Đại Chúa Tể

Chương 1112: Lần đầu giao phong




Nhất thời vô số ánh mắt bị bạch y nữ tử này hấp dẫn, nàng điềm tĩnh nhẹ cười, thân ảnh kiều mỹ thướt tha. Ngược lại dưới chân nàng là hắc sắc tứ dực trùng hung ác, làm người khác phải kinh hãi
Một người một trùng nhìn tương phản cực kỳ, bạch y nữ tử nhìn qua tạo cảm giác yêu dị khó tả
Không gian yên tĩnh trong chốc lát sau đó liền có tiếng bàn luận nổi lên, các cường giả ai cũng rung động, đồng thời lại có chút kính nể với bạch y nữ tử đó
“haizz, quả nhiên là Tô Khinh Ngâm”
“nữ tử đó là Tô Khinh Ngâm à? Đẹp quá à, chỉ là hắc trùng của nàng lại quá dữ tợn”
“sàm xí, nàng là trùng sư nên thủ đoạn của nàng là bồi dưỡng linh trùng rồi. Mà con tứ dực hắc trùng đó tốc độ lại rất nhanh, tương đương với cường giả cửu phẩm viên mãn đó”
“quả không hổ là đệ nhị cường giả bảng, đúng là danh bất hư truyền”
Khắp nơi xôn xao, Mục Trần cũng ngưng trọng nhìn Tô Khinh Ngâm. Tuy hắn cũng kinh ngạc khi thấy nàng ôn nhu như thế nhưng chẳng mấy chốc đã nhận ra cỗ khí tức nguy hiểm trên người nàng
Khí tức nguy hiểm làm Mục Trần cảm thấy bị uy hiếp như gặp đại địch vậy
Nữ nhân này không đơn giản đâu.
Cũng phải thôi, một nữ nhân có thể đứng trên Già Lâu La trên cường giả bảng thì đâu phải kẻ tầm thường, tuy nói bài danh không đủ chứng tỏ Tô Khinh Ngâm mạnh hơn Già Lâu La nhưng nhiêu đó cũng đủ để thấy nàng mạnh cỡ nào
Lâm Tĩnh đang đứng bên cạnh Mục Trần cũng tò mò nhìn chăm chú Tô Khinh Ngâm chỉ là nàng chú trọng vào con hắc trùng kia hơn, đối với Lâm Tĩnh thì con linh trùng đó hấp dẫn hơn nhiều
Tô Khinh Ngâm đứng trên linh trùng, nàng cũng không mấy quan tâm đến việc gây ra động tĩnh. Mỹ mâu lưu chuyển một cái liền thấy hết thân ảnh của các cường giả bài danh trước hai mươi xuất hiện ở đây, như là Liễu Khôi, Vương Thông Hiền….
Mà những kẻ được người đời xưng tụng là thiên kiêu này khi đối mặt với ánh mắt của nàng đều mất tự nhiên, run một cái sau đó liền giả bộ nhìn thẳng nàng, ngạo khí lúc trước đã biến mất tiêu. Bộ dáng này làm cho Tô Khinh Ngâm thấy có chút hứng thú
Bọn họ biết được nữ tử nhìn như ôn nhu này thật ra nàng không phải dạng vừa đâum hơn nữa nàng thích nhất là lấy đối thủ cường đại để tôi luyện linh trùng mà nàng bồi dưỡng ra
Hôm nay những cường giả bài danh trước hai mươi trên cường giả bảng, ngoại trừ Chúc Diễm cùng với Già Lâu La ra, thì những kẻ còn lại không ít thì nhiều sau khi gặp được nàng đều bị nàng nhắm trúng, biến thành đối tượng để linh trùng của nàng thử nghiệm
Mà đối chiến với linh trung hung tàn này dĩ nhiên không phải chuyện vui rồi
Tô Khinh Ngâm chỉ nhìn bọn người Liễu Khôi một chút rồi quay chỗ khác, sau đó dừng lại chỗ nhóm người Tần Kinh Chập, cười tủm tủm “Tần Kinh Chập ngươi cũng ở đây à, lần trước linh kiếm của ngươi với linh trùng của ta còn chưa phân ra thắng bại đấy nhá”
Tần Kinh Chập thấy Tô Khinh Ngâm đang ngắm mình, thân thể thoáng cứng ngắc “giờ ta không có thời gian chơi đùa với ngươi đâu, ngươi tìm người khác đi ha”
Tô Khinh Ngâm nghe hắn nói thì cười cười, sau đó lại nhìn chỗ khác, ai ngờ nàng lại nhìn đúng phương hướng Mục Trần đang đứng
“ngươi chính là Mục Trần, kẻ lấy thực lực bán bộ cửu phẩm mà đả bại Hạ Hoằng à?” Tô Khinh Ngâm tò mò hỏi
Lúc này có vô số ánh mắt nhìn về Mục Trần, mà đương sự thì đang bất ngờ. Hắn không ngờ Tô Khinh Ngâm lại nói chuyện với hắn, ngẩn ra chốc lát liền lấy lại bình tình “may mắn thôi mà, Tô cô nương không cần để ý đâu”
Từ biểu hiện của Tần Kinh Chập có thể suy ra Tô Khinh Ngâm này nhìn qua tưởng như hiền lành nhưng không phải vậy, vì thế Mục Trần cố gắng không muốn có chút quan hệ gì với nàng
“ố ồ, nghe đồn là ngươi tu luyện một loại chí tôn pháp thân thần bí, không biết có thể cho ta xem được không?” Tô Khinh Ngâm khẽ cười nói
Nàng vừa nói xong liền phất tay một cái, chỉ thấy một đạo hắc quang phóng ra, sau đó bành trường lên biến thành một con linh trùng to chừng mười trượng
Con bạch sắc linh trùng này có đủ tứ chi, hình dáng bên ngòai giống như nham thạch vậy, có linh văn hiện ra. Mờ hồ có một cỗ lực lượng cường đại bộc phát ra
Bạch sắc linh trùng vừa hiện ra liền nhanh như chớp phóng đến trước mặt Mục Trần, sau đó xuất ra một quyền. Dùng mắt thường có thể thấy ba động xung kích đang tản ra
Tô Khinh Ngâm đột nhiên xuất thủ, ngay cả Mục Trần cũng không ngờ là nàng vừa nói xong đã động thủ liền nên khi linh trùng xuất quyền phải tích tắc sau Mục Trần mới có phản ứng, lúc này mặt trầm xuống
Kim quang từ nội thể Mục Trần phát ra, có tiếng long ngâm phượng minh vang lên, Mục Trần cũng xuất ra một quyền, quyền đầu hóa thành long trảo đập tới
Oanh long!
Quyền đầu của Mục Trần đập vào một quyền của linh trùng, nhất thời nổ tung. Ba động xung kích tràn ra xung quanh, cả đại địa bị chấn động sụp đổ
Ba động tàn phá khắp nơi, linh trùng dưới ba động trùng kích liền thét lên, sau đó bị Mục Trần đập một phát văng ra ngoài
Các cường giả bên ngoài thấy cảnh này liền ồ lên, con linh trùng này có thực lực tương đương với cửu phẩm chí tôn nhưng không ngờ lại bị một quyền của Mục Trần đánh bay
Không ít kẻ ngưng trọng nhìn Mục Trần, xem ra chuyện hắn đánh bại Hạ Hoằng cũng không phải do may mắn mà là có thực lực thật sự
"Có ý tứ."
Tô Khinh Ngâm đang lăng không thấy vậy liền nói thâm, mỹ mâu chợt lóe quang mang. Sau đó nàng khẽ phất tay một cái không ngờ lại thả ra thêm một con băng linh trùng một lần nữa phóng tới Mục Trần
Con linh trùng này dĩ nhiên khó chơi hơn con trước nhiều
Phừng phừng!
Chỉ là lúc băng linh trùng vừa lao đến thì có một luồng hỏa diễm trong suốt phóng ra, bao phủ cả linh trùng. Bị hỏa diễm thiêu đốt, băng linh trùng không chịu nổi liền thét lên, sau đó lui lại không dám tiến lên
Cửu U đứng bên cạnh Mục Trần lạnh lẽo nhìn Tô Khinh Ngâm, trên ngọc thủ của nàng có một tầng hỏa diễm bốc lên, nàng lạnh lùng nói “vô duyên vô cớ xuất thủ với người khác, các hạ không có chút văn hóa nào”
Nàng đã nổi giận với Tô Khinh Ngâm rồi nên lúc nói chuyện cũng không có khách khí chút nào, dù hậu đài của Tô Khinh Ngâm là vạn trùng lão tổ nhưng Cửu U tước tộc của nàng cũng chẳng quái gì phải sợ
“hô hô”
Tô Khinh Ngâm nghe Cửu u nói vậy cũng chẳng đổi sắc, vẫn là một nụ cười mỉm như trước. Nàng lại phất tay lần nữa, lần này có một cỗ hung sát chi khí phát ra
Mọi người nhìn lại liền thấy một con huyết sắc linh trùng xuất hiện
Hinh dáng linh trùng giống con rết, huyền phù trên không. Mỗi lúc hít thở đều có linh lực mênh mông phát ra, giống như một cơn cuồng phong vậy
Linh trùng vừa hiện đã làm vô số cường giả biến sắc, hét lên thất thanh “á, là huyết ngô công, dù là cửu phẩm đỉnh phong cũng phải chật vật mới chống lại được nó”
Huyết sắc ngô công như quỷ mị liền xuyên không phóng đến Cửu U
Mục Trần thấy Tô Khinh Ngâm dây dưa mãi không dứt, sắc mặt trở nên âm trầm. Trong con ngươi lóe lên hàn ý, tụ bào khẽ động liền nhanh chóng ngưng tụ linh ấn
Nếu muốn giao chiến với Tô Khinh Ngâm thì Mục Trần phải dùng linh trận mà thôi
Chỉ là lúc Mục Trần chuẩn bị ngưng tụ linh ấn bố trí linh trận thì Lâm Tĩnh ở bên cạnh đột nhiên tiến lên một bước, nàng híp mắt nhìn huyết ngô công đang phóng đến khẽ vung tay lên
Một đạo hắc quang từ tụ bào của nàng bay ra, sau đó hóa thành một hắc sam nhân ảnh, chính là băng linh ngẫu lúc trước
Băng linh ngẫu vừa hiện liền trảm xuống một kiếm, một trảm này chứa đầy hàn khí, nháy mắt cả thiên địa như bị đóng băng vậy
Tô Khinh Ngâm khi nhìn thấy băng linh ngẫu cuối cùng cũng biến sắc
Hàn khí khủng bố chém xuống huyết ngô công, sau đó không ngừng xâm thực vào làm cho huyết ngô công phải thét lên thảm thiết. Huyết ngô công không dám tiến lên nữa mà nhanh chóng lui lại, linh lực suy giảm
Tô Khinh Ngâm khẽ phất tay vội vàng thu lại huyết ngô công, ánh mắt có chút đau lòng
“haha, vị tỷ tỷ này ta rất có hứng thú với linh trùng của ngươi. Hay là ngươi gọi hết linh trùng ra đi, để ta chơi một tí nhá” Lâm Tĩnh nũng nịu nói với Tô Khinh Ngâm
Đôi mắt long lanh lung linh của nàng như đang chờ mong Tô Khinh Ngâm đồng ý vậy
Lúc này cả thiên địa như tĩnh lặng, ai cũng khiếp sợ nhìn Lâm Tĩnh như gặp quỷ. Bọn họ không ngờ một tiểu nữ hài xinh xắn như thế lại là cường giả thâm tàng bất lộ, chân nhân bất lộ tướng.
Từ băng linh ngẫu của Lâm Tĩnh bọn họ đã cảm giác được cỗ uy hiếp khủng bố
Nụ cười trên môi Tô Khinh Ngâm từ từ biến mất, nàng nhìn chằm chằm vào băng linh ngẫu, nhãn thần trở nên ngưng trọng. Nàng cảm ứng được băng linh ngẫu này có được chiến lực ngang với cường giả cửu phẩm viên mãn
Đối phó kẻ địch mạnh cỡ này nếu nàng không xuất ra thủ đoạn thì e rằng không cách nào chiến thắng được
“Nha đầu này không lẽ từ địa phương đó đi ra?”
Mỹ mâu Tô Khinh Ngâm khẽ biến, cuối cùng nàng mỉm cười phất tay lần nữa thu hồi toàn bộ linh trùng. Thần sắc trở lên ôn nhu, nhìn Mục Trần nói “lần trước do Tô Khinh Ngâm lỗ mãng, mong Mục Huynh đừng trách tội”
Nàng đã biết đội ngũ của Mục Trần không đơn giản như nàng nghĩ, nếu như thế thì không nên trở mặt là tốt nhất
Nàng mỉm cười áy náy, nhìn dáng vẻ của nàng vô số cường giả chắt lưỡi sợ hãi. Bọn họ ai cũng kinh dị nhìn Mục Trần, dù sao một kẻ có thể làm Tô Khinh Ngâm phải nhượng bộ lui binh thì há có phải kẻ tầm thường
Mục Trần nghe nàng nói vậy cũng đạm mạc gật đầu, không nói gì cả
Tuy có chút không thích phong cách của Tô Khinh Ngâm nhưng hắn cũng vậy, không muốn trở thành kẻ địch với nàng, có thể làm đối phương kiêng kỵ là đã đủ rồi
Chúng cường giả thấy song phương cùng lùi về sau thì thất vọng, cứ tưởng rằng còn có thể chứng kiện một tràng đại chiến hoành tráng nhưng bất quá đội ngũ của Mục Trần lại có thể làm Tô Khinh Ngâm phải kiêng kỵ, xem ra cũng có chỗ lợi hại
Rất nhiều ánh mắt kinh dị nhìn về phía nhóm người Mục Trần, sau đó không gian khôi phục lại yên tĩnh. Mọi người không có động tĩnh gì, chỉ nhìn về tòa đăng long môn phía xa
Thời gian trôi qua cường giả tới đây càng nhiều, cuối cùng có người không kiềm chế được liền xuất thủ với đăng long môn
Mà nhóm người Mục Trần thấy vậy cũng ngưng thần nhìn lại

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.