Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

Chương 5: Tổng Tài Và Tiểu Bạch Thỏ 4






Một lát sau, anh buộc mái tóc đen tuyền của cô lên cao thành đuôi ngựa, để lộ ra cổ trắng ngần.
Giúp cô đội mũ lưỡi trai lên đầu rồi dắt tay cô xuống lầu.
Các người giúp việc đã chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe hai người chửi nhau trước khi ăn và sau khi ăn như bình thường (tại ở trong giới quýs tộcs thì không được nói chuyện trong lúc ăn nên khi ăn hai đứa không chửi nhau được, còn tại sao hai bọn nó chửi nhau vì không ưa nhau chứ gì), trước nhiều con mắt ngạc nhiên muốn rớt ra ngoài, anh nắm tay cô đi đến bàn ăn.
Hai người ăn trong im lặng nhưng thỉnh thoảng anh gắp thức ăn cho cô rồi cười mỉm nhìn cô.

______________________
Xong bữa ăn thì cô và anh ra ngoài mua sắm.
Anh lái chiếc xe Lamborghini của nguyên chủ chở cô đến trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố để tiêu tiền (**Tiền nhiều để làm gì?????**).
Anh và cô đi vào trung tâm mua sắm trong mắt ngưỡng mộ, ức chế, ghen tị, và tức giận của bọn FA ( **như tác giả ????**).
Cô và anh đi đến gian hàng trang sức, tay cô đang cầm chiếc điện thoại của mình, những ngón tay thon dài cùng chiếc điện thoại sắc sảo lướt qua từng chiếc dây chuyền, vòng tay, khuyên tai,...Rồi tay cô dừng lại ở một cặp nhẫn.
Cặp nhẫn cô nhìn trