Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 436: Huyết Mị Ma Cơ




- Huyết Mị Ma Cơ: Trạng thái tiến hoá cuối cùng của Huyết Ma, chứa đựng tinh hoa thuần tuý nhất của hàng triệu Huyết Ma tập hợp lại, sở hữu toàn bộ năng lực của Huyết Ma nhưng ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.
Huyết Mị Ma Cơ không có giới hạn về thực lực có thể tăng trưởng, tốc độ đề thăng cực nhanh, vô cùng thèm khát huyết nhục của những sinh vật đẳng cấp cao, sở hữu linh trí bậc cao, có thiên phú mị hoặc đặc thù khiến các sinh vật khác tự hiến dâng bản thân trở thành con mồi cho Huyết Mị Ma Cơ.
Tổng hợp thực lực: Thánh Hoàng - Cực kì nguy hiểm (Trung bình)
Thông qua Phân Tích Nhãn, Tử Phong đã nắm được thông tin về đầu Huyết Ma mới xuất hiện, bởi nguyên do cấp bậc chênh lệch, hắn chỉ có thể nhận được một số thông tin cơ bản không quá mức rõ ràng, nhưng chỉ từ một cái tổng hợp thực lực thì hắn đã có thể khẳng định rằng dù có biết thêm chi tiết, bản thân hắn vẫn không phải là đối thủ của nó.
Điều khiến hắn khó hiểu đó là mấy chữ “Trung bình” khi nói về tổng hợp thực lực của Huyết Mị Ma Cơ. Theo những gì Tử Phong biết thì tổng hợp thực lực được đưa ra bởi Phân Tích Nhãn là kết quả sau khi so sánh thực lực của đối tượng phận tích với chính hắn, cấp độ có thể không theo một thang đo chuẩn xác nào, nhưng có thể hiểu đơn giản “Cực độ nguy hiểm” chính là hắn không phải đối thủ, trong khi “Trung bình” chỉ là một đối thủ không quá mức khó khăn để tiêu diệt.
Sự khác biệt giữa “Cực độ nguy hiểm” và “Trung bình” với Tử Phong giống như trời và đất, hắn không thể hiểu được tại sao lại có sự cách biệt như thế này, giải thích hợp lý nhất đó là Huyết Mị Ma Cơ có một điểm yếu chí mạng nào đó khiến việc đối phó với nó chỉ xứng đáng đạt mức “Trung bình”.
Nói thì dễ nhưng làm thì khó, cho đến tận bây giờ Tử Phong vẫn không thể biết được điểm yếu thực sự của Huyết Ma là cái gì, huyết châu đúng là điểm yếu nhưng cũng không thực sự là điểm yếu, Tử Phong có thể giết Huyết Ma thông thường chỉ đơn giản là do chênh lệch thực lực, hắn không nghĩ Huyết Mị Ma Cơ là dạng tiến hoá tối thượng của Huyết Ma lại có thể dễ dàng hạ gục chỉ với một chút man lực như vậy.
Không gian xung quanh đột ngột trở nên yên tĩnh, rời khỏi trạng thái chiến đấu điên loạn khiến tinh thần của Tử Phong bình tĩnh lại, cảm xúc của hắn trở về mức cân bằng, Bát Tự Thần Hoả không còn bốc cháy nữa, đồng nghĩa với việc hắn không còn năng lượng thần bí kia để hỗ trợ nữa, trong thoáng chốc sự mệt mỏi vô bờ ập đến khiến hắn có xúc động muốn gục xuống đất thêm lần nữa.
Hít một hơi thật sâu, Tử Phong cật lực đè nén sự mệt mỏi xuống, may mắn đối với hắn đó là Huyết Mị Ma Cơ từ lúc xuất hiện tới bây giờ vẫn chỉ đứng yên đó, có chút tò mò nhìn ngó hai sinh vật trước mắt, tạo điều kiện cho hắn có thể thở dốc. Hắn điên cuồng mà hấp thụ linh khí vào cơ thể, cố gắng khôi phục linh lực vốn đã chẳng còn được bao nhiêu của mình, chậm rãi chữa lành một số vết thương nghiêm trọng trên người.
