Cứu Vớt Nam Chính Khỏi Vận Mệnh Vật Hi Sinh

Chương 84:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tố Dĩ tùy tiện chọn một cái khách điếm nghỉ chân. Làm ở đây lâu năm, ánh mắt tiểu nhị đã được mài dũa cực kỳ sắc bén, cũng không vì Tố Dĩ còn nhỏ tuổi mà khinh thường nàng, bởi vì trên người nàng mặc môn phục của Huyền Thiên Phái. Những tu chân giả này tùy tiện chỉ một cái cũng có thể làm sụp một đỉnh núi, loại phàm nhân như bọn họ sao dám vô lễ đối đãi.
Tố Dĩ uống một ngụm trà, nhìn nam tử trung niên quen thuộc khoan thai mà đến. Hắn chậm rãi ngồi xuống trên ghế cao, mở ra cây quạt phe phẩy, mới bắt đầu nói:
“Chuyện hôm nay ta muốn kể là về Ma Tôn Mạc Duật.”
Thuyết thư tiên sinh, đời này xuất hiện hơi trễ a!
Nói đến Tu Chân Giới, có người tu tiên thì tất nhiên cũng có người sửa ma, mà Mạc Duật lại còn là thuần túy ma tu. Lai lịch của Mạc Duật thập phần thần bí. Lời đồn về hắn nhan nhản khắp nơi, nhưng càng làm cho người ta kiêng kị chính là, hắn là ma vật chi tử*.
*Đứa trẻ sinh ra từ ma vật
Nghe đồn phụ thân của Mạc Duật là yêu tu tà ác nhất, từ sau khi biến hóa liền không ngừng giết người cướp của, còn bắt đi một nữ tu Nguyên Anh kỳ, ép buộc nàng cùng hắn song tu. Nữ tu chịu nhục mang thai sinh tử. Mạc Duật sinh ra ở thời điểm âm khí nặng nề nhất, tụ tập tất cả tà ma trong thiên địa. Sự ra đời của hắn khiến cho trong phạm vi trăm dặm không còn một sinh vật sống. Mẫu thân của hắn cũng vì vậy mà chết, về sau ngay cả phụ thân cũng không biết tung tích.
Mạc Duật không biết làm thế nào che giấu tà khí, ẩn vào thế gian, lén lút tu luyện thuật pháp. Cũng nhờ lúc hắn kết đan dẫn đến lôi kiếp mới bị vạch trần thân phận. Bị mọi người khiển trách, Mạc Duật thẹn quá hóa giận, đem tất cả môn phái từ cao đến thấp đều giết sạch. Hắn một đường tránh né đuổi giết, vô tình tìm được lối vào Thông Thiên Bí Cảnh.
Nghe đến đó, mọi người đều hít sâu một ngụm lãnh khí. Thông Thiên Bí Cảnh là nơi mà biết bao nhiêu tu sĩ đều hướng tới. Nghe nói nơi đó cất giấu vô vàn thần khí cùng bí tịch, phàm là ai đi vào, tu vi sẽ tăng lên ít nhất gấp đôi. Nhưng toàn bộ người đi tìm bí cảnh những năm gần đây, nếu không phải bị lạc ở trong mây mù mất đi tung tích, thì chính là bị đủ loại độc vật cạm bẫy trên đường hại chết, cho dù là Nguyên Anh tu sĩ cũng ngã xuống vô số. Từ đó, Thông Thiên Bí Cảnh liền trở thành cấm kị trong miệng mọi người.
Mạc Duật năm đó tu vi chỉ gần đến Kết Đan, thân lại chịu trọng thương, làm thế nào có thể đi vào bí cảnh? Thuyết thư tiên sinh cũng nói không rõ ràng, chỉ nói Mạc Duật biến mất ở trong bí cảnh. Trăm năm sau, tại một ngày nọ, thiên địa rung chuyển, bên trong yêu ma chi giới kêu rên không ngừng. Phần đông yêu quái đều giống như bị phong ma, không để ý việc bị kết giới thương tổn, liều mạng xông vào thế gian. Tu Chân Giới vô cùng chấn động. Lúc này, Ma Tôn hiện thế.
