Dạ Vũ Thương Khung

Chương 63: Tìm Cách Thoát Ra






Chỉ thấy linh hồn của Luyện Vương Kỳ lập tức tiến vào mi tâm của Dạ Tử Lương, hắn bỗng cảm giác đầu đau như búa bổ hắn điên cuồng vận chuyển tinh thần lực kiềm chế linh hồn của tên Luyện Vương Kỳ , bên trong đầu Dạ Tử Lương lúc này mặc dù bị kiềm chế nhưng linh hồn của Luyện Vương Kỳ vẫn đang dần cắn nuốt linh hồn của Dạ Tử Lương , hắn đau đớn ôm đầu lăn lộn dưới đất Dạ Vũ Loan thấy vậy liền chạy lại lay động hắn nói :
" Tiểu tử ngươi mau tỉnh táo lại nếu ngươi mà xảy ra chuyện gì cô cô phải làm sao đây cô cô còn 1 mình ngươi là người thân trên thế gian này "
Dạ Vũ Loan vừa nói vừa lay Dạ Tử Lương 2 dòng nước mắt của nàng cũng đã tuôn ra, Dạ Tử Lương vẫn điên cuồng dùng tinh thần lực kiềm chế linh hồn của Luyện Vương Kỳ nhưng không mấy khả quan linh hồn của Luyện Vương Kỳ đang dần thôn phệ linh hồn của hắn.
Đúng lúc này chỉ thấy hồn châu Khí Lực Chi Vương điên cuồng xoay tròn trong đan điền bên cạnh là Thú Hỏa Long Tượng cũng vô cùng phẫn nộ hiển nhiên nó biết chủ nhân gặp nguy hiểm nhưng nó không thể tiến vào trong đầu Dạ Tử Lương để hỗ trợ được nếu nó tiến vào cũng đồng nghĩa thiêu đốt mọi linh trí của Dạ Tử Lương
Đột nhiên hồn châu Khí Lực Chi Vương phóng thích ra một loại huyết khí bao bọc vào Thú Hỏa Long Tượng , chỉ thấy Thú Hỏa Long Tượng vui mừng gào thét rồi tiến vào bên trong đầu Dạ Tử Lương, tinh thần lực của Dạ Tử Lương đang kiềm chế linh hồn của tên Luyện Vương Kỳ bất ngờ hắn cảm giác được Thú Hỏa Long Tượng tiến vào trong đầu mình hắn đang định điều động Thú Hỏa Long Tượng lui về đan điền vì sợ nó sẽ thiêu đốt hết linh trí của mình , nhưng đã không kịp Thú Hỏa Long Tượng đã tiến vào trong đầu hắn.
Dạ Tử Lương đang âm thầm kêu hỏng bét thì một luồng huyết khí từ Thú Hỏa Long Tượng bay ra bảo vệ linh trí của hắn
Linh hồn Luyện Vương Kỳ đang cắn nuốt linh hồn Dạ Tử Lương thì bất ngờ một con Long Tượng màu đỏ tiến đến làm cho linh hồn Luyện Vương Kỳ xanh mặt lắp bắp :
" Thú Hỏa tiểu tử ngươi điên sao dám đưa Thú Hỏa vào trong đầu "
Còn chưa đợi tên này sợ hãi Thú Hỏa Long Tượng đã bao vây lấy hắn mà thiêu đốt chỉ thấy một tiếng gào thảm thiết phát ra từ trong đầu Dạ Tử Lương sau khi thiêu đốt Linh hồn Luyện Vương Kỳ Thú Hỏa Long Tượng lại quay về đan điền mà luồng huyết khí bảo vệ linh trí của Dạ Tử Lương cũng rút đi
Dạ Tử Lương thu lại tinh thần lực lúc này hắn chỉ cảm thấy tinh thần của mình vô cùng mệt mỏi, mở mắt ra hắn thấy Dạ Vũ Loan đã lấy tay che mặt khóc nấc lên cặp bồng đào cỡ lớn của nàng cũng rung lên theo từng nhịp nấc hắn thấy vậy thì cười nói :
" Cô cô ta còn chưa có bị đoạt xá người khóc cái gì chứ "
Dạ Vũ Loan lúc nãy thấy Dạ Tử Lương ôm đầu đau đớn rồi lại thấy hắn nằm bất động tưởng là đã chết nàng vô cùng thương tâm che mặt khóc nức nở nhưng vừa nghe Dạ Tử Lương nói nàng mở mắt ra xem thì thấy thiếu niên khuôn mặt cương nghị pha lẫn mệt mỏi kia đang nhìn mình cười Dạ Vũ Loan lập tức đánh nhẹ vào ngực Dạ Tử Lương nói :
" Tiểu tử ngươi dọa cô cô một phen hãi hùng nếu ngươi không còn trên thế gian thì cô cô ngươi thật sẽ thành một người cô độc "
Dạ Tử Lương nghe vậy thì cười nói :
" Cô cô không phải ta đã bình thường rồi sao với cả dù ta có chết cô cô sau này vẫn có thể gả đi sao mà cô độc được "
Dạ Vũ Loan lau đi nước mắt nói :
" Hừ còn lâu cô cô ngươi mới gả cho lũ đàn ông thối đó "
Dạ Tử Lương nghe vậy chỉ lắc đầu cười khổ hắn khó khăn ngồi dậy lấy ra một gốc tứ phẩm linh thảo có công dụng tẩm bổ linh hồn rồi vận chuyển Tinh Ý Vô Cực Kinh hút lấy tinh hoa của gốc linh thảo, Dạ Tử Lương có thể đem linh thảo luyện chế thành đan dược sẽ có công hiệu hơn nhưng bây giờ linh hồn hắn rất suy yếu nếu luyện chế đan dược tỷ lệ thành công là rất thấp vì vậy hắn quyết định luyện hóa luôn linh thảo.