Đôi chân nham nhở của hắn bắt đầu khôi phục lại huyết nhục, những vết thương trên cơ thể không còn chảy máu nữa, giáp trụ cũng được hồi phục một phần, những cánh tay thì hắn đành mặc kệ, chỉ có thể phục hồi hai cánh tay lành lặn, hắn cần phải tiết kiệm linh lực tối đa cho trận chiến vô vọng trước mắt.
Hậu quả của Hiểm Hoạ Tiềm Tàng vẫn còn đó, cơ thể của Tử Phong trông có vẻ lành lặn nhưng trên thực tế thì chỉ cần hắn sử dụng chiêu thức đó thêm một lần nữa thì không cần Huyết Mị Ma Cơ phải làm gì, một cơn gió thổi qua cũng có thể khiến hắn sụp đổ thành cát bụi.
“Phi Nhan!!” Tử Phong cất tiếng gọi.
Cũng không đợi Tuyết Phi Nhan trả lời, hắn nói nhanh:
“Ta sẽ thu hút sự chú ý của nó, nàng tranh thủ bỏ chạy ngay lập tức, xung quanh đây không còn Huyết Ma nữa, đám Huyết Thú thì không phải là vấn đề, nhanh chóng trở lại bên cạnh đám người Hàn Nhất Nguyên, ta không chắc mình có thể ngăn cản nó bao lâu nữa.”
Tuyết Phi Nhan đứng dậy, nàng không nói gì mà chỉ cắn môi nhìn thân ảnh đầy máu trước mặt, dù đã đoán được hắn sẽ nói gì nhưng khi nghe thấy chính miệng hắn nói ra, nàng vẫn không kìm được mà cảm thấy đau đớn. So sánh với những tên đàn ông nhân loại, nàng cảm thấy một Thiên Ma bị cả thế giới căm thù như Tử Phong còn tuyệt vời gấp trăm ngàn lần.
“Không, bọn họ đã an toàn rồi, ta phải ở lại giúp chàng….” Tuyết Phi Nhan lắc đầu.
“Ngu xuẩn, nàng không những không thể giúp ta được cái gì mà còn là gánh nặng nữa, không có nàng thì ta vẫn có thể sống sót, tốt nhất là nàng hãy biến đi trước khi liên luỵ đến ta!!” Tử Phong quay đầu lại trừng mắt quát lớn.
Ở lại cũng không thể giúp được gì, hơn nữa chỉ là gánh nặng khiến Tử Phong phân tâm, đó là sự thực, Tuyết Phi Nhan biết rõ điều đó, nàng cũng không hề phật ý hay có chút tức giận nào trước những lời cay nghiệt của hắn, bởi nàng vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm trong giọng nói đó.
Hắn không hề ghét bỏ gì nàng, cũng không hề coi nàng chỉ là gánh nặng, điều hắn thực sự muốn đó là bản thân mình được an toàn, Tuyết Phi Nhan biết rõ điều đó chứ, nhưng nàng không thể cứ như vậy bỏ chạy được, trong lòng nàng đã làm ra quyết định, nếu Tử Phong chết ngày hôm nay, nàng cũng không để hắn phải ra đi trong cô độc, sẽ không!!
Nhìn thấy vẻ quyết tâm trong mắt Tuyết Phi Nhan, Tử Phong hơi sững sờ một chút sau đó bất chợt bật cười:
“Được, nếu nàng đã quyết chí ở lại, vậy thì ta giao đám Huyết Thú cho nàng, đừng khiến ta thất vọng!!”
Cười một tiếng khiến nội tạng của hắn vốn chưa ra đâu vào với đâu chấn động, một ngụm máu trào ngược lên cổ họng Tử Phong làm hắn phải há miệng phun ra, nhưng khoé miệng hắn vẫn cong lên, trong đầu thầm nghĩ: “Rốt cuộc thì không phải nữ nhân nào cũng là bình hoa a!!”
“Thời gian hấp thụ Vĩnh Hằng Dược Thuỷ hoàn thành, hiệu quả của dược thuỷ đang được áp dụng lên cơ thể người sử dụng!!”
- Bất Diệt Dược Thuỷ: Tổn thương gây ra cho đối thủ được chuyển hoá thành hồi phục cho bản thân, hồi phục vượt quá hạn mức sẽ chuyển thành sức công kích cộng thêm, hiệu lực vĩnh vửu!!
“Đúng lúc lắm!!”
