Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Dragon Ball

Chương 62: Truy đuổi, gặp gở Yajirobe




Yamcha: “Sư phụ!!! Sắc mặt người không tốt lắm nha. Có chuyện gì với mảnh giấy này sao?”
Cụ rùa Muten: “Chủ nhân của cái logo này là 1 ác ma tàn bạo vô nhân tính, hắn gọi là King Piccolo. Hơn 300 năm trước hắn xuất hiện dấy lên 1 trận phong ba. Hắn tạo ra 1 quân đoàn toàn quái vật và đi tấn công nhân loại trong các thành phố. Khắp nơi trên thế giới đều chìm trong bóng tối.”
Cụ rùa Muten: “Sư phụ của ta Master Mutaito từng đánh với hắn 1 trận nhưng lại bị hắn đánh bại. Còn may là sau đó ông kịp thời chạy thoát không phải mất mạng bởi hắn. Sau này ông sáng tạo ra chiêu Mafuba, ông sử dụng nó để phong ấn hắn vào 1 cái nồi cơm điện. Và chiêu thức đó cũng rút cạn tinh lực của ông, ông chết vì kiệt sức ngay sau đó.”
Cụ rùa Muten: “Trước khi nhắm mắt, ông ấy giao cho ta và Tsuru quản lý cái nồi cơm điện này, đừng để kẻ nào mở phong ấn thả hắn ra ngoài. Nếu không ác mộng của nhân loại sẽ lại xuất hiện 1 lần nữa. Lão Tsuru vì tránh phiền phức nên vứt cho ta cái của nợ này, còn lão trốn biệt tăm luôn từ đó. Về sau lão ta sáng tạo ra phái Crane Hermit và phát triển cho đến bây giờ.”
Cụ rùa Muten: “Ta vì tiện trông coi nên đã giấu cái nồi cơm điện đó dưới đáy biển cạnh đảo rùa. Không biết ai đã tìm được và thả con ác ma đó ra ngoài.”
Tien Shinhan & Chiaozu: “Có lẽ là sư phụ Tsuru thả hắn ra để giúp người trả thù cho TaoPaiPai.”
Cụ rùa Muten: “Không phải lão Tsuru thả hắn ra đâu. 2 ngươi đừng có đoán mò. Lão ta biết rõ sức mạnh đáng sợ của con ác ma này, nên không thể nào hắn vì ý nghĩ cá nhân mà thả hắn ra được đâu.”
Goku: “Thế hắn ta có mạnh lắm không sư phụ rùa? Con muốn đánh với hắn 1 trận đây. Có 1 nguồn sức mạnh khá lớn cách đây không xa lắm. Có lẽ là hắn đấy.”
Cụ rùa Muten: “Goku, ta biết con rất mạnh nhưng ta cũng không chắc con có thể đối phó với King Piccolo hay không? Krilin tuy bị tấn công nhưng bây giờ cũng đã hồi phục rồi. Không có lý do gì cho con làm chuyện nông nổi mà đi gây sự với hắn. Chuyện này chúng ta sẽ bàn kỹ hơn rồi nói. Trọng tài, ngoài viên Dragon Ball ra hắn còn lấy luôn danh sách các võ sĩ tham gia Tenkaichi đúng không?”
Trọng tài: “Không chỉ danh sách lần này, còn có tất cả danh sách của các kỳ Tenkaichi trước đây cũng bị mất. Tôi đoán cũng là con quái vật đó cướp lấy. Trong đó có hình ảnh và các thông tin cá nhân của từng võ sĩ đã tham gia Tenkaichi. Hắn làm gì với đóng danh sách đó chứ?”
Cụ rùa Muten: “Ta đoán được là do hắn sợ. Sợ có ai đó trong số các võ sĩ này biết được chiêu Mafuba nhốt hắn 1 lần nữa vào nồi cơm điện.”
Goku: “Hắn lấy viên Dragon Ball rồi, hắn nhất định dùng cho việc xấu xa gì đó? Không được con phải đuổi theo để giành lại Dragon Ball mới được.”
Goku nói xong liền đeo gậy như ý lên và bay thẳng lên trời. Vừa bay cậu vừa lấy ra rada dò xét Dragon Ball ở hướng nào để truy đuổi. Hành động của Goku quá nhanh, cụ rùa Muten cũng không kịp phản ứng thì Goku đã bay đi mất dạng.
“Sư phụ đừng quá lo cho Goku. Thực lực cậu ấy cũng không yếu đâu. Hơn nữa nguồn sức mạnh đó yếu hơn rất nhiều so với cậu ấy. Sức mạnh đáng sợ của con ác ma mà sư phụ nói là 300 năm trước mà. Trải qua 300 năm thì có lẽ hắn đã già yếu đi rất nhiều rồi đúng không?”