Mạc Duật độc chiếm Thông Thiên Bí Cảnh, được chúng yêu bảo hộ, cúi đầu xưng thần. Dù chưa từng lộ diện, nhưng uy áp mà hắn lưu lại cũng có thể làm cho cả thế giới căng thẳng đề phòng, không ai dám đi khiêu chiến uy lực của Ma Tôn.
Mấy năm nay, yêu ma thường xuyên quấy nhiễu, nhân gian tu sĩ khó có thời điểm được an bình. Không hiểu vì sao, gần trăm năm nay không có một tu sĩ hóa thần thành công.
Tên Mạc Duật kia quả thật rất đáng giận, trên người có một nửa huyết thống của nhân loại, sinh trong hình người, lại được người dạy dỗ, nhưng lại cố tình theo phe của những yêu ma không chuyện ác nào không làm kia. Đúng là yêu ma chi tử, thực sự quá sức vong ân phụ nghĩa! Bởi vậy, đối với loại phản đồ này, hễ gặp liền giết, không cần nhân từ.
Những người không có liên can nghe xong chuyện cũng đều lên tiếng chửi bới. Bọn họ đều chưa từng gặp qua Mạc Duật, nhưng lại có thể tin tưởng không chút nghi ngờ đối với những chuyện này. Nhìn đến biểu tình hung ác của những người nọ, ánh mắt Tố Dĩ càng ngày càng lạnh.
Tu chân giả sống càng lâu, kiến thức lại càng nông cạn. Cho dù nàng không quen biết Mạc Duật, nhưng bằng những lời đồn không ngừng bôi đen hắn này. Nàng thậm chí có thể cảm giác được sự bất đắc dĩ cùng phẫn nộ của hắn.
Các ngươi chỉ trích hắn vong ân phụ nghĩa, lại không nghĩ tới bọn họ chưa từng cho hắn đãi ngộ công bằng. Tố Dĩ từ đầu tới đuôi không hề nghe thấy có đoạn nào nói Mạc Duật chân chính làm thương tổn đến một người cụ thể. Về phần những môn phái vô danh đã bị diệt sạch kia, chỉ sợ cũng là lời đồn vô căn cứ.
Mạc Duật đã muốn ẩn náu khỏi nhân gian, những người này vẫn không chịu buông tha cho hắn, dùng sự tàn bạo của hắn để biểu hiện mình khoan dung rộng lượng. Nguyên do lại không phải do hắn, ai bảo hắn chiếm được cơ duyên mà bọn họ tha thiết ước mơ.
Đây chính là thực tế của Tu Chân Giới, tàn nhẫn đến đáng sợ.
Tố Dĩ không muốn tiếp tục ngồi nghe nữa. Nàng trả tiền trà liền rời khỏi.
Không hiểu sao, nghe được cái tên này, tâm tình lập tức trở nên đặc biệt nặng nề. Mấy đời nhận hết đau khổ, Mạc Duật làm thế nào tiếp tục kiên trì được tới bây giờ? Tố Dĩ có hơi hối hận trước kia nàng cũng giống như những người kia nhắm mắt làm ngơ. Nếu thời gian có thể đảo ngược, thì lúc nàng gặp được Mạc Duật, nàng nhất định sẽ không chỉ đứng ở cửa nhìn theo bóng dáng tập tễnh của hắn, mà sẽ nghênh hắn vào nhà, tìm cách xua tan một thân mệt mỏi cho hắn.
Xem ra, nàng tất yếu cần đi tìm Mạc Duật. Về phần hắn ở nơi nào, Tố Dĩ nghĩ chỉ cần theo dõi Sở Dịch Nhân là biết. Tuy rằng nàng rất khó hiểu vì sao ở mỗi thế Sở Dịch Nhân đều chấp nhất muốn hãm hại Mạc Duật như vậy, nhưng chuyện khó hiểu trên thế gian có rất nhiều, nàng không có kiên nhẫn đi tìm hiểu hết mọi thứ. Nàng chỉ cần rõ ràng bản thân mình muốn làm cái gì là được.
Mà hiện tại, việc khẩn cấp cần làm là tăng lên tu vi.
