Đặc Thù Không Gian

Chương 12: Phủ Khai Thiên không thể cứu mạng Bàn Chiến. Nữ thần Vận Mệnh xinh đẹp lấy tên Maria




- Ngươi cứ nói đi.
Bàn Chiến nói.
- Bàn Chiến, ta không muốn tiêu diệt ngươi nhưng vì sự an toàn của vũ nội ta phải làm.
Long Vũ tiếp tục:
- Sự tồn tại của ngươi là uy hiếp lớn nhất của vũ nội bởi vì ngươi không để hàng tỉ sinh linh vũ nội vào trong mắt.
Không biết vì sao Bàn Chiến cảm thấy sự nghiêm trọng trong lời của Long Vũ:
- Giữa chúng ta không thể hòa thuận sao? Ta có thể đảm bảo không làm hại vũ nội ngược lại còn giữ vũ nội yên ổn.
Long Vũ cười cười nhưng có chút phát khổ.
Đột nhiên, Bàn Chiến hạ giọng nhìn Long Vũ:
- Như thế nào? Ngươi không tin ta?
- Tất cả cũng chỉ là vẻ bề ngoài.
Bàn Chiến khẽ cười:
- Nếu không có nữ thần Vận Mệnh chen ngang thì dưới sự lãnh đạo của ta tất cả đều được hạnh phúc. Ngươi không nghĩ vậy sao. Một núi không thể có hai hổ.
Bàn Chiến chậm rãi mở mắt, trong ánh mắt rất tự tin:
- Vũ nội là do Bàn Cổ bộ tộc khai thiên lập địa, chúng ta có quyền thống trị. Chúng ta không cần đến kẻ nào quản lý.
- Nói tiếp, ta xem còn có lý do gì?
Long Vũ nói.
Bàn Chiến tức giận:
- Tại sao ngươi không hiểu… Ta đã nói hết nhẽ chẳng nhẽ ngươi không hiểu.
Long Vũ tươi cười:
- Muốn sao cũng được, ta chỉ cần một cái cớ.
Bốn bề yên tĩnh. Long Vũ khẽ nâng tay phải ý muốn đối phương tiếp tục.
Bàn Chiến cau mày, thả lỏng:
- Xuất thủ là nữ thần Vận Mệnh?
Long Vũ cười:
- Người hi vọng là ai?
Bàn Chiến nhìn hắn, không biết nói lời nào, sau đó chậm rãi nói:
- Ta hi vọng hòa bình.
Long Vũ lắc đầu nhẹ giọng:
- Chỉ cần ngươi không tồn tại vũ nội sẽ hòa bình.
Bàn Chiến nhìn chằm chằm:
- Nếu ta không đồng ý với cái lý do đó?
Long Vũ toan tính nhìn Bàn Chiến đáp:
- Ta cảm thấy ngươi đang sợ hãi, đúng là có chút sợ hãi.
Bàn Chiến lắc đầu:
- Long Vũ, ta cũng không giấu diếm, quả thực ta không chút sợ hãi. Ta cảm thấy chút bi ai, dù sao Bàn Cổ tộc cũng có công.
Hắn nói bóng nói gió:
- Nếu không có Bàn Cổ tộc vũ nội không thể phồn thịnh như này. Có lẽ hết thảy cũng tồn tại là một mớ hỗn độn.
Long Vũ trầm mặc, không thể phủ nhận, Bàn Cổ cũng có lý lẽ.
Nhưng hắn vẫn như cũ kiên quyết lắc đầu:
- Bàn Chiến ngươi nói như vậy, cũng không thay đổi chút kết cục nào.
Bàn Chiến thở dài.
- Ngươi đã quyết như vậy ta không thể ép buộc.
Bàn Chiến tựa hồ đoán được suy nghĩ của hắn.
Bàn Chiến thong thả nói:
- Ta đã biết kết quả ngày hôm nay, ngươi động thủ đi.
Long Vũ im lặng, hắn thật không ngờ Bàn Chiến nóng tính đến thế.
Long Vũ cười trong lòng:
- Xuất thủ không phải là ta.
Bàn Chiến đứng lên nói:
- Ta tình nguyện giao thủ với ngươi.
Hắn tò mò hỏi:
- Thương thế nữ thần Vận Mệnh đã khôi phục?
Long Vũ đáp:
- Đúng vậy.
- Nàng ta lúc nào cũng hơn ta.
Bàn Chiến thở dài:
- Là ngươi giúp nàng? Ta rất muốn biết như thế nào? Theo ta suy đoán với thương thế vậy phải mấy ngàn năm.
- Ha ha, thế sự không có tuyệt đối…
Long Vũ nói.
Thấy hắn cười đắc ý, Bàn Chiến dần dần chìm mặt xuống:
- Vận khí của ngươi quả là tốt… Đúng vậy, thiếu chút nữa ta quên, đó là Nữ thần Vận Mệnh, nhắc chuyện vận khí với nàng ta quả thật rất thừa.
Long Vũ dừng lại cười, hơi cau mày nhìn Bàn Chiến:
- Bất kể là vận khí gì, tóm lại Nữ thần Vận Mệnh đã khôi phục thương thế.
Bàn Chiến gật gật nói:
- Các ngươi tự cho mình là chính nghĩa, các ngươi cho rằng mình sẽ dành được chiến thắng. Là vậy phải không?
Long Vũ chấn tĩnh:
- Chúng ta chỉ tạo phúc cho vũ nội thôi.
Bàn Chiến có chút không hiểu.
- Cái chết của ngươi chính là phúc của vạn người..
Hắncười dài:
- Cho nên, ngươi nhất định phải chết.
Long Vũ càng nói càng hăng:
- Lý do đã đầy đủ nên ra tay là vừa.
Bàn Chiến ngạc nhiên:
- Dục gia chi tội.(Muốn gán tội cho người khác)
Hắn cười:
- Nữ thần Vận Mệnh đâu, xuất hiện đi không cần lén lút nữa đâu. Nếu không thể tránh, vậy bắt đầu đi.
Long Vũ cười nói:
- Quan điểm của ngươi rất giống ta.
Bàn Chiến không ủng hộ quan điểm của Long Vũ:
- Ngươi sai rồi, quan điểm của chúng ta hoàn toàn bất đồng.
Hắn phất tay nói:
- Các ngươi muốn giết hết người có công với vũ nội.
Nữ thần Vận Mệnh rốt cuộc không nhịn được bước ra.
Nữ thần Vận Mệnh lạnh lùng không hề biểu lộ cảm xúc, thần quyết trong tay biến hóa, Quang Minh nguyên lực bao trùm xung quanh.
Bàn Chiến âm thầm suất lực tạo ra lớp bảo vệ. Đồng thời chuẩn bị tấn công Nữ thần Vận Mệnh.
- Không ngờ ngươi đã luyện hóa nguyên thần của Quang Minh Tôn Thần.
Bàn Chiến cười cười:
- Nói vậy thương thế của ngươi đã hoàn toàn phục hồi.
Nữ thần Vận Mệnh khẽ cười:
- Thật đáng buồn cho Quang Minh Tôn Thần, hắn không đáng phải chết nếu không bị ngươi lừa.
Bàn Chiến nhếch mép, tung lực đánh về phía Nữ thần Vận Mệnh.
- Ầm.
Nữ thần Vận Mệnh cũng xuất thủ, một đường Quang Minh nguyên lực từ sau đánh tới Bàn Chiến.
Đồng thời, Nữ thần Vận Mệnh cũng tỏa hào quang quanh mình tụ thành một lớp giáp óng ánh do Quang Minh nguyên lực tạo thành.
- Bàn Chiến, ta không nghĩ đường đường là tộc trưởng Bàn cổ tộc lại bỉ ổi đánh lén như vậy.
Nữ thần Vận Mệnh cảm thấy thất vọng, tỏ chút buồn phiền.
- Đây chính là Khải Vận Mệnh kiếm. Ta sẽ sử dụng Khải Vận Mệnh kiếm đấu với ngươi.
Nữ thần Vận Mệnh triệu hồi kiếm thuật thần bí tạo ra vô số kiếm quang tấn công Bàn Chiến.
- Chịu chết đi.. Bàn Chiến.
Nữ thần Vận Mệnh nói:
- Ta đã khôi phục thương thế, ngươi không phải là đối thủ của ta.
Bàn Chiến nhìn nữ thần Vận Mệnh căm tức:
- Sức mạnh của ta chưa chắc đã không đấu lại được với ngươi.
Bàn Chiến vốn là kẻ tự cao bị Nữ thần Vận Mệnh sỉ nhục trong lòng không khỏi kích động.
- Bàn Chiến, sức mạnh của ngươi đã suy yếu rồi. Ngươi dựa vào cái gì để đánh tiếp?
Nữ thần Vận Mệnh lãnh hỏi.
Bàn Chiến ngạo nghễ:
- Để cho ta coi xem lực lượng của ngươi mạnh tới mức nào.
Dứt lời, Bàn Chiến đánh vài đạo quyết pháp quỷ dị ám kim quang sắc, một cái gì đó cổ quái trước mặt Bàn Chiến được bao bọc bởi quang sắc hình dáng kì lạ, trông như một cây búa... Búa vừa xuất hiện đã phát ra sức mạnh mãnh liệt.
..
