Cửu Đỉnh Ký

Chương 297: Đại Gia Hỏa




Chiếc thuyền bị nước biển bao phủ, nó bị lực đạo của xoáy nước xoay tròn như con mòng mòng.
- Nếu thuyền gỗ bị cuộn vào vòng xoáy thì phiền toái lắm. Ta khó lắm mới tìm được một chiếc thuyền tốt như vậy!
Đằng Thanh Sơn cẩn thận nhìn xuống phía dưới. Với thị lực trong đêm hắn thấy rất rõ ràng, sâu phía trước trong làn nước biển đang có một cột nước xoáy tròn rất mạnh. Sực nghĩ ra Đằng Thanh Sơn lập tức có quyết định.
Vù!
Hắn lao thẳng xuống biển liền vận chuyển tiên thiên chân nguyên, thi triển khinh công Thiên Nhai Hành lướt nhanh trên nước.
- Vù!
Như một mũi tên xé gió trong nước biển hắn liên tiếp nhảy lên vài lần rồi rơi xuống trong boong chiếc thuyền gỗ.
- Rào...
Đằng Thanh Sơn giật cửa khoang thuyền lao vào trong nhanh như chớp.
Trong buồng thuyền không ngừng lắc lư, không ít y phục, bát đĩa, bị quật rơi đầy trên mặt sàn. May mà những chiếc bát này đều làm bằng sắt, không dễ gì vỡ được.
- Đằng đại ca, bên ngoài xảy ra chuyện gì thế?
Lý đang ở trong buồng thuyền hỏi giọng lo lắng.
Đằng Thanh Sơn cầm lấy Hắc Côn, cười trấn an:
- À, không có việc gì, chỉ có một vũng xoáy nước lớn! Đợt lát nữa là giải quyết xong ngay ấy mà!
Đằng Thanh Sơn cầm chắc Hắc Diễm Côn nhanh chóng theo cửa khoang một lần nữa nhảy ra ngoài, rồi đóng cửa khoang thuyền lại.
Hắn đứng trên boong tàu cảm thụ tàu lắc lư.
- Chỉ là một xoáy nước thôi sao?
Đằng Thanh Sơn phi lên và nhảy ra khỏi thuyền ngột mộc, rơi tùm vào làn nước biển cuồn cuộn.
Nước biển u ám, hỗn loạn như một con cự thú gầm thét. Lực đạo vòng xoáy mặc dù rất mạnh, nhưng đối với loại cường giả như Đằng Thanh Sơn mà nói thì còn chưa đủ để trói buộc tay chân hắn.
Đằng Thanh Sơn cầm chắc Hắc Diễm Côn trực tiếp luồn vào làn nước biển.
Trên biển rất cuồng loạn, nhưng dưới mặt biển sâu thì an tĩnh hơn nhiều.
Đằng Thanh Sơn đưa mắt lập tức thấy ngay cột nước đang xoay tròn!
- Phá nó!
Hai chân Đằng Thanh Sơn nhịp nhàng, nhanh chóng bơi tới.
Khi đến gần cột nước, hắn chợt thấy luồng nước xoay tròn có một lực hút:
- Hừ!
Đằng Thanh Sơn lập tức nhảy vào trong cột nước. Ngay khi vừa vào cột nước xoáy tròn thì nghe tiếng "rào rào…"
Lực đạo cuồng loạn xoay tròn làm cho tai Đằng Thanh Sơn nhất thời bị bao trùm bởi thanh âm cuồng bạo.
- Định!
Tiên thiên chân nguyên ngoài thân Đằng Thanh Sơn chấn động mạnh giúp cho Đằng Thanh Sơn ổn định lại.
- Chuyển cho ta!
Đằng Thanh Sơn quát khẽ rồi bắt đầu lao xuống phía dưới, hoàn toàn chuyển động ngược lại với phương hướng của vòng xoáy, hắn bắt đầu múa Hắc Côn! Trong cột nước xoáy, Hắc Côn múa ngược hướng với dòng nước là việc rất khó, nhưng Đằng Thanh Sơn vẫn có thể làm được.
- Vù, vù!
Hắc Diễm Côn múa lên.
- Lực cản mạnh quá!
