Cuộc Chiến Tranh Đoạt Nam Chủ Của Nữ Phụ: Nữ Chính Mau Tránh Ra!

Chương 34: Điên cuồng




" Tốt! Em đừng có nghĩ hối hận..."
Âu Thần Dương khiêu mi cười. Giọng nói trầm ấm, nam tính bình thường bị dục vọng làm cho trở nên khàn khàn càng gợi lên mĩ cảm khiến người ta không nhịn được say mê, đắm chìm vào giữa biển tình xuân sắc của anh.
" A..."
Tiết Lạc khẽ rên rỉ một tiếng. Cô hé ra đôi mắt mơ hồ nhìn anh rút nhanh áo choàng tắm trên người. Tốc độ khiến người khác không kịp bưng mắt kia, hồi thần đã thấy một khối thân hình kiện mĩ, rắn rỏi, khoẻ mạnh ở ngay trước mắt.
Tiết Lạc nằm trên giường âm thầm nuốt nước bọt một cái. Bình thường cô nhìn thấy Âu Thần Dương không ít lần. Bề ngoài, anh thoạt nhìn có vẻ gầy yếu, làn da cũng trắng, cử chỉ lại tao nhã, cao quý.
Nhìn anh như vậy ai có nghĩ cởi ra hết lại quyến rũ như vậy chứ. Quả thật là kích thích người khác muốn phun máu mũi mà.
Tiết Lạc trước đây dù thật sự là một sắc nữ chính hiệu đi chăng nữa. Nhưng cô chung quy cũng chưa từng nhìn thấy đàn ông cởi sạch bao giờ. Lần đầu tiên nhìn thấy dĩ nhiên không tránh khỏi ngại ngùng nhắm tịt mắt lại. Hai gò má cũng rất hợp thời dâng lên hai rặng mây đỏ khả nghi câu hồn.
Âu Thần Dương nhìn vẻ mặt ngại ngùng của cô đến xuất thần. Trái tim dưới lồng ngực cư nhiên hung hăng đập lên rộn ràng khiến anh đều phải cúi đầu ảo não một phen.
Anh quả thật yêu chết bộ dáng của mèo hoang nhỏ này rồi. Từng cử chỉ, từng cái nhăn mày đến những hành động vụn vặt trong lúc vô tình của cô... Cô sinh ra quả thật là muốn làm khắc tinh của anh.
Âu Thần Dương tiến về phía giường kinh sai. Anh ép hai tay chặn ngang người cô. Đầu gối chèn vào giữa hai chân thon dài mềm mại, ngăn lại hành động ngượng ngùng khép lại của cô.
Âu Thần Dương đặt nam tính tại ngay huyệt khẩu của cô ma sát nhè nhẹ. Nhưng lại thuỷ chung không chịu đi vào.
Tiết Lạc bị anh đùa giỡn đã sớm không chịu nổi. Cô khó chịu vặn vẹo vòng eo nhỏ. Mở to đôi mắt mơ hồ phủ đầy sương mù, uỷ khuất kêu lên một tiếng.
" Dương..."
Âu Thần Dương sủng nịnh cười cười. Anh cúi đầu hôn lên môi đỏ mọng của cô. Dưới thân cũng theo đó đột ngột trầm xuống. Thẳng tắp xỏ xuyên vào hoa huy*t.
" Ưm... A..."
Thân thể Tiết Lạc đột ngột đau đớn, cảm giác giống như bị xé ra làm hai nửa. Đau đớn khiến cô muốn mở miệng la lớn. Chỉ là, cô từ sớm đã bị Âu Thần Dương đè chặt môi không thể nào hé miệng được, chỉ có thể phát ra những âm thanh vụn vặt dưới cổ họng. Đôi mắt mở to phủ đầy nước mắt, ồ ạt chảy xuống gò má mềm mại.
Bản thân Âu Thần Dương cũng bị hoàn cảnh trước mắt làm cho không biết làm sao mới tốt. Anh nâng lên thân thể, ánh mắt chuẩn xác nhìn vào vị trí tiếp xúc thân mật của hai người. Nơi đó có một dòng máu len lỏi nhỏ thành từng giọt xuống giường nệm. Rực rỡ tiên diễm còn hơn cả hoa mẫu đơn đang nở rộ trên mặt đệm king size trắng nõn.
" Lạc Lạc... Em còn... Còn..."
