Cường Giả Đô Thị

Chương 249: Giằng Co 1





“Dương Thiên đang tiến về phía chúng ta?” Trong lúc nhóm người William đang nói chuyện với nhau, mấy người đang giám sát Dương Thiên hoảng sợ nói.
“Cái gì? Dương Thiên dám tới đây?” Nhóm người Smith kinh ngạc.
“Hừ! Đúng lúc lắm, nếu như cậu ta đã muốn tìm cái chết đến vậy thì chúng ta cho cậu ta toại nguyện!” William lạnh lùng nói.
Hơn một trăm thành viên của Liên minh chúng thần đều cảnh giác cao độ, chờ đợi sự xuất hiện của Dương Thiên.
Trên đại dương xa xôi đột nhiên có một bóng người nổi lên, sau đó thân thể nhanh chóng nhảy lên mặt đất, khiến cho mặt đất vỡ tung tóe, nham thạch bắn khắp nơi.
“Nhiều người hoan nghênh tôi như vậy cơ à?” Dương Thiên nhìn hơn một trăm người của Liên minh chúng thần, trên mặt không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn lộ ra ý cười.
“Hừ! Dương Thiên, cậu đã gấp gáp tìm chết đến thế rồi cơ à? Thế thì chúng tôi thành toàn cho cậu!” Smith lớn tiếng nói.
“Chỉ dựa vào ông?” Dương Thiên nghiêng người nhìn Smith một cái, rồi lại lắc đầu.
“Cậu!” Smith giận dữ, lần trước khiến Dương Thiên chạy thoát đã là nỗi sỉ nhục của ông ta, lần này ông ta nhất định không thể để Dương Thiên chạy trốn lần thứ hai.
Ông ta vung tay lên, hình thành ba lưỡi dao gió, sau đó lao thẳng về phía Dương Thiên.
Nhóm người William ở bên cạnh không hề ra tay, bọn họ muốn quan sát một chút, xem thực lực của Dương Thiên như thế nào.

Dương Thiên mặt không đổi sắc nhìn về phía những lưỡi dao gió kia.
Hắn không kiêng kị chút nào, bàn tay nhẹ nhàng huy động, nước biển vô tận lập tức xuất hiện, sau đó bao bọc lấy những lưỡi dao gió kia.
Những lưỡi dao gió này bị nước biển chặn lại, rất muốn xông qua, nhưng cứ tiến thêm một bước là lại tiêu hao một ít.
Sau khi tiến lên được khoảng một mét thì ba lưỡi dao gió này biến mất hoàn toàn, sau đó nước biển vô tận mãnh liệt trào dâng sau lưng Dương Thiên.
“Cấp A đỉnh phong!” Smith sợ hãi kêu ra tiếng, nhìn chằm chằm về Dương Thiên bằng ánh mắt khiếp sợ.
Ông ta chưa bao giờ gặp người nào tiến bộ nhanh chóng như thế.
Hai tuần trước Dương Thiên vẫn còn là cấp A trung kỳ, đến một lưỡi dao gió còn không ngăn được, thế mà bây giờ đã trở thành cấp A đỉnh phong!
Nhưng ông ta cũng cảm thấy hơi may mắn, cho dù Dương Thiên là cấp A đỉnh phong thì bọn họ ở đây cũng có tận bốn người cấp A đỉnh phong.
“Dương Thiên, đây là lý do cậu tự tin như thế à?” Smith nói.
Nếu như Dương Thiên chỉ là cấp A đỉnh phong thì chắc chắn hắn sẽ bỏ mạng tại đây!
“Ha ha, hình như ông đã quên trước đây tôi tránh thoát khỏi đòn công kích của ông như thế nào rồi!” Dương Thiên lạnh lùng cười.
Smith giật mình, ông ta đột nhiên nhớ tới khi Dương Thiên chỉ là cấp A trung kỳ, lưỡi dao gió của ông ta chỉ có thể khiến chân Dương Thiên bị thương còn nửa người trên của hắn vẫn có thể ngăn chặn tất cả những đòn công kích.
“Không xong rồi!” Smith âm thầm thốt lên.
Nhưng mà bóng dáng của Dương Thiên lại đột nhiên chuyển động.
Hắn không màng đến đám người William, nhanh chóng phóng về phía một người cấp A trung kỳ.
Dương Thiên cầm Vẫn thiết kim đao trong tay, mạnh mẽ bổ xuống.
Người nọ thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Dương Thiên chém đứt yết hầu, mất đi sinh mệnh.
“Dương Thiên, cậu dám!!!” William, Smith và hai người dị năng giả cấp A đỉnh phong khác nhìn thấy Dương Thiên không kiêng nể gì mà tấn công đội ngũ của bọn họ thì giận dữ nói.
Hơn một trăm cường giả đồng loạt tấn công về phía Dương Thiên, nhưng Dương Thiên lại không thèm để ý.