Hai mắt Tử Phong loé lên tinh quang, trước khi tiến vào Sinh Hồn bí cảnh thì hắn đã phục dụng một trong năm loại Vĩnh Hằng Dược Thuỷ của hệ thống, chính là Bất Diệt Dược Thuỷ. Muốn sử dụng loại Vĩnh Hằng Dược Thuỷ này thì hắn phải từ bỏ bốn loại còn lại, nhưng xét đến công dụng của loại dược thuỷ này, cái giá đó là xứng đáng. Vĩnh Hằng Dược Thuỷ sau khi sử dụng phải mất một thời gian nhất định để cơ thể có thể hấp thụ dược lực, hiện tại tình cờ chính là lúc đó!
Cảm nhận cơ thể bắt đầu ổn định lại, Tử Phong nheo mắt nhìn Huyết Mị Ma Cơ trước mặt, tiên hạ thủ vi cường, hắn quyết định sẽ tấn công trước. Nghĩ nào làm thế, thân hình Tử Phong chớp động, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy trăm mét tiếp cận Huyết Mị Ma Cơ, Tai Ách Quỷ Kiếm vung lên, tung ra một đường kiếm từ bên dưới.
Thanh đại kiếm khổng lồ chém thẳng vào người Huyết Mị Ma Cơ, không hề tạo ra thương tổn thực tế lên cơ thể có vẻ mềm mại đó, ngược lại cánh tay của Tử Phong tê rần giống như chém vào siêu cấp cương thiết cứng rắn, cơ thể của Huyết Mị Ma Cơ dưới lực tác dụng cường đại mà bị hất văng lên không trung.
Chớp lấy thời cơ, Tử Phong tung người nhảy lên không trung, không gian lực ép chặt giữ lấy cơ thể Huyết Mị Ma Cơ, Tai Ách Quỷ Kiếm hoá thành từng đạo quang mang mờ ảo, trong nháy mắt tạo ra hàng trăm đường kiếm không ngừng chặt chém đối phương.
Dùng thân kiếm nện lên đầu Huyết Mị Ma Cơ, Tử Phong đánh rơi đối phương xuống mặt đất, Chân Dạng – Thuấn Quang được kích hoạt, hắn đón đầu bên dưới, chiêu thức liên tục tung ra như vũ bão.
“Trảm Nguyệt Tứ Thức – Nguyệt Quang Trảm!!”
“Trảm Nguyệt Ngũ Thức – Đoạn Không Trảm!!”
“Trảm Nguyệt Lục Thức – Nguyệt Sát Trảm!!”
Thân hình Huyết Mị Ma Cơ quay vòng vòng trên không trung, đón nhận vô số công kích không hề hoàn thủ, sau khi chịu đựng một loạt chiêu thức đủ để cắt xé một quả núi thành phấn vụn, nó bị đẩy ngược lên trên trời. Đánh rắn phải đánh dập đầu, Tử Phong chưa từng có cái khái niệm gì cho rằng phải đợi đối phương đánh trả rồi mới được tiếp tục, hắn đã chiếm tiên cơ, không công kích nữa mới là hạ sách.
Đuổi theo Huyết Mị Ma Cơ đang bắn lên trời, Tử Phong cất Tái Ách Quỷ Kiếm đi, công kích linh lực hoàn toàn không có tác dụng, cứ nhìn cơ thể đối phương vẫn nhẵn mịn không tì vết sau một loạt chiêu thức vừa rồi là đủ biết, hắn không hề có ý định thử dùng công kích linh lực nữa. Tung ra một quyền toàn lực vào đầu Huyết Mị Ma Cơ, trước khi cơ thể đối phương bị dư lực thổi bay, hắn xoay người đạp ra một cước như trời giáng vào lưng nó, tiếp sau đó là một cái cùi chỏ, một cú đấm móc, hàng loạt cú lên gối, vô số quyền cước tung ra không chút ngừng nghỉ, thân hình Huyết Mị Ma Cơ đến cả bị đánh văng đi cũng không kịp, cứ liên tục bị giữ trên không trung hứng chịu công kích túi bụi.
Một cú quật tay đập bay Huyết Mị Ma Cơ rơi xuống mặt đất, Tử Phong từ trên cao lao thẳng xuống như thiên ngoại lưu tinh, hai chân dẫm thẳng lên người đối phương ngay khi vừa mới chạm đất.
