Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Chương 25: Lý thị có tin vui .




Lý thị nghe Thẩm mama giới thiệu như thế, trong lòng loạn chuyển mấy vòng, hiểu được là lão thái thái ở kinh thành không biết bị người nào xúi giục, cố ý cho mình ngột ngạt, thật tức giận hận không thể cắn lão thái thái vài miếng cho đã cơn giận. Thẩm mama nhìn nét mặt Lý thị thay đổi giễu cợt nói “Lão thái thái nói đại phu nhân thật hiền lương, cũng không phải loại hay ăn giấm chua giống như phụ nhân đố kị, họ có thể đi theo phu nhân cũng là phúc khí của họ”
Lý thị dùng khăn bụm miệng ho khan hai tiếng, chỉ cảm thấy choáng váng, vội vịn tay vào Thái Tuyết bên cạnh, Thái Tuyết lanh lợi chăm sóc nói “Thời gian này mặt trời rất độc, phu nhân e là đã cảm nắng, nên tranh thủ vào nhà đi thôi”
Lý thị chống nạnh cười “Ta cảm thấy phơi nắng đến mắt cũng không mở ra được, một đường mama cực khổ vào nhà dùng trà thôi”
Thẩm mama ngồi xe một tháng toàn bộ xương cốt cả người như rã hết ra, đến nơi lại đứng với Lý thị hơn nửa ngày trong sân, hai chân đã sớm run lên, nghe theo Lý thị vịn tiểu nha đầu vào nhà.
Lý thị vào nhà ngồi vào chủ vị, mời Thẩm mama ngồi ghế, Thẩm mama nhún nhường rồi ngồi vào. Thái Tuyết tự dâng trà cho nàng, Thẩm mama mí mắt cũng không mở nhận lấy, mở ra nắp ly thổi uống hơn phân nửa ly trà mới cười nói “Đại phu nhân đừng chê cười lão nô, đứng bên ngoài nửa ngày giọng nói cũng đã khàn khàn”
Lý thị vội khom người “Mama nói đùa là ta chiêu đãi không chu toàn, để mama lớn tuổi như thế mà ở bên ngoài nói chuyện”
Thẩm mama mỉm cười gật đầu, gọi hai tiểu thiếp tới chỉ vào một người có gương mặt non nớt nói “Đây là Lâm thị, là biểu muội của lão gia lão phu nhân giữ lại bên cạnh hơn một năm nay. Nàng khéo léo động lòng người, lão thái thái rất yêu quí, yêu thương như khuê nữ ruột. Đau lòng cho lão gia làm quan ở bên ngoài khổ cực, liền đem đứa nhỏ này qua giúp đại phu nhân phục vụ lão gia. Đây là đại gia khuê tú, người nhìn tay chân rất tinh tế” Nói xong lôi kéo tay Lâm Tuyết đến trước mặt Lý thị, Lý thị thấy ngón tay ngọc ngà trong lòng hừ lạnh, cầm ly trà uống không liếc nhìn Lâm Tuyết cái nào.
Thẩm mama bỏ tay Lâm di nương ra ý bảo Thải Châu tiến lên, đẩy nàng về phía Lý thị cười “Người nhớ rõ đứa nhỏ này không? Đây là Thải Châu phục vụ lão thái thái, năm đó các ngươi rời kinh nàng mới mười một mười hai tuổi, lúc đó cũng đã thông minh, mấy năm nay lão thái thái thấy nàng phục vụ rất chu đáo thích đứa nhỏ này cẩn thận. Vì lo lắng cho nha đầu bên cạnh lão gia thô kệch, phục vụ không hài lòng, nên đưa Thải Châu bên người cho lão gia, ngày thường cũng có thể giúp người xử lí chuyện nhà”
Lý thị nghe mà im lặng, trong lòng hận bàn tay lão thái thái quá dài. Không chỉ cứng rắn nhét thiếp, còn vọng tưởng tiểu thiếp làm đương gia, còn không phải là muốn biết mình có bao nhiêu của cải, thật coi nàng như người chết hay sao? Nhưng nếu lật mặt Lý thị cũng không có can đảm đó, sang năm Cố Lễ khảo hạch Lại Bộ, phải chuẩn bị cẩn thận, những năm này Cố Lễ kiếm được ngân lượng phần lớn là gởi về nhà, nếu đắc tội lão thái thái khoản bạc này thật khó lấy ra.