Tâm tình Âu Thần Dương lúc này quả thật vô cùng vui sướng. Từ khi Tiết Lạc thay đổi, lại biết bản thân mình thích cô. Anh liền xác nhận phải chấp nhận hết tất cả những chuyện quá khứ của cô.
Mặc kệ trước đây cô như thế nào dâm đãng. Đối với những đàn ông khác trêu hoa, ghẹo nguyệt, anh đều có thể chấp nhận.
Chỉ là, anh không ngờ rằng cô thế nhưng còn là xử nữ. Đây quả thật là một món quà kinh hỉ lớn dành cho anh.
" Đau... Đau quá... Đi ra... Không muốn nữa, người xấu a?..."
Tiết Lạc không bị Âu Thần Dương bịt chặt miệng nữa liền vừa khóc nức nở vừa không ngừng vặn vẹo thân thể lui về phía sau. Rõ ràng là muốn tránh thoát tiếp xúc với anh. Khoé miệng cũng không nhàn rỗi hung hăng lên án anh một trận.
" Lạc Lạc... Đừng... Đừng động..."
Hành động của Tiết Lạc nháy mắt kéo Âu Thần Dương ra khỏi tâm tình kích động. Anh nặng nề thở ra một hơi, vội vàng vươn tay giữa lấy hai bả vai của cô, khàn giọng gấp gáp nói.
Tiết Lạc bị giọng nói đầy thống khổ lại tựa hồ có phần cầu xin của anh khiến cho ngẩn người. Đến lúc chân chính cảm nhận được dị vật vùi trong cơ thể mình lớn ra thêm một vòng thì quả thật không còn dám động đậy. Chỉ có thể đáng thương hề hề trừng mắt nhìn anh.
Âu Thần Dương cảm nhận được Tiết Lạc thành thật liền thở phào ra một hơi. Vách tường nộn thịt bên trong không ngừng co bóp khiến anh vừa đau đớn vừa vui sướng. Mặc dù rất muốn vùi càng sâu vào thân thể cô nhưng lại không thể không khắc chế lại.
" Lạc Lạc, nghe lời anh... Thả lỏng ra..."
Âu Thần Dương khắc chế bản thân mình, cúi đầu ở bên vành tai mẫn cảm của Tiết Lạc liếm nhẹ. Giọng nói trầm khàn như ma chú dẫn dắt cô từng chút một.
Đôi môi ấm nóng từ vành tai hôn dọc theo gò má, rơi xuống cổ, đến xương quai xanh, cuối cùng lại dừng trên bộ ngực sữa mềm mại lưu lại từng dấu hôn đỏ hồng.
Tiết Lạc bị Âu Thần Dương kích thích thoáng thả lỏng thân mình. Cô theo bản năng nâng eo, vô tình làm ra hành động phối hợp khiến ai đó vô cùng vui mừng.
Âu Thần Dương bắt đầu nhích lên từng chút một. Vách tường nộn thịt dường như đã dần quen với dị vật của anh. Yêu dịch tiết ra càng lúc càng nhiều, mở đường cho anh tiến sâu vào bên trong.
" Ư... A... Dương..."
Tiết Lạc sau khi quen dần với cảm giác đau đớn ban đầu, thì trong người cô bắt đầu cảm nhận được một trận sảng khoái cùng chờ mong mơ hồ. Cô thế nhưng bắt mãn với hành động chậm rì của anh, không khỏi buồn bực rên rỉ một tiếng.
Âu Thần Dương cười khẽ một tiếng, anh hơi lùi về phía sau, khiến côn th*t từ từ rút lui khỏi nộn thịt.
Tiết Lạc cảm nhận được dị vật nóng bỏng từ từ rời khỏi cơ thể. Trong lòng sâu sắc cảm thấy một khoảng hư không vô cùng khó chịu. Thế nhưng, cô còn chưa kịp nức nở một tiếng thì anh lại bất ngờ đâm vào bên trong. Không còn câu nệ rút ra, đâm vào mấy lần. Tốc độ lại càng lúc càng nhanh.
" A... Ư... A..."
Tiết Lạc hé miệng rên rỉ ra tiếng. Rất biết phối hợp cong lên eo nhỏ, đón nhận từng đợt sóng triều mãnh liệt do anh mang lại.
" Dương... Dương... A... Ưm..."
" Bảo bối... Ngoan... Ưm..."