- Khai Thiên Phủ…
Nữ thần Vận Mệnh nhận ra búa này. Năm đó dũng sĩ Bàn Cổ của bộ tộc Bàn Cổ dùng cây búa này khai thiên tích địa. Nghe nói đã mất tích khi Bàn Cổ chết. Không thực nghĩ sẽ thấy nó, Nữ thần Vận Mệnh tỏ ra rất nghiêm túc.
- Bàn Chiến, nếu ngươi sự dụng Khai Thiên phủ hậu họa sẽ khôn lường, ngươi không thể gánh vác.
Nữ thần Vận Mệnh trầm giọng.
Bàn Chiến tự tin:
- Ta đã luyện hóa Khai Thiên phủ, nó sẽ không làm tổn hại ta.
Nói xong hắn giải phong ấn trên Khai Thiên phủ, hơi thở mạnh bạo, chiến ý tăng vút. Vận Mệnh kiếm trong tay Nữ thần Vận Mệnh cảm nhận được khí tức của Khai Thiên phủ, lưỡi kiếm kịch liệt lay động.
Nữ thần Vận Mệnh nhẹ nhàng xoa kiếm:
- Hôm nay ta muốn biết Khai Thiên phủ uy lực đến đâu.
Vận Mệnh kiếm rung động, tỏa ánh hào quang.
Long Vũ nhìn tình thế hỗn loạn, Bàn Chiến có Khai Thiên phủ mà y không hề hay biết. Uy lực của nó hẳn rất lớn.
Nghe nói Khai Thiên phủ có thể phá nát cả vũ nội. có thể làm cho vũ nội một lần nữa trở về thời kỳ hỗn độn.
Nữ thần Vận Mệnh lo lắng:
- Đây là ân oán của chúng ta hi vọng không liên ngụy người vô tội.
Bàn Chiến nhìn Nữ thần Vận Mệnh hỏi:
- Xem ra ngươi cũng biết Khai Thiên phủ có thể phá nát vũ trụ.
- Như thế nào? Sợ sao?
Bàn Chiến khẽ cười.
Long Vũ cướp lời:
- Bàn Chiến đây là điều ngươi muốn sao?
Bàn Chiến không đáp lời, hai tay cầm Khai Thiên phủ hét lớn trong nháy mắt bổ tới nữ thần Vận Mệnh. Cùng lúc đó, nữ thần Vận Mệnh cầm kiếm nghênh đón.
Sát khí của Khai Thiên phủ tỏa ra mãnh liệt, xen lẫn ánh kim sắc như tia chớp. Nữ thần Vận Mệnh cũng xuất ra một đạo kiếm quang, hai đạo công kích giao đấu giống như làm cho không gian nổ tung.
Long Vũ lo lắng Bàn Chiến cùng nữ thần Vận Mệnh đều bị tổn thương.
Hắn cảm thấy nữ thần Vận Mệnh không thể đánh bại Bàn Chiến mà không bị thương, nhất là khi hắn cầm Khai Thiên phủ.
Đây cũng là một thế cục khác.
Nữ thần Vận Mệnh cùng Bàn Chiến bật ra sau, trong mắt toát ra chiến ý mãnh liệt.
- Không sai….ngươi đã hoàn toàn hồi phục…
Bàn Chiến hung hăng nhìn Nữ thần Vận Mệnh, lại khởi động Khai Thiên phủ: -
- Đến đây.
Nhất thời, bầu trời bao la vụt xuống một đám mây màu vàng nhạt, trong đám mây mơ hờ có tiếng sấm động, bên ngoài lại có điện quang lóe ra. Chỉ thấy Bàn Chiến kháp động pháp quyết, hướng mây đen đánh tới. Bàn Chiến đánh qua tới pháp quyết sau, ánh sét trong mây đen tụ quanh Khai Thiên phủ đánh xuống, đồng thời từng tiếng kêu ầm ầm trong mây đen khiến cho tâm thần mọi người chấn động.
- Con điếm, chết đi.
Khai Thiên phủ triệu gọi sấm sét, theo sự khống chế của Bàn Chiến như mưa sao ập tới Nữ thần Vận Mệnh.
Nữ thần Vận Mệnh cảm thấy khí thế ngút trời của Khai Thiên phủ. Nàng thu liễm tâm thần, huy động Vận Mệnh kiếm, trong nháy mắt tạo thành một đạo võng kiếm thánh khiết bao quanh.
Bàn Chiến một đòn đánh tới võng kiếm của nữ thần Vận Mệnh, một tiếng nổ lớn vang lên. Bàn Chiến chủ công, Nữ thần Vận Mệnh phòng thù. Trong thời gian ngắn thật không thể biết ai đang giữ thế thượng phong.
Một lúc sau Bàn Chiến đình chỉ công kích, hắn cảm thấy công kích không gây tổn hại Nữ thần Vận Mệnh hơn nữa còn khiến hắn tiêu hao nguyên lực. Về lâu dài sẽ là bất lợi.