Krilin thấy sư phụ vẫn thấp thỏm không yên, ánh mắt lo lắng nhìn theo hướng Goku vừa bay khỏi. Cậu cũng nói ra cảm nhận của mình dể xua tan nổi lo cho sư phụ. Krilin cũng không phải khinh địch gì đối thủ nhưng cậu vô cũng tin tưởng Goku có thể bình an trở về hơn nữa còn có thể đánh bại hoặc tiêu diệt hẳn con ác ma King Piccolo đó.

Thời đại này đã khác xa thời của Master Mutaito rồi, sức mạnh của Goku và Krilin rất khác biệt hoàn toàn so với sư tổ của mình. Hoàn toàn có khả năng tiêu diệt đi King Piccolo mà không cần phải cực khổ phong ấn lại và lưu lại mối họa cho hậu nhân.
Cụ rùa Muten nghe lời nói của Krilin cũng rất hợp tình hợp lý. Nhưng không thể nào xua tan nổi ám ảnh của ông ngày xưa với King Piccolo này. Trừ khi ông chính mắt nhìn thấy hắn ta bị hủy diệt nếu không cũng không thể thả ra tảng đá trong lòng bây giờ của ông.
“Xảy ra chuyện này, mọi người cũng không còn tâm trí gì để ăn nhà hàng nữa rồi phải không? Vậy thì bây giờ chúng ta đến đảo rùa đi. 1 là chờ Goku về, 2 là để bàn tính kỹ hơn về chuyện King Piccolo trở lại này. Mọi người thấy sao?” Krilin lại lên tiếng đề nghị. Còn hơn cả 1 bọn đứng đây cũng không có ích gì cho tình hình bây giờ.
“Hơn nữa nếu như suy đoán của sư phụ là đúng thì hiện tại hắn ta đang nắm giữ danh sách các võ sĩ tham gia Tenkaichi thì trước sau gì hắn cũng tìm đến chúng ta thôi. Thay vì đứng đây, chúng ta tập hợp lại đảo rùa lên kế hoạch diệt trừ hắn luôn. Chiếm thế chủ động vẫn hơn bị động chờ hắn đến giết chúng ta mà.”
“Uhm, tạm thời như thế đi. Cậu Tien cùng đi với lão già này nhé. Thêm 1 người thêm 1 phần sức. Hiện tại cậu cùng nằm trong danh sách đó. Nếu ở 1 mình sẽ rất nguy hiểm đấy. Chúng ta ở cùng nhau để dễ giúp đở nhau.” Cụ rùa gật đầu đồng ý với đề nghị này của Krilin.
“Như thế cũng tốt.” Tien Shinhan gật đầu đồng ý.
Thế là cả bọn cùng ngồi máy bay trở về đảo rùa để suy tính kế hoạch. Còn Goku hiện tại dò rada phát hiện có 2 viên ngọc đang di chuyển, không biết viên 4 sao của mình nằm ở hướng nào. Vì cả 2 viên ngọc đều ở 2 hướng khác nhau. Goku quên mất cảm ứng Ki mà nhắm mắt chọn đại 1 hướng bay đi.
Goku bay đến 1 khu rừng phía Tây South City. Cậu đáp xuống giữa rừng, vị trí này khá gần viên Dragon Ball. Goku cảm nhận Ki ở xung quanh để tìm ra con quái vật đang giữ DB 4 sao của cậu. Nhưng nơi này có quá nhiều khí tức hỗn tạp, hơn nữa còn rất thấp chắc chắn con quai vật đó không nằm ở nơi này. Goku biết mình đã đi nhằm hướng rồi.
Đúng lúc này, 1 mùi thơm của cá nướng bay vào mũi của Goku. Goku đang rất đói bụng, chưa kịp ăn thì Krilin đã gặp chuyện nên giờ ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức, cậu liền quên lý do mình đến nơi này làm gì. Goku men theo mùi cá nướng và phát hiện 1 con cá khổng lồ bị 1 cành cây xuyên thẳng từ đầu đến đuôi và được đặt ngay trên đóng củi khô được ai đó nhóm lửa sẵn.
Đôi mắt Goku phát sáng khi nhìn thấy con cá, Goku không thèm suy nghĩ tại sao con cá này lại ở đây và ai đang nướng nó. Goku nhanh chóng vồ lầy con cá và chén sạch cá nướng mày đến tận xương. Loáng cái con cá khổng lồ đã biến thành 1 khung xương trơ trọi. Thịt cá đã nằm gọn trong bụng Goku, cậu ăn 1 cách ngon lành và nằm dài ngay đó vuốt bụng thỏa mãn.
Trên 1 ngọn đồi cao, 1 chàng mập phong cách ăn mặc như 1 chiến sĩ samurai đứng trên đấy nhìn xuống. Cậu mập vô cùng tức giận vì cực khổ bắt được 1 con cá to, cậu nướng lên để đó. Trong lúc chờ cá chín để ăn, cậu bỏ đi 1 lúc rồi quay lại. Con cá thì không thấy đâu chỉ còn lại 1 bộ xương cá ở đó cùng 1 cậu nhóc nằm cạnh đó vuốt bụng đầy mãn nguyện.