Thẩm mama thấy Lý thị không nói, mặt lạnh đi ba phần, nhìn hai di nương nói “Hai người các ngươi chết rồi à, còn không kính trà cho phu nhân”
Lâm thị, Vương thị quỳ xuống trước mặt Lý thị nhưng Lý thị không mở miệng, bọn nha đầu không ai dâng trà lên, hai người chỉ đành quỳ ở đó.
Thẩm mama vỗ bàn một cái nói “Ngươi là không cho lão thái thái mặt mũi?”
Lý thị vội cười nói “Mama nói cái gì vậy, cho ta mượn gan lớn cũng không dám không cho lão thái thái mặt mũi. Chỉ là chuyện này chưa nói với lão gia ta chưa dám nhận trà của các nàng, mà giờ cũng trưa rồi, mama đã đói bụng, nên truyền cơm rồi”
Thẩm mama đã sớm đói bụng, suy nghĩ đúng thật là không phải thời điểm kính trà, liền theo ý Lý thị phái người truyền cơm.
Lý thị ngồi phía trên, Thẩm mama là thị tì của lão thái thái ngày thường cũng có chút thể diện nhưng dù sao cũng là nô tì không dám ngồi cùng bàn với Lý thị, ngồi một cái bàn bên dưới. Lý thị cho người lấy thức ăn mềm đưa đến bàn nàng.
Cố Lễ nghĩ đến hôm nay Nguyên Dung về phủ, vội vàng trở về, vào cửa thấy người làm nín thở đứng trước cửa cảm thấy khác thường, lặng lẽ kêu nha đầu hỏi nguyên do, biết được lão thái thái ở kinh thành tặng hai thiếp, chân mày cau lại, vung trường bào vọt vào phòng.
Lý thị đang ngồi ăn thấy Cố Lễ về, vội bỏ đũa xuống, vừa đứng dậy thấy trời đất quay cuồng ngất xỉu.
Cố Lễ bước nhanh đến đỡ nàng, kêu người truyền đại phu, ôm Lý thị đặt trên giường đuổi Thẩm mama và hai thiếp mới vào cửa ra ngoài.
Trong nhà Cố Lễ vuốt bàn tay lạnh lẽo của Lý thị, lòng không khỏi phát sợ, hai người bọn họ là vợ chồng lúc thiếu niên trải qua hoạn nạn cùng nhau, Cố Lễ đối với Lý thị vừa kính vừa yêu. Xưa nay thân thể Lý thị rất tốt, lúc này đột nhiên té xỉu, Cố Lễ cho rằng bị lão nô của lão thái thái làm tức giận, nhất thời hận điên người.
Đại phu tới rất nhanh, bọn nha hoàn cởi vòng tay Lý thị ra, đem rèm buông xuống, đại phu bái kiến Cố Lễ, rồi ngồi xuống giường chuẩn mạch cho Lý thị.
Cố Lễ thấy sắc mặt đại phu biến đổi, xem như Lý thị bị gì không tốt, trong lòng gấp gáp liên tục hỏi “Đại phu, phu nhân nhà ta như thế nào?”
Đại phu đứng dậy ôm quyền “Chúc mừng Cố đại nhân, phu nhân có tin vui”
Cố Lễ ngốc lặng, bọn nha đầu lập tức chúc mừng Cố Lễ. Cố Lễ nửa ngày mới phục hồi tinh thần hồi lễ với đại phu.
