Cứ như vậy thực sự bận rộn cho tới tận trước ngày lễ hội, tất cả mệt lả người sau khi chuẩn bị xong, Ngữ Kỳ ôn đống đồ cũ vào nhà kho cất quay người lại thấy Nhiên Thanh làm cô suýt thì hét lên...
Mẹ nó nữ chính! Cô là ma hả? Đi cũng không thèm tiếng động là sao?
Nhưng cô nhớ tới cả hai vẫn còn chiến tranh lạnh liền đi thẳng lướt qua người Nhiên Thanh.
"Tiêu... Tiêu Du..." Nhiên Thanh lúc này cố hết sức gọi Ngữ Kỳ.
Ngữ Kỳ ngạc nhiên, gì? Không chán ghét cô nữa hả? Vì giữ hình tượng cô chỉ dừng lại đứng im mà không quay người lại
"Ngày mai... Hội trường cậu có thể tới xem tiết mục của tôi không...?" Nhiên Thanh vân vê vạt áo lo lắng nhìn bóng lưng Ngữ Kỳ, lúc này bỗng cảm thấy dù Ngữ Kỳ không mang vẻ đẹp chuẩn men hay tràn đầy sức sống nhưng bờ vai lại rộng, mang lại cảm giác an toàn cho người khác.
Cô im lặng một lúc lâu làm Nhiên Thanh sốt ruột muốn nói thêm thì nghe chữ được nho nhỏ, Nhiên Thanh mừng rỡ nhìn Ngữ Kỳ đi mà không hề ngăn cản.
Ngữ Kỳ cứ như vậy về thẳng nhà, Giao Hinh cũng không thấy đâu cô cũng không quản. Mệt chết cô rồi đây này! Cô đồng ý Nhiên Thanh bởi vì mai cô cũng cần xem tiết mục của Giao Hinh để cản trở, thuận tiện cũng sẽ xem nữ chính biểu diễn
Trước khi cô chìm vào giấc ngủ vẫn cố lầm bầm trong miệng "Mong rằng ngày mai sẽ không có sự cố gì..."
Chỉ là lúc này ba người còn lại có vẻ đang rất thổn thức...
.
Ngày hội trường
.
"Ya! Cậu đẹp trai quá Tiêu Du!!!!" Tử Lạp mặc đồ maid nữ chạy lại gần cười tươi trông toả ra tia mang tên Dễ Thương
Hôm nay Ngữ Kỳ mặc vest, tóc trước mắt hoàn toàn đều vuốt hết ra đằng sau lộ ra khuôn mặt tuyệt đỉnh mỹ nam khí sắc lạnh lùng nhưng cử chỉ lại ấm áp dịu dàng với tất cả phái nữ, ở trên diễn đàn trường cô được mệnh danh là lạnh lùng ôn nhu nam thần.
Tương tự như Thiên Mạc cũng mặc vest màu trắng, cài thêm bông hoa hồng đỏ rực ở túi trước ngực khuôn mặt điển trai luôn tươi cười yêu nghiệt vô cùng, nụ cười luôn khiến trái tim các cô gái tim đập chân run, ở trên diễn đàn trường mọi người đều gọi anh là yêu nghiệt nam thần.
Ngữ Kỳ xoa xoa đầu Tử Lạp, nói thật cô rất thích lại gần Tử Lạp. Đến 09 phải công nhận Tử Lạp nếu không chơi cùng nữ chính mà tách riêng ra thì sức hút có lẽ còn lớn hơn một chút so với nữ chính.
"Dễ thương thế này mà không đi kiếm bạn nam nào đó đi chơi chung, ở đây làm maid, cậu bị ngốc sao?"
"Thật... Sao?" Tử Lạp ánh mắt long lanh nhìn chằm chằm Ngữ Kỳ làm cô như bị hút vào đó. Cô thề là cô là nam nhân sẽ yêu Tử Lạp đấy!
[Ký chủ, thuộc tính của nữ phụ này có một thuộc tính cực phẩm bẩm sinh trong đồ hệ thống bán. Mỗi người đều có một thuộc tính riêng hệ thống coppy thuộc tính tốt và mang bán cùng với phân chia cấp thấp cùng cấp cao, tôi tra thì nữ phụ này có cực phẩm Đôi Mắt Biết Nói, giá của nó tới 5 triệu tích phân, chỉ dưới 2 cấp phẩm của bàn tay vàng thôi.] 09 cũng có chút ngạc nhiên nói, nó không nghĩ thế giới này lại có thuộc tính cực phẩm
Ngữ Kỳ suýt sặc khi nghe giá của nó, cô lúc này nếu không phải ngại hình tượng có lẽ sẽ đưa tay lên lau mồ hôi lạnh rồi.