Nữ thần Vận Mệnh thấy Bàn Chiến đình chỉ công kích trên mặt thở dài nhẹ nhõm. Bàn Chiến chưa thể luyện hóa hoàn toàn Khai Thiên phủ, không thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của Khai Thiên phủ, nếu không nàng e không thể chống cự.
- Nữ thần Vận Mệnh tuy rằng thương thế đã phục hồi nhưng vẫn chưa đạt đến đỉnh điểm.
Bàn Chiến thở dài.
Nữ thần Vận Mệnh chậm rãi ngẩng đầu, chiến ý tăng vọt:
- Ngươi đừng đắc ý quá sớm.
- Nữ thần Vận Mệnh cũng chưa phát huy toàn lực.
Long Vũ kinh hãi.
Giờ phút này hắn đã phát hiện lực lượng của nữ thần Vận Mệnh tăng lên rất nhiều. Nếu Bàn Chiến không chuẩn bị trước thì nữ thần Vận Mệnh đã giành thắng lợi.
- Bàn Chiến ngươi căn bản không thể luyện hóa hoàn toàn Khai Thiên phủ…
Nữ thần Vận Mệnh khẽ cười:
- Thế đầu hang đi…
Nói xong, nữ thần Vận Mệnh khởi động Vận Mệnh kiếm, tung ra mấy trăm kiếm tấn công.
Đối mặt với sức mạnh mãnh liệt của kiếm quang, Bàn Chiến có chút sợ hãi. Hắn thấy mấy đạo kiếm quang như sao băng nhằm tới hắn mà tấn công. Càng khiến hắn không thể phân biệt đâu là thân ảnh của nữ thần Vận Mệnh, trong mắt hắn lúc này chỉ có thế kiếm đoạt thiên địa. Một kiếm này phong kín toàn bộ đường lui của hắn, tử kiếm nhọn hoắt từ bốn phương tám hướng sinh ra không ngừng mà không thể cảm nhận được từ đâu đến.
Hắn hiểu nữ thần Vận Mệnh muốn mượn uy lực của mãnh kiếm để phân cao thấp. Nghĩ vậy tinh thần hắn xao động, nhắm nghiền mắt lại chịu kiếm quang tấn công. Hai tay cầm chặt Khai Thiên phủ, vận toàn bộ sức mạnh trong người, trong chớp mát kim quang của Khai Thiên phủ tăng vọt.
- Giết…
Một tiếng thở dài, Bàn Chiến cầm Khai Thiên phủ chém ra bốn phía, mở một đường máu phát huy toàn bộ sức mạnh nhằm hướng Nữ thần Vận Mệnh tấn công. Đồng thời nhanh chóng tạo một lớp lá chắn bảo vệ.
Long Vũ trợn mắt há mồm nhìn một màn vô cùng đồ sộ, chỉ thấy một đạo kiếm quang ánh sáng kín bầu trời xuất hiện, giống như sấm chớp vụt đánh.
Lúc này cả thiên địa chấn động.
Hai thân ảnh chạm nhau giữa không gian.
- Ầm ầm.
Đột nhiên một tiếng nổ lớn như sấm vang, hào quang tỏa ra vạn trượng, hai cỗ lực lượng cường đại chính diện giao phong. Từ chỗ hai người giao đấu kim sắc tỏa ra xung quanh, Long Vũ vội vận Hỗn độn nguyên lực tạo kết giới tránh ảnh hưởng.
Không gian xung quanh dần dần tiêu tán quang sắc, sau pha sinh tử không thấy bóng người. Hắn chợt thấy nữ thần Vận Mệnh hiên ngang đứng, trong tay cầm Vận Mệnh kiếm, uy phong bốn bề, trên mặt rất bình tĩnh.
Còn Bàn Chiến có vẻ chật vật, quần áo rách nát, lộ ra thân thể khô quắt, miệng phụt ra máu tươi nhưng chiến ý vẫn ngút trời.
- Chiều theo ý ngươi, chiến đấu sẽ không bao giờ dừng lại, đến đi…
Bàn Chiến rung mình nói.
Nữ thần Vận Mệnh lãnh đạm quát, đưa Vận Mệnh kiếm lên, khởi động bí pháp, tạo một cường đại kiếm thế. Nàng vung kiếm lên không trung, tiếng sấm sét vang lên từng hồi.
Trong lòng Long Vũ kinh ngạc, sức mạnh của nữ thần Vận Mệnh không thể xem thường, ngay cả y cũng khó ứng phó.
Ngay tức khắc, môt tia chớp cắt ngang chân trời, trong nháy mắt cắt ngang trời đất. Ngay cả Long Vũ cũng chấn động.
