Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ!

Chương 99: Sư Phụ, Cùng Lên Giường! (8)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

cuối cùng ngày tiệc rượu cũng đã tới, Ngữ Kỳ ở trong phòng tĩnh dưỡng muốn mọc rễ cây cuối cùng cũng ra khỏi phòng hít thở.


Ở nguyên tác nguyên chủ ít nhất 2 năm nữa mới bỏ xuân dược vào cốc của nam chính, cô mới tới đây chưa đầy mấy tháng đã vội vội vàng vàng có ý muốn hoàn thành cách nhanh chóng để rời đi. Tiệc rượu hôm nay nữ chính sẽ uống say và tỏ tình cùng hôn nam chính, nam chính lúc này hạt giống chính thức được reo vào trong lòng hắn.


Ngữ Kỳ hôm nay mặc váy có màu sắc tươi mát pha xanh lá trông như tiên nữ nhỏ không hề thô tục mà tươi mát. Hôm nay Lộ Lộ mặc màu trắng pha đen cùng tông màu với Bắc Hàn trông như mặc đồ đôi vậy.


Bắc Hàn thấy cô mặc toàn thân xanh nõm chuối trômg thập phần sinh khí cùng xinh đẹp, nhưng như vậy liền có cảm giác cô không mặc giống hắn


"Kỳ nhi, thay y phục trắng đen đi." Bắc Hàn nói, hắn quen thấy cô mặc cùng tông màu với hắn rồi.


Ngữ Kỳ nhìn lại cô thấy rất hợp mà? Sau đó lắc đầu nói: "Con khá thích màu này sư phụ, trông tươi mát"


Hắn đang muốn nói tiếp thì nghe thấy tiếng kèn vạn âm có thể truyền xa, biết tiệc rượu có vẻ bắt đầu rồi đành dùng ngự kiếm phi đi. Lộ Lộ cùng Ngữ Kỳ cũng phi ngay theo sau hắn


Khi cả ba tới nơi mọi người đã đông đủ hết rồi, Nguyệt Diệp ngồi gần trưởng môn Bắc Kha nổi bật một vùng, các nữ tu đều quay ra nhìn anh. Ngữ Kỳ bĩu mỗi dùng thần thức nói: "Hừ, huynh ra vẻ!"


Nguyệt Diệp nghe thấy tiếng thần thức của cô liền ngẩng đầu trong thấy cô, khoé miệng lúc này kéo lên cười có chút rạng rỡ muốn chói loà mắt của cô.


"Hoạ Mi!" Nguyệt Diệp vừa cất tiếng làm Ngữ Kỳ có cảm giác muốn bịt miệng anh lại. May mà không có nhiều người chú ý tới xưng hô kì quặc này.


"Hoạ mi em gái huynh!" Cô cũng ngay lập tức đáp lại rồi muốn cắn lưỡi cho rồi...


Bắc Hàn quay ra nhìn cô rồi nhớ hôm cô cũng nói như vậy, nghĩ rằng hôm đó cô nhớ tới Nguyệt Diệp liền không được vui cho lắm cắt ngang: "Chúng ta ngồi bên này."


Ngữ Kỳ lườm Nguyệt Diệp một cái rồi ngồi xuống theo Bắc Hàn, Lộ Lộ lần đầu được tới tiệc rượu liền giở tính trẻ con chuồn đi uống rượu. Có mấy nữ tu xin hiến nghệ liền trực tiếp múa kiếm hoặc quạt, không khí trở lên náo động...


Cô không có nhiều tâm trí để xem lắm vì đang muốn mua xuân dược từ hệ thống.


"Con làm sao vậy?" Bắc Hàn thấy cô cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn hỏi.


Ngữ Kỳ lắc đầu nói "Không sao, con hơi khó chịu ra ngoài một lát."


"Ta đi cùng con." Bắc Hàn đứng dậy không cho Ngữ Kỳ từ chối, cô đành để cho hắn đi theo.


Cả hai đi tản bộ quanh quanh núi Đông Dật nơi tổ chức tiệc rượu của môn phái Thiên Hoa này, ở đây cực kì nhiều hoa như tên Thiên Hoa...


