Dạ Vũ Thương Khung

Chương 13: Kim Đàn Nhi






Một đấm đẩy lui Đại Lực Hùng Dạ Tử Lương không dừng lại chỉ thấy tay hắn lóe lên một thanh trường đao màu đen lưỡi đao màu trắng như gương xuất hiện Dạ Tử Lương truyền linh lực vào trường đao, chém ra một đường linh lực hình lưỡi liềm nhanh như cắt về phía Đại Lực Hùng, Đại Lực Hùng vừa bò dậy lại thấy một đao chéo tới nó rống to lấy hai tay che trước người, một đao qua đi hai thủ chưởng Đại Lực Hùng xuất hiện chằng chịt vết rách Dạ Tử Lương thấy vậy hừ lạnh :
" Lực phòng thủ thật tốt có thể đỡ được đao của ta vậy thử xem đao này "
" Lãnh Nguyệt Chảm "
Hắn giơ đao lên cao chỉ thấy lưỡi đao linh lực hội tụ thành một luồng nước lưu động một chảm chém xuống luồng nước bắn ra thành hình bán nguyệt bắn nhanh về phía thân ảnh to lớn, Đại Lực Hùng nhận thấy nguy hiểm cực độ nó giơ lên thủ trưởng bộc phát linh khí toàn thân đón đỡ, một đao bắn nhanh chém vào hai đại thủ chưởng mọi thứ đều tĩnh lặng, 3 giây sau chỉ thấy đôi đại thủ lìa khỏi cánh tay rơi xuống đất, cổ Đại Lực Hùng phun máu hiện ra một vết cắt đất cuống họng ,Đại Lực Hùng đổ rầm xuống mặt đất, nam tử có râu quai nón cùng 3 tên trung niên trợn mắt nhìn tất cả đều cảm khái vũ kỹ thật mạnh ,vũ khí thật sắc, tư thái thật bá đạo, tiểu cô nương trong đôi mắt long xuất hiện một tia động dung ,phải rất lâu sau mấy người mới hoàn hồn lại , tiểu cô nương chạy lại nâng phụ thân 3 tên trung niên cũng khó khăn bò dậy tiến về phía thiếu niên hắc y, Dạ Tử Lương sau khi gặt mạng Đại Lực Hùng thì chạy lại đào lấy yêu hạch ,cùng lúc âm thanh Tiểu Đậu vang lên :
" Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 lần triệu hồi ngẫu nhiên vũ kỹ Địa Cấp "
Chưa kịp triệu hồi vũ kỹ hắn đứng lên đã thấy 5 cặp mắt tràn ngập cảm kích nhìn hắn, hắn lạnh nhạt nói :
" Ta chỉ là tiện tay ! "
Nam tử râu quai nón mở miệng nói :
" Thiếu hiệp chỉ là tiện tay nhưng đã cứu giúp đoàn đội của ta, ta là đội trưởng Kim Giản đa tạ ân cứu mạng của thiếu hiệp không biết phải lấy gì báo đáp nếu sau này thiếu hiệp có cần gì ta Kim Giản là người đầu tiên sẵn sàng bỏ mạng vì thiếu hiệp "
Dạ Tử Lương nghe vậy không mặn không nhạt đáp :
" Ta chỉ là tiện tay, ta nhận tiếng đa tạ này còn về phần sau quên đi "

Hắn định bước đi thì Kim Giản lại cất tiếng :
