Dịch: alreii
Biên: †Ares†
Chẳng có ai sẽ hoài nghi quyết tâm của Thiên Bồng.
Ngàn năm qua, dưới sự thống lĩnh của y, thủy quân Thiên Hà luôn xông lên đầu tiền tuyến diệt yêu. Bọn họ là thanh kiếm sắc bén nhất của Thiên Đình, là quân đội tinh nhuệ nhất. Bất kể đối phương là yêu vương mạnh mẽ cỡ nào, bất kể chiến tranh có khốc liệt ra sao, thắng lợi cuối cùng vẫn là bọn họ.
Tất cả mọi người đều tin tưởng kết cục lần này cũng sẽ giống vậy.
Quân lệnh được phát ra, sáu mươi vạn thiên quân đều được huy động.
Thiên tướng cảnh giới Hóa Thần trở lên bị điều đi hết, các công việc còn dang dở của họ sẽ được thiên tướng cảnh giới Luyện Thần tạm thời thay thế.
Sách lược mới được đặt ra.
Bọn họ vứt bỏ tất cả cứ điểm có quy mô nhỏ, tập trung tất cả quân lực tại hai quân cảng lớn là Vân Vực thiên cảng và Quan Vân thiên cảng cùng một số cứ điểm phụ thuộc khác. Hủy bỏ tất cả huấn luyện diễn tập như thường lệ, vứt bỏ thuyền tuần tra vốn tập nấp nhưng quy mô khá nhỏ.
Không vượt qua hai vạn quân lực trở lên, dù là vận chuyển cũng không được xuất cảng!
Áp dụng sách lược này, không nghi ngờ gì là một quyết tâm cực lớn.
Nó mang ý nghĩa thủy quân Thiên Hà nhất định phải giảm thấp sự khống chế với hai châu lớn là Tây Ngưu Hạ Châu và Bắc Câu Lô Châu. Mà như thế sẽ cho đám tiểu yêu mới sinh có thời gian và không gian thở dốc trong đại chiến dịch nhằm vào yêu quái ở thế gian này.
Nhưng Thiên Bồng biết đây mới là lựa chọn chính xác nhất.
Nó có thể hình thành một sự phòng ngự mạnh mẽ, khiến thủy quân Thiên Hà không cần e ngại tập kích đền từ Hoa Quả Sơn nữa, khiến trận chiến không cân xứng này không đến mức biến thành một trận tiêu hao chiến lực, rồi hoàn toàn mà kéo đổ một con vật khổng lồ như thủy quân Thiên Hà.
Tất nhiên cách này chỉ có thể là tạm thời. Cứ mãi như vậy, yêu vương mới chắc chắn sẽ sinh sôi trên vùng đất mà bọn họ khống chế. Lúc đó cục diên sẽ khó thu dọn hơn bây giờ nhiều.
Đối với Thiên Bồng bây giờ, thứ y cần tuyệt đối không chỉ là tiến một bước lớn để phòng ngừa tổn thất, còn cần lôi tên đầu sỏ ra để giải quyết triệt để vấn đề
Dùng trọn vẹn ba ngày, sau khi thủy quân Thiên Hà điều chỉnh xong tất cả, toàn bộ những cuộc tập kích đều không còn lộ diện nữa.
Gió yên sóng lặng như vậy qua mười ngày.
Thẳng đến mười ngày sau, lúc các binh sĩ của thủy quân Thiên Hà đều đoán rằng có phải tập kích bởi vì không có chỗ xuống tay nên từ bỏ rồi hay không, một hạm đội cỡ nhỏ gồm hai chiến hạm vận chuyển và hai chiến hạm bảo vệ loại nhẹ được thả ra, dưới sự dẫn dắt của thiên binh chậm rãi ra khỏi Vân Vực thiên cảng, lặng lẽ chạy về phía Tây.
Cảnh này đập ngay vào mắt đại bàng tinh đang nấp trong tầng mây cách mấy chục dặm.