Âu Thần Dương cũng không kiềm lòng được rên rỉ một tiếng. Dưới thân lại càng mãnh liệt ra vào, hoà quyện cùng yêu dịch ồ ạt tiết ra từ cơ thể cô tạo ra những âm thanh vô cùng dâm mỹ. Tiếng da thịt va chạm vào nhau, tiếng côn th*t dây dưa cùng dịch mật quả thật khiến người ta mặt đỏ tai hồng không dám nhìn thẳng.
Âu Thần Dương vươn tay ôm lấy Tiết Lạc mềm nhũn trên giường, chuyển cô sang ghế sô pha bọc da thật màu xám bạc. Gấp hai chân cô lại thành hình chữ M. Dưới thân vẫn không quên luật động ra ra vào vào.
Từ vị trí này anh có thể thấy rõ mồn một nơi tiếp xúc thân mật của hai người. Mép nộn thịt xưng lên, hồng hồng ôm ấy lấy côn th*t to lớn. Theo từng động tác ra ra vào vào của anh đều mãnh liệt co rút, tựa như cánh hoa bị người ta vùi dập, yếu đuối đong đưa.
Âu Thần Dương dán sát cơ thể vào người Tiết Lạc, quay đầu liếm nhẹ lên gò má mềm mại của cô. Hai tay ôm lấy eo nhỏ mềm mại, giúp đỡ cô phối hợp với anh vô cùng hoà hợp.
Hai người cứ như vậy chuyển hết từ vị trí này đến vị trí khác trong phòng. Từ bồn tắm, đến bệ cửa sổ, thậm chí đi vào cả phòng bếp.
Âu Thần Dương đặt Tiết Lạc lên kệ bếp, tuỳ ý để hai chân cô yếu ớt buông thỏng xuống. Anh đem yêu dịch tiết ra từ nơi tiếp xúc thân mật của hai người từng chút từng chút bôi lên cơ thể cô.
Yêu dịch trơn bóng dính trên cơ thể kích thích Tiết Lạc rùng mình, bên dưới co rụt càng thêm mãnh liệt.
" Ân... Dương... Đừng... Dừng lại..."
Âu Thần Dương thở dốc một tiếng, nghe âm thanh cô mềm mại cầu xin bị anh bất ngờ tấn công làm cho đứt quãng. Mặt dày xuyên tạc ý tứ của cô.
" Theo ý em... Không - Dừng - Lại..."
" A... Không..."
Âu Thần Dương lần này dứt khoát dán môi lên môi Tiết Lạc. Đem lời từ chối của cô nuốt vào không để thoát một dư âm.
Anh sẽ dừng lại sao? Dĩ nhiên không thể!
Dưới thân côn th*t luận động mãnh liệt, hoa huy*t cũng nương theo tiết tấu của anh co bóp run rẩy, đã gần đạt đến độ cao trào.
Âu Thần Dương yêu thích không buông tay, di chuyển môi liếm hết yêu dịch anh đã bôi trên cơ thể cô. Bản thân anh cũng đã đạt đến cao trào, run rẩy rút côn th*t ra ngoài, đem tinh dịch nóng bỏng bắn toàn bộ lên bụng nhỏ mềm mại.
Tiết Lạc cũng theo đó oanh oanh liệt liệt ngất đi, gục đầu lên trên vai anh mê mệt ngủ say.
Âu Thần Dương thấy Tiết Lạc ngất xỉu. Anh cúi đầu nhìn côn th*t lần nữa có dấu hiệu bành trướng của bản thân thở dài một tiếng. Vẫn là buông tha cho việc ép buộc cô.
Dù sao đây cũng là lần đầu, cô thoả mãn anh ba lần đã là quá sức chịu đựng. Thời gian còn dài, anh với cô cũng không cần gấp gáp.
Âu Thần Dương kéo lấy khăn giấy anh trên bàn nhà bếp, từng chút lau đi tinh dịch dính trên người cô. Sau đó cẩn thận như ôm trân bảo bước vào phòng tắm. Thay hai người tẩy rửa sạch sẽ.
Khi Âu Thần Dương ôm Tiết Lạc hoàn hảo bước ra khỏi bồn tắm thì bầu trời bên ngoài đã bắt đầu xuất hiện tia sáng mờ nhạt. Anh tỉ mĩ vén mái tóc cô qua một bên, để cô dựa đầu vào vai mình, ôm lấy thân thể mềm mại ngọt ngào. Lúc này mới thoả mãn nhắm mắt lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.