Cuộc Giao Dịch Của Thương Nhân Thời Không

Chương 150: Ngăn cản vị thương nhân giả mạo gây ra chiến quốc (35).






"Bé con, ở trên giường, ta muốn nghe thấy nàng rên tên mình." Hung bạo chuyển động, thân trên của Feyrld rải rác các vết cào xước rợn người. Đối với chàng mà nói, này chẳng là vết thương có gì đau đớn cả. Thúc mạnh một cú thật sâu, bàn tay to đỡ lấy cái eo thon nhỏ của Tịnh Hề, bóp bóp: "Rên lên đi, cục cưng à. Nàng mà nhịn nữa là hỏng đấy."
Tịnh Hề:"..."
Nàng nhíu chặt mày, hai tay túm lấy cái chăn dưới thân mình. Gắt gao cắn môi, ngăn cho tiếng kêu dâm đãng từ cái miệng nhỏ phun ra. Feyrld rất rất là không hài lòng với Tịnh Hề. Còn có chút xót xa thay, trông đôi môi xinh đẹp oánh nhuận sắp rướm máu rồi kìa...
Bộ kêu tên chàng khó vậy à?
Hừ, nhất định phải bắt bé con kêu...
Feyrld hạ thấp lưng, đưa tay đan cùng năm ngón tay nhỏ của Tịnh Hề, chàng liếm liếm lỗ tai bé con. Địa phương nhạy cảm như vậy, không khỏi khiến Tịnh Hề co rụt người lại. Kiềm chế không nổi nữa rồi, thanh âm rên rỉ vô thức bật ra khỏi miệng: "Ưm...A...A..."

Nhận được phản ứng tốt đẹp của cục cưng, Feyrld càng thêm kích thích, vừa day day cắn cắn vành tai nàng, nhẹ giọng thầm thì. Giọng điệu trầm khàn, gợi cảm đủ để khiến cho bất kì cô nàng nào trầm mê: "Gọi tên ta." Phun ra duy nhất ba chữ đó, cái hông tráng kiện di động cực nhanh, như kiểu muốn chơi nát Tịnh Hề luôn vậy. Cao triều tê dại ập thẳng từ trí não đến thân thể, mồ hôi bết bát dính lên thân thể của hai người. Cuối cùng cũng không thể chịu được khoái cảm quá mức cuồng dã này, Tịnh Hề cong lưng lại cặp chân thon dài quấn chặt lấy hông Feyrld. Nàng không biết trời đất trăng sao gì nữa mà gào to: "A...A...Feyrld... Feyrld...Xin ngươi.....tha cho ta đi mà."
"Không tha!" Đê mê đến mức đỏ cả mắt, màu huyết quang quỷ dị từ sâu trong đáy mắt liên tiếp lan tràn, đè lên hẳn cả màu hổ phách vốn có. Feyrld vỗ vỗ cái mông trắng trắng mềm mềm của Tịnh Hề. Áp chặt thân thể nàng vào cạnh mình. Đắm đuối triền miên trao cho bé con nụ hôn thật sâu, bắn ra tinh hoa hạnh phúc. Chàng khe khẽ nỉ non thiết tha: "Cả đời này khó mà tha cho nàng được."
\[ Ting! Tiến độ hảo cảm của nhân vật dành cho kí chủ là 60%.\]
Rubik rất khôn lỏi, tinh tường. Tuy đang lăn mình trong phòng thư viện đọc sách, nó vẫn quan sát sít sao được từng bước đi của tiến độ hảo cảm. Biết được kí chủ đã vô cùng phấn đấu để đạt được tiến độ 63%. Nó cũng cũng cảm thấy vui lây thay ngài. Nhưng...
Độ hảo cảm vừa giảm...
Là giảm đi đó!!!
Rubik không chỉ là một hệ thống khô khan, cứng nhắc. Nó còn cực kì ngây thơ, ngu ngốc nữa. Ngoại trừ đọc những quyển sách trí thức nhân văn, phi lí viễn tưởng hay nghe lời sếp chuột, thì EQ của nó gần như bằng 0...
Nó còn nhỏ mà...
Nên Tịnh Hề đã mở tấm chắn che đi mất rồi...
Cất nhẹ quyển bí tịch vào giá đỡ. Nhảy ton tót trên không trung, bốn mặt sắc màu nhanh chóng xoay chuyển...Rubik thực lo lắng...
Hề Hề...hổng lẽ từ bỏ nhiệm vụ???
Hay ngài ấy đòi giết chết nam phụ???