Sau khi hấp thu 7 gốc tứ phẩm linh thảo Dạ Tử Lương cảm thấy linh hồn đã khôi phục như cũ trong lúc hắn khôi phục Dạ Vũ Loan đã tiến đến lấy chiếc nhẫn trữ vật rồi rót tinh thần lực vào điều tra chỉ thấy Dạ Vũ Loan đứng im bất động mắt tròn miệng há hốc Dạ Tử Lương thấy vậy cũng tiến lại cầm lấy chiếc nhẫn trữ vật điều tra
Chỉ thấy bên trong nhẫn trữ vật có 5 cái bình đựng 5 giọt linh nhũ, bên cạnh có một cái rương lớn chứa đầy công pháp vũ kỹ hắn thử kiểm tra thấy có 25 bản cả công pháp cùng vũ kỹ đều là hàng Địa cấp ngoài ra còn 75 bản Huyền cấp bên cạnh chiếc rương còn một cuốn Luyện Phù Sư bí truyền Huyền Cấp hiển nhiên linh hồn Luyện Vương Kỳ còn sống là một Luyện Phù Sư trong góc của nhẫn trữ vật còn có 100 vạn linh thạch hạ phẩm cùng 2 vạn linh thạch trung phẩm.
Dạ Tử Lương lấy ra 5 giọt linh nhũ nhìn Dạ Vũ Loan còn đang ngây ngốc rồi nói :
" Cô cô chúng ta chia nhau luyện hóa linh nhũ tăng lên thực lực rồi tìm cách rời khỏi đây còn đồ vật bên trong nhẫn trữ vật cô cô cứ cầm trước sau khi ra ngoài chúng ta phân chia người cảm thấy thế nào "
Dạ Vũ Loan bất ngờ bị lời nói của Dạ Tử Lương làm tỉnh mộng hơi suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý mỗi người cầm lấy 2 giọt linh nhũ còn 1 giọt Dạ Tử Lương nhìn Dạ Vũ Loan nói :
" Cô cô còn 1 giọt làm sao chia "
Dạ Vũ Loan suy nghĩ một hồi rồi quyết định nói :
" Hay là để giọt này cho Tiểu Ngọc dù sao cũng là nó dẫn chúng ta tới đây "
Dạ Tử Lương nghe vậy cũng không phản đối đưa cho Dạ Vũ Loan cất vào giới chỉ sau đó cả 2 cùng ngồi xuống bắt đầu uống vào linh nhũ, nửa canh giờ sau chỉ thấy tu vi của Dạ Tử Lương đạt đến Luyện Tướng lục tinh còn Dạ Vũ Loan cũng đạt đến Luyện Tướng tứ tinh
Cả 2 đứng dậy nhìn nhau rồi mỉm cười hiển nhiên việc không cần tu luyện mà vẫn tăng tiến tu vi làm bọn họ rất khoái, lúc này Dạ Vũ Loan lên tiếng :
" Tiểu tử bây giờ làm sao đi ra ? "
Chỉ thấy Dạ Tử Lương đi vòng quanh thạch động xem xét rồi tung chưởng lên vách động cả thạch động rung lắc dữ dội nhưng bề mặt vách động vẫn giữ nguyên không chút sứt mẻ Dạ Tử Lương thử công kích lại chỉ thấy mỗi lần linh lực Dạ Tử Lương chạm vào vách động thì bề mặt vách động lại xuất hiện phù văn Dạ Vũ Loan thấy vậy cũng chạy lại cùng Dạ Tử Lương công kích.
Nửa canh giờ sau hai người vẫn công kích điên cuồng vào vách động ,lúc này Tiểu Đậu trong đầu Dạ Tử Lương lên tiếng :
" Chủ nhân đừng tốn công vô ích nữa xung quanh cái động này đã được bố trí trận pháp phòng ngự rồi người có đánh 100 năm cũng vô dụng thôi "
Dạ Tử Lương nghe vậy thì ngừng tay thở dài nhìn sang Dạ Vũ Loan ,Dạ Vũ Loan vẫn đang điên cuồng công kích thấy Dạ Tử Lương ngừng tay nàng nói :
" Tiểu tử sao lại không công kích nữa "
Dạ Tử Lương lập tức giải thích cho Dạ Vũ Loan nghe những gì Tiểu Đậu vừa nói ,chỉ thấy cả 2 thất vọng thở dài Dạ Vũ Loan nhìn sang Dạ Tử Lương nói :
" Không còn cách nào sao ? "
Dạ Tử Lương thử suy nghĩ lập tức ánh mắt hắn lóe lên trên tay lập tức xuất hiện 1 tấm Dịch Chuyển Phù Dạ Vũ Loan thấy vậy cũng rất vui mừng nhưng khi cả 2 kích hoạt Dịch Chuyển Phù chỉ thấy trận văn xung quanh vách động lóe sáng mà 2 người vẫn đứng nguyên tại chỗ hiển nhiên trận văn xung quanh vách động cũng ngăn cản Dịch Chuyển Phù cả 2 thất vọng ngồi xuống nghĩ cách.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.