Dịch & Biên: †Ares†
Mắt Cửu Đầu Trùng trừng lớn như chuông đồng vậy.
Một câu thốt ra, khiến Khỉ Đá có chút do dự.
Xem bộ dạng, Cửu Đầu Trùng nhất định phải có Bàn đào. Khỉ Đá thậm chí chú ý tới nắm tay chặt đến run lên của Cửu Đầu Trùng, cử chỉ đó không phải giả vờ.
Nếu từ chối, sợ rằng gã cũng không từ bỏ ý đồ.
Xoa xoa cằm, hắn cẩn thận suy tính.
Cửu Đầu Trùng thì lo âu chờ đợi.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây. Trên tường thành, những sợi dây cung vẫn được kéo căng, chưa hề buông lỏng.
Hồi lâu sau, Khỉ Đá mở miệng nói:
- Ta có thể hỏi ngươi trước một chuyện không?
- Ngươi hỏi đi.
Cửu Đầu Trùng vội vàng đáp.
- Sáu tên kia...
- Ta và bọn chúng mỗi người đi một ngả rồi.
- Được, vậy ngươi để ta nghĩ thêm một tối, tới ngày mai ngươi quay lại đây, ta sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục.
- Không được.
Cửu Đầu Trùng khoát tay áo nói:
- Ta ở chỗ này chờ ngươi.
- Ở chỗ này chờ ta?
Liếc nhìn Cửu Đầu Trùng một cái, Khỉ Đá thản nhiên nói:
- Tùy ngươi.
Dứt lời, hắn xoay người đi vào thành.
Cửu Đầu Trùng nói là làm. Gã trực tiếp ngồi xếp bằng trên bãi đất trống trải trước cửa thành, nhắm mắt dưỡng thần. Thẳng tới khi gần sáng, Khỉ Đá đứng trên tường thành, vẫn thấy gã cô đơn ngồi đó.
- Cho hắn Bàn đào thật sao?
Đoản Chủy đứng phía sau hỏi.
- Đang suy nghĩ.
Khỉ Đá xoay người, khoác vai Đoản Chủy, hai người cùng bước xuống.
- Suy nghĩ?
- Đúng vậy. Hắn nói đã tách biệt với sáu yêu vương, ta chỉ tin sáu phần. Mà dù thật như thế, chúng ta lại càng không có lý do buộc gã cùng biến đi với sáu yêu vương kia lần nữa. Tuy rằng trước mắt chúng ta không sợ bọn chúng, nhưng hiện tại đối thủ chủ yếu là Thiên Đình. Nếu sau lưng còn mấy đại yêu cứ mài đao soàn soạt như thế, cũng không dễ xử lý. Xem thái độ này, nếu chúng ta không đồng ý, khó mà nói hắn sẽ làm ra chuyện gì.
- Nhưng chẳng lẽ bởi vì vậy mà hắn cần cái gì là chúng ta phải lấy sao?
- Đây chính là vấn đề ta đang suy nghĩ. Nếu cứ thế cho, về sau sẽ thành thói quen. Nếu thu Cửu Đầu Trùng, quả thật là một chiến lực cường đại. Nhưng nếu hắn không trung thực thì sẽ thành một tai họa thật lớn, lớn đến độ đủ để tâm huyết nhiều năm qua của chúng ta trôi sạch theo dòng nước.
Đoản Chủy cũng cắn răng, chần chừ bất định.
Vấn đề này quả thật có chút khó giải quyết.
Về bản chất, cứ để Cửu Đầu Trùng ở đây lèm bèm đòi Bàn đào, thật sự là sẽ thành rối loạn kết cấu.
Ngơ ngác ngồi ở cửa thành, Cửu Đầu Trùng nhắm mắt dưỡng thần, lại cảm giác tâm không thể nào an tĩnh được.
Từ trước đến nay gã luôn dửng dưng bất cần, lúc này quả thật đã rối loạn, loạn đến độ ngay cả gã cũng không nghĩ ra.
