Cửu Châu Đại Lục

Chương 59: Phá cấm chế




Một ngày qua đi, Lệnh Hồ Xung phá giải gần hết cấm chế. lúc này bỗng hắc chuột tinh truyền âm nói:
“có người đến, người đến khoản hai tên, tựa thực lực mạnh hơn ta.”
Tửu nghe thế thì lo lắng vì Hồ Xung vẫn chưa phá xong cấm chế, nếu bây giờ mà gián đoạn thì cấm chế có thể tự phục hồi lại, tệ hơn người phá bị thất thần sẽ bị phản phệ, nhẹ thì trọng thương nặng thì có thể mất mạng vì thế Tửu buộc phải ra tay.
Cậu núp kỹ quan sát, năm phút sau có hai bóng đen lước đến. Lúc này một tên đã nhìn thấy Hồ Xung đang phá cấm chế thì chúng không ra tay mà núp kỹ. Tửu nghi hoặc suy diễn mọi tình huống thì cuối cùng cậu kết luận có khả năng hai tên này thấy Hồ Xung quá yếu nên không vội ra tay mà chính là muốn cậu phá xong cấm chế thì mới xuất động. Xem ra hai tên này đang muốn làm ngư ông đắt lợi.
Túy Tửu cẩn thận quan sát chờ thời cơ hai tên này đều là trúc cơ sơ kỳ nên cậu không muốn bứt dây động rừng. Màng đêm buôn xuống âm thanh trong não Tửu lại nghe Hắc chuột tinh truyền âm “ có một con yêu thú cấp một sắp đến đây.”
Tửu nhíu mày nhưng vẫn không có động tĩnh gì. Một lát sau một con thú hình thù tựa như con sóc nhưng có hai răng nanh dài và to cao cả hơn một mét. Nó đang tiến đến, lúc này hai gã kia cũng đã nhận ra con linh thú. Con thú hình như cũng phát hiện ra hai tên nên nó đứng lại gầm gừ đe dọa.
Tửu truyền âm cho chuột tinh chuẩn bị. Hai tên áo đen vung kiếm chém đến, con quái sóc nhanh chóng né được nó vung một chảo như một tên vận lực lấy đất đá nổi lên làm thành một lớp tường phòng ngự. cú trảo của con thú đánh lên không si nhê gì bức tường đất. Một tên phóng đến tung ra một cú đấm lửa vào đầu con thú. con thú bị trúng đòn đau nên loạn choạn.
Lúc này tên còn lại định dùng kiếm chém con thú thì bỗng đâu dưới đất một sợi dây thép mọc lên quấn lấy chân hắn. Tửu từ trên cao vận Trọ Bảy cực hạn phóng xuống tung Nhất kích tất sát.
Xoẹt....
Đầu tên áo đen lăn xuống đất, Tên còn lại lúc này mới kịp nhận ra thì bỏ mặt tất cả phóng vút đi nhằm bỏ trốn. Hắn ta không phải sợ Tửu mà là sợ cậu có đồng bọn, lúc này từ phía sau hắn chuột tinh nhảy ra cực nhanh cắn vào cổ tên còn lại. Tuy nhiên với phản xạ tự nhiên của một người dày dặn kinh nghiệm hắn đã nghiên người, Cổ chỉ trúng vết cào nhẹ cuả chuột tinh. Con sóc lúc này đang tức giận nên nó nhảy bổ nhào đến dùng hai răng nanh cắn đứt tay kẻ áo đen.