[Đắt vậy sao?] Một nhiệm vụ của cô có 5 đến 10 nghìn tích phân thôi đó!
[Đúng vậy! Ký chủ có muốn có thuộc tính này mà không mất tích phân không?]
[Nói đi?]
[Lấy đôi mắt của nữ phụ này, khi lấy được hệ thống sẽ tự thu lại và cộng thuộc tính vào cho ký chủ.]
[Dẹp mợ đi.] Ngữ Kỳ ngay lập tức từ chối, cô không thèm! Phương thức quá man dợ rồi!
Tử Lạp thấy Ngữ Kỳ cứ đơ ra nhìn mình thấy hơi xấu hổ cúi cúi đầu rồi chợt nhớ ra gì đó, cười tươi nói "Lát cậu có thể tới xem tiết mục của Nhiên Thanh không? Công việc lúc đó cứ giao cho mình! Mình sẽ làm giúp cậu nha!"
Ngữ Kỳ sau khi hồn lên chín tầng mây về, suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Lại nhìn vào mắt của Tử Lạp rất có cảm giác muốn sờ vào, tay cô vừa đưa lên gần tới thì bỗng bị một bàn tay lớn hơn, trắng và các khớp tay đều dài nắm lấy
"Tới giờ mở quán ăn rồi." Thiên Mạc không mặn không nhạt mỉm cười nụ cười tiêu chuẩn, nắm lấy tay Ngữ Kỳ kéo đi không có ý buông tay ra
Ngữ Kỳ sờ sờ tai, cô cảm thấy hình như hôm nay ai cũng kì cục hết cả ấy. Tử Lạp nhìn theo bóng dáng của Ngữ Kỳ rồi cũng sờ nhẹ lên chỗ cô sờ rồi quay lưng đi vào trong.
Ngữ Kỳ có chút háo hức khi có lễ hội trường, khi cô còn là chính cô ở trường rất bị ghét không có tham gia mấy hoạt động này. Nhưng được một lúc cô cảm thấy mệt chết cô rồi! Hết bồi bàn rồi đến tiếp khách, thực sự là thở không ra hơi.
Cứ như vậy trôi qua thấy tiếng nhạc ở sân trường vang lên, Tử Lạp đang bê đồ thì chạy lại chỗ Ngữ Kỳ đang tiếp khách vừa đẩy vừa kéo cô ra khỏi quán ăn nói
"Mau lên! Chương trình của trường bắt đầu rồi! Cố lên nhé!" Tử Lạp cười tươi rói vẫy tay một cách nhiệt tình.
Cô cũng bất giác vẫy vẫy theo nhưng rồi nhận ra, cố lên cái gì cơ? Ngữ Kỳ tuy cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn không hỏi lại mà quay lưng bước đi, Tử Lạp nhìn theo một hồi lâu rồi quay lưng đi vào.
"Ơ? Thiên Mạc đâu rồi?" Một maid nữ khác quay ra hỏi Tử Lạp, lúc này cô nàng mới ngó nghiêng nhìn xem rồi cũng lắc đầu.
Ngữ Kỳ ra tới sân trường nhìn vẫn chưa tới tiết mục của Giao Hinh cùng Nhiên Thanh. Cô chọn một chỗ ngồi rồi ngồi xuống thì rơi xuống lòng là một lon nước giải khát lạnh, cô nhìn theo hướng lon rơi.
Thiên Mạc cười tươi như mọi ngày "Cùng ngồi nhé?" Cô chưa trả lời anh đã ngồi xuống bên cạnh cô.
Ngữ Kỳ cũng không ý kiến, dù gì theo nguyên tác anh cũng có mặt ở đây. Cô nói cảm ơn rồi mở ra uống, cả hai cùng không nói gì nhìn người trên sân khấu diễn kịch ngôn tình. Đến đoạn nam diễn kịch nắm lấy tay người nữ kia nói...
"Anh thích em." Thiên Mạc nói đồng thời với nam diễn kịch trên sân khấu kia.
Ngữ Kỳ quay ra nhìn thì thấy ánh mắt của Thiên Mạc đang nhìn cô với đôi mắt cảm xúc vô cùng mãnh liệt như cơn sóng vỗ...
.
.
.
.
.
Các nàng đừng giục ta viết đam mỹ, bị giục hoài đâm ra ghét viết ấy T.T
Tử Lạp, Nhiên Thanh, Giao Hinh, Thiên Mạc đều sẽ có đất diễn. Ta không thể cho một người đất diễn quá nhiều được T.T