Trong thiên địa, giống như có tiếng rồng ngầm, chiến minh vang vọng, tiếng réo cao vút, giống như từ cõi khác vọng về. Mũi Vận Mệnh kiếm sắc nhọn, hư hư thật thật, không biết đâu là thật giả.
Thần sắc Bàn Chiến thay đổi, thậm chí sợ hãi.
Bàn Chiến sợ hãi giữ chặt Khai Thiên phủ nhưng vẫn không khỏi rung động.
Bàn Chiến thấy tình hình không ổn, há mồm phun máu tươi lên Khai Thiên phủ.
Hấp thụ máu của Bàn Chiến, Khai Thiên phủ đã khôi phục bình thường, hơn nữa còn cường thịnh hơn nhiều.
Nữ thần Vận Mệnh thấy thế hơi kinh ngạc. Búa kia là người thợ rèn giỏi nhất bộ tộc Bàn Cổ, lấy thiên thạch từ bên ngoài vũ trụ tạo thành. Năm đó, Bàn Cổ khai thiên cũng dùng máu tươi của mình. Hiện Bàn Chiến dùng máu mình uy lực cũng tăng lên nhiều lần.
Nữ thần Vận Mệnh cũng không dám coi thường. Chưa từng thấy sức mạnh thực sự của Vận Mệnh kiếm như vậy, không gian bốn phía cuồn cuộn bị hút vào.
Bàn Chiến cảm thấy bất an, hơi sợ hãi.
Bàn Chiến thấy kiếm thế của Nữ thần Vận Mệnh kinh thiên, tâm động phụt ra một ngụm tiên huyết. Đồng thời phủ lên người một lớp quỉ dị. Theo đéo, Khai Thiên phủ xuất hiện một đoàn sáng chói mắt.
Nữ thần Vận Mệnh hơi biến sắc, xem ra hắn muốn dùng triệu hồi Hỗn Độn Thần Long bên trong Khai Thiên phủ.
Hỗn Độn Thần Long tồn tại từ thời khai thiên tích địa. Năm đó Bàn Cổ không đành giết nên đem thân xác làm sông núi, phong ấn nguyên thần bên trong chiến phủ.
Đương nhiên giờ chỉ còn là nguyên thần nhưng sức mạnh không thể coi thường.
Tâm thần Nữ thần Vận Mệnh bỗng trở lên bối rối.
Quả vậy, Bàn Chiến hét lớn một tiếng, thu hồi quyết pháp, đứng giữa không trung sau đó hét vang. Một đoàn sáng kia biến thành hàn khí tỏa ra khắp nơi. Chỉ nghe không trung có tiếng gầm rú, ẩn trong mây khói hiện ra ngũ trảo Kim Long. Uy phong lẫm liệt, lân giáp nổi lên, mồm như ngậm máu gào thét, gầm rú.
- Cẩn thận…
Long Vũ không nhịn được nhắc nhở đồng thời cũng chuẩn bị giúp đỡ nữ thần Vận Mệnh.
Nói là không xuất thủ nhưng hắn tuyệt đối không trơ mắt nhìn nữ thần Vận Mệnh bị tổn thương.
Nữ thần Vận Mệnh hừ lạnh một tiếng, giữ vững vị trí, kiếm quang trong tay lóe lên, hướng thẳng kiếm lao đi mặc cho ngũ trảo Kim Long khí thế hùng trời như thế nào, một kiếm phóng thẳng vào trán. Ngũ trảo Kim Long đau đớn nhất trời giơ nanh vuốt nhưng không cam lòng gầm thét vang trời, thân hình to lớn hóa hư ảo ẩn mình vào không gian.
Trong mắt nữ thần Vận Mệnh, chiêu thức vừa rồi của Bàn Chiến cũng không cao minh. Hắn chỉ dùng máu Bàn Cổ tộc triệu hồi cái bóng của Kim Long mà thôi.
Còn bản thân hắn không có khả năng triệu hồi được Ngũ Trảo Kim Long.
Trừ khi hắn đạt tới sức mạnh siêu việt.
Bàn Chiến không cam lòng, liên tiếp bổ ra mấy búa. Nữ thần Vận Mệnh xuất kiếm hóa giải khiến hắn liên tiếp thất bại đến mức có thể nhận ra mình đã thua.
- Bàn Chiến chưa nhận thua sao?
Nữ thần Vận Mệnh ngạo nghễ.
Bàn Chiến biến sắc, do dự nghiến răng:
- Thắng bại chưa phân, tại sao ta phải nhận thua?
Tới bây giờ Bàn Chiến cũng phải chiến đấu đến cùng.
Nữ thần Vận Mệnh lạnh mặt:
- Đã muốn vậy, chúng ta sẽ tiếp tục.
Nữ thần Vận Mệnh vốn muốn Bàn Chiến tự xử coi như là tôn trọng hắn, không ngờ hắn không biết điều khiến nàng không hỏi tức giận.
