Cửu Vực Tà Hoàng

Chương 110: Tuy hai mà một





Tu luyện tới cảnh giới tối cao, là luyện được hồn, khi đó mới được coi là kinh khủng.
Tương truyền mỗi một vị Liệp Hồn thiên sư, ít nhất cũng là cao thủ Bất Diệt cảnh, thậm chí có khả năng tiến vào lĩnh vực Trường Sinh, nhưng do bọn họ cũng không thoát khỏi chết già.
Những điều này Tần Thiên đã từng nghe Lôi Đình nói qua, hôm nay bản thân lại chiếm được Liệp Hồn chân kinh, sau vui mừng thì không khỏi lo lắng, cái đồ chơi này cũng không thể lộ ra tiếng gió, nếu không tất cả cao thủ Khởi Nguyên đại thế giới, sẽ chạy theo sau mông của mình không bỏ.
Nhìn thoáng qua tinh không xa xa, Tần Thiên thối lui khỏi Tiên Nhân bất độ trận, còn ngọc thai kia vẫn không nhúc nhích.
Tần Thiên đã được Liệp Hồn chân kinh, hắn không muốn đem chuyện này làm tới.
Ra khỏi thạch thất, Tần Thiên thuận đường trở về, áp lực siêu trọng vẫn kinh người như cũ, song Tần Thiên cắn răng chịu đựng, thuận lợi.
Trở lại nơi chia tay với Lôi Đình, Tần Thiên không nhìn thấy hắn đâu, chỉ nghe tiếng đánh nhau kịch liệt từ xa truyền đến, điều này làm cho Tần Thiên có điều hiểu ra.
Rời khỏi khu vực hình thoi, áp lực siêu trọng liền biến mất.
Tần Thiên cảm thấy một trận thoải mái, lặng lẽ hướng tiếng đánh truyền lại đi tới, kết quả không trông thấy Lôi Đình, ngược lại phát hiện thân ảnh Cổ lão tam.
Phía trước, rất nhiều quỷ tướng cùng một số cao thủ không rõ lai lịch giao chiến, chiến hỏa lan ra một vùng rất lớn.

Cổ lão tam núp ở trong một gian thạch thất, giờ phút này đang rón rén đẩy cửa đá đi ra bên ngoài.
Tần Thiên nhãn thần khẽ động, lặng lẽ núp trong bóng tối, chăm chú lưu ý nhất cử nhất động của Cổ lão tam.
Chỉ chốt lát, Cổ lão tam tiến sát gần khu vực hình thoi, bỗng dừng bước, cẩn thận đánh giá khu vực hình thoi, lẩm bẩm: “Nơi này là đại hung chi địa, tất có dấu bảo vật, đáng tiếc …”
Chợt lóe, Cổ lão tam xoay người hướng lối đi bên trái bước đi, giống như là phát hiện cái gì đó.
Tần Thiên nhanh chóng đuổi theo, theo sát không bỏ, chỉ nháy mắt hai người biến mất ở nơi xa xa.
*****
Lôi Đình kể từ khi Tần Thiên xông vào bên trong khu vực hình thoi, vẫn như cũ chờ đợi ở chỗ cũ.
Nhưng mà rất lâu không thấy Tần Thiên đi ra, điều này làm cho Lôi Đình rất lo lắng.
Đảo mắt hai canh giờ trôi qua, Lôi Đình thật sự không đợi nữa, chuẩn bị tiến vào khu vực hình thoi tìm kiếm Tần Thiên, ai ngờ vào lúc này, tại trong thông đạo bỗng truyền đến tiếng đánh nhau.
Lắng nghe chốt lát, Lôi Đình kinh nghi nói: “Không chỉ một người, chẳng lẽ có cao thủ khác xông vào sao?”
Chợt lóe rồi biến mất, Lôi Đình biến mất ở cuối thông đạo, hiện ra tại trường đánh nhau.
Nơi đó cách cửa vào tầng hai không xa, tổng cộng có 6 người, tất cả đều là cao thủ Khởi Nguyên cảnh.
“Sư huynh, nơi này quỷ tướng nhiều lắm, chúng ta hay là thối lui đi”
“Không thể lui, chúng ta phải vượt qua. Tin tức Trầm Nguyệt Cổ Quốc sắp hiện thế thiên hạ điều biết, chúng ta không thừa dịp này đánh cược một phen, đợi đến khi đêm trăng tròn cái gì cũng không còn”
Sáu người này y phục giống nhau, hẳn là xuất thân từ một môn phái nào đó, nhưng thực lực không cao.
Vị sư huynh cầm đầu kia chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, năm người còn lại đều là cảnh giới Kim Đan.
Lôi Đình không nhúng tay vào, hắn ẩn núp trong hư không, cẩn thận lưu ý tình huống, âm thầm tìm kiếm Cổ lão tam.
Địa cung, tầng thứ hai rất khác so với tầng thứ nhất, dò xét ở tầng thứ nhất chịu rất nhiều hạn chế, tầng thứ hai tương đối ít hơn nhiều.
Ngoại trừ một số khu vực đặc biệt ra, phần lớn điều không bị hạn chế.
Lôi Đình dò xét hồi lâu, cũng không tìm được Cổ lão tam ở chỗ nào, điều này làm cho hắn rất kinh ngạc.
Lúc này, phía trước truyền đến một tiếng thét thảm thiết, một vị cao thủ Kim Đan cảnh bị giết dưới chiến thương quỷ tướng.
Năm người còn lại vừa sợ vừa giận, liền tạo thành một cái trường xà trận, toàn lực xông về phía trước.
Trong thông đạo, mấy trăm quỷ tướng cơ hồ bịt hết lối đi.
Giao phong kịch liệt liên tục, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết, làm cho cổ thành bị vùi lấp dưới đất mấy ngàn năm có thêm vài phần hương vị tiêu sát.
Lôi Đình xa xa nhìn lại, năm người tạo thành trường xà trận rất nhanh bị phá nát, không lâu sau liền chết thêm ba người, hai người cuối cùng liều chết phá vòng vây, may mắn trốn thoát.
Lôi Đình chợt lóe, trên mặt đất bốn cổ thi thể biến thành bụi phấn, chỉ còn huyết tinh chi khí lan tỏa khắp không trung.
“Trừ bốn viên Kim Đan ra, cái gì cũng không có, mấy tên ma quỷ này thật đúng là nghèo kiết xác a”
Lôi Đình lấy Kim Đan là do cảm thấy bỏ thì tiếc, có thể cho Tần Thiên dùng.
Trên người Lôi Đình cũng có một ít đan dược, nhưng lại không thích hợp cho cảnh giới lúc này của Tần Thiên phục dụng.
Lúc này, cửa vào tầng thứ hai được mở ra, thoáng cái xông vào mười vị cao thủ, rất nhanh giao chiến cùng mấy vị quỷ tướng kia.
Lôi Đình ẩn núp trong bóng tối, đứng xa xa mà nhìn.
Lần này tới hơn mười vị cao thủ cao thấp khác nhau, phần lớn là cao thủ Khởi Nguyên cảnh, cũng có mười mấy cao thủ Tạo Hóa cảnh, tất cả đều là cảnh giới Thiên Nhân cùng Thần Biến, là nhân vật thuộc cảnh giới thấp nhất trong Tạo Hóa cảnh.
“Những cao thủ này đoán chừng là trong một vài thế lực nhỏ ở Mạnh Châu, nhân cơ hội này muốn kiếm được một ít chỗ tốt. Thế lực chân chính hẳn là đang còn phía sau”
Những cao thủ này chia làm mấy tổ, toàn lực phá vòng vây, chỉ mất một nén nhang công phu, lưu lại một vài thi thể, rồi biến mất trong thông đạo.
Lúc này đây, Lôi Đình thu hoạch bốn viên Kim Đan, còn có một tấm bản đồ.
Nhìn kỹ, bản đồ dĩ nhiên lại giống như đúc bản đồ của Cổ lão tam, Lôi Đình nhất thời ngây người.
Hai tờ bản đồ giống nhau như đúc, điều này nói rõ cái gì?
Trầm tư chốc lát, Lôi Đình cảm thấy trong chuyện này có điểm cổ quái, mau mau tìm được Tần Thiên, rời khỏi nơi này.
Đột nhiên, một cổ hơi thở huyền diệu từ ngoài bay tới, làm hắn cảnh giác.

