Cửu Thiên Liên Sinh

Chương 54: Thú vương




Miễn cưỡng ghé vào trúc y cuộn thành một đống, bạch xà phì phì lưỡi ngáp một cái. Nhẹ nhàng liếc mắt nhìn bóng dáng thất vọng của Hoả Vân Thiên lưu lại, sau khi người đã rời khỏi rừng trúc, Bạch xà nhẹ nhàng trườn xuống nhảy vào suối nước, một làn khói trắng mờ mịt bao phủ qua đi, một cánh tay trắng như ngó sen khoát lên hòn đá giữa dòng.
“Phàm nhân kia hẳn là sẽ nghe lời ta đi.”
Bạch xà nhẹ nhàng lắc lắc đầu, thầm nghĩ: Thật không ngờ 《sự tồn tại cao ngạo》 kia cư nhiên lại xuất hiện ở đấu thú cung, hắn là người Hoả gia không thể trêu vào, còn may Hoả gia từ trước đến giờ đối nàng luôn có chút tôn kính, lời của nàng người Hoả gia cũng có thể sẽ minh bạch.
“Là dạng phàm nhân thế nào, mà lại có thể khiến 《sự tồn tại cao ngạo》kia nghe lời a?”


“Bạch xà kia hẳn là có thể biến thành người ha, Hoàng Phủ Đế Quốc không hổ là quốc gia thượng võ, mỗi một gia tộc trong Ân Đô thành đều có thể sở hữu nhân vật lợi hại như vậy.”
Quạt lông nhẹ phe phẩy, trong lư hương tử kim thú dâng lên làn khói lượn lờ, nằm dài ra tháp, khoé miệng khẽ nhếch, trâm ngọc cắm trên mái tóc, mĩ nam tử một thân quý khí, ngữ khí khinh đạm lên tiếng.
Cao Thanh thẳng thắt lưng đứng ở một bên tựa hồ đối với lời nói của nam tử hoa quý hoàn toàn tán thành, hắn hơi hơi nhíu nhíu mày, nói: “Tiểu hắc miêu kia có thể khiến bạch xà không chiến mà lui, chẳng phải là lợi hại hơn sao?”
“Vua của vạn thú, làm sao có thể không lợi hại?” Nam tử hoa quý miễn cưỡng ngáp một cái, nhẹ nhàng bâng quơ nói ra một câu khiến Cao Thanh kinh ngạc không ngớt.
Cao Thanh sững sờ tại chỗ thật lâu mới phản ứng lại, bởi vì quá độ kinh ngạc mà ăn nói có chút không rõ: “Thú… Thú Vương? Chẳng nhẽ tiểu hắc miêu kia chính là… là Thú Vương?”
Vua của vạn thú, tồn tại giống như truyền thuyết, có được năng lực thống trị vạn thú trên thế gian, cực hiếm khi đặt chân vào nhân gian, đối với nhân loại từ trước đến nay đều ngoảnh mặt khinh thường, sự tồn tại cao ngạo kia sao lại xuất hiện trong đấu thú tràng của nhân loại? Chuyện thế này sao có thể khiến cho Cao Thanh tin tưởng, nhưng lời từ trong miệng vị công tử trước mặt nói ra, vậy tiểu hắc miêu kia nhất định là Thú Vương thật.
“Sao Thú Vương lại xuất hiện ở nhân gian?” Cao Thanh vẻ mặt khó hiểu cùng khiếp sợ.
“Trời biết, đất biết, ngươi không biết, ta không biết.” Nam tử hoa quý khoé miệng nhếch lên, mỉm cười, khuyên giải an ủi nói: “Ta biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, có điều cứ yên tâm đi, tuy rằng ta không biết vì sao Thú Vương lại xuất hiện ở nhân gian, nhưng 《sự tồn tại cao ngạo》 này từ cổ xưa đến giờ cũng sẽ không do phàm nhân sở dụng.”
Hơn nữa cho dù Hoàng Phủ Đế Quốc thực sự sử dụng năng lực của Thú Vương, cũng không nhất định có thể xưng bá thiên hạ, thống nhất Xích Thổ.
“Cao Thanh… người nọ ngươi đã điều tra ra đi.” Hoa quý Nam tử u u hỏi.
Cao Thanh nhíu nhíu mày, nói: “Lâm Cửu, con của Hoàng Phủ Đế Quốc Lâm Phong tướng quân, hai năm trước đã chết, lại không biết vì sao lại còn sống trở về, từng có người ở Vọng Nguyệt Sơn gặp qua người giống Lâm Cửu như đúc.”
Không biết Cao Thanh dùng phương pháp gì, cư nhiên lại có thể tra xét được ra thân phận Lâm Cửu.
Hoa quý nam tử nghe vậy như là sửng sốt, ngay sau đó lại hơi chau lại lông mày, thở dài: “Không đúng a, không đúng a…”
“Công tử?” Cao Thanh nghi hoặc hỏi: “Người nọ có chỗ nào đặc biệt sao?”
Hoa quý nam tử cười khẽ lắc lắc đầu: “Theo tướng mạo, tiểu mĩ nhân kia dương thọ đã sớm hết a.” Người vốn nên chết thế nhưng lại sống lại, chuyện như vậy, Hoa Tư vẫn là lần đầu tiên gặp được.
Diệu nhân, thật sự là diệu nhân.
Đáng tiếc y phải quay về Trung Thiên Quốc, bằng không nhất định phải đi hỏi thử bạch y nam tử kia, có điều tương lai bọn họ vẫn còn cơ hội gặp lại, lúc này, cứ tạm thời để y nhìn xem bạch y nam tử kia sẽ nhấc lên sóng gió thế nào trong Hoàng Phủ Đế Quốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.