Đằng Thanh Sơn mặt đỏ bừng, song chưởng cuộn lên, ống tay áo phồng căng. Vốn Hắc Diễm Côn đang múa với tốc độ mà mắt thường còn có thể thấy được, lúc này tốc độ múa Hắc Côn chợt xoay tròn không còn thấy rõ nữa. Xoay tròn theo hướng ngược lại một cách điên cuồng, nhất thời vòng xoáy lập tức bị khuấy đến mức chấn động.
Xoáy nước dưới đáy biển vẫn cầm cự với Đằng Thanh Sơn như trước, nhưng sức mạnh mà xoáy nước dưới đáy biển mà đụng vào Đằng Thanh Sơn là bị phá hủy lập tức.
Tự nhiên vòng xoáy của Đằng Thanh Sơn lan ra cột nước phía trên.
...
Trong buồng con thuyền của chiếc thuyền ngột mộc, Lý vẫn vịn chặt thành thuyền cố đứng vững.
- Ổn rồi!
Lý cũng phát hiện ra biên độ buồng thuyền dao động cũng dần dần yếu đi, chẳng mấy chốc cơ hồ không còn lắc lư gì.
- Đằng đại ca giải quyết việc này rồi à?
Lý mở cửa khoang đi ra boong tàu.
Đêm tối nước biển u ám tựa như một con quái thú ăn thịt người.
Nhưng lúc này vòng xoáy đã tiêu tan, mặt biển chỉ còn từng đợt chấn động nho nhỏ.
- Đằng đại ca đâu?
Lý cẩn thận nhìn chung quanh. Nước biển vẫn dập dềnh, nhưng căn bản không có bóng dáng của Đằng Thanh Sơn.
...
Trong làn nước biển, Đằng Thanh Sơn đang bơi xuống phía dưới, đồng thời liên tục đảo loạn vòng xoáy.
Kỳ thật Đằng Thanh Sơn có hai lựa chọn. Một là tiếp tục phá hỏng vòng xoáy cho thuyền ngột mộc bơi ra khỏi khu vực này, biện pháp này mất thời gian dài. Biện pháp thứ hai là vọt tới chỗ phát sinh vòng xoáy ở phía dưới, tạm thời phá hỏng căn nguyên của nó, tự nhiên có thể bình yên đưa thuyền ly khai. Không hề nghi ngờ gì, Đằng Thanh Sơn chọn biện pháp thứ hai!
- Không biết tại sao sinh ra vòng xoáy này.
Đằng Thanh Sơn trong lòng thấy nghi ngờ.
Chỉ một lát sau Đằng Thanh Sơn đã lặn xuống tới đáy biển.
- Đây là gì?
Đằng Thanh Sơn nhìn trong lớp bùn lầy xám xịt, ẩn hiện một vật khổng lồ màu vàng đang nằm dưới đáy biển. Rất nhiều cột nước đang bị hút vào miệng nó, rồi sau đó lại từ vị trí như ở chỗ vây cá phun ra ngoài. Con quái vật khổng lồ này có chiều dài ước chừng hai mươi trượng, so với con Lôi Kình lần trước thì lớn hơn khá nhiều.
- Hút nước biển? Con cá này đang làm gì nhỉ?
Đằng Thanh Sơn đứng nhìn cảnh này:
- Dài hơn hai mươi trượng, đoán chừng thể trọng phải hơn mười vạn cân!
- Cả thân tỏa ra kim sắc, nhìn bộ dáng thì hơi giống như Lôi Kình! Nhưng... con yêu thú này dường như có một sừng sắc như dao! Tạm thời gọi nó là Lôi Kình Độc Giác thú.
Đằng Thanh Sơn thấy miệng con quái vật này có một hàm rất nhiều răng, hàm răng có tới mấy hàng. Theo nước biển từ ngoài lọt vào miệng con cá này, những tảng đá, cây gỗ… bị hàm răng này ngăn trở ở bên ngoài.
- Bằng hữu!
Đằng Thanh Sơn hét lớn một tiếng.
Con mắt khổng lồ có thể so được với bánh xe mài vàng kim nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, miệng nó đột nhiên ngậm lại, không còn hút nước biển nữa.
