Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 235: Chân tướng (1)




Hồ Phi Nguyệt bước tới, không thấy nàng có động tác gì, nhưng Diệu Yên đang nằm trên giường lền dịch chuyển về một bên, sau đó Tử Phong liền được một lực lượng thần bí nâng lên sau đó đặt nằm lên giường. Chiếc giường chỉ là một chiếc giường gỗ đơn giản, nhưng kích cỡ thì cũng khá rộng, đủ cho hai người nằm lên, chỉ là cơ thể của Tử Phong thực sự to cao hơn người bình thường không phải là ít, mặc dù hắn không biết tại sao nhưng có vẻ như sau mỗi một lần tiến hoá huyết mạch, cơ thể hắn lại trở nên cao lớn hơn, hiện giờ với chiều cao suýt soát 2 mét của hắn cùng với một đống cơ bắp săn chắc trên người, nằm chung giường với Diệu Yên thì có chút chật chội.
Bị Hồ Phi Nguyệt dùng không gian lực nâng lên giường, tuy có chút động chạm với Diệu Yên nhưng hắn cũng không để tâm lắm, dù sao thì hắn có muốn để tâm lúc này thì cũng không thể làm gì khác, bởi vì cơ thể hắn đã hoàn toàn mất hết lực lượng sau những hành động liên tiếp vừa rồi.
Đầu đuôi câu chuyện thì phải quay trở lại doanh trại của Xuất Vân đế quốc nơi bình nguyên hoang vu kia. Vào một khắc nhìn thấy quân đội đối phương theo đúng như kế hoạch của hắn mà tập trung lại một chỗ, đồng thời cũng xác định được xung quanh không hề có sự tồn tại của Thánh cấp hay Tôn cấp, Tử Phong biết rằng con mồi đã sa vào lưới, việc còn lại của hắn đó là thu hoạch.
Kế hoạch của hắn rất đơn giản, lợi dụng việc nhiều người bị hắn giết trong bí mật kiểu gì cũng sẽ kinh động tới toàn bộ mọi người, hắn liền cố tình tạo ra một số dấu vết đáng ngờ, mục đích là để toàn bộ quân đội của Xuất Vân đế quốc cùng đám đệ tử của Lâm gia tập trung lại một chỗ. Và khi mọi thứ đã vào đúng vị trí của nó, hắn chỉ cần làm bước cuối cùng là được.
Tử Lôi Cửu Kích, siêu cấp bí thuật năm xưa được một siêu giai Thánh cấp có biệt hiệu Cuồng Lôi Thiên Tôn sử dụng để tung hoành thiên hạ, không một ai địch nổi, uy lực khủng khiếp như muốn huỷ thiên diệt địa, nhưng cả chín chiêu đều có chung một đặc điểm, đó là lực phá hoại cực kì kinh khủng, đúng hơn mà nói thì chín chiêu này, chỉ thuần tuý một mục đích đó là phá huỷ mọi thứ đụng phải.
Không phải Cửu kích thì sẽ mạnh hơn Bát kích, hay Nhất kích sex là chiêu yếu nhất, mỗi chiêu trong bộ bí pháp này đều có diệu dụng, uy lực và tiêu hao khác nhau, người sử dụng phải thi triển một cách linh hoạt nhằm phát huy tốt nhất uy lực của bọn chúng. Tử Phong hắn có được bộ bí pháp này không quá lâu, tuy rằng được hệ thống “hack” cho độ thông thạo của chín chiêu này đến mức lô hoả thuần thanh, nhưng để vận dụng vào thực chiến thì không có vài ba năm sử dụng thì không được.
Chỉ là đấy là đối với người thường, còn với Tử Phong thì khác, hắn không cần phải quan tâm đến sử dụng chúng ra sao cho hiệu quả, mà cái hắn muốn đó là uy lực. Chung quy thì sử dụng sao cho hiệu quả chủ yếu vẫn là để “đạt được uy lực tối đa với tiêu hao tối thiểu”, cơ mà Tử Phong hắn có Kết Tinh, tiêu hao đối với hắn không phải là một vấn đề, vậy nên uy lực và khả năng của mỗi chiêu thức mới là thứ mà hắn quan tâm nhất.
Quân đội của Xuất Vân đế quốc đã tập trung hết tại mảnh đất ngay dưới chân Tử Phong, cái hắn cần bây giờ là một thứ gì đó có thể diệt sát đối phương nhiều nhất có thể trong thời gian ngắn. Sau khi suy nghĩ vài giây, kết quả mà Tử Phong nhận được đó là một chiêu thức có uy lực huỷ thiên diệt địa, đồng thời lại có diện tích công kích vô cùng lớn: “Tử Lôi Cửu Kích – Lôi Động Cửu Thiên”.
