"Diệp Huyền, anh giúp tôi đỡ tốn công đi tìm anh rồi!"
Ánh mắt Tiêu Băng Tuyết trở nên sắc bén, phất tay với phụ tá: "Bắt hắn!"
Phụ tá xinh đẹp lập tức nghe lệnh, lao về phía Diệp Huyền!
Cảnh tượng đột ngột lập tức dọa Trương Vấn Thanh thay đổi sắc mặt!
Trong nhận thức của cô, Chiến Bộ cao cấp hơn Sở Cảnh sát rất nhiều, cũng càng thêm nghiêm minh và nghiêm khắc, là lực lượng trung kiên bảo vệ đất nước!
Họ chỉ hành động khi truy lùng và bắt giữ những trọng phạm cấp quốc gia!
"Không xong, tại sao người của Chiến Bộ lại bắt anh Diệp? Chẳng lẽ anh Diệp phạm pháp?"
'Trương Vấn Thanh rất là bối rối và sợ hãi "Vấn Thanh, không có việc gì đâu!"
Diệp Huyền thấy Trương Vãn Thanh bị hù dọa, vội vàng trấn an!
Ngay lúc nữ phụ tá vọt tới trước mặt, Diệp Huyền ra một chiêu Thái Cực Thôi Thủ, khéo léo đẩy nữ phụ tá kia ra.
"Gì cơ?"
Nữ phụ tá không ngờ Diệp Huyền lại lợi hại như vậy, vô thức nhìn về phía Tiêu Băng Tuyết!
Nhưng Tiêu Băng Tuyết giống như đã đoán trước được, lạnh lùng nói: "Diệp Huyền, anh giấu đủ sâu!"
Diệp Huyền khinh thường cười một tiếng: "Không phải tôi giấu, mà là cô không có nhãn lực, thân là nữ chiến thân, cô không thấy cô có chút quá tự cao tự đại à?”
"Câm miệng!"
Nam phụ tá từ phía sau đi tới, thái độ cực kỳ cao. ngạo: "Thần uy của nữ chiến thần sao mày có thể khinh nhờn!"
"Hừ."
Diệp Huyền vốn đã nhìn không ưa nam phụ tá tự cho. mình là đúng này, cho nên trực tiếp coi anh ta như không khí, nhìn chăm chằm Tiêu Băng Tuyết, cười lạnh nói: "Tôi không phạm pháp, cô dựa vào cái gì mà bắt tôi?"
Vẻ mặt Tiêu Băng Tuyết lạnh lùng nghiêm túc: "Tôi đã xem qua camera giám sát hiện trường vụ án nơi Ngô Thiên Di chết, trong đó có một bóng lưng cực kỳ giống với anh, tôi nghi ngờ anh có liên quan đến vụ việc đó!"
"Cho nên tôi muốn anh hỗ trợ điều tra, nhưng anh rất xảo quyệt, tôi sợ anh chạy trốn, vì vậy tôi mới bảo phụ tá khống chế anh trước, hiểu chưa?"
Nghe cô nói như vậy, trong lòng Trương Văn Thanh chấn động: "Anh Diệp có liên quan đến cái chết của Ngô Thiên Di? Tiêu Chiến Thần, có phải cô nhầm rồi không?”
"Không có nhầm, chỉ là cô ta cố ý nhằm vào tôi mà thôi!"
Vẻ mặt Diệp Huyền bình thản ung dung: "Tôi với cô †a, nói thế nào nhỉ, có chút mâu thuẫn cá nhân.”
Trương Vãn Thanh nghe được lời này thì càng thêm kinh ngạc!
Anh Diệp vậy mà có liên quan với Tiêu Chiến Thần?
Diệp Huyền liếc nhìn Tiêu Băng Tuyết từ trên xuống dưới: "Cô chỉ dựa vào một cái bóng lưng liền muốn bắt tôi, sao cô không bắt minh tinh Đức Hoa luôn đi, lưng anh ta cũng rất giống tôi!"
"Thôi đi, cô đơn giản chính là muốn lấy được manh mối tin tức về Huyền Hạo, muốn bắt tôi về tra khảo bức cung mà thôi, cô đang lợi dụng quyền lực của mình để trục lợi cá nhân!"
Bị Diệp Huyền nói trắng ra suy tính của mình, Tiêu Băng Tuyết không phản bác được, hai người phụ tá cũng nhịn không được xấu hổ nhìn nhau!
Mặc dù tâm trạng của Trương Vãn Thanh rất căng thẳng, nhưng cô càng thêm khâm phục dũng khí của Diệp Huyền: "Anh Diệp đối mặt với nữ chiến thần mà cũng không hề lo lắng hay sợ hãi chút nào, ngược lại còn biện luận dựa vào lý lẽ rõ ràng, thực sự là quyết đoán kinh người!"
Tuy nhiên, Tiêu Băng Tuyết lại làm theo ý mình, giọng điệu tức giận: "Diệp Huyền, đi theo tôi để hỗ trợ điều tra. Bằng không, nếu tôi vô tình va chạm gây ra chuyện gì thì cũng đừng trách tôi!"
"Ha ha."
Diệp Huyền khinh thường cười lạnh: "Cô làm ơn đừng giả vờ nữa được không? Thế này đi, tôi sẽ cho cô một cơ hội, nếu bất kỳ ai trong ba người các cô có thể đánh bại tôi, tôi sẽ kể cho cô nghe tất cả mọi chuyện liên quan đến Huyền Hạo!"
"Còn nếu như các cô đánh không nổi, vậy thì cũng đừng trách tôi, các cô tự mà đi thăm dò đi, đừng cứ đến phiền tôi mãi, thế nào?"
Nghe Diệp Huyền nói như vậy, Tiêu Băng Tuyết cũng trực tiếp ngả bài, khóe miệng lộ ra vẻ chế nhạo khinh thường: "Lời này là anh tự nói, đừng trách tôi bắt nạt anh!"
"Anh cũng nghe cho kỹ, lừa gạt Chiến Thần là tội lớn, nếu sau khi thua mà anh lại không hợp tác, tôi có hàng ngàn biện pháp khiến anh ngồi xổm trong tù!"
Nhìn thấy Tiêu Băng Tuyết cực kỳ tự tin, Diệp Huyền cũng cười nói: "Nhanh lên đi, tôi còn phải đưa Vãn Thanh về nhà."
Nam phụ tá Vương Phi đứng lên, ánh mắt cực kỳ miệt thị nhìn chằm chäằm vào Diệp Huyền: "Để đối phó loại rác rưởi như mày, hoàn toàn không cần Tiêu Chiến Thần ra tay, tao đến là quá dư dả"