Cửu Đỉnh Ký

Chương 203: Hai Cực




Hồ ngầm, u ám yên tĩnh.
Mạch nước ngầm chảy dưới nước rất mạnh. Đằng Thanh Sơn giống như một con vật sống dưới nước đang bơi đi. Lỗ chân lông trên toàn thân của hắn cũng hấp thu dưỡng khí từ dòng nước chảy chung quanh. Đằng Thanh Sơn tu luyện thân thể tới bậc như vậy, việc khống chế tim đập, khí huyết, xương cốt... rất như ý và đơn giản.
Hô hấp thông qua lỗ chân lông mặc dù không nhanh chóng như miệng mũi, nhưng bình thường chỉ để sống được dưới nước thì cũng đủ.
Nhưng một khi chém giết kịch liệt, thân thể tiêu hao dưỡng khí nhiều hơn, tốc độ hô hấp của lỗ chân lông sẽ không đủ.
Rào rào ~
Các loại cá đủ màu bơi quanh Đằng Thanh Sơn.
"Phạm vi hồ này thật là lớn. Ta theo một hướng, cũng đại khái ba dặm rồi, thế mà vẫn toàn là nước cả. " Đằng Thanh Sơn nghĩ thầm/ hồ ngầm này thật sự là rất lớn. Không thể không tán thưởng một tiếng thiên nhiên thần kỳ. " Hơn nữa, nhiệt độ nước tựa hồ cũng có biến hóa. Mà biến hóa không nhỏ."
Vừa xuống nước, Đằng Thanh Sơn thân thể cảm giác, nhiệt độ nước lớn hơn chừng năm độ.
Sau khi bơi ba dặm, Thanh Sơn thấy nước hồ tối thiểu giảm xuống mười độ. Trong khi bơi còn phát hiện một vài miếng băng vụn.
"Chỉ cách ba dặm, hơn nữa nước lại chảy thông, nhiệt độ nước sao chênh lệch ớn như thế nhỉ?" Đằng Thanh Sơn cảm thấy hơi khó tin. Theo đạo lý thì khi nước chảy tương liên, nhiệt lượng sẽ được lan truyền. Nhiệt độ hẳn phải rất gần nhau. " Hơn nữa, sao nước lại không kết băng. Lạ thật."
Đằng Thanh Sơn đột nhiên liên tưởng ——
Bích Hàn Đàm, cũng càng xuống sâu càng lạnh.
"Hồ ngầm này. Dưới cái động không đáy gần trăm trượng. Mà đáy Bích Hàn Đàm, cũng cách sườn núi hơn một trăm mười trượng. Hai cái độ sâu ngang nhau. Có khi nào nước chảy thông không?" Đằng Thanh Sơn không khỏi phán đoán. Theo như chiều sâu, hồ ngầm này còn sâu hơn. Nơi khác nhau, nhiệt độ nước lại chênh lệch xa như vậy.
Không thể Không làm cho Đằng Thanh Sơn đoán như thế.
Vừa nghĩ tới Bích Hàn Đàm lạnh tới mức đáng sợ, Đằng Thanh Sơn đã buộc phải cảnh giác. Con Tử Quang Giao Long đừng nói là hắn, cả cường giả Tiên Thiên Kim Đan cũng phải e ngại nó ba phần.
- Rào rào...
Những tiếng quạt nước vang lên.
Đằng Thanh Sơn theo tiếng động nhìn lại. Đại khái ở một nơi cách đó sáu bảy mươi trượng, có một con quái vật màu đen giống như một cái lô cốt, đang nhanh chóng đi tới gần hắn.
"Đây là... " Hai tay Đằng Thanh Sơn chụp vào đáy hồ, hơn phân nửa thân thể chìm vào lớp bùn dưới đáy hồ. Khi xuống dưới đáy hồ, hắn đặc biệt đổi một bộ y phục màu đen, khi bơi dưới nước rất khó thấy.
"Đây là yêu thú gì? Cua bự à?" Đằng Thanh Sơn nhìn cái lô cốt di động này, há hốc mồm.
Mặc dù không hoàn toàn giống như cua, nhưng cũng phải tám phần tương tự. Chỉ là lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Chiều dài đại khái mười trượng (25 mét), độ rộng phải tới sáu trượng (15 mét). Chiều cao đại khái ba trượng (bảy, tám mét). Con yêu thú cua lớn như thế, nếu ở dưới nước đích xác có thể nói là một cái lô cốt di động khổng lồ. Nói về thể tích, so với con Xích Lân thú đã biến hình, còn lớn hơn mấy chục lần.