Trong lòng Tử Phong chợt có linh cảm thôi thúc hắn phải hành động ngay, không được chậm trễ. Linh cảm của hắn luôn đúng, vậy nên hắn không chần chờ gì nữa.
“Tử Lôi Cửu Kích – Lôi Động Cửu Thiên!!!”
Tên thống soái, mấy trăm tên Vương cấp đệ tử Lâm gia cùng với ngàn vạn quân lính của Xuất Vân đế quốc chỉ nghe thấy một tiếng gầm vang vọng không gian từ phía trên đầu vang tới, sau đó thì…..không có sau đó nữa. Bầu trời đêm vốn không có chút mây nào đang được ánh trăng chiếu sáng liền trong nháy mắt tối sầm lại, sau đó thì mấy tiếng sâm “ầm ầm” vang lên, mọi thứ dường như lặng đi trong nửa giây đồng hồ, rồi thì…
“Xẹt xẹt….Ầm ầm!!!”
Vô số tiếng sấm cùng với hàng vạn, hàng chục vạn tia lôi điện màu đen to như thân cây từ trên trời giáng xuống cùng với vô tận tiếng sấm trong nháy mắt liền nhuộm đen cả một vùng không gian rộng lớn tới kinh người. Đứng từ xa nhìn vào thì chỉ thấy toàn bộ không gian nơi đây đã biến thành một thế giới tràn ngập lôi điện vô cùng khủng bố.
Tiếng sấm động, tiếng sét giật vang lên liên tiếp không ngừng nghỉ, vang to đến mức người đứng xa hàng trăm cây số cũng có thể nghe rõ mồn một giống như là sấm nổ bên tai, thanh thế to lớn giống như là tận thế hàng lâm lên Huyền Linh đại lục vậy.
Trước kia khi tu vi của Tử Phong chỉ là Bán Tôn, hơn nữa vào thời điểm sức cùng lực kiệt, một chiêu Lôi Động Cửu Thiên ấy vậy mà đã trực tiếp thiêu rụi mấy trăm tên Vương cấp võ giả thành tro bụi, hiện tại hắn thi triển lại chiêu này khi đã trở thành Tôn cấp chân chính, hơn nữa lại còn được tăng phúc bởi màn đêm nữa, uy lực của chiêu bí pháp này khủng bố ra sao thì có thể tưởng tượng được.
Lôi điện giáng xuống liên tục, không ngừng phá tan mọi thứ trên đường đi của mình, cuối cùng cày nát cả mặt đất bên dưới, kéo dài trong suốt ba giây đồng hồ mới chấm dứt. Ánh trăng chiếu xuống, lôi điện lúc này đã tan biến, Tử Phong lúc này mới từ trên cao dần dần hạ xuống, hai tai của hắn chảy máu không ngừng, hiển nhiên đã bị tiếng sấm nổ khủng khiếp chọc thủng, cơ mà hắn không quan tâm lắm, vết thương cỏn con đó không mất bao nhiêu thời gian để lành lại cả, cái hắn quan tâm đó là thành quả của mình.
Không gian xung quanh hắn lúc này nóng hừng hực giống như đang ở ngay trên miệng núi lửa, lấy Tử Phong làm trung tâm, không gian trong bán kính mấy ngàn mét xung quanh hoàn toàn bị phá huỷ triệt để, không hề sót lại bất kì một thứ gì lành lặn. Mặt đất thì bị cày nát giống như vừa có động đất, khắp nơi là những cái xác cháy khét lẹt đang toả ra mùi thịt nướng gay mũi khó ngửi đến cực điểm, cả một quả đồi nơi quân đội Xuất Vân đế quốc chọn để trú quân cũng trực tiếp bị đánh sập, chôn vùi luôn cả cái doanh trại ở bên trong lòng đồi dưới hàng ức tấn đất đá. Những nơi bị lôi điện trực tiếp bổ trúng liền tạo thành vô số hố sâu, đất đá nơi đó bị nung chảy ra thành nham thạch gần như ngay lập tức, có thể thấy nhiệt độ khủng bố của lôi điện này ra sao.
