Cửu Châu Đại Lục

Chương 64: Cổ Mộ Phủ Thần Thoại




Cả hai cấp tốc chậy thì gặp một nhóm người phía trước, trang phục họ mặc là của Yêu Thú Sơn. Lệnh Hồ Xung nói:“ là bọn người Yến Phụng“.
Tửu cấp tốc phóng đến, lúc này nhóm Yến Phụng có sáu người cùng nhìn qua hai người phóng đến. Vài người đang chuẩn bị tế pháp bảo vũ khí ra thì Yến Phụng nói:
“Là Lệnh Hồ Xung cùng tên đệ tử cấp thấp nổi tiếng Tửu Nhất kích”
Lúc này năm người kia mới thả lỏng chút mà đứng nhìn hai người phóng đến. Tửu Đặt Hồ Xung xuống cùng chào hỏi mọi người. Tửu hơi:“ Yến Phụng tỷ phía trước có chuyện gì vì sao lại có ánh sáng phát ra?”
Nhìn thấy Túy Tửuhiếu kỳ đặt câu hỏi, Yến Phụngbĩu môi nói:
“Có biết dãy núi ngăn cách giữa khu trung tâmvà các phíakhác không?”
“Nơi đó xảy ra chuyện gì?”
Túy Tửu có chút kinh ngạc hỏi.
“Có người phát hiện một cái mộ phủ ở Nơi trung tâm.”
“Mộ phủ? Của ai?”
Túy Tửu ngẩn ra, phát hiện mộ phủ không phải là chuyện quan trọng, điều quan trọng là mộ phủ đó của ai.
“Niên đại của cái mộ phủ kia quá xa xưa, nhưng mà nghe nói đây là mộ phủ của một cường giả có thể là thần thoại.”
Yến Phụng đảo mắt một vòng, thấp giọng nói.
“thần thoại.”
Hai chữ tưởng chừng như đơn giản, nhưng lại khiến cho Túy Tửusững sờ, sau đó hít một hơi thật sâu, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nhìn về phía Yến Phụng, nói:
“Sao có thể như vậy được?”
Số người có thể bước chân vào thần thoại ở tinh châutriều ít tới hiếm hoi, mà những cường giả này ai chẳng có thanh danh hiển hách, ngay cả lão tổ của Yêu thú sơn cũng chỉ mới tiên thiên mà thôi những người thần thoại đa số đều ẩn cư bế quan rất ít xuất hiện thế gian, tại sao đột nhiên lại mọc ra một cái mộ phủ của cường giả thần thoại?
“Việc đúng là khó tin nhưng lại là thật, chúng ta đã dò hỏi một số thế lực khác, được biết cường giả mọi người tham gia đều sẽ tiếntới đây”
Yến Phụng nói.
Túy Tửu hai mắt giật giật, sắc mặt hơi cứng lại, mộ phủ của cường giả thần thoại không phải là chuyện bình thường, di vật lưu ở trong đó đủ làm cho vô số người điên cuồng. Mộ phủ lúc trước cậu và Hồ Xung theo cậu suy đoán cũng chỉ là tiên thiên mà thôi.
“Túy Tửu tiểu đệ, nếu như ngươi có hứng thú thì cũng có thể đi xem, biết đâu cơ duyên tốt chiếm được truyền thừa của vị cường giả thần thoại kia, chậc chậc, tới lúc đó sẽ giống như cá chép vượt long môn.”
Yến Phụng mỉm cười nói.
“Chỉ sợ ta không có năng lực tranh đoạt trong Mộ phủ của cường giả thần thoại, thực lực của ta chỉ là nhóm yếu nhất cấm địa.”
Túy Tửu cười khổ lắc đầu.
“Được rồi, Túy Tửu tiểu đệ, chẳng phải ngươi đang muốn tìm vật tăng tuổi thọhay sao, ở trong mộ phủ hình như là có đấy...”
Yến Phụng làm như chợt nhớ ra điều này, trầm ngâm một chút, nói.
“Cái gì?”
“Cực ThọÂm Long Tiên.”
“Tê...”
Nghe thấy cái tên này, Túy Tửu nhịn không được hít một hơi, không hổ là Cổ Mộ Phủ, ngay cả kỳ vật chí thọ bực này cũng có, nếu như Tịnh Lâmcó được vật này thì có thể hoàn toàn giải quyết vấn đề tuổi thọ sắp hết, hơn nữa còn có khả năng chế xuất luyện thành ThọÂm Đan! nếu thế thì ông có thể sống thêm đến sáu bảy mươi năm.