"Rào rào... " Tám cái chân vừa dài vừa sắc bén, quạt rào rào trong nước, làm cả vùng nước xáo động mãnh liệt.
Hai cái càng, chỉ nói về thể tích, một cái cũng phải to lớn hơn cả người con Xích Lân thú mấy lần. Đằng Thanh Sơn không nghi ngờ gì về uy lực giết chóc kinh người của cặp càng đó.
Đằng Thanh Sơn ép chặt dưới đáy hồ, mắt nheo lại: "Đám tạp chủng Thanh Hồ Đảo, tìm cung điện dưới đáy hồ rốt cuộc muốn làm gì? Đáy hồ này rốt cuộc là địa phương thần kỳ gì. Sao lại giống hệt như Man Hoang, sinh ra những yêu thú đáng sợ như thế. Con yêu thú này cũng không thấy ghi lại trong bộ sách. Nhưng nói về thực lực thì tuyệt đối phải đáng sợ hơn con Xích Lân thú nhiều."
Trong bộ sách phần lớn ghi lại những yêu thú trên mặt đất.
Yêu thú dưới nước, cũng có một vài con thường xuyên xuất hiện như giao long mãng xà thì còn co thể. Chứ một vài yêu thú biển sâu, hoặc một vài yêu thú dị biến, thì bộ sách không hề ghi chép.
Bơi dưới nước đại khái mười dặm, nhiệt độ nước càng lúc càng lạnh.
Khi bơi được hơn mười dặm, Đằng Thanh Sơn phát hiện ra vài con yêu thú dưới nước khác. Ngoại trừ yêu thú cùng loại với con cua bự như lô cốt di động ra, loại thứ hai là một loại cóc toàn thân xanh biếc. Thể tích thật ra cũng không lớn, đại khái cũng dài một trượng. Nhưng khi con cóc này bơi dưới nước, những loại cá chung quanh đều né ra xa.
Đằng Thanh Sơn không biết con cua bự đầu tiên nhưng con yêu thú cóc này thì Đằng Thanh Sơn đã thầy trong sách - Bích Linh Thiềm, tại Man Hoang cũng có loại yêu thú này.
Bích Linh Thiềm, nổi danh về độc, độc dịch phun ra có thể dễ dàng độc chết cả cường giả Tiên Thiên Kim Đan. Đương nhiên, tiên thiên cường giả cũng không thể đứng ỳ một chỗ để cho độc dịch ăn mòn. Nhưng, độc dịch này có tính ăn mòn rất lớn, ngay cả thần binh lợi khí cũng bị ăn mòn thủng lỗ.
Nếu là thân thể nhân loại, căn bản không chịu nổi sự ăn mòn này.
Đương nhiên, ngoại trừ dịch độc, Bích Linh Thiềm cũng có tốc độ nhảy kinh người. Ngoại trừ độc tính ăn mòn và tốc độ nhảy, Bích Linh Thiềm cũng không có đặc thù gì khác. Nếu có cao thủ có thể đến gần Bích Linh Thiềm, một kiếm có thể đâm xuyên qua đầu Bích Linh Thiềm, là có thể giết chết Bích Linh Thiềm. Đương nhiên, trước khi chết, Bích Linh Thiềm còn có một tuyệt chiêu ——
Toàn thân dày đặc u độc sẽ trong nháy mắt tuôn ra đại lượng dịch độc lan ra bốn phía.
"Cái hồ này rốt cuộc là hồ gì?" Đằng Thanh Sơn càng thêm cảm giác. Địa phương này rất lạ.
- Ầm.
- Grào...~
Tiếng nổ đùng đoàng văng vẳng, tiếng gào thét từ xa xa mơ hồ truyền đến.
"Hả?" Đằng Thanh Sơn nhìn về phía xa xa. " Thanh âm hẳn là rất xa. Nhưng, ta lại có thể nghe được. Chiến đấu rất kịch liệt. Rất có thể là người của Thanh Hồ Đảo. " Đằng Thanh Sơn không còn do dự, nhanh chóng âm thầm bơi dưới đáy hồ về phía tiếng ầm ầm. Bơi được hơn ba dặm.
