Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Chương 3: Trương di nương và nguyên dung




Cố Lễ nghe chuyện Nguyên Dung tặng hầu bao có chút kinh ngạc một lúc lâu, gật đầu nói “Nguyên Dung có nữ công tiến bộ như vậy cũng khó có được, dù sao cũng là thứ xuất, chỉ cần không quá kém là được tóm lại về sau cũng không ra ngoài nhiều. Sư phụ dạy nữ công cho Nguyên Thu ngươi tìm thế nào rồi? Nàng đã bảy tuổi cũng không thể quá ham chơi nên nghiêm túc tìm sư phụ dạy nữ công cho nàng mới đúng”
Lý thị nói “Đã tìm được rồi, là một tú nương họ Tô, từng làm ở ngũ thải Tú Phường, nữ công rất giỏi, các phu nhân trong thành Hàn Châu cũng thích người này may vá cho, hôm nay nàng dành dụm được chút ít liền rời khỏi Tú Phường ra ngoài làm riêng, ta liền lấy giá tiền cao để mời nàng. Hôm nay đã đến rồi, chỉ là ta bận tiếp khách chưa để ý tới nàng đã để cho quản gia đi an bài”
Cố Lễ bỏ ly trà lên bàn nằm xuống giường hí mí mắt nói “Vậy thì tốt, Thu nhi xưa nay thông minh cần bồi dưỡng nàng cho tốt”
Lý thị vội vàng đi đến, đem màn thả xuống, nằm xuống bên người Cố Lễ, nhìn Cố Lễ còn chưa ngủ, liền hỏi một câu “Lão sư của Sơn nhi thì sao?”
Cố Lễ nói “Mấy ngày này sai người đi hỏi thăm, một Tri Châu cấp dưới đề cử một người là cử nhân tên Trường Sơn, nghe nói người này học thức cực tốt, từng làm quan Thông Phán, nhưng làm người quá mức ngay thẳng, thường bị đồng liêu chèn ép, trong cơn nóng giận dẫn theo nương tử trở lại nông thôn trồng chút đất bạc màu, dựa vào thê tử may vá sống qua ngày cuộc sống rất nghèo khổ. Ta đang suy nghĩ không biết nên an bài tiên sinh ấy ở chổ nào?”
Lý thị cười nói “Phía sau phủ chúng ta có gia đình của lão thái thái mẹ góa con côi, viện của bà rất lớn, ngăn ra hơn phân nửa là trống trãi. Bên này cách vách nhà ta nên để quản gia qua xem thử, nói là ngăn ra nhưng viện còn lại cũng rất lớn, ba gian sương phòng rộng rãi sạch sẽ lại có một phòng bếp. Ta nghĩ thuê cái viện với sương phòng này, đến lúc đó mời tiên sinh thì có thể vào đó ở. Gần phủ chúng ta nên thường ngày tới lui cũng dễ”
Cố Lễ cau mày nói “Lão thái thái mẹ góa con côi e rằng không ổn”
Lý thị cười “Nàng ở bên trong phòng của mình, có cửa khác ra vào. Nói là ngăn ra nhưng ở giữa có tường rào rất cao, không khác gì hai gia đình”
Cố Lễ cười nói “Nói như vậy cũng thật thỏa đáng, vậy ngày mai ta cho người mời tiên sinh đó tới xem rốt cuộc học thức như thế nào?”
Hai vợ chồng vừa nói chuyện, một lúc không có tiếng động mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Trương di nương và Nguyên Dung từ phòng lớn đi ra, Nguyên Dung nói “Chiều nay di nương có rãnh rỗi hay không, không bằng dạy con nữ công được không?”
Trương di nương vội cười nói “Nếu nhị tiểu thư không ngủ, liền đến phòng ta ngồi một chút đi, ta lấy những loại mới cho tiểu thư xem nhé”
Nguyên Dung nói “Tối hôm qua ngủ nhiều, hôm nay không ngủ được, hay đi tới chỗ di nương nhìn xem thế nào.”