Bắt một tu giả Ngộ giả đạo, thừa dịp Vạn Thánh Long Vương ngủ say để tu giả kia chẩn đoán bệnh, kết quả được cho biết là thọ nguyên sắp hết. Gã không tin, tiếp tục bắt một tu giả nữa, tiếp chục chẩn đoán bệnh, vẫn là thọ nguyên sắp hết. Gã vẫn không tin, lại tiếp tục bắt, tiếp tục chẩn đoán bệnh. Kết quả giống hệt.
Đến lúc này gã đã không thể không tin rồi.
Biết được tin này, Vạn Thánh công chúa ngất tại chỗ. Đợi cho lão Long Vương tỉnh lại, Cửu Đầu Trùng quanh co lòng vòng hỏi, lão Long Vương mới bất đắc dĩ nói thẳng ra.
Hóa ra, từ hơn ba trăm năm trước, thọ nguyên của Vạn Thánh Long Vương đã hết.
Bất kể là yêu quái hay thần tiên, vào lúc thọ nguyên sắp hết đều sẽ trở nên cực kỳ suy nhược. Loại suy nhược này không đơn thuần ở cơ thể, mà còn ở cả trên tinh thần. Đây cũng là lý do mà những vật tăng thọ nguyên như Bàn đào hay quả Nhân Sâm đều cực kỳ trân quý.
Cho dù ngươi là Đại La thần tiên, chỉ cần thọ nguyên của ngươi hết, nguyên linh sẽ suy nhược, dù Hắc Bạch Vô Thường có tu vi kém ngươi cả vạn dặm, cũng có thể dễ dàng câu hồn phách của ngươi đi.
Thọ nguyên ở đây không phải chỉ con số trên sổ Sinh Tử, mà là chỉ tuổi thọ cực hạn tính theo tu vi. Bất kể người hay vật nào cũng không thể thoát khỏi cực hạn.
Một khi thọ nguyên hết, thân cũng tử, dù cố tình giữ lại hồn phách cũng không cách nào hồi sinh. Bởi vì thọ nguyên đã hết, dù sống lại thì cũng nhanh chóng chết đi.
Biện pháp giải quyết duy nhất là thông qua Địa Phủ luân hồi, hoặc là kéo dài thọ nguyên.
Ba trăm năm trước, lúc thọ nguyên của Vạn Thánh Long Vương sắp hết, Tây Hải Long Vương đã đưa cho Vạn Thánh Long Vương một quả Bàn đào thuộc hạn ngạch được Thiên Đình cấp của Tây Hải Long cung, nên Vạn Thánh Long Vương mới sống đến nay.
Tính toán xuống, Long cung đầm Bích Ba thiếu Tây Hải Long cung một nhân tình không nhỏ, vì thế Vạn Thánh Long Vương nhiều lần tặng quà, hy vọng có thể báo đáp lại một chút đại ân kia. Nhưng Tây Hải Long Vương lại nói Vạn Thánh Long Vương không cần nhớ việc này, Bàn đào kia cứ tính thành một chút sính lễ để Tây Hải tam thái tử cưới Vạn Thánh công chúa.
Từ đó mới có hôn ước giữa Tây Hải tam thái tử và Vạn Thánh công chúa.
Ở thời điểm đó, thông gia cùng với Tây Hải Long cung quả thật là trăm lợi mà không có một hại.
Đứng trên đại cục, sau cưới gả, Tây Hải Long Vương thuận lý thành chương giúp Long cung đầm Bích Ba lấy được tiên tịch. Từ đó từ trên xuống dưới Long cung Bích Ba sẽ không cần sống kiểu nửa yêu nửa tiên nữa, coi như có một danh hào đường đường chính chính rồi.
Mà nhìn từ góc độ Vạn Thánh công chúa, Tây Hải Long cung chính là vọng tộc hào môn giàu có nổi danh thiên hạ. Tây Hải Long Vương tiếng tăm lừng lẫy, Long bà tính tình khoan hậu, tam thái tử nghe nói tư chất cũng thượng giai, thái độ làm nguời hào sảng, danh tiếng cũng không kém. Thực là không nên có lựa chọn thứ hai.
