Cuồng Long Xuất Thế

Chương 182: Rốt cuộc chuyện này là ai ở sau lưng trợ giúp




Trương Vãn Thanh mặc đồ thể thao bằng lụa giản dị nhưng không thể che được bộ ng ực gợi cảm của cô, khóa kéo gần như bị căng bung. Đôi chân đẹp thẳng thon dài của cô được bọc trong chiếc quần yoga màu đen, càng tôn lên những đường nét hoàn hảo của cô, thậm chí trông còn quyến rũ hơn, đặc biệt là cặp mông cao, phải nói là cực phẩm!

Và với một đôi giày thể thao màu trắng trên chân, trông rất s3xy, gợi cảm nhưng cũng đầy năng động và quyến rũ!

"Cô thật xinh đẹp." Diệp Huyền chân thành khen ngợi, sau đó đi vòng qua Trương Vãn Thanh hai lần, tiếp tục khen ngợi: "Trông đẹp quá, rất đẹp!"

"Thật sao?" Trương Vấn Thanh mím đôi môi đỏ mọng, vừa có chút thẹn thùng lại mang theo một tia mong đợi, cười vui vẻ! 

Thì ra trong chuyến leo núi, Diệp Huyền đã khen ngợi chân dài và quyến rũ của Trương Vấn Thanh nên hôm nay cô cố tình khoe đôi chân xinh đẹp của mình.

"Miệng anh ngọt như vậy là muốn gì đây?" Trương Vấn Thanh khẽ hỏi.

"Cái này còn phải hỏi sao, đương nhiên muốn làm cho cô vui vẻ." Diệp Huyền đến gần Trương Vãn Thanh, mỉm cười đáp.

"Xấu xa!" Trương Vãn Thanh ngượng ngùng cười một tiếng, nhưng vẫn chủ động nắm lấy cánh tay Diệp Huyền, rất dịu dàng và mập mời

Dương Duy ở một bên nhìn mà trợn cả mắt lên: "Nói về việc cua gái, quả nhiên anh Diệp Huyền rất lợi hại!"

Lúc này có mấy người đi về phía họ: "Diệp Huyền, đợi cậu mãi!"

Người tới là gia chủ Lưu Công Thiên của nhà họ Lưu và chủ tịch tập đoàn Lưu thị Lưu Bình Vân, trùm đất Giang Kim Bưu và vợ, còn có Trương thần y Trương Vũ Hà, bên cạnh là Trương Vấn Thanh cháu gái của ông. Ngoài ra còn có tổng giám đốc Vương Khải của khách sạn Khải Lai.

"Má ơi." Đột nhiên nhìn thấy mấy ông lớn ở Dương Thành xuất hiện tiếp đón Diệp Huyền, Dương Duy không khỏi ngây ngẩn cả người! 

"Đại ca, đây mà là hẹn hò gì chứ? Rõ ràng là tụ hội cao cấp!" Đây là lân đầu tiên Dương Duy nhìn thấy loại cảnh tượng phô trương cỡ này, tay run lên vì sợ hãi!

"Em vẫn là nên đợi anh ở trong xe thôi." Dương Duy. có vẻ căng thẳng và bất an: "Em sợ bản thân không biết nói chuyện, sẽ đắc tội người ta, tới lúc đó bị trả thù còn chưa hiểu lý do."

"Cậu không thể mạnh dạn một chút sao?" Diệp. Huyền trợn trắng mắt, cười nói: "Cứ đi với tôi, nếu không ngồi trên xe cả buổi chiều sẽ nhàm chán lắm."

“Anh thực sự muốn em đi cùng sao?”

Dương Duy bất an đi xuống xe, Ông Lưu nhìn thoáng qua, ánh mắt lóe lên hỏi: "Xin hỏi cậu là?"

"Tôi, tôi, tôi..."

Dương Duy lo lắng đến mức nói chuyện cũng không lưu loát, Diệp Huyền cười nói: "Đây là Dương Duy, tổ trưởng tổ tám của tập đoàn Lâm thị, hôm nay chịu trách nhiệm lái xe cho tôi!"

"Tôi hiểu rồi!"

Mấy vị đại lão nhìn thoáng qua nhau, đều biết Dương Duy có thể lái xe cho Diệp Huyền, tất nhiên sẽ có quan hệ không tầm thường với Diệp Huyền, vậy nên nhanh chóng mỉm cười nói: "Xin chào, tổ trưởng Dương Duy!"

"Chào các vị tiền bối!" Dương Duy thầm ngạc nhiên, không ngờ nhân vật nhỏ như anh ta lại có ngày được nhận loại đãi ngộ cao cấp như việc được các đại lão chủ động chào hỏi!

Dương Duy cũng không phải đồ ngốc, ngược lại, đầu óc của anh ra rất thông minh, lập tức đoán được hôm nay các đại lão tụ họp là để tiếp đã Diệp Huyền!

"Họ vì cho Diệp Huyền đại ca mặt mũi nên mới có thể khách khách khí khí với mình như vậy!"

"Diệp Huyền đại ca, anh quả thực là thần tượng của em"

Sự ngưỡng mộ của Dương Duy đối với Diệp Huyền càng thêm mãnh liệt, hận không thể lập tức quỳ lạy Diệp Huyền!

Tuy nhiên, Dương Duy cũng rất có ánh mắt, anh ta không đứng chung một chỗ với Diệp Huyền và các đại lão mà không nhanh không chậm theo ở phía sau nhóm người.

Diệp Huyền cùng mấy vị đại lão thì đang nói chuyện phiếm

"Tập đoàn Lâm thị thực sự may mắn, vào thời điểm khó khăn nhất được Hồng U Tử của Tập đoàn Đầu tư Huyền Diệu đầu tư vào!"

"Đầu tư một lần tới hai tỷ, đây là một số tiền không nhỏ!”  

"Rốt cuộc chuyện này là ai ở sau lưng trợ giúp?"

"Bác sĩ Trương, anh có tin tức gì không?" Lưu Công Thiên mỉm cười hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.