******
[Sửa chữa chi nhánh nhiệm vụ ẩn giấu: Ngăn cản Hoa Thanh tu hành. Hảo cảm độ của Hoa Thanh = 0]
Thời điểm nghe được hệ thống thông báo, Sở Dịch Nhân mới vừa thành công dẫn khí nhập thể. Nàng còn chưa kịp cao hứng, tâm tình liền giảm sút.
"Hiện tại tu vi của Hoa Thanh thế nào?"
[Hoa Thanh là Mộc đơn linh căn, chưa có tu vi, tiềm chất không lường được.]
Bọn họ đều nói linh căn của Hoa Thanh không tốt, nhưng Sở Dịch Nhân tin tưởng phán đoán của hệ thống, không lường được chính là có tiềm lực, thậm chí thiên phú rất cao. Nàng đột nhiên sinh ra cảm giác nguy cơ. Chẳng lẽ Hoa Thanh cũng có khả năng gặp được cơ duyên, sau đó sửa lại linh căn, tu vi tăng vọt?
Sở Dịch Nhân nghĩ thế nào đều không thể tưởng tượng nổi một người không có linh tính như Hoa Thanh sẽ đột nhiên thông suốt. Nàng chỉ có thể đem hết thảy quy về lý do vận khí. Sở Dịch Nhân cắn môi dưới. Phàm là người có nhiều vận khí đều phải diệt trừ, nàng không cho phép thế giới này có người lợi hại hơn nàng!
Suy nghĩ kỹ càng, Sở Dịch Nhân liền vội vàng đi tìm Tố Dĩ, nhưng lại được báo là Tố Dĩ đã quay về Nam Tuyết Phong bế quan tu hành.
Ngay cả nguyên tố còn chưa cảm nhận được, bế cái gì quan? Sắc mặt Sở Dịch Nhân thực khó coi. Nàng nghĩ tới trước đó Hoa Thanh có xuống núi một chuyến, có khả năng đã đạt được cơ duyên. Nam Tuyết Phong nàng lại không xông vào được, không thể đem cơ duyên của Hoa Thanh lấy lại đây. Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn tu vi của nàng càng ngày càng cao?
Không! Không phải bế quan tức là hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới sao? Như vậy, nàng liền nhân cơ hội này lan truyền một ít tin tức thú vị đi.
Trên mặt Sở Dịch Nhân lộ ra nụ cười âm trầm.
******
Tố Dĩ ở Nam Tuyết Phong tu hành quả thực như cá gặp nước.
Sau khi Thiên Minh đại sư dẫn dắt nàng dẫn khí nhập thể, Tố Dĩ liền trực tiếp tiến vào Luyện Khí ba tầng. Thiên Minh đại sư biết nàng trời sinh rất nhạy cảm với nguyên tố, trong cơ thể ẩn chứa không ít linh khí. Nhưng không nghĩ tới linh thể vừa mở, linh khí của cả một tòa Nam Tuyết Phong đều chen chúc không ngừng xâm nhập vào thân thể của nàng. Nếu không phải Thiên Minh đại sư sợ nàng không thể tiếp nhận, che lại vài huyệt vị, sợ là ngay cả linh khí của mấy tòa phong khác đều bị hút lại đây.
Mọi người đều truyền rằng mộc linh căn chính là phế linh căn. Kỳ thật đây là một hiểu lầm lớn, nguyên tố mộc tồn tại bên trong vạn vật, là loại linh khí có nguồn hấp thụ rộng lớn nhất. Tuy nhiên, lực công kích của nó tương đối thấp kém, phòng ngự cũng không có gì nổi bật đáng đề cập tới, dùng phổ biến nhất là thuật trói buộc, gia tốc sinh trưởng linh tinh...Nhưng việc Mộc linh căn yếu trong thực chiến chỉ áp dụng cho những tu sĩ không có khả năng hấp thu nguyên tố đầy đủ.