Dù đau đớn nhưng không do dự tên áo đen tung một đấm lửa cực mạnh vào bụng con sóc khiến nó thủng một lỗ chết tại chỗ. sự việc diễn ra từ lúc chuột tinh phóng đến cho đến khi tên áo đen giết con sóc tinh là ba giây thời gian. Ba giây tuy rất ngắn với người bình thường nhưng trong sinh tử chiến, đặt biệt là giữa những người mạnh thì đây đủ để phân thắng bại rồi. Tửu đâu dễ dàng bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này, tên áo đen vừa tung đấm vào con sóc thì Tửu đã tung toái thần chưởng đến. Nếu như còn hai tay thì tên áo đen sẽ dễ dàng dùng tay còn lại đỡ được nhưng chỉ có một tay, mà tay này vừa đang đấm con sócchưa kịp thu hồi nên hắn lãnh trọn một chưởng của Tửu văng đi. Tửu bấm nút hai sợi dây ngay hông phó ra đâm vào hai chân hắn kéo đến để cậu đâm thì tên áo đen tung một đấm phản đòn.
Tửu mặt kệ vung một kiếm.
Xoạt....
Đàu tên áo đen lăn xuống, kiếm vẫn chưa vung xuống, Tửu nhìn lại thì là do chuột Tinh phóng đến cắn đứt đầu tên áo đen.
Tửu thở phào nhẹ nhõm, may nhờ đánh lén thành công nếu không cậu đánh trực diện không dám nói sẽ thắng hai tên này. Chuột tinh truyền âm nói:
“ ta lấy xác con sóc kia, thịt của nó có lợi cho ta”
Tửu lắc đầu truyền âm nói:“ ngươi có thể lấy nhưng cái đùi cho ta, ta nhịn đói hai ngày chưa được ăn rồi.”
Chuột tinh đồng ý, nó liền cắn đứt một chân con sóc tinh chừa lại còn bao nhiêu nó ăn hết. Tửu đi đến thu thập hai túi trữ vật, lấy lá lấp hai cái xác lại rồi nhặt lấy chân con thú.
Cậu nấp một chỗ canh chừng, sợ có tên nào gần đây nghe thấy đánh nhau phóng đến. Tuy nhiên có lẽ cậu lo lắng quá, lúc này đa số các đệ tử đều hướng vào trung tâm nên không ai ngang qua đây nữa cả.
Một đêm qua đi, Tửu đói quá nên nướng thịt Sóc tinh lên ăn. Khi nuốt thịt vào một ít khí màu nâu chạy vào cơ thể, Tửu thắc mắc vì không hiểu đây là khí gì, nó không phải chân khí cũng không phải tiên khí. Do tinh thần liên thông nên Chuột tinh biết Tửu băng khoăn nên nói:
“ Đó là Yêu khí của yêu thú chúng ta, bình thường con người hoặc tu sĩ không thể hấp thu được yêu khí này, tuy nhiên có lẽ ngươi có hệ dung hợp nên là ngoại lệ chăng?”
Tửu ngẩn ra, cậu không hiểu lắm nhưng tạm thời nghĩ chuột tinh giải đáp tám phần là đúng như vậy rồi. Lúc này Hồ Xung cũng vừa phá cấm chế xong, hắn ta mệt mỏi nằm ngửa ra nói:
“ Có chút nước và thức ăn không?”
Tửu mỉm cười đưa một ít nước và thức ăn cho Hồ Xung. Đợi Hồ Xung ăn xong cả hai cùng tiến vào sâu trong cấm chế.
Cả hai đi sâu vào một cái hang âm u, Hồ Xung lấy trong túi trữ vật ra một hòn ngọc bích. Ngọc bích này phát ra ánh sáng màu xanh nhạt tỏa sáng một không gian khoản ba mét xung quanh nó. Tửu thấy thế ngạc nhiên không thôi. Bình thường ánh sáng ở phàm tục là đốt một đống củi trước sân để lấy chút ánh sáng. Còn ở tu tiên thì mọi người dùng một thứ như một viên pha lê, nó được các tu sĩ hệ ánh sáng truyền ánh sáng mặt trời vào nó. ngoài ra ban ngày nó có thể hấp thu ánh sáng mặt trời, về đêm nó sẽ tỏa ánh sáng ban ngày hấp thu được và hấp thu ngược lại bóng đêm. Tuy nhiên với cái viên ngọc bích này nhìn màu sắc có lẽ là tự nhiên nó tự phát sáng thế chứ không phải hấp thu ánh sáng mà được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.