Đại phu còn nói “Chỉ là tuổi phu nhân hơi lớn, bởi vì kích thích mà mạch tượng không ổn định, sợ là có dấu hiệu sinh non”
Cố Lễ vội vàng nói “Cần bảo toàn phu nhân và hài nhi của ta”
Đại phu viết phương thuốc, khai liều dặn dò “Mấy ngày này đừng để phu nhân chịu kích thích gì, cũng không thể để tinh thần mệt nhọc, nhất định phải nghỉ ngơi cho tốt” Cố Lễ đáp, phân phó người thưởng ngân lượng cho đại phu, tự mình đi phòng bếp sắc thuốc.
Lúc Cố Lễ đi sắc thuốc Lý thị tỉnh lại, Thái Tuyết đỡ nàng ngồi dậy, sắc mặt vui mừng nói “Nô tì chúc mừng phu nhân, phu nhân có tin vui”
Lý thị ngẩn ra, không dám tin bắt được tay Thái Tuyết “Ngươi nói thật?”
Thái Tuyết cười nói lại lời của đại phu, nhắc đến việc Cố Lễ tự mình đi sắc thuốc.
Lý thị nghe Thái Tuyết nói trong lòng có chủ ý.
Cố Lễ đem thuốc vào thấy Lý thị ngồi đó ôm bụng ngây ngẩn, vội đút nàng uống thuốc, Lý thị lôi kéo tay Cố Lễ uất ức nói “Lão thái thái cho người đưa tới hai thiếp thất, một người là biểu muội của lão gia ”
Cố Lễ ôm nàng vào ngựa an ủi “Để ý lão thái thái đưa ai tới làm gì. Nàng bây giờ là người có thai, đừng vì chuyện này mà ngột ngạt tổn hao tinh thần”
Bọn nha đầu thấy vợ chồng Cố Lễ nói lời riêng tư tự lui ra ngoài khép cửa lại. Lý thị thấy không có ai bỏ tay Cố Lễ ra nằm cuống bỉu môi nói “Lần này thị tì lão thái thái tới, trước đó vài ngày lão gia đã đưa tin nói là cần bạc xem đã mang đến chưa?”
Cố Lễ dịch góc chăn cho nàng trấn an “Ta biết rồi, ngươi nghỉ ngơi cho khỏe đừng nghĩ chuyện này nữa. Năm trước ngươi có thai hao tổn tinh thần rất nhiều, thật vất vả hai năm qua mới dưỡng thân thể tốt lên, lão gia ta rất để ý đứa bé này trong bụng ngươi”
Lý thị nén lệ cười “Đều tại ta không có tiền đồ, để con cháu của lão gia đơn bạc, hôm nay ta có thai, lão thái thái lại đưa hai di nương tới, họ còn trẻ như vậy trong bụng nhất định là rất tranh khí. Sang năm lão gia chắc chắn nhiều thêm mấy nhi tử”
Cố Lễ nghe nàng nói đùa nửa thật nửa giả cũng cười, kéo tay nàng “Năm đó ngươi đi theo ta nhận chức, mẫu thân chỉ cho chúng ta một ngàn lượng bạc, lộ phí cho một nhà lớn nhỏ cũng không đủ, dọc theo đường đi dùng không ít tiền riêng của ngươi, đến nơi cũng là đồ cưới của ngươi giúp ta chuẩn bị, tất cả đồ dùng đều lấy nó mà mua sắm. Nhiều chuyện như vậy ta đều để trong lòng mà cũng kính trọng ngươi. Huống chi hiện tại chúng ta đã có con trai trưởng, nữ nhi cũng vô cùng hiểu chuyện, đừng nói là ngươi mang thai, ta làm sao còn để ý nữ nhân khác, hôm nay chỉ hận không thể yêu thương ngươi nhiều hơn nữa. Những lời nói kia đừng nói nữa tiết kiệm nước mắt chút không khéo làm bị thương mắt”
Lý thị thấy Cố Lễ thông suốt thì xấu hổ nói quanh co “Lão gia không phải đã bù đồ cưới cho ta rồi sao, so với trước kia thì nhiều hơn rất nhiều”
Cố Lễ hiếm thấy Lý thị biểu hiện tính cách nữ nhân thật vui mừng, vội bỏ giày chui vào chăn ôm nàng vào ngực đùa giỡn nói chuyện phiếm.