Những công kích đó mới chỉ đi được nửa đường đã bị Kim sắc khải giáp ngăn cản.
Hai chân hắn cũng đã trải qua rèn luyện mà khôi phục lại vẻ mạnh mẽ cường hãn lúc trước, rất khó bị thương.
Thứ duy nhất mà Dương Thiên kiêng kỵ chính là bốn cường giả cấp A đỉnh phong kia.
“Vút!”, “Vút!”
Thân hình Dương Thiên không ngừng di chuyển, hắn chuyên môn tìm kiếm những dị năng giả cấp A trung kỳ.
Những người đó so với Vẫn thiết kim đao vô cùng yếu đuối, không chịu nổi một đòn, bị hắn xử lý vô cùng nhanh gọn!
“Mọi người tập hợp, đi ra phía sau chúng tôi!” William hét lớn.
Chỉ trong nháy mắt, Dương Thiên đã giết chết năm vị dị năng giả cấp A trung kỳ.
Những dị năng giả khác nhìn Dương Thiên bằng ánh mắt sợ hãi, giống như đang nhìn một ác ma vậy.
Rốt cuộc, chờ đến khi nhóm người Liên minh chúng thần tập trung lại được với nhau thì Dương Thiên đã giết được mười mấy người.
Nhóm bốn người William đứng đằng trước, ngăn chặn bốn phía xung quanh Dương Thiên.
Bọn họ đã sốt ruột lắm rồi, muốn liên thủ giết chết Dương Thiên ở đây.
“Ha ha, bốn cường giả cấp A của Liên minh chúng thần liên thủ đối phó với một mình tôi, đúng là vinh hạnh quá!” Dương Thiên cười ha ha, nhưng trên mặt lại đầy vẻ trào phúng!
“Hừ! Dương Thiên, cậu giết chết nhiều cường giả của Liên minh chúng thần chúng tôi như vậy, có chết một nghìn lần cũng không oan!” Nhóm người William cũng hơi mất tự nhiên, bọn họ là cường giả cấp A đỉnh phong, chỉ sau cấp S, thế mà lại phải liên thủ để đối phó với một mình Dương Thiên.
Nhưng mà Dương Thiên quá mức quỷ dị, lại còn có những tiến bộ kinh người.

Nếu như hôm nay không giết chết hắn thì rất có thể lần sau gặp mặt hắn đã đột phá tới cấp S rồi.
Hôm nay chính là cơ hội tốt nhất.
“Ha ha.” Dương Thiên nhìn bốn người trước mặt, không hề sợ hãi.
Dựa vào thực lực hiện tại của hắn, chỉ dựa vào bốn người này hoàn toàn không có khả năng giết được hắn.
“Bùm!”
Trận chiến lập tức nổ ra!
Lưỡi dao gió, cầu lửa, sấm sét, người cuối cùng còn là một thức tỉnh giả thân thể, bốn người vây quanh tấn công Dương Thiên.
Dương Thiên cầm trong tay Vẫn thiết kim đao, nước biển vô tận vẫn dâng lên phía sau, không chút sợ hãi chiến đấu với bọn họ.
Nham thạch tung tóe, mỗi một đòn tấn công được tung ra đều giống như muốn nhấn chìm hòn đảo này.
Dù sao thì thực lực của Dương Thiên cũng vừa mới đạt tới trình độ này, làm sao có thể là đối thủ của bốn người trước mặt được.
Ánh mắt hắn lóe lên, chuẩn bị tìm cơ hội đột phá..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.