Cách ba dặm, nhiệt độ nước lại thay đổi theo một trình tự.
Chỉ thấy xa xa có một đám "đèn lồng" lơ lửng trong dòng nước chảy. Đang vây một con rắn khổng lồ có hai màu đen vàng rằn ri. Con rắn khổng lồ này đại khái dài hơn ba trượng. Thân thể nó cũng dẹt một cách quỷ dị. Cả con rắn khổng lồ, tựa như một thanh đao.
"Người của Thanh Hồ Đảo. " Đằng Thanh Sơn liếc mắt đã thấy rõ. Mười ba cái "đèn lồng", chính là mười ba cường giả Thanh Hồ Đảo.
Tiên thiên cường giả, mặc dù tiên thiên chân nguyên rất cường đại, nhưng đơn thuần thân thể, thì sức lực chỉ nâng được hai ba ngàn cân là cao. Do đó, năng lực ngũ tạng khí quan của họ rất bình thường. Nếu nín thở cũng chỉ có thể nín được một thời gian thôi. Nếu muốn ở lâu dưới nước, phải ngay từ đầu dùng tiên thiên chân nguyên xây dựng một cái lồng khí, chứa đựng không khí vào đó để hô hấp.
Do đó.
Mười ba tiên thiên cường giả, phía ngoài thân thể đều có lồng khí tiên thiên chân nguyên phồng lên. Có cái màu đỏ rực, có cái màu xanh biếc, có cái màu xám, màu đen, tạo thành mười ba cái "đèn lồng" dưới nước, có màu sắc của tiên thiên chân nguyên tạo thành những vầng sáng, cũng có thể miễn cưỡng chiếu sáng chung quanh.
Đương nhiên, đó là tiên thiên chân nguyên, tuyệt không phải là đèn thật, hơn nữa lại chiếu ở dưới nước, do đó phạm vi chiếu sáng cũng không lớn.
Vầng sáng tiên thiên chân nguyên màu đỏ rực chiếu sáng phạm vi khoảng năm trượng.
Còn tiên thiên chân nguyên màu xám màu đen, cơ hồ không chiếu sáng ra chung quanh.
"Lồng khí này sinh ra ánh sáng, chỉ với năng lượng ba động đã rất dễ khiến cho yêu thú chú ý rồi. Có chết cũng không trách được ai." Đằng Thanh Sơn dán mắt vào cuộc chém giết của mười ba người và yêu thú. "Gặp phải con Thiết Tuyến Đao Xà thật là đáng tiếc. Thiết Tuyến Đao Xà này không có độc tính, chứ không thì trong số mười ba người bọn họ, khẳng định có người chết."
Thiết Tuyến Đao Xà, thân thể dẹt, thoạt nhìn, cả con rắn khổng lồ này như một thanh đao lớn.
Toàn thân như một thần binh cứng rắn sắc bén, rất khó trêu vào. Nhược điểm chính là mắt. Ngay lúc này, một mắt của con Thiết Tuyến Đao Xà đã mù. Rất hiển nhiên, gặp phải mười ba tiên thiên cường giả, con Thiết Tuyến Đao Xà đã rơi vào thế hạ phong.
- Grào...
Những phương hướng khác chợt truyền đến những tiếng gầm.
- Chúng ta đi. Đừng dây dưa với Thiết Tuyến Đao Xà.
Cổ Ung mặc trường vào màu vàng, ngoài thân có màn hào quang màu xanh biếc kêu lớn
Vèo, Vèo, Vèo.
Nhất thời, đám tiên thiên cường giả nhanh chóng chạy đi. Còn Cổ Ung Triệu Đan Trần và vài vị Tiên Thiên Kim Đan khác thì đi đoạn hậu. Thiết Tuyến Đao Xà gầm lên một tiếng, rồi quay ngoắt người lao đi, xem ra cũng muốn đào tẩu.
- Hừ.
Đằng Thanh Sơn lập tức theo đuôi ba tiên thiên cường giả Thanh Hồ Đảo.
Không có năng lượng dao động.
Cũng không có lồng khí tiên thiên chân nguyên bao quanh người.
Trong cảnh tuyệt đối đen kịt, đám Thanh Hồ Đảo cách ba mươi trượng xa căn bản không phát hiện ra được Đằng Thanh Sơn ở phía sau.