Nguyên Thu nghe nói người kinh thành tới, ăn xong cơm trưa vịn vào Chức Mộng che dù đến phòng lớn, tiểu nha đầu đứng ở cửa thỉnh an, lại nhanh chóng vén rèm lên, Nguyên Thu đi vào thấy một người ngồi đó lim dim, hai tiểu tức phụ lạ mắt đứng bên cạnh.
Trong nhà không thấy Lý thị, nha hoàn Thái Tuyết cũng không thấy đâu, trong lòng kì quái, chỉ nhìn lão bà đang nhắm mắt. Lâm thị, Vương thị, đứng trong nhà thấy quần áo Nguyên Thu biết là nữ nhi của Cố Lễ tiến lên thỉnh an “tiểu thư mạnh khỏe”
Thẩm mama nghe có người nói chuyện, không khỏi giật mình mở mắt ra vừa muốn mắng chửi thì thấy trong nhà có một tiểu cô nương xinh xắn, nhìn lên nhìn xuống đánh giá thấy y phục và đồ trang sức cực kì tinh xảo liền cười “Đây chắc là tam tiểu thư, lão bà thỉnh an tiểu thư ” Nói xong hơi cong cong eo.
Nguyên Thu nghe khẩu âm ( giọng nói) biết là người kinh thành phái tới trong lòng không khỏi kinh ngạc, không hiểu lão thái thái sao phái lão mama năm sáu chục tuổi đến Hàng Châu, xa như vậy chắc là bị giày vò mất nửa cái mạng đi. Trong lòng thắc mắc trên mặt cũng không lộ ra thần sắc gì, gật đầu cười nói “Bà bà là từ kinh thành tới”
Nha đầu theo Thẩm mama vội đáp lời “Đây là thị tì của lão thái thái” Nguyên Thu liếc nhìn lão mama kiêu ngạo ra mặt, biết là người làm của thế hệ trước, nhất là loại thị tì này cũng ỷ vào thân phận của mình không để chủ tử trẻ tuổi vào mắt, cậy già lên mặt hết sức đáng ghét. Trước kia có nghe Lý thị đề câp đến chuyện xưa ở kinh thành bị thua thiệt trong tay của bọn mama này trong lòng thêm mấy phần chán ghét nàng, nói mấy câu với nàng rồi quay sang hỏi một nô tì trong nhà đang đứng một bên “Phu nhân đâu?”
Nha đầu kia vội khom người trả lời “Thưa tam tiểu thư, phu nhân đang nghỉ ngơi ở hậu viện” Nguyên Thu gật đầu khen “Đứng lên đi, Trả lời cũng biết hành lễ, không hổ là người mẫu thân dạy dỗ, cho dù là tiểu nha đầu cũng hiểu lễ nghĩa. Được rồi, ta đi hậu viện xem phu nhân một chút, các ngươi ở bên ngoài trông chừng cho tốt” Nói xong vẫy khăn đi ra ngoài.
Thẩm mama thấy Nguyên Thu nói với nha đầu kia rõ ràng là đang chỉ trích mình không hiểu lễ nghĩa không khỏi đỏ bừng cả mặt, mình ỷ vào thân phận bình thường đối với hai vị chủ tử hành lễ cũng sẽ bị đỡ dậy. Huống chi thấy Nguyên Thu còn nhỏ như vậy, chỉ xem nàng tốt tính hơi cong cong eo, nhưng không nghĩ bị nàng quanh co chửi mình không hiểu lễ nghĩa, nhất thời cảm giác bị mất mặt, xấu hổ ngồi xuống.
Mấy nha đầu Thái Tuyết đang ngồi trên bậc thềm nói chuyện, thấy Nguyên Thu đến vội đứng lên đón, Nguyên Thu kéo tay Thái Tuyết nói “Mẫu thân sao lại ném thị tì của lão thái thái ở ngoài mà vào nhà ngủ?”