“Ầm!!!!”
Mặt đất điên cuồng run rẩy khi cú va chạm xảy ra, đá vụn văng khắp nơi giống như tạc đạn, khói bụi bay mù mịt che lấp thân ảnh cả hai. Một thân ảnh bất chợt từ bên trong khói bụi phóng ra ngoài, khói bụi theo gió mạnh toả ra để lộ hình ảnh bên trong. Chỉ thấy lúc này Huyết Mị Ma Cơ đang nằm ngửa, đúng hơn là nằm bên trong một cái hố rộng ăn sâu vào mặt đất, khắp nơi là vô số vết rạn nứt kéo dài đến hàng trăm mét rải rác trên mặt đất, không hề nhúc nhích giống như là đã chết.
Tử Phong đặt chân xuống mặt đất, không hề vui vẻ chút nào, trái lại khuôn mặt của hắn lúc này lại tái nhợt, vẻ kinh hoàn hiện rõ trong mắt, mồ hôi lạnh tuôn ra ướt đẫm cả người.
Nói là giao cho nàng đối phó đám Huyết Thú, nhưng bọn chúng dưới khí tức của Huyết Mị Ma Cơ căn bản không dám nhúc nhích, Tuyết Phi Nhan cũng chỉ có thể trở mắt ra đứng nhìn Tử Phong giống như hoá cuồng hành hạ đối phương đến mức không có lực hoàn thủ.
Nhìn thấy Tử Phong vẫn ổn đứng đấy, nàng đang vui mừng muốn tiến lên thì bắt gặp vẻ mặt kinh hãi của hắn, đồng thời nhìn thấy hắn đang từng bước lùi lại, hai cánh tay run rẩy. Theo hướng nhìn của hắn, Tuyết Phi Nhan cũng nhìn theo, chỉ để sau đó cảm thấy một trận ớn lạnh chạy khắp toàn thân.
Huyết Mị Ma Cơ chậm rãi từ bên trong cái hố đứng dậy, không hề vội vàng, thậm chí còn có phần chậm chạp bước lên trên miệng hố, làm ra vài động tác giống như người ta đang giãn cơ giãn cốt, sau đó thì dị biến xảy ra. Chỉ thấy cơ thể vốn thuần một màu huyết sắc giống như các Huyết Ma khác chợt biến đổi, không còn huyết nhục trần trụi nữa mà dần dần trở thành da thịt hoàn chỉnh giống như con người, chỉ trong nháy mắt đã biến thành một cơ thể nữ nhân trần trụi hoàn hảo không mảnh vải che thân.
Khuôn mặt vốn không có ngũ quan hoàn chỉnh giờ đã mang theo hình hài của một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, mi thanh mục tú, sống mũi nhỏ nhắn cao thẳng, đôi môi đỏ mọng như máu tươi, đôi mắt với đôi đồng tử huyết hồng quỷ dị, mái tóc cũng một màu đỏ yêu dị như vậy.
Huyết Mị Ma Cơ đột nhiên biến thành một mỹ nữ khuynh quốc cũng không khiến Tử Phong cảm thấy khá hơn, ngược lại hắn lúc này lại cảm thấy sợ hãi, không phải là cảm giác sợ hãi bình thường, mà là cảm giác tới từ sâu bên trong huyết mạch của hắn, giống như trâu bò nhìn thấy hổ báo, cảm giác không khác gì nhìn thấy thiên địch của giống loài mình.
Điều khiến hắn cảm thấy hỏng bét hơn nữa đó là trạng thái của Huyết Mị Ma Cơ trong Phân Tích Nhãn vừa mới thay đổi.
-Huyết Mị Ma Cơ (Đã trưởng thành): Huyết Mị Ma Cơ sau khi vừa sinh ra phải mất một thời gian để hoàn toàn trưởng thành, hiện tại chính là trạng thái toàn thịnh của Huyết Mị Ma Cơ.
Huyết Mị Ma Cơ chớp chớp đôi mắt huyết hồng của mình, hơi nghiêng đầu nhìn Tử Phong, hoàn toàn coi Tuyết Phi Nhan là không khí, một lúc sau mới nở một nụ cười, giọng nói thanh thuý dễ nghe vang lên: “Ngươi trông có vẻ ngon miệng đấy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.