Nữ thần Vận Mệnh nhẹ nhàng đứng dậy, bước nhẹ đi mấy bước, tay nắm kiếm quyết, tay kia cầm Vận Mệnh kiếm trước ngực, tỏa ra một thánh khiết quang mang mạnh mẽ.
Nữ thần Vận Mệnh lạnh lùng nhìn Bàn Chiến như một chiến thần, hào hùng, bễ nghễ thiên hạ phóng mắt nhìn bốn phía.
“Xoạt!”
Nữ thần Vận Mệnh xuất thủ, một đạo kiếm quang viễn cổ phảng phất cuối chân trời lóe lên như cắt ngang không gian nhằm thẳng hướng Bàn Chiến lao tới. Cả trời đất bị bao trùm trong ánh sáng chói mắt khiến Bàn Chiến đau đớn.
- Liều mạng…
Đã tới nước này, không có đường lui, thần sắc hắn biến đổi, tay cầm Khai Thiên phủ hung hăng chém tới.
Nữ thần Vận Mệnh nhếch mép cười:
- Chống cự vô nghĩa.
Dứt lời Vận Mệnh kiếm lấy thế lôi đình vạn quân nhằm Bàn Chiến mà xuyên tới, kiếm khí cùng hư không đan vào thành tiếng rít nhiếp nhân tâm phách.
Bàn Chiến không nói lời nào, sắc mặt trầm xuống, nghiến răng cầm Khai Thiên phủ trong tay phá kiếm.
Tức khắc Vận Mệnh kiếm cùng Khai Thiên Phủ trong tay Bàn Chiến giao nhau. Nữ thần Vận Mệnh nhanh chóng đạp không bước đi trong không gian.
Hét lên một tiếng, Bàn Chiến tính toán lấy công làm thủ.
Nữ thần Vận Mệnh cười lạnh, Vận Mệnh kiếm trong tay khiến Bàn Chiến khó lòng chống cự. Không thể tránh né, Bàn Chiến cảm giác tay trái đau xót, thân mình lảo đảo.
Nữ thần Vận Mệnh được thế, không buông tha cho hắn, sức mạnh trong cơ thể quay ngược trở lại, Vận Mệnh kiếm tỏa ánh hòa quang khiến người ta sợ hãi. Bàn Chiến sợ hãi biết không ổn lập tức buông Khai Thiên phủ ra.
Khai Thiên phủ vút vào không trung thành một đường cong dội ngược về nữ thần Vận Mệnh.
Nữ thần Vận Mệnh biến sắc, thây bất ổn vội vàng né tránh. Nó đối với Bàn Chiến cũng một đòn chí tử. Mất đi Khai Thiên phủ Bàn Chiến không thể chịu nổi một kiếm của Nữ thần Vận Mệnh
“Ầm, ầm…! Một tiếng nổ vang lên, Bàn Chiến bay ra ngoài. Cũng may cho hắn là nữ thần Vận Mệnh vội vàng xuất thủ, nếu không hắn đã toi mạng.
Đồng thời, cánh tay trái Nữ thần Vận Mệnh cũng bị Khai Thiên phủ đả thương.
Nhưng không nghiêm trọng lắm.
Long Vũ thoáng do dự một chút, dùng hỗn độn nguyên lực đạp không ngăn cản Khai Thiên phủ. Vốn định bắt lấy Khai Thiên phủ nhưng không ngờ lại bị chấn khai.
Long Vũ kinh hãi, đối với Khai Thiên phủ y càng có hứng thú.
Hít sau một hơi, vận dụng sức mạnh trong cơ thể lấy mười thành hỗn độn nguyên lực, đem phong ấn Khai Thiên phủ nhanh chóng bắt lấy.
Bàn Chiến ngực đau xót, thổ huyết phun ra một ngụm máu đen.
Đầu tóc Bàn Chiến rối bời, sắc mặt tái nhợt, cúi đầu, hai mắt vô thần, trường bào trên người rách nát, khó khăn lắm mới có thể che được củ cà rốt lủng lẳng.
- Ta thua….!
Bàn Chiến tuyệt vọng nói ra một câu.
Nữ thần Vận Mệnh lên trước:
- Đây là quả báo…
Long Vũ đi tới, cùng Nữ thần Vận Mệnh sóng vai, mỉm cười:
- Bàn Chiến nói cho ta biết cách luyện hóa Khai Thiên phủ ta sẽ cho ngươi đường sống.
Bàn Chiến vốn đã ham sống sợ chết nay nghe vậy lại có thêm hi vọng.
Dừng một chút, hắn hạ giọng đáp:
- Cho ngươi biết cách luyện hóa Khai Thiên phủ ngươi sẽ buông tha ta thật sao?