" Thiếu hiệp ta mặt dày cầu xin thiếu hiệp bảo vệ đội chúng ta một đêm, cho chúng ta khôi phục thương thế ta sẽ chả thiếu hiệp 500 kim tệ "
Dạ Tử Lương quay đầu lại nhìn 5 người khi bắt gặp ánh mắt vô cùng chờ mong của tiểu cô nương tim hắn bỗng đập nhanh vài nhịp thu hồi ánh mắt nhìn Kim Giản hắn trả lời :
" Thành giao ! "
Bây giờ hắn đang rất nghèo a, không ngại có tiền từ trên trời rơi xuống không lấy chỉ là ở cùng một đêm thôi mà, ba tên trung niên đưa ánh mắt về xác Đại Lực Hùng lại nhìn Dạ Tử Lương, hắn thấy vậy liền nói :
" Yêu hạch ta đã lấy thứ còn lại các ngươi muốn cứ thu "
3 tên trung niên nghe vậy vô cùng vui mừng, da yêu thú cùng đôi đại thủ bán đi cũng phải được 700 kim tệ, Dạ Tử Lương thích tiền nhưng hắn rất lười mấy việc lóc ra chạt tay vì vậy chỉ lấy thứ quý nhất là yêu hạch , Màn đêm buông xuống 6 người quây quanh đống lửa nướng thịt gấu ăn, mùi thơm của thịt yêu thú Luyện Khí Trung Cấp vô cùng thơm ngon mỗi người đều ăn no, ngay cả tiểu cô nương bé người cũng ăn hết một miếng lớn thịt gấu , tiểu cô nương chăm chú dùng đôi mắt long lanh nhìn sang thiếu niên niên đang ngồi xếp bằng tĩnh tọa, Dạ Tử Lương thấy tiểu cô nương má phính búi tóc bánh bao đáng yêu nhìn mình như vậy tim hắn lại đập nhanh vài nhịp hắn mở miệng nói :
" Tiểu oa nhi tại sao muội nhìn ta như vậy ? "
Tiểu cô nương nghe vậy phồng má hờn dỗi nói :
" Người ta không phải tiểu oa nhi ta tên Kim Đàn Nhi đã 12 tuổi, huynh đâu có lớn hơn ta bao nhiêu huynh gọi ta là tiểu oa nhi vậy huynh cũng là tiểu oa nhi "
Nói xong nàng phá lên cười khanh khách , 4 tên nam tử thấy vậy cũng lắc đầu cười, Dạ Tử Lương hắn lần đầu có người khác giới nhìn mình như vậy hắn có hơi cuống mới buột miệng gọi nàng là tiểu oa nhi để ra vẻ mình trưởng thành che đi sự bối rối nào ngờ tiểu cô nương miệng lanh nói lại làm gương mặt hắn đỏ như gấc ,tiểu cô nương lại nói tiếp :
" Tiểu ca ca huynh nói chúng ta chạm mặt nhau nửa ngày rồi huynh cũng rất ít khi mở miệng ta còn chưa biết tên của ngươi ? "
Gương mặt hắn dần hồi phục trả lời :
" Ta tên Dạ Tử Lương 13 tuổi "
Kim Đàn Nhi nghe vậy liền nói :
" Huynh chỉ lớn hơn ta một tuổi vậy sau này ta sẽ gọi huynh là Tử Lương ca ca còn huynh gọi ta là Đàn Nhi huynh thấy thế nào ? "
Dạ Tử Lương thấy tiểu cô nương đáng yêu cũng không từ chối :
" Được.
.