- Thế mới ngoan chứ!
Đằng Thanh Sơn mỉm cười đi về phía nó.
Con cá khổng lồ hơi há miệng ra.
- Ầm!
Một cột nước nhanh tựa như một tia chớp bắn mạnh về phía Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn đang đi tới lập tức lắc người, chân phải như một bánh xe gió vung mạnh, mang theo lực trên trăm vạn cân, xé dòng bổ thẳng vào cột nước.
- Bùng!
Cột nước bị một cước đá cho vỡ tung, dòng nước dưới đáy biển chấn động rất mạnh.
- Vù!
Con Lôi Kình Độc Giác thú nhanh chóng quật đuôi bơi tới phía trước Đằng Thanh Sơn, đồng thời phát ra tiếng gầm giận dữ. Đôi mắt màu vàng như thể hiện sự phẫn nộ! Nó là vương giả cả một khoảng hải vực, chung quanh không có một con yêu thú nào dám khiêu khích nó.
Một nhân loại nho nhỏ mà cũng dám trêu vào ta à?
Đằng Thanh Sơn nhìn Lôi Kình Độc Giác thú, khẽ lắc đầu:
- Đại gia hỏa, ta chỉ bảo ngươi dừng để thuyền ta có thể đi qua. Mặc dù ta không ngại đại chiến với ngươi một trận, nhưng ta không muốn khi dễ yêu thú!
Đằng Thanh Sơn trước đây từng gặp qua vài con yêu thú hư cảnh. Yêu thú hư cảnh khác với yêu thú tiên thiên kim đan nhiều.
Yêu thú hư cảnh, nhất cử nhất động đều có thể khiến cho lực thiên địa rung chuyển, chỉ cần một ánh mắt đã có thể gây cho người ta áp lực tuyệt đối.
Đằng Thanh Sơn còn nhớ rõ, khi nhìn thấy con yêu thú giao long Tử Tích, thân mình đã thẩy run rẩy.
Còn con Lôi Kình giác thú trước mắt này, theo Đằng Thanh Sơn thấy tối đa là tiên thiên kim đan thôi! Kỳ thật yêu thú hư cảnh rất hiếm, muốn gặp nó cũng không dễ dàng gì. Sau khi lĩnh ngộ Hành Thổ Chi Quyền đoạn thứ hai, Đằng Thanh Sơn đã tuyệt đối nắm chắc khi đấu với yêu thú cấp bậc tiên thiên kim đan!
Đằng Thanh Sơn không muốn khi dễ yêu thú tiên thiên kim đan.
- Hống…
Lôi Kình Độc Giác thú trí tuệ rất cao, có thể phát hiện thái độ của Đằng Thanh Sơn.
Việc này làm nó tức giận.
- Ầm!
Đuôi nó quật mạnh, Lôi Kình Độc Giác thú lóe lên rồi lao về phía Đằng Thanh Sơn, đồng thời há hoác cái miệng rộng đáng sợ! Mỗi một cái răng trong cái miệng rộng đó sợ là còn lớn hơn một đầu người nhiều lần, hơn nữa sắc bén phi thường, năm hàng răng đều làm cho người ta có cảm giác vô cùng sắc bén.
Thanh Sơn huy động thanh Hắc Diễm Côn trong tay.
- Bùng!
Côn đập vào sọ con Lôi Kình Độc Giác thú, nhưng chỉ làm cho tầng da ngoài cứng rắn bị rách, máu tươi chảy lênh láng...
- Vù!
Miệng Lôi Kình Độc Giác thú sinh ra một luồng lực hút kinh người, đồng thời cái mồm to như chậu máu cắn về phía hắn.
- Không ổn!
Khi tới gần miệng con Lôi Kình Độc Giác thú, Đằng Thanh Sơn mới chính thức cảm giác lực hút này đáng sợ. Suýt nữa hắn không khống chế được bị hút vào trong miệng Lôi Kình Độc Giác thú, Đằng Thanh Sơn biến sắc,
- Đầu con này cứng như vậy rồi, hàm răng nó khẳng định còn cứng hơn!
Mình mà lọt vào miệng nó là bị cắn chết ngay!
Đối với yêu thú, vuốt và răng chính là thần binh lợi khí.