Không thể không nói, Feyrld quả thật là một tên tra nam. Dường như chàng ta đang có ý định thịt xong thì cắp đít chạy thì phải?
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Tịnh Hề sợ rồi...
Rất là sợ luôn...
Đàn ông...lần đầu được ăn thịt ngon doạ người quá đi thôi!!!
Oẹ, mẹ ơi! Con sang chấn tâm lý mất!
Chẳng biết thời gian đã trôi qua qua lâu rồi, ngày ngày đêm đêm...Nơi nghỉ ngơi của nàng chỉ có mỗi cái giường này...
Feyrld quả thực quá ư là điên khùng...
Bệnh biến thái của chàng ta quá nặng...Có phải cái cỗ máy trâu bò gì đâu mà đánh trận ngày đêm không biết mệt chứ?
Kể cả lúc khi trời trở tối, mắt Tịnh Hề lại chứng nào tật nấy, trở nên mù loà...Feyrld lại càng thêm thần kinh...Chàng ta cho rằng, việc bé con bị mù khi lăn giường...là một loại tình thú tuyệt vời...
Cũng là chính lúc này, Tịnh Hề mới đưa ra nhận định...Feyrld là tên điên không lối thoát...
"Đây...đây là nơi nào? Feyrld, ta không muốn như thế này... Mau buông đi, được không?" Chống tay lên vòm ngực trần truồng của người đàn ông, thân hình bé nhỏ mềm mại của Tịnh Hề run rẩy mãnh liệt...Tròng mắt vốn rất xinh đẹp, lấp lánh ánh sao nay lại tắt đi màu sắc, chỉ còn một mảnh vô hồn, tĩnh mịch...Da thịt nàng được ánh trăng bạc dát sáng, lộ rải rác các vết hôn xanh xanh đỏ đỏ. Bờ môi béo mập bị dày xéo nhiều ngày, giờ sưng càng thêm sưng...Vành mắt sũng nước, nàng chỉ đành vô lực hạ giọng cầu xin: "Không được, Feyrld. Chúng ta về phòng được không?"

Sống nhiều năm đến thế, trình độ mặt dày của nàng cũng không có như con hàng này đâu...
Trời ạ, biết rõ bảo bảo đang bị mù...sau đó lôi ta ra chơi dã chiến à?
Cứu ta với!!!
Đôi đồng tử hổ phách gần như hoàn toàn biến mất. Thay vào đó, sắc máu trong cặp mắt Feyrld điên cuồng xoáy sâu. Ý cười vặn vẹo biến thái hiện hữu rõ ràng trên gương mặt điển trai. Vật nam tính của chàng ta vẫn cắm sâu vào thân thể non mềm của người dưới thân...Không biết nghĩ đến cái gì, chàng ta càng trở nên mất đi lí trí, tàn nhẫn bóp mạnh eo nàng, cố tình để lại vết bầm trên đó. Há mồm ra, cắn cắn vào cần cổ Tịnh Hề: "Nàng sẽ thích điều này thôi..."
Menes, ngươi xem...
Bộ dáng dâm dật không chịu nổi của con gái ngươi này...
Chẳng phải y hệt năm đó những gì ngươi đã làm sao?
\[ Ting! Tiến độ hảo cảm của nhân vật dành cho kí chủ là 56%.\]



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.