Được rồi ta sẽ gọi muội là Đàn Nhi "
Nghe Dạ Tử Lương nói vậy Kim Đàn Nhi chạy đến bên cạnh chỗ Dạ Tử Lương ngồi xuống nhìn hắn nói :
" Tử Lương ca ca ngươi nói xem ngươi chỉ lớn hơn ta một tuổi tại sao lại lợi hại như vậy, thanh đao hôm nay ca ca chém đại hùng đâu sao ta không thấy ? "
Kim Đàn Nhi vừa hỏi vừa ngó trước ngó sau Dạ Tử Lương tìm kiếm thanh đao, Dạ Tử Lương thấy vậy thì mỉm cười hắn là người của 2 thế giới nên suy nghĩ đã trưởng thành chỉ là có cái mác 13 tuổi, còn Kim Đàn Nhi mặc dù đang độ tuổi trưởng thành nhưng vẫn còn rất ngây thơ như 1 trang giấy trắng đang đợi tô những vết mực lên , thấy Kim Đàn Nhi ngó trước ngó sau hắn động ý niệm Khuy Linh Đao xuất hiện nơi tay Kim Đàn Nhi thấy vậy oa oa kêu lớn vô cùng ngạc nhiên với khả năng biến ra cây đao của Dạ Tử Lương, 3 tên trung niên nam tử thấy vậy vô cùng bất ngờ cùng suất hiện 1 tia tham lam cả 3 cùng đồng thanh :
" Pháp khí ! "
Dạ Tử Lương nghe vậy liền quay qua nhìn 3 tên trung niên nam tử thấy ánh mắt 3 tên xuất hiện tia tham lam Dạ Tử Lương hơi dùng ánh mắt đề phòng , Kim Giản lập tức lên tiếng cắt đi ý niệm 3 tên nam tử :
" Không biết Dạ thiếu hiệp suất thân từ nơi nào , có thể chém giết Luyện Khí Trung Cấp yêu thú cùng sở hữu pháp khí ta đoán Dạ thiếu hiệp cũng là suất thân cao quý ? "
Làm sao Dạ Tử Lương hắn không biết Kim Giản nói vậy là để cho 3 tên trung niên nam tử nghe, vì bảo vật mà con người ta mất hết lý trí mà hắn thầm nghĩ :
" Kim thúc đề cao ta rồi ta chỉ xuất thân từ 1 tiểu trấn "
Hắn không ngại lấy mạng kẻ nào muốn có ý đồ tới hắn, Kim Giản nghe hắn nói vậy cũng biết hắn không muốn người khác biết thân phận hắn nên cũng không hỏi nữa, tiểu cô nương Kim Đàn Nhi nghe phụ thân cùng Ngô Lục, Phan Quang, Đào Phi nói pháp khí cũng không biết là cái gì, Ngô Lục Phan Quang, Đào Phi chính là tên của 3 tên trung niên, tiểu cô nương ngây thơ lại quay sang nhìn Dạ Tử Lương dùng dọng nũng nịu :
" Tử Lương ca ca ngươi có thể cho ta thanh đao này không ? "
" Muội lấy thanh đao này làm gì ? "
" Muội muốn tập luyện đao pháp như ca ca có thể dễ dàng chém giết Đại Hùng "
Dạ Tử Lương nghe vậy thì cười véo má tiểu cô nương :
" Ta thấy muội phóng ám khí rất lợi hại "
" Muội từ năm 6 tuổi đã tập phóng ám khí nhưng hôm nay muội phóng ngay cả da lông của Đại Hùng cũng không thủng "

Dạ Tử Lương nghe vậy liền nói :
" Ngốc nữ đó là do tu vi muội còn thấp khi tu vi muội lên cao rồi chỉ cần 1 phi đao cũng có thể lấy mạng Đại Hùng "
" Có thật không ca ca không được lừa muội "
" Ta lừa muội làm gì chứ nếu sau này tu vi muội cao lên mà muội không thích phóng ám khí nữa ta sẽ cho muội thanh đao này và dạy muội đao pháp thế nào ? "
" Được móc ngoéo làm chứng "
Kim Đàn Nhi dơ ngón tay út ra dùng đôi mắt long lanh nhìn Dạ Tử Lương, Dạ Tử Lương thấy ánh mắt ấy hắn có cảm giác chỉ muốn thương yêu bảo vệ đưa ngón tay ra móc ngoéo cùng Kim Đàn Nhi.
Sáng hôm sau hắn nhận 500 kim tệ của Kim Giản rồi ly khai trước khi đi hắn còn nhéo 2 cái má búng ra sữa của Kim Đàn Nhi làm tiểu cô nương đỏ cả mặt, nhìn bóng lưng hắn ánh mắt của Kim Đàn Nhi có chút không muốn rời xa vội nói với theo Dạ Tử Lương :
" Tử Lương ca ca đừng quên lời hứa với muội, huynh phải đến tìm muội đó "
Dạ Tử Lương quay đầu nhìn Tiểu cô nương mỉm cười gật đầu rồi bước đi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.