Nhân tiện, còn có thể giải quyết vấn đề thọ nguyên của Vạn Thánh Long Vương.
Cuộc hôn nhân này nghe qua thật sự không có gì không tốt. Toàn thể Long cung từ trên xuống dưới không ai là không trông mong. Dù là ai cũng cảm thấy cuộc hôn hôn nhân này chỉ là vấn đề thời gian. Dù sao lão Long Vương đã nhận sính lễ, nữ nhi có thể không gả sao?
Nhưng mà, cái chuyện chắc như ván đã đóng thuyền này, cuối cùng lại gặp rủi ro.
Đầu tiên, lúc ấy Vạn Thánh công chúa còn tuổi nhỏ, chỉ biết mình phụ thân của mình xác định chuyện hôn nhân cho mình, lại không biết các loại nguyên nhân. Lão Long Vương cho tới nay không muốn Vạn Thánh công chúa lo lắng, cũng chưa bao giờ đề cập với nữ nhi vấn đề thọ nguyên của chính mình. Vì thế, tới lúc Vạn Thánh công chúa trưởng thành, Cửu Đầu Trùng xuất hiện, ở lỳ Long cung đầm Bích Ba không đi. Vạn Thánh công chúa còn yêu gã, khuyên thế nào cũng không được,thậm chí còn từng định bỏ trốn với nhau...
Chuyện này đối với toàn bộ Long cung, quả thực như sấm sét giữa trời quang.
Lão Long Vương thọ nguyên vô vọng, Long cung tiên tịch vô vọng, Vạn Thánh công chúa gả cho Cửu Đầu Trùng, chờ Vạn Thánh Long Vương chết đi, tất nhiên cũng chỉ có thể lưu lạc khắp nơi như yêu quái thông thường.
Mọi người trong Long cung lo âu vạn phần, nháo nhào khuyên Vạn Thánh Long Vương trực tiếp ngả bài với Vạn Thánh công chúa, trông cậy Vạn Thánh công chúa nghĩ tới vấn đề thọ nguyên của phụ thân, có thể cải tà quy chính.
Nhưng lão Long Vương cả đời chỉ có một nữ nhi, cực kỳ cưng chiều, nên không nỡ nói.
Không chỉ như thế, mấy chục năm trước, hội Bàn đào khai mở, Thiên Đình phát Bàn đào, Tây Hải Long Vương cũng từng phái người mang một quả Bàn đào đến Long cung Bích Ba. Nhưng khi đó Cửu Đầu Trùng đã lấy được tâm hồn thiếu nữ của Vạn Thánh công chúa, Vạn Thánh công chúa cũng nói rõ với Vạn Thánh Long Vương rằng mình không lấy Tây Hải tam thái tử.
Vạn Thánh Long Vương thái độ làm người trượng nghĩa, nữ nhi đã muốn không muốn gả, ông cũng không miễn cưỡng, tự nhiên không thu quả Bàn đào thứ hai kia.
Nghe xong chuyện này, Cửu Đầu Trùng thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
Nói nửa ngày, lão Long Vương không có được Bàn đào là bởi vì chính mình?
Hiện tại đã không đơn giản là mình giúp lão trượng nhân kéo dài thọ nguyên nữa rồi. Chuyến này, nếu gã không lấy được Bàn đào, trở về làm sao đối mặt Vạn Thánh công chúa?
Tuy nói thanh danh của Cửu Đầu Trùng gã cũng không phải quá tốt, nhưng đó là do gã không cần thanh danh. Nếu để cho người khác biết bởi vì gã mà cha vợ không thể kéo dài tính mạng, vậy thì...
Về sau, gã làm sao hành tẩu trong yêu giới?
Cho nên, bất kể như thế nào, dù là bán mình, gã cũng phải mang được Bàn đào trở về!