống, thản thể của quỷ đại sư cũng cảm thấy nặng nệ, hắn cảm nhận được áp lực cực lớn, lại nhìn thấy ánh mắt băng hàn của Mục Trần, liền hiểu ra: nếu hắn không đồng ý, thì sẽ theo vết xe đổ của Huyết Linh Tử lúc trước.
Nếu cứng rắn đối chiến, bằng sức một mình hắn, cũng không phải đổi thủ của Mục Trần.
Quỷ Đại Sư suy nghĩ một hồi, rốt cục cắn răng quyết định, vung tay áo lên, lập tức 3 viên chiến ấn bắn ra, rơi vào tay Mục Trần.
Đánh không lại, trốn không thoát, vậy thì chỉ còn nước thỏa hiệp.
“Huyết Linh Tử đáng chết, đã chết thì thôi, còn kéo theo ta xuống hố, chờ đó xem ngày sau ta làm thịt Huyết Thần Tộc các ngươi”. Trong lòng rỉ máu, Quỷ đại sư tức giận gầm thét.
Đối mặt với Mục Trần mạnh mẽ, hắn cũng không dám làm gì, vậy nên chỉ còn cách đem cục tức này phát tiết lên Huyết Thần Tộc, hơn nữa, Huyết Thần Tộc đã mất đi Huyết Linh Tử bảo hộ, tất nhiên là cực kỳ suy yếu, cũng chỉ là dê béo trong mắt cường giả mà thôi.
Mục trần nhận của Quỷ đại sư 3 viên chiến ấn, mới hài lòng gật đầu,đại chiến lần này, tuy lộ ra bài tẩy là Phục Ma vệ, nhưng thu hoạch cũng không nhỏ.
‘Cút đi”.
Mục Trần phất tay, không khách khí nói với Quỷ Đại sư.
Đối với cái tên thích ăn hôi này, hắn cũng chẳng ưa gì, nếu không phải là lo lắng khu vực này còn những kẻ khác ẩn nấp, hắn đã xuất thủ lần nữa, đuổi quỷ đại sư ra khỏi chiến trường.
Quỷ Đại Sư cũng không dám đề ý thái độ của Mục Trần, quay đầu chạy trối chết, giống như chỉ sợ Mục trần đổi ý, quay lại thịt hắn.
Nhìn bóng dáng Quỷ Đại Sư đi xa, Mục Trần mới đưa ánh mắt sắc bén nhìn bốn phía, thản nhiên nói: “ Nếu con ai muốn có chiến ấn trong tay ta, thì ra mặt đi”.
Tiếng nói của Mục Trần vừa truyền ra, nhưng trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, những cường giả âm thầm ẩn núp kia, mặc dù thèm khát chiến ấn trong tay Mục Trần, nhưng tấm gương Huyết Linh Tử lúc trước vẫn làm bọ họ sợ xanh mắt, cũng hiểu rõ Mục Trần hung ác thế nào.
Loại người này, tốt nhất không nên đắc tội.
Trong lòng cũng một suy nghĩ, những kẻ này sau đó đều vút lên, hoa thành từng đạo ánh sáng, bay đi khắp bốn phương tám hướng.
Rõ ràng, bọn chúng đã không còn ý định ra tay với Mục Trần.
Mục Trần nhìn qua những bóng hình kia, hừ lạnh một tiếng, những kẻ này, nếu lúc trước hắn tỏ ra yếu thế một chút, chúng sẽ như bầy sói nhào vào cắn nát hắn.
Cho nên với những kẻ như vậy, chỉ có thật hung ác, mới có thể làm chúng sợ hãi.
Mà phải đợi sau khi những cường giả kia hoàn toàn bỏ đi, Mục Trần mới thu hồi Phục Ma Vệ cùng Đồ Linh Vệ, rồi hóa thành ánh sáng rời đi
Ở một nơi cách xa chỗ kia, Mục Trần sau khi cảm ứng xung quanh, không thấy có người, mới hạ xuống, chiến ấn xuất hiện trên tay.
Hắn khởi động chiến ấn, bảo khố của chiến hoàng hiện ra trước mắt, bên trong màn sáng, bảo bối nhiều vô số kể, hắn tiện tay ném ra, 4 viên chiến ấn rời tay, ngay sau đó, một luồng ánh sáng từ chiến ấn phát ra, lơ lửng trước mắt Mục Trần.
Đó là muộn quyển trục bằng đồng cổ xưa, vừa mở ra liền có hào qua nở rộ, hào quang ngựng tụ thành ba bóng hình như ẩn như hiện.
Mục Trần nhìn quyển trục này, trong mắt cũng hiện lên vẻ nóng bỏng, vì vật này, chính là thứ hắn khao khát: “Tam linh chiến trận”
Nếu có thể tu luyện thành công, vậy thì “Nhất khí hóa tam thanh” mà hắn đang tu luyện cũng sẽ như hổ thêm cánh!
“Cuối cùng cũng tới tay”.
Mục Trần toét miệng cười, sau đó xòe tay ra cầm quyển trục, linh lực cuồn cuộn đổ vào, liền có một luồng tin tức tràn vào trong óc của hắn.
Hắn cẩn thận cảm nhận tất cả tin tức, khép hờ hai mắt, một lúc sau mới mở mắt đầy vẻ sợ hãi.
Tam linh chiến trận này quả nhiên bất phàm.
Mục Trần cảm thán một tiếng, nếu xét về cấp bậc, tam linh chiến trận cũng không coi là quá cao, hơn nữa điều kiện tu luyện cực kỳ khó khăn, nhưng tính huyền diệu của nó, làm cho người ta kinh ngạc.
“Không trách năm đó, vị tiền bối sáng tạo ra tam linh chiến trận, lại có thể dùng trận đồ này chiến thắng một vị đại viên mãn địa chí tôn.”
Mục Trần cảm thán một tiếng, sau đó đem quyển trục cất giữ, phương pháp tu luyện tam linh chiến trận cũng không quá khó khăn, chẳng qua là điều kiện tu luyện cực kỳ hà khắc, cần tâm ý tương thông, mà ở điểm này, Mục Trần rõ ràng đáp ứng hoàn hảo.
Dù sao nhất khí hóa tam thanh cũng từ bản thân biến thành, mức độ thấu hiểu nhau của nó, so với anh em sinh đôi, còn mạnh mẽ hơn.
Chiến trận này, chỉ cần Mục Trần nghiên cứu một ngày, hẳn có thể nắm giữ yếu quyết.
Nghĩ đến đây, dù là định lực của Mục Trần, cũng có chút vui mừng, hắn khẽ mỉm cười, lẩm bẩm:” Nếu đã có tam linh chiến trận, vậy tiếp theo, cũng nên đi tranh đoạt vị trí đầu rồi.”
Trong chiến trường hiện giờ, thứ duy nhất để cho Mục Trần thèm thuồng, chỉ còn cái suất Đại Lục Chi Tử kia thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.