Một cái đớp cả thần binh cũng có thể bị nó cắn nát thành sắt vụn.
- Hừ!
Đằng Thanh Sơn vung mạnh hắc côn lên, nện vào hàm răng, rồi dựa vào lực phản chấn cường đại làm cho Đằng Thanh Sơn có thể cách xa luồng lực hút mạnh đó.
- Hống…
Con Lôi Kình Độc Giác thú lượn lờ dưới đáy biển, nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn cầm Hắc Diễm Côn, nhìn con vật khổng lồ, lộ ra nụ cười:
- Vốn ta không muốn đấu với ngươi, nhưng ngươi đã có hứng thú thì ta chiều vậy!
Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt hóa thành một ảo ảnh lao về phía con Lôi Kình Độc Giác thú, đồng thời thu hồi tiên thiên chân nguyên, dùng nội gia cương kình che kín toàn thân!
Sức mạnh hoàn toàn bộc phát!
- Hống…
Đã rất nhiều năm nay địa vị của con Lôi Kình Độc Giác thú không hề bị khiêu khích, nên nó rất giận dữ cũng gầm lên một tiếng lao tới. Dưới đáy biển một người một yêu thú bắt đầu chiến đấu! Con yêu thú này cho rằng mình bị khiêu khích, còn nhân loại thì vốn hiếu chiến. Hai người đương nhiên đại chiến điên cuồng.
- Ầm!
- Ầm!
Hắc côn của Đằng Thanh Sơn thế mạnh lực trầm, một khi tập trung việc phòng ngự có thể nói là vô cùng hoàn mỹ.
- Vù vù…
Chỉ thấy chung quanh Đằng Thanh Sơn xuất hiện những dòng nước xoay tròn, côn nào côn nấy khi đập vào người Lôi Kình Độc Giác thú không khỏi làm nó gầm lên đau đớn. Thân thể to lớn của nó cũng có không ít vết thương, nhưng vì nó quá to nên đều chỉ có thể xem như vết thương nhỏ.
Đột nhiên.
- Xoẹt xoẹt…
Toàn thân Lôi Kình Độc Giác thú tràn ngập điện quang kim sắc xanh lè. Tất cả điện quang đều điên cuồng tập trung vào cái sừng nhọn hoắt trên đỉnh đầu! Thấy như vậy Đằng Thanh Sơn biến sắc:
- Con quái vật này chẳng lẽ còn là Lôi Kình?
Lôi Kình Độc Giác thú chỉ là cái tên do Đằng Thanh Sơn đặt.
Đằng Thanh Sơn cũng không biết con yêu thú rốt cuộc là chủng loại gì. Dù sao Lôi Kình không có sừng, hơn nữa màu sắc cũng bất đồng.
Dưới đáy biển, điện quang ở cái sừng nhọn trên đầu con Lôi Kình Độc Giác thú khổng lồ này hóa thành kim sắc! Đôi mắt vàng kim to như bánh xe của con Lôi Kình Độc Giác thú đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn.
- Veo!
Điện quang màu vàng từ cái sừng của nó bắn ra. Ngoài thân Đằng Thanh Sơn đã tràn ngập một tầng màn hào quang tiên thiên chân nguyên.
- Quá nhanh!
Đằng Thanh Sơn không kịp né tránh, điện quang kim sắc đã bắn trúng vào hắn.
Phốc!
Màn hào quang tiên thiên chân nguyên trong nháy mắt bị rạn nứt, rồi sau đó lập tức tác động vào thân thể Đằng Thanh Sơn. Dòng điện mãnh liệt làm gân cốt cơ bắp toàn thân Đằng Thanh Sơn co quắp lại, nhưng nội gia cương kình ẩn sâu trong mỗi tế bào thân thể lại lập tức tràn ra đánh tan dòng điện, đến cả mái tóc dài của Đằng Thanh Sơn cũng có hào quang màu vàng đất lóe ra.
Đằng Thanh Sơn lúc này...
Ngoài thân là kim sắc điện quang, đồng thời cũng lóe ra hào quang màu vàng đất.
Con Lôi Kình Độc Giác thú kinh dị nhìn cảnh trước mắt, nhân loại trước mắt không chết à!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.