“Không tốt, có cao thủ xuất hiện”
Chợt lóe trở lui, Lôi Đình ẩn núp xa xa.
Một lát sau, tại cửa vào quang hoa vạn đạo, một đoàn người sải bước bước vào, khí độ thong dong.
“Là cao thủ Thiên Nguyên phái, trong số đó có cao thủ Bất Diệt cảnh”
Lôi Đình lặng lẽ trở lui, không dám rình coi, tránh bị phát hiện.
Trở lại phụ cận khu vực hình thoi, Lôi Đình nhạy cảm phát hiện hơi thở Tần Thiên lưu lại, nhanh chóng hướng nơi xa bay đi.
Trong nội cung địa cung, thỉnh thoảng nghe tiếng kinh hô rống giận truyền đến, rất nhiều khu vực đã phát sinh giao chiến.
Lôi Đình chỉ mất chốc lát công phu, đuổi theo Tần Thiên, thấy hắn đang ở xa xa theo đuôi Cổ lão tam.
“Có những cao thủ khác xông vào, trong tay cũng cầm tấm bản đồ này. Mặc khác, cao thủ Thiên Nguyên phái cũng tới, trong đó có cao thủ Bất Diệt cảnh”
Tần Thiên nhận lấy tấm bản đồ, sắc mặt liền ngẩn ngơ, trong đầu suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn lần, trầm giọng nói: “Nhất định tấm bản đồ có âm mưu, mà tuyệt không chỉ có hai tấm, hẳn là rất nhiều. Ta đoán chừng có rất nhiều thế lực hướng nơi này chạy tới, sau đó không lâu là cao thủ tụ hợp, phong vân hội tụ a”
Lôi Đình đồng ý nói: “Ta cũng cho rằng như thế, đây là kẻ xấu bày trò, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này”
Tần Thiên suy nghĩ một chút, cười nói: “Không vội, đục nước béo cò tất sẽ kiếm được chỗ tốt. Chúng ta trước hết cứ trông chừng Cổ lão tam, ta cảm giác được, cảm thấy hiểu biết của hắn nhiều hơn trong tưởng tượng của chúng ta”
Lôi Đình không có phản bác, hắn cũng không muốn rời đi, dù sao bảo vật mà Trầm Nguyệt Cổ Quốc lưu lại thật sự mê người.
“Đây là số Kim Đan ta vừa mới thu hoạch, ngươi cầm đi”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.