Nữ thần Vận Mệnh muốn nói nhưng Long Vũ nhanh nhẩu:
- Nói lời giữ lời, thằng nào nuốt lời là con trai anh Cường Thuần Khiết.
- Nhớ kĩ, tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha.
Long Vũ nhanh chóng đáp:
- Ta sẽ lấy toàn bộ sức mạnh của ngươi chỉ để lại sự sống duy nhất.
Nghe lời này, Bàn Chiến cau mày.
Hắn oán hận nhìn Long Vũ:
- Như vậy đem ta giết đi còn hơn.
- Tốt…
Nữ thần Vận Mệnh trong mắt đầy sát khí:
- Tốt lắm.. Để ta hạ thủ.
Nghe nữ thần Vận Mệnh nói, Bàn Chiến sợ hãi vô cùng.
- Đợi một chút…
Long Vũ cười nói:
- Ta có đề nghị tốt, để cho hắn sống không bằng chết.
- Ta nói!
Bàn Chiến nói:
- Nếu ngươi đã nói vậy, ta đồng ý.
- Trao đổi xong!
Long Vũ cười:
- Ngươi đã không còn bất kì lựa chọn nào.
Bàn Chiến ảm đạm, người thắng làm vua người thua làm giặc. Hiện giờ hắn không có tiếng nói, hắn chỉ có thể để vận mệnh an bài.
Chính hắn bây giờ cũng không muốn mình rơi vào tình cảnh hiện giờ.


Long Vũ muốn lấy pháp môn tế luyện Khai Thiên phủ mà nữ thần Vận Mệnh ngoài ý muốn cũng muốn có nguyên thần của Bàn Chiến, không chỉ là thương thế mà công lực của nàng còn đạt đến đỉnh phong.
Đúng vậy, Long Vũ đã không giữ lời.
Chính hắn cảm thấy đối với Bàn Chiến làm như thế, cũng không hẳn là thằng bại hoại.
Đối với lần này, nữ thần Vận Mệnh cũng tán thành.
Ba ngày sau, Nữ thần Vận Mệnh xuất quan. Long Vũ sớm chờ đợi. Nữ thần Vận Mệnh mặt mày vui vẻ hướng tới Long Vũ. Lúc này trông nàng quyến rũ động lòng người.
Nữ thần Vận Mệnh đến gần, Long Vũ hí sâu một hơi để ngừi hương thơm của nàng:
- Nữ thần Vận Mệnh thế nào? Có phải nên báo đáp anh không?
- Anh muốn báo đáp ra sao?
Nữ thần Vận Mệnh ghé vào lỗ tay y:
- Chuyện gì cũng được, anh đã giúp em một việc rất quan trọng.
- Bất cứ chuyện gì?
Long VŨ ánh mắt trợn trừng, vui mừng:
- Lấy thân báo đáp chắc hẳn em không cự tuyệt chứ.
Hai gò má nữ thần Vận Mệnh ửng hồng:
- Có phải anh đã sớm nghĩ đến chuyện này.
- Không hẳn…
Long Vũ trâng tráo mặt mày:
- Lúc trời bắt đầu tối, đúng là anh đối với em có chút tò mò. Em cũng biết em rất khác thường. Một phụ nữ phi phàm như em không cuốn hút anh sao?
Nữ thần Vận Mệnh bật cười:
- Thật không?
- Đương nhiên là thật.
Long Vũ tham lam nhìn bộ ngực nữ thần Vận Mệnh.
Nữ thần Vận Mệnh tươi cười đi vài bước, cười duyên tung tăng cởi thắt lưng:
- Chỉ cần đạt tới yêu cầu của em, em sẽ là của anh.
- Yêu cầu gì?Yêu cầu gì, Em cứ nói đi?
Long Vũ mừng rỡ, gãi đầu:
- Em không muốn nhân cơ hội kiếm chỗ tốt sao?
Gò má nữ thần Vận Mệnh đỏ ửng:
- Coi cách nói của anh kìa. Anh cho em là người thế nào…Cứ nghe xem việc gì đã.
Nữ thần Vận Mệnh trừng mắt:
- Em muốn chia nhau hưởng lợi quy luật Thiên Đạo.
Nữ thần Vận Mệnh hì cười:
- Anh cũng biết, nếu em ở với anh, em sẽ mất đi lực lượng tín ngưỡng. Tuy rằng không ảnh hưởng tới em những sau này em sẽ mất đi quyền năng. Anh phải bồi thường một chút chứ?
Nữ thần Vận Mệnh khẽ cười:
- Muốn có chỗ tốt, phải trả giá chút ít chứ?
Nghe giọng nữ thần Vận Mệnh, Long Vũ quả quyết:
- Việc này cứ như em nói.
- Thật sao?
Nữ thần Vận Mệnh cười khanh khách. Đi tới đi lui, sau đó ghé sát đầu vào tai hắn nói:
- Vậy là anh đồng ý rồi sao?