Thở hắt ra một hơi, Tử Phong xác nhận không hề có ai sống sót cả, thực tế thì sau chiêu đó mà còn có người sống thì hắn chết chắc, bởi vì vừa rồi để đạt được hiệu quả tốt nhất, hắn đã sử dụng đến phân nửa linh lực dồn vào nên mới tạo thành kết quả kinh diễm tới mức này, nếu có người sống sót thì chứng tỏ thực lực của người đó không phải là thứ mà hắn có thể đối kháng được.
Sinh Tử Quyết được mở ra, tử khí nồng nặc xung quanh hoá thành một cơn bão lốc ập thẳng vào người Tử Phong, trong khi hắn giống như là giao long hấp thuỷ mà không ngừng thôn phệ lấy tử khí vô cùng tinh thuần vốn không phải là thứ dành cho người sống này.
1%....2%.....3%....4%.....15%.....40%.....99%.....
Từ người Tử Phong liên tiếp toả ra một thứ ánh sáng đặc biệt mà chỉ hắn có thể nhìn thấy, chính là thứ ánh sáng toả ra mỗi khi hắn lên level, tổng cộng là 3 lần. Tử Phong đổ gục xuống đất, hai hàm răng nghiến chặt vào nhau đến nứt vỡ, một dòng máu tươi từ hai mép hắn chảy ra, sát khí trên người hắn lúc này nồng đậm tới mức chỉ cần dùng sát khí thuần tuý cũng có thể biến một Vương cấp cửu phẩm trước mặt hắn thành một cái xác không hồn.
Tu luyện tới Tôn cấp, việc đột phá là vô cùng khó khăn, vậy mà Tử Phong hắn đột phá ba lần, hiện tại đã đạt tới level 33, tương đương với Tôn cấp tứ phẩm, lượng tử khí hắn hấp thu nhiều tới mức không tưởng. Hâp thu tử khí có thể khiến sinh vật sống trở nên thô bạo, cuồng loạn, rồi cuối cùng biến thành quái vật chỉ biết giết chóc, hoặc tệ hơn nữa đó là cơ thể không chịu nổi mà trực tiếp mất mạng. Sinh Tử Quyết có thể chuyển hoá tử khí thành linh lực, trong trường hợp của Tử Phong thì đó chính là điểm kinh nghiệm, nhưng độc tố của tử khí thì không hề được loại bỏ.
Người bình thường đừng nói là hấp thu, chỉ cần đứng gần chỗ tử khí mà Tử Phong vừa thôn phệ cũng đã mất mạng, ấy vậy mà hắn đến bây giờ vẫn còn có thể giữ được lí trí. Nếu không phải lực ý chí của Tử Phong vô cùng cứng rắn, hơn nữa hắn trước nay đều là một người kiên định về mặt tinh thần, vả lại hệ thống cũng giúp đỡ một phần, thì hiện tại hắn chắc hẳn đã hoá điên, biến thành một tên sát nhân cuồng ma rồi.
Miễn cưỡng đè nén cảm giác ham muốn tột độ của cơ thể đối với tử khí, Tử Phong dùng một tia ý chí chuẩn bị sụp đổ của mình mà khoá Sinh Tử Quyết, dừng việc hấp thu tử khí lại. Xung quanh còn vô số tử khí, nói không chừng nếu hắn hấp thu hết thì sẽ đột phá lên Thánh giả cũng không chừng, chỉ là lòng tham thì vô đáy, Tử Phong hắn có lòng tham, nhưng lại không muốn vì nó mà biến thành một con quái vật Thánh giả.
Biết rằng bản thân đã đạt tới Tôn cấp tứ phẩm, linh lực mọi thứ cũng đã khôi phục hoàn toàn, nhưng Tử Phong hắn không có thời gian để mà xem xét lại bản thân, bởi vì linh cảm của hắn đã đúng, có chuyện gì đó đang xảy ra!!
Tử Phong cố gắng làm thanh tỉnh đầu óc, hắn nhún người tung mình lên không trung, hắn có một dự cảm không lành, nhưng nơi này không còn một thứ gì có thể gây nguy hiểm cho hắn cả, vậy thì chỉ còn một thứ mà khiến lòng hắn bồn chồn như này, đó là Hồ Phi Nguyệt.
Thiên Ma Dực xuất hiện, đôi cánh rực lửa vỗ một cái, Chỉ Xích Thiên Nhai được thi triển cùng lúc với Nguỵ trang và Liễm tức, Tử Phong lấy tốc độ gấp cả trăm lần vận tốc âm thanh mà lao trở về nơi Hồ Phi Nguyệt đang ở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.