- Thiết Tuyến Đao Xà.
Thiếu phụ vừa bỏ đi xem ra không cam lòng nói
- Thiết Tuyến Đao Xà đã hoàn toàn trưởng thành, xương của nó có thể chế tạo ra thần binh, vảy cũng có thể làm nhuyễn tiên. Đến cả Tiên Thiên Kim Đan cũng không phá hỏng được. Chỉ thiếu chút nữa là có thể giết chết được Thiết Tuyến Đao Xà rồi.
Gặp phải yêu thú rất nguy hiểm, nhưng cũng là kỳ ngộ.
- Sư muội. Hồ ngầm này quá nguy hiểm. Thiết Tuyến Đao Xà mặc dù là bảo bối, nhưng nó mà gào lên, hiển nhiên sẽ khiến cho những yêu thú khác chú ý.
- Chúng ta điều tra đáy hồ suốt một đêm, đến bây giờ phát hiện ra số lượng yêu thú có đủ thực lực để đánh với cả Tiên Thiên Kim Đan, tính cả con Thiết Tuyến Đao Xà này là đã có ba con, ngoại trừ ba con này ra, còn có thứ đáng sợ hơn.
Thiếu niên tuấn mỹ Triệu Đan Trần nói trầm trầm.
- Ở chỗ lạnh nhất bên kia, con giao long đó tuyệt đối là Tử Quang Giao Long. Nếu chúng ta đánh với nó, cho dù có thể giết nó, chỉ sợ cũng phải chết hơn phân nửa.
Mười ba người nói chuyện với nhau, nên thanh âm đương nhiên không quá nhỏ. Với thính lực của Đằng Thanh Sơn, cách ba mươi trượng cũng có thể nghe rành mạch.
"Tử Quang Giao Long?" Đằng Thanh Sơn nhướng mày. " Chúng phát hiện ra Tử Quang Giao Long rồi à?" Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ.
- Hồ ngầm này, một bên cực lạnh, chỗ kia hẳn là là cực nóng. Nơi cực lạnh, có con Tử Quang Giao Long. Ta phỏng chừng, ở nơi cực nóng, cũng có một con thú lợi hại khác.
Thiếu niên tuấn mỹ Triệu Đan Trần mở miệng nói
- Trong hồ ngầm này có rất nhiều yêu thú. Tất cả mọi người phải cẩn thận, không được phân tán. Vạn trưởng lão lúc trước đã suýt nữa bị một con yêu thú chưa tới cấp tiên thiên tập kích bị thương. Ở đáy hồ này, những yêu thú sống trong nước, rõ ràng chiếm ưu thế hơn chúng ta.
- Nhưng, mọi người cũng phải để ý. Đừng ép cho đám yêu thú buộc phải liên thủ. Nếu chúng làm như vậy là chúng ta nguy to. - Triệu Đan Trần lo lắng nói.
Yêu thú càng lợi hại, trí tuệ lại càng cao. Yêu thú có thể đánh được với Tiên Thiên Kim Đan thì trí tuệ chúng cũng chẳng thua gì nhân loại. Nếu bức bách quá, chúng rất có thể sẽ liên thủ lại.
Những tiên thiên cường giả khác đều đồng ý.
Cổ Ung mở miệng nói:
- Chúng ta tìm trong cái hồ ngầm này, phía nam cũng đã tìm. Cả khu vực phía bắc rộng lớn còn chưa tìm. Mọi người phải tìm kỹ vào. Chúng ta sang bên kia xem có Cung Điện Vũ Hoàng không.
Lúc này, mười ba tiên thiên cường giả rầm rộ tìm về phía bắc.
"Hồ ngầm à? Cung điện Vũ Hoàng?" Đằng Thanh Sơn theo phía sau cảm thấy chấn động.
Hắn cuối cùng biết Thanh Hồ Đảo đang tìm cái gì rồi.
"Chẳng trách hồ ngầm này có thể sinh ra nhiều yêu thú như vậy. " Sự tình mà dính tới Vũ Hoàng thì chẳng có gì là không có khả năng cả.
Đằng Thanh Sơn lập tức lặng lẽ bơi theo mười ba tiên thiên cường giả. Mười ba cái "đèn lồng" sáng lên trong màn nước đen kịt, căn bản không lo mất dấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.