Sắc mặt Thái Tuyết vui mừng không giấu được, nói nhỏ vào tai Nguyên Thu “Phu nhân có tin vui, đại phu nói đã hai tháng”
Nguyên Thu kinh ngạc một chút, vui mừng lôi kéo tay Thái Tuyết xoay vòng vòng “Mẫu thân có tin vui, đây là đại hỉ sự” Thái Tuyết vội đỡ nàng “tiểu thư đừng xoay vòng, đầu nô tì choáng váng”
Nguyên Thu thật vui mừng, vội buông tay nàng ra chạy vào trong cười nói “Ta đi chúc mừng mẫu thân” Trương mama thị tì của Lý thị ôm nàng trở về “tiểu thư của ta, đừng chạy vào trong lão gia đang ở bên trong”
Nguyên Thu nghe vậy dừng chân lại thấy Trương mama ghìm chặt hông mình không khỏi cười ngất “Mama mỗi ngày ăn cái gì? Lực cánh tay mạnh như vậy, eo của ta bị người siết đứt rồi” Mọi người nghe vậy đều cười, có người nhanh nhẹn đem ghế tới, Nguyên Thu ngồi hỏi tỉ mỉ Thái Tuyết buổi trưa xảy ra chuyện gì.
Vì Nguyên Thu chỉ là tiểu cô nương, Thái Tuyết cũng không nói rõ ràng, chỉ ấp úng nói hai tiểu tức phụ là thiếp thất của Cố Lễ, Nguyên Thu cười lạnh nói “A, xem ra ta có thêm hai di nương mới” Trương mama bước lên bấm tay Thái Tuyết mắng “Nói bậy với tiểu thư cái gì đó, xem ta có đánh ngươi không”
Nguyên Thu vội kéo tay Trương mama nói “Có gì không thể nói, mẫu thân đang có thai, những chuyện này ta quan tâm thay cho người”
Trương mama thu tay cười “tiểu thư thật có tâm, chỉ là tiểu thư quá nhỏ những chuyện này tiểu thư  không nên để ý ”
Nguyên Thu cười nói “Hiện tại ngoại trừ ta ai có thể quan tâm thay mẫu thân, chẳng lẽ trông cậy vào Nguyên Dung hay sao? Nàng không gây thêm phiền phức đã là may mắn rồi. Mà sao, hôm nay tỉ ấy chưa về?”
Thái Tuyết nói “Đã về, vì phòng lớn loạn thành một đoàn lão gia đã cho nàng về viện trước”
Nguyên Thu cười lạnh nói “Hai ngày trước Trương di nương vừa xong cấm túc có thể ra khỏi viện rồi, Nguyên Dung vừa về, lại thêm hai cái di nương, trong phủ chúng ta càng ngày càng náo nhiệt”
Đám người Chức Mộng, Thái Tuyết thấy sắc mặt Nguyên Thu không tốt, cũng không cười cuối đầu xuống, Nguyên Thu lôi kéo Thái Tuyết nói “Ngươi phục vụ bên cạnh phu nhân mấy năm, xưa nay lanh lợi, cũng hiểu được nhiều việc, có một số việc không cần ta phân phó ngươi cũng biết làm như thế nào. Về sau trong nhà ăn mặc tất cả ta sẽ quản lí, chớ để a miêu a cẩu đánh chủ ý vào”
Thái Tuyết vội hành lễ đáp, Trương mama lần đầu tiên thấy hình dạng này của Nguyên Thu rơi nước mắt “tiểu thư của ta, nếu người lớn hơn vài tuổi lão nô cũng không lo lắng nữa”
Nguyên Thu kéo tay nàng nghiêm mặt nói “Thường ngày phu nhân chỉ xem ta như trẻ con, yêu thương sủng ái ta, cái gì cũng không cần ta quan tâm. Nhưng thời điểm hôm nay, mẫu thân mang thai, trên dưới cả phủ đều toàn là người không an phận, mặc dù ta tuổi nhỏ nhưng cũng không để cho bọn họ khi dễ mẫu tử ta”
Trương mama nước mắt chảy mà ngoài miệng cười nói “Tiểu thư đã lớn, Tiểu thư đã lớn rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.