Hồng Phất đi phía sau Nguyên Dung cười nói “May vá có dạng gì đẹp mà khiến cho tiểu thư phải tự mình đi xem, hôm đó đã đau đầu hôm nay lại mệt cho tới trưa, hay là nhị tiểu thư về phòng rửa mặt nghỉ ngơi, để di nương đem đến phòng cho tiểu thư ”
Nguyên Dung cũng không quay đầu lại cười nói “Bên di nương tốt lắm, cũng phải xem có tiện đến chỗ ta hay không? Huống gì ta cũng không làm gì, vừa đúng lúc đến chơi với di nương”
Hồng Phất nghe vậy thì không nói thêm gì nữa, cuối đầu đi theo phía sau, Nguyên Dung quay đầu lại liếc xéo nàng nói “Hồng Phất, ngươi dẫn theo nha đầu trở về trước đi, lựa những hà bao còn dư lại, chọn hai cái mang đến chỗ phu nhân và tam muội”
Hồng Phất sửng sốt một chút cười nói “Đoán chừng giờ này phu nhân và tam tiểu thư đang ngủ trưa, mà ta đi tặng đồ ai phục vụ người?”
Liễu nhi chen đến một bên cười nói “ Tiểu thư có ta phục vụ rồi, ngươi nhanh đi chọn hà bao đưa đi đi. Phu nhân và tam tiểu thư ngủ trưa còn bọn nha đầu thì chết hết hay sao? Sao ngươi không đem hà bao giao cho họ?”
Nguyên Dung cũng không nói, tựa vào tay Liễu nhi đi tới hướng viện Trương di nương, Hồng Phất thấy thế dẫn theo nha đầu ngượng ngùng trở về viện.
Trương di nương tên là Uyển Vân, phụ thân là Thông Phán, người này phẩm tính bình thường nhưng tiểu thiếp lại sinh được nữ nhi như tiên trên trời, nhà tuy nhỏ nhưng ăn mặc cũng sung sướng, mời sư phụ dạy nữ công nghiêm túc, năm đó Trương phụ tham gia tiệc cưới gặp được Cố Lễ, trong lòng hâm mộ hắn nhỏ tuổi nhưng lại có chức quan tốt, e là về sau tiền đồ vô lượng, liền xin chủ nhân giới thiệu cho biết, càng muốn đem nữ nhi thứ xuất Uyển Vân cho Cố Lễ làm thiếp.
Cố Lễ nạp Trương thị làm tiểu thiếp vốn là nể mặt mũi bạn hữu, nhưng khi lấy về lại thấy Trương thị thùy mị xinh đẹp lại cực kì dịu dàng hiền hậu trong lòng cũng sinh ra mấy phần yêu thích. Sau khi Trương thị sinh ra trưởng nữ Cố Lễ vui mừng nên đưa lên làm Trương phụ.
Liễu nhi đỡ Nguyên Dung đi theo Trương phụ đến viện của nàng, Như Lan Như Mai vội vàng ra đón, khăn tay nước ấm cũng chuẩn bị thỏa đáng hầu hạ hai người rửa tay.
Hai nha đầu Như Lan Như Mai là thị tì Trương thị mang theo từ nhà mẹ đẻ, hai nha đầu lớn lên được gả cho hai gã sai vặt của Trương gia. Sau khi Như Lan, Như Mai lập gia đình, Lý thị cho hai nàng xuất phủ đổi lại hai nha đầu sai vặt cho Trương di nương. Nhưng Trương di nương thích dùng người theo mình từ nhỏ luôn thỏa mái liền lén lút cầu xin Cố Lễ đưa hai nha đầu hồi môn của mình trở lại. Cố Lễ thấy việc này cũng không có gì lớn vả lại nha đầu hồi môn của Trương di nương nên do nàng định đoạt, liền nói với Lý thị để cho Như Lan, Như Mai trở lại phục vụ Trương di nương không cần phái đại nha đầu qua nàng, Lý thị chỉ đành đáp ứng.