Nhưng mà Cổ Mộ Phủ này thu hút quá nhiều cường giả, muốn ở nơi đó chiếm được “Cực ThọÂm Long Tiên” đương nhiên không phải là chuyện dễ.
“Đa tạ Yến Phụng tỷ.”
Túy Tửu thầm than một tiếng, quay sang nhìn Yến Phụng nói một tiếng cám ơn, cùng nàng nói chuyện thêm một lúc về tình hình Cổ Mộ Phủ. Thật ra nàng nói nãy giờ chính là muốn nói cho Lệnh Hồ Xung nghe mà thôi vì với khả năng am hiểu cấm chế như cậu ta thì việc vào cổ mộ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
“thần thoại.”
“Đáng tiếc.”
Túy Tửu thở dài lắc đầu, hắn biết chỉ cần có thể chiếm được một số đồ trong mộ phủ sẽ mang lại lợi ích vô cùng lớn, nhưng số cường giả kéo tới hiện giờ người nào mà chẳng có thực lực vượt xa Luyện khí.
“Hắc, tiểu tử, đây chính là một lần kỳ ngộ, đừng có bỏ qua một cách lãng phí như vậy.”
Trong lúc Túy Tửu than thở thì tiếng của Chuột Tinhlại vang lên.
Túy Tửu bất đắc dĩ lắc đầu, chuyện này đâu có dễ nuốt như vậy.
“Cường giả thần thoại cho dù đã tọa hóa, Tiên khísẽ không biến mất, thời gian qua đi nó sẽ ngưng tụ lại một chỗ, chính thứ này đã hình thành nên tinh hoa một đời của cường giả thần thoại, người ta gọi nó là thần thoại Tâm.”
“Người bình thường mà có được thần thoại Tâm, chỉ cần thiên phú không quá thấp sẽ có tiềm lực để đột phá tới tiên thiên, còn đối với kẻ thiên phú hơn người, nếu có được loại tinh hoa này thì việc tiến vào thần thoại không phải là chuyện không thể.”
“Đối với ngươi, nó chính là kỳ vật.”
Túy Tửu di chuyển chậm lại một chút, trong lòng có chút rung động.
“Tuy rằng ta không dám khẳng định trong mộ phủ kia có thần thoại Tâm hay không, nhưng mà ngươi có thể thử một lần, hắc hắc, thuận tiện tìm xem trong Cổ Mộ Phủ có thứ gì có thể để ta đột phá lên yêu thú cấp haihay không.”
Câu nói cuối cùng đã bộc lộ ý đồ của chuột tinh, Túy Tửu chỉ có thể cười khổ một tiếng, hắn không quyết định ngay lập tức, Cổ Mộ Phủ tuy rằng có sức hấp dẫn cực lớn, nhưng mà mức độ phiêu lưu cũng không nhỏ.
Dường như biết Túy Tửu đang suy nghĩ điều gì, chuột tinh cũng im lặng, Túy Tửu thở dài một hơi, hỏi Hồ Xung.
“Huynh có muốn tham gia không?”
Cả nhóm Yến Phụng cũng ngưng trọng lắng nghe câu trả lời của Hồ Xung.
Thật ra cậu ta cũng rất phân vân, cậu ta lúc đầu tính tìm đến vài mộ phủ hẻo lánh rồi phá cấm chế tìm bảo vật. Nhưng mộ phủ Thần thoại quá quý hiếm, nếu cậu có thể lấy đượcthần thoại tâm thì vấn đề tu vi cậu cũng không còn lo lắng nữa mà có thể toàn tâm, toàn ý nghiên cứu trận pháp.
Đắn đo chóc lát Hồ Xung cắn răng gật đầu nói:“ Ta sẽ đi.”
Đám Yến Phụng thở phào nhẹ nhõm, Tửu cũng gật đầu nói:“ tôi sẽ theo cùng mọi người“.
Lúc này, ở bụi rậmchẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện 4 người trẻ tuổi bất phàm, bốn người này đang cười cười, có vẻ khinh thường nhìn vào đám bọn Tửu, tay chân chỉ trỏ, trông có vẻ cợt nhả.
Túy Tửu đảo mắt nhìn bốn người này, sau đó hắn nhìn vào hai cái cây gỗ được thêu ở trước ngực của bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.