Chàng mập tức giận quát to lên:
“Nhóc con, ngươi là ai? Tại sao lại dám ăn sạch con cá của ta.”
Goku giật mình ngồi dậy khi nghe thấy tiếng người trong khu rừng hẻo lánh hoang vu này. Cậu đứng dậy nhìn về hướng phát ra âm thanh thì phát hiện 1 chàng mập đang vô cùng tức giận nhìn cậu. Goku cũng nghe rõ câu hỏi của chàng mập này, cậu trả lời vô cùng ngây thơ.
“Tớ thấy con cá có sẵn ở đó, xung quanh đâu có bóng người nào đâu.”
“Ngươi có thấy con cá nào tự lên bờ, rồi tự nướng mình không? Đã ăn quỵt rồi còn ngụy biện nữa. Ta không biết, người làm sao thì làm, trả lại con cá cho ta trước rồi nói.” Chàng mập lại càng tức hơn với câu trả lời ngốc nghếch của Goku.
Goku gãi đầu đứng đấy cũng không biết tính thế nào. Goku nhìn chàng mập này 1 lúc liền để ý xuống viên ngọc cậu ấy đeo trước ngực, là viên DB 1 sao. Cậu liền đánh sang chuyện khác.
“Này, cậu lấy viên ngọc đấy ở đâu thế. Có thể cho tớ viên ngọc ấy không?”
“Gì chứ? Viên ngọc này sao, mấy năm trước ta nhặt trong khu rừng này. Ta thấy cũng đẹp lên đeo lên chơi. Àh mà bớt đánh trống lãng đi. Ngươi mau trả con cá cho ta, nếu không đừng trách ông đây nặng tay với chú đấy.” Chàng mập mất kiên nhẫn nên hăm dọa uy hiếp Goku.
“Nhưng tớ đã ăn hết vào bụng rồi. Không lẽ ói ra trả cậu sao. Cậu mà giữ viên ngọc đó thì bọn quỷ đến tìm cậu đấy.” Goku lại dọa ngược lại.
“Hừ, bớt nhiều lời đi. Chắc ta phải đánh ngươi 1 trận cho hả giận quá. Đã ăn quỵt rồi còn lắm lời nói chuyện ma quỷ ở đây.”
Chàng mập đã không còn kiên nhẫn nữa. Vừa dứt lời cậu liền xông vào định đánh cho Goku 1 trận nhớ đời. Thực lực của chàng mập này cũng thật không tồi. Tuy thân hình mập mạp nặng nề nhưng cậu di chuyển rất nhẹ nhàng và hết sức linh hoạt. Cậu đấm tới 1 cú rất mạnh.
Tuy Goku đã thu liễm rất nhiều sức mạnh nhưng người bình thường cũng khó chạm nổi người cậu. Vậy mà chàng mập này lại có thể theo kịp di chuyển của cậu mà tấn công liên hồi. Goku cũng phát hiện được chàng mập này rất lợi hại. Cũng muốn đánh 1 trận với cậu ấy cho thật đã. Nhưng hiện tại lại không được. Goku biết mình có lỗi trước nên chỉ chịu đựng phòng thủ chứ không làm bất cứ đòn phản công nào như bình thường đối luyện.
Chàng mập đánh được 1 lúc cũng cảm nhận được sức mạnh của Goku hơn xa cậu nên dừng tay không tiếp tục đánh nữa. Có đánh cũng thêm phí sức và càng thêm đói bụng rất không đáng. Cậu đứng tách ra Goku 1 lúc.
“Cậu cũng mạnh lắm đấy anh mập. Cậu tên gì thế? Bọn mình bắt tay giảng hòa rồi kết bạn nhé.” Goku thấy chàng mập đã dừng tay nên lên tiếng khen ngợi đồng thời cũng ngỏ ý kết bạn.
“Nhóc nói trước đi.” Chàng mập cũng gật đầu xem như đồng ý. Đánh thì đánh không lại còn có thể làm gì người ta đây.
“Tớ tên Son Goku. Rất vui được làm quen.” Goku vui vẻ giới thiệu trước.
“Tên gì lạ đời quái dị thế. Ta tên Yajirobe, là 1 kiếm sĩ samurai.” Yajirobe trả lời. Cậu trả lời khá lạnh nhạt với Goku chỉ vì con cá.
“Được rồi, để tí nữa tớ săn giúp cậu 1 đầu Tyrannosaurus cho cậu chén thật no. Như vậy được rồi chứ gì.” Goku cũng khá tinh ý khi nhận thấy giọng điệu của Yajirobe với cậu. Hơn nữa cậu đúng là có lỗi trước cũng nên như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.