Như lan sau khi lập gia đình được một năm thì sinh hạ Liễu nhi, Trương di nương thấy Liễu nhi từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, khi nàng được sáu tuổi liền đưa nàng cho Nguyên Dung làm thiếp thân nha đầu. Nha đầu này cũng có khí chất, mặc dù tuổi không lớn nhưng cũng chu đáo, hầu hạ Nguyên Dung mấy năm cũng không có xảy ra đại sự gì làm Như Lan cũng cảm thấy có thể diện.
Trương di nương nhìn Liễu nhi đang hầu hạ Nguyên Dung rửa tay liền cười nói với Như Lan “Nữ nhi này của ngươi mặc dù chỉ là năm hai đại nha hoàn nhưng một chút cũng không thua kém ngươi”
Như Lan cười nói “Vẫn còn có điểm non nớt, phải nhờ Nhị tiểu thư chỉ bảo thêm”
Nguyên Dung rửa sạch tay, lấy khăn lông Liễu nhi đưa cho xoa xoa nói “Liễu nhi đi theo mẹ ngươi ra ngoài nói chuyện đi, đừng quấy nhiễu ta và Trương di nương”
Liễu nhi và Như Lan đáp lại rồi đóng cửa đi ra ngoài ngồi ở cửa nói chuyện với nhau, Như Mai lấy ra một chút đồ nữ công rồi đứng ở một bên 
Nguyên Dung nhận các loại đồ nữ công liền vứt trên bàn hỏi “Di nương, hôm qua người nói muốn con đưa những đồ may vá tốt nhất cho Hạ tiểu thư thì phụ thân sẽ nói cho mẫu thân mời sư phụ nữ công cho con thật không?”
Trương di nương ôm chầm nàng nói “Nha đầu ngốc, tuy rằng lão gia mặc kệ mọi chuyện trong phủ nhưng con đưa ra mấy cái hà bao phu nhân cũng không thể lừa gạt lão gia, hôm nay lão gia biết nữ công con có tiến bộ, dĩ nhiên trong lòng sẽ yêu thích, chờ lúc ăn tối lại nhắc lại, chuyện này chắc chắn thành công”
Nguyên Dung nghe vậy gật đầu nói phải, cười hì hì ôm Trương di nương nói “Cũng là di nương thương con, bằng không thật đúng là không đến phiên con”
Trương di nương thở dài nói “Thân phận của di nương hèn mọn làm liên lụy đến con, nếu lão gia thương con như thương Tam tiểu thư thì ta cũng không cần phải lo lắng như thế ”
Nguyên Dung nói “Di nương nói cái này làm gì, mau thu hồi những lời này của người, nghe vậy thật làm ta khó chịu”
Trương di nương lên tinh thần, cười cười “Hôm kia ta muốn con làm cho lão gia một phiến sáo, con làm xong chưa?”
Nguyên Dung lắc đầu “Làm được bảy tám phần thôi”
Trương di nương nói “Bảo nha đầu đem tới cho ta xem một chút, nói không chừng buổi tối có chút công dụng” nói xong gọi Liễu nhi, sai nàng đi lấy phiến sáo chưa xong đem đến.
Trương di nương cầm lấy nhìn, dặn Nguyên Dung làm xong trước giờ ăn tối.
Nguyên Dung vội vã may vá, làm cho xong các phần còn lại của phiến sáo.
Bận rộn nửa canh giờ, rốt cuộc cũng làm xong, Nguyên Dung bỏ đồ xuống, xoa xoa ánh mắt đau nhức cười nói “Lần này làm xong rồi, bình thường không có làm việc vội vã như vậy thật làm cho mắt ta đau, đường may cũng bị thô”
Trương di nương cười nói “Đây không phải là việc xuất phát từ người sao? Trong ngày thường làm gì thấy con làm những thứ này?” dứt lời nhìn ra sắc trời, đứng lên nói “Ước chừng đã đến giờ cơm tối, ta phải đi nhanh đến phòng lớn hầu hạ, con dọn dẹp rồi đi qua”
Nguyên Dung đáp, nhìn Trương di nương đi ra ngoài, kêu nha đầu đến lấy nước rửa mặt, rồi dẫn theo Liễu nhi đi về phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.