Nữ thần Vận Mệnh khẽ cười, hà hơi lan hương đánh vào mặt hắn.
- Được, sớm hay muộn em cũng là người của anh.
Long Vũ nói xong liền ôm sát nữ thần Vận Mệnh.
Nữ thần Vận Mệnh hai má đỏ ửng, xuy xuy cười không hề che dấu cảm xúc.
Long Vũ vội vàng đem quy luật Thiên Đạo truyền cho nàng.
Nữ thần Vận Mệnh nóng lòng, không đợi được, cầm chặt tay hắn, dễ thương nói:
- Anh muốn làm gì thì làm.
- Em phản đối.
Long Vũ đang muốn nói gì đó, La Lâm từ trên hạ xuống. Nàng mỉm cười nhìn hai người:
Long Vũ ca ca, em sẽ cắt chuyện hai người một chút. Chiếc phi thuyền có chút vấn đề, em cần thêm cường đại khoa học kỹ thuật.
- Chuyện gì xảy ra?
Long Vũ vội vàng hỏi. Chuyện chiếc phi thuyền là chuyện đại sự quan trọng trước mắt, nếu không không thể thực hiện lữ hành.
- Vấn đề mấu chốt là việc xây dựng tọa độ các vì sao, có vài vấn đề.
La Lâm nói:
- Em hi vọng Thiên Hậu có thể giúp được, cả vũ nội chỉ có nàng mới có thể.
Long Vũ hạ giọng:
- Không vấn đề, anh lập tức liên hệ….Như vậy đi, em trực tiếp đi tìm Huyết Anh Đại Đế. Hắn sẽ biết phải làm thế nào.
La Lâm đi rồi Nữ thần Vận Mệnh cười nói:
- Anh Vũ, thật mất hứng, em không muốn nữa.
- Ý gì đây?
Long Vũ hỏi.
Nữ thần Vận Mệnh cười nói:
- Hay chúng ta cử hành một hôn, lễ sau đó động phòng cho long trọng một chút.
Long Vũ nghe vậy cười trừ:
- Thật không vậy? Em đường đường là một nữ thần đức cao vọng trọng, lại có thể chơi mấy cái trò thế tục này sao?
- Em không quản.
Nữ thần Vận Mệnh thần đạo:
- Dù sao anh vẫn phải cho người ta một chút danh phận. Yêu cầu có đó không phải quá đáng chứ. Nữ thần Vận Mệnh tung hoành vũ nội nay thuộc về anh, dù thế nào cũng phải cho em một cái danh phận chứ.
Long Vũ đau đầu.
Cho đến bây giờ, chưa một nữ nhân nào của hắn có danh phận.
Danh phận đối với hắn không phải là chuyện gì quan trọng, mấu chốt là liên lụy đến sau này sẽ xuất hiện vấn đề ai lớn ai nhỏ. Tất cả hắn đều thương yêu như nhau, thật là khó xử.
- Sao?
Nữ thần Vận Mệnh nói:
- Không phải anh cảm thấy khó khăn quá đấy chứ?
- Không phải vậy, chờ tin tốt của anh đi.
Long Vũ dừng một chút hỏi:
- Nữ thần Vận Mệnh, quên không hỏi em, em không có tên sao?
- Tên?
Nữ thần Vận Mệnh lắc đầu:
- Thì ai cũng gọi em là nữ thần Vận Mệnh mà.
- Không phải tên này… Long Vũ cải chính:
- Ý anh là một cái tên thực cơ. Luôn phải gọi là nữ thần Vận Mệnh anh cũng thấy khó chịu.
- Vậy anh chọn giúp em một cái tên đi.
Nữ thần Vận Mệnh nói:
- Nghe hay một chút…
- Là Maria nghe cho nó khiêu gợi nhé?
Long Vũ cười cười.
- Maria…Không thành vấn đề, nhưng mà anh đừng có gọi em là Ozawa nhá.
Nữ thần Vận Mệnh nói:
- Đừng cho là em không biết cô nàng người xứ Đảo quốc này.


Một loạt các vấn đề đã được giải quyết, Long Vũ trút toàn bộ tinh thần lên chiếc phi thuyền. Với thực lực cường đại của hắn, ngoài việc thám hiểm bên ngoài tinh tế lữ hành hắn không biết làm gì sao này. Hắn cũng không muốn mình giống như Quang Minh Tôn Thần, Bàn Chiến vì tịch mịch mà thoái hóa.
Buổi chiều Long Vũ đi thị sát chiếc phi thuyền về liền nhận được lời mời của Huyết Anh Đại Đế. Người đưa tin nói cần thỉnh Long Vũ phó ước, bởi Huyết Anh Đại Đế có chuyện cần thương nghị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.