Thiên Minh đại sư từng nghe qua vào trăm ngàn năm trước, có một tu sĩ Mộc đơn linh căn hóa thần thành công. Thời điểm người nọ phi thăng, vạn vật hồi sinh, xuân về trên khắp một mảnh đất rộng lớn. Cảnh tượng bách hoa nở rộ, tranh đua diễm sắc kia ước chừng kéo dài hơn một năm mới kết thúc. Mà trong thời gian đó, linh khí nơi này luôn thập phần sung túc, có thể đẩy mạnh tốc độ tu hành của tu sĩ sống gần đó lên vài lần. Tuy rằng Thiên Minh đại sư không biết tu vi của Tố Dĩ đã đến điểm nào, nhưng nàng chỉ mới dẫn khí nhập thể, đã khiến cho thực vật trong Nam Tuyết Phong sinh trưởng cực kỳ tốt, cây khô gặp mùa xuân. Thành tựu trong tương lai có khi sẽ vượt hơn cả hắn.
Chỉ cần dựa vào hấp thụ linh khí thiên nhiên liền có thể đề cao tu vi, loại phương pháp tu luyện thoải mái này thật sự là chiết sát người bên ngoài. Nhưng điều làm Thiên Minh đại sư càng thêm lo lắng là, lai lịch của Tố Dĩ xem ra cũng không đơn giản. Từ khi ra một Ma Tôn Mạc Duật, Tu Chân Giới đã vô cùng rung chuyển, không biết sau khi Tố Dĩ xuất trướng sẽ còn tạo nên một trận chấn động thế nào.
Vài năm kế tiếp, Thiên Minh đại sư đều nửa lo nửa mừng.
Tố Dĩ mười hai tuổi Trúc Cơ, mười sáu tuổi Kết Đan, so với nội môn đệ tử của Thiên Dịch đại sư còn lợi hại hơn. Phùng Bội Như là thủy băng song linh căn, tốc độ tu hành cũng tương đối mau lẹ, mười lăm tuổi Trúc Cơ, hiện tại mười tám tuổi đang chuẩn bị Kết Đan. Nàng đã coi như thiên tài khó gặp, nhưng Tố Dĩ càng có thể gọi là nghịch thiên, hiện đang tăng trưởng theo hướng Nguyên Anh......
Thiên Minh đại sư vội vàng phong bế tu vi của Tố Dĩ. Tu chân giả cho tới bây giờ luôn phiền não làm thế nào để nâng cao tu vi, không ai giống Thiên Minh đại sư, đau khổ nghĩ cách để làm cho tu vi của đệ tử mình đừng thông thuận như vậy, không cẩn thận một chút liền phi thăng.
Vô luận thế nào, loại tu vi mà khi nói ra có thể làm cho người ta tâm thần hỏng mất này cần phải bị che giấu. Ngoài Thiên Minh đại sư cùng vị sư huynh xuất quỷ nhập thần kia của nàng, không còn ai biết chuyện này.
Lại trôi qua vài năm, Tố Dĩ xuất quan.
Bên ngoài biểu hiện như Luyện Khí mười một tầng, trên thực tế đã gần đến Nguyên Anh. Nhìn khuôn mặt than mười năm như một kia của Tố Dĩ, Thiên Minh đại sư không kiên nhẫn đem nàng đuổi xuống núi. Hắn rốt cuộc hiểu được vì sao mấy đời trước hắn muốn vứt bỏ đệ tử, tồn tại một đệ tử như vậy quả thực chính là để đả kích hắn!
Bị người bình thường đả kích còn có thể hăng hái tu hành, nhưng nhìn đến tu vi nghịch thiên của nàng, ngay cả tu luyện hắn đều tuyệt vọng. Phí sức lao lực mười năm, không nghĩ lại tiếp tục bị đả kích, nhanh chóng phái nàng xuống gây họa cho những người khác đi. Thiên Minh đại sư dặn dò Tố Dĩ chỉ cần chuyên tâm củng cố căn cơ, đợi qua vài thập niên nữa hẵn tiếp tục tu hành, ít nhất cho người khác thời gian nghỉ xả hơi đi!
Tố Dĩ cũng không biết trong lòng sư phụ bị tổn thương. Bởi vì sau khi xuất quan, nàng đột nhiên phát hiện thái độ của đồng môn đối với nàng thập phần không thân thiện?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.