Trời hoa, cô dừng lại trước cánh đồng hoa hít một hơi thật sâu rồi quay ra cố cười: "Sư phụ,
Người theo con ra tận đây luôn sao?" Tính theo dõi cô hay gì? Theo như vậy sao ta bỏ thuốc ngươi được?


"Hoa ở đây rất đẹp." Bắc Hàn nhìn trời trong xanh


Bổn cung biết, không cần đánh trống lảng! Ngữ Kỳ bực dọc muốn mắng hắn. Bắc Hàn lúc này lại nhìn cô nghiêm túc nói: "Kỳ nhi, con ghét sư phụ sao? Dạo này con luôn nói chuyện xa cách với ta"


Cô cứng họng, hỏi cái kiểu này bảo cô phải trả lời thế nào...? Dưới ánh nhìn chăm chú của Bắc Hàn, nụ cười cô tắt dần nói: "Con nghe Lộ Lộ nói người đồng ý thành đạo lữ của nàng."


Bắc Hàn hơi đờ người rồi phì cười "Hoá ra là nó? Vì Lộ nhi ngày nào cũng hỏi câu đó làm ta có chút đau đầu, chỉ là đáp ứng cho sư muội của con đừng hỏi nữa thôi. Đừng nghĩ là thật."


Ngữ Kỳ à một tiếng rồi nhìn chăm chú Bắc Hàn làm hắn có chút khó chịu, cô nhìn một hồi lâu rồi nói: "Sư phụ người đẹp như vậy, nếu là phàm nhân chắc chắn sẽ là hoa khôi nam quan đó!"


"..." Hắn bỗng muốn bổ não cô ra xem cô nghĩ gì trong đầu lại nảy ra ý đó, nói sư phụ mình là nam quan. Nếu là Bắc Kha chắc chắn sẽ cầm bảo kiếm rượt đánh cô mấy vòng rồi...


Ngữ Kỳ ngắm hắn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó ngắt một bông hoa cài lên tóc của Bắc Hàn cười muốn nội thương, lại tiếp tục ngắt thêm muốn gắn lên thì hắn nắm lấy cổ tay cô môi mỉm cười khẽ cho thấy không hề tức giận nói:


"Được rồi đừng hồ nháo nữa Kỳ nhi"




"Sư phụ, người đồng ý với ta sẽ đáp ứng ta điều kiện đúng không?" Bỗng dưng Ngữ Kỳ không cười nữa mà nói thẳng.


Bắc Hàn thấy cô nghiêm túc cũng nghiêm túc theo gật đầu, trong lòng hắn thầm nghĩ chỉ cần không phải liên quan gì đến Nguyệt Diệp là được.


"Ta muốn song tu với chàng." Ngữ Kỳ thay đổi xưng hô nhìn thẳng vào mắt Bắc Hàn.


Hắn cực kì ngạc nhiên còn cho là cô nói đùa, mày đẹp nhíu xuống tính nói đừng hồ nháo thì cô đã bắt đầu cởi áo ngoài.


Hắn vội vàng tạo tận hai cái kết giới đại thừa kì không cho ai thấy được hai người họ bên trong.


"Kỳ nhi! Ta là sư phụ của con" Bắc Hàn giữ tay của Ngữ Kỳ đang cởi vạt áo lại, lúc này cần cổ trắng nõm đã thấp thoáng hiện trước mắt hắn...


"Ta biết, nhưng không phải chàng đồng ý với điều kiện của ta sao? Ta chỉ muốn một lần này.. Sau đó ta sẽ không làm phiền chàng nữa." Ngữ Kỳ nghiêm túc cầm tay của Bắc Hàn chạm vào ngực của mình.


09 lúc này che mắt chạy mất, ký chủ mẹ nó quá bá rồi, liêm sỉ rớt không tìm thấy rồi... Nó còn, nó không nhìn nữa đâu!!!


.


.


.


.


.
Tác giả nói, cuối cùng cũng có nàng nhận ra tác giả hố các nàng H lần này đầy máu choá =)))... Các nàng không nên thấy Ngữ Kỳ như này mà nghĩ nàng yếu đuối. Thế giới này sẽ tiết lộ nhiều thứ cho các nàng biết tại sao, không nên bỏ giữa chừng <3


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.