Đại bàng tinh lặng lẽ quay người, mượn nhờ đám mây yểm hộ không tiếng động băng qua phạm vi khống chế của ba cứ điểm phụ thuộc loại nhỏ, bay thẳng ra ngoài bốn trăm dặm, mới hạ độ cao lao về một đảo nhỏ ngay giữa biển.
Tê tê tinh vẫn luôn nằm sấp trên đỉnh núi chính giữa hòn đảo, ngụy trang thành một tảng đá. Từ xa nhìn thấy đại bàng trở lại, tê tê tinh lập tức hóa ra nguyên hình nhảy thẳng từ trên đỉnh núi xuống.
Trong rừng rậm dưới chân núi, gần ba mươi đại yêu cảnh giới Hóa Thần đang tụ cùng một chỗ uống mỹ tửu thu được trong kho của thủy quân Thiên Hà, ngã Đông vẹo Tây.
Ba mươi đại yêu cảnh giới Hóa Thần, đây đã chiếm bảy thành yêu quái Hóa Thần của Hoa Quả Sơn. Tuy phần lớn yêu quái ở nơi này đều chỉ mới bước vào cảnh giới Hóa Thần, nhưng ba mươi Hóa Thần cùng xuất động, tập kích bất ngờ, lại cộng thêm Cửu Đầu Trùng Thái Ất Kim Tiên dẫn đội, đánh hạm đội thiên quân năm ngàn người trở xuống đơn giản như đang thái rau.
Thiên quân bình thường, trong mười vạn thiên binh mới chỉ có chừng trăm thiên tướng Hóa Thần mà thôi, bên trong tám thành trở lên còn là Ngộ giả đạo.
Trong tình huống đủ binh lực đồng thời còn chuẩn bị đầy đủ, Hành giả đạo của phe địch sẽ không tới gần người được, thiên tướng Ngộ giả đạo cảnh giới Hóa Thần có thể phát huy uy lực rất lớn. Nhưng nếu là tập kích bất ngờ, hơn nữa còn là trong tình huống thực lực của phe địch chiếm ưu thế, thiên tướng Ngộ giả đạo sẽ chẳng có tác dụng gì.
Tất nhiên nếu là luận đến phát triển cá nhân, ưu thế của thiên tướng Ngộ giả đạo cực lớn. Dù sao thì trắc trở của việc tu Hành giả đạo đã bày cả ra đó.
Thấy tê tê tinh nhảy từ trên đỉnh núi xuống, xà tinh đang ôm vò rượu pha trò vội vàng lắc cổ, hỏi:
- Làm sao vậy? Thủy quân Thiên Hà tới rồi?
Câu này vừa ra, đám yêu quái nhìn như say lướt khướt đều tỉnh táo lại, tên nào tên náy trừng to mắt nhìn tê tê tinh, có tên thậm chí còn nắm chặt vũ khí.
- Không không, thủy quân Thiên Hà không có tới, đừng căng thẳng.
Tê tê tỉnh an ủi, đi thẳng đến trước mặt Cửu Đầu Trùng, ngồi xổm xuống nói:
- Trùng ca, he he, đại bàng trở lại rồi, chắc là có tin tức tốt.
Cửu Đầu Trùng vừa mới giơ vò rượu đến bên miệng hơi ngừng lại, gã ngước mắt nhìn tê tê tinh, mặt không cảm xúc nói:
- Ngươi xuống đây chỉ để nói chuyện này?
- Há... vẫn còn.
- Còn gì nữa?
- Ta đã nằm canh một ngày rồi, có thể đổi người được không? Lúc ở Hoa Quả Sơn ta còn chưa từng canh gác ngày nào.
Tê tê tinh đáng thương nói.
Nhìn dáng vẻ nhăn nhó của tê tê tinh, tất cả yêu quái đều lập tức cười vang.
Cửu Đầu Trùng bưng vò rượu lên uống ừng ực, thả mạnh xuống, chậm rãi đứng lên lau miệng:
- Nơi này ngươi yếu nhất, ngươi không đi canh gác thì ai đi hả? Bảo ta đi? Đều là canh gác, sao người khác tu vi cao hơn ngươi cũng không thấy tới ý kiến với ta?
- Lần này lệ khí tiêu tán hết, trở về tu vi của ta nhất định sẽ tăng mạnh!
Tê tê tinh căm giận nói.
- Tu vi của ngươi tăng mạnh?
Cửu Đầu Trùng bật cười, chỉ báo tinh bên cạnh hỏi:
- Ngươi trở về tu vi có tăng không?
- Tăng!
Báo tinh nọ bưng vò rượu lên thét to.
- Ngươi thì sao hả?
- Chắc chắn tăng rồi, trận này kiếm lớn. Về sau nên tổ chức nhiều thêm mấy lần, không còn cần sợ lệ khí nữa rồi!
Cá sấu tinh bật cười ha ha.
- Ngươi cho rằng chỉ có ngươi tăng thôi hả?
Cửu Đầu Trùng nhấc chân đạp mạnh vào mông tê tê tinh:
- Ngoan ngoãn trở về canh gác cho ta!
Thấy tê tê tinh lủi đi như chuột, chúng yêu quái lại cười vang.
Tê tê tinh bị cười nhạo đến mức vảy trên mặt đều căng chặt.
Yêu quái tại đây, nhắc tới thì sau khi Khỉ Đá đánh bại Quảng Mục Thiên Vương mới gia nhập Hoa Quả Sơn. Vốn tên nào cũng là đại yêu đầu sỏ một phương ở Đông Thắng Thần Châu, làm mưa làm gió đã quen, muốn bảo ai đi canh gác đều không dễ.
Nhưng trong một đống kẻ cao thì cũng phải có mấy tên thấp, rất không may tê tê tinh chính là tên thấp nhất.
Tê tê tinh lại nhăn nhó một lúc, bất đắc dĩ đi một bước quay đầu ba lần, trên mặt còn treo vẻ không tình nguyện. Cuối cùng lại đột nhiên tập kích cướp đi vò rượu xà tinh đang ôm trong lòng sau đó bỏ chạy điên cuồng, làm phép bay lên trên đỉnh núi.
Cửu Đầu Trùng thấy vậy chỉ nó mắng:
- Mẹ kiếp, nếu ngươi dám uống rượu trong lúc canh gác, lão tử cam đoan sẽ lột da ngươi!
- Trùng ca, ta chỉ ngửi thôi, chỉ ngửi thôi! Cam đoan không uống!
Tê tê tinh vội lăng không quay người nói.
Lời này lập tức rước lấy một đống khịt mũi xem thường của chúng yêu.
Chờ tê tê tinh đi rồi, qua thêm một lúc nữa đại bàng tinh mới hạ xuống trước mặt Cửu Đầu Trùng, nhìn một đống vò rượu ngổn ngang lộn xộn đầy đất, nó giận dữ:
- Thừa lúc ta không có mặt mở tiệc hả?
- Nói chuyện chính, có phát hiện gì không?
Cửu Đầu Trùng mở miệng.
- Có bốn chiếc chiến hạm xuất cảng rồi, xem phương hướng chắc là đi Quan Vân thiên cảng ở Tây Ngưu Hạ Châu.
- Ha ha! Đã nói bọn chúng chịu không nổi mà! Không tiếp tế, đám trứng chim Quan Vân sẽ uống gió đó! Các huynh đệ, chơi chết chúng!
Báo tinh đứng dậyy, bưng vò rượu nện mạnh lên mặt đất.
Lập tức rượu mạnh kèm theo tiếng vò rượu vỡ hòa chung một chỗ.
...
Lúc này bên trên lầu các chính ở Vân Vực thiên cảng, Thiên Bồng vịn lan can nhìn biển mây xa xa ở phía Tây lẩm bẩm:
- Mồi câu đã thả rồi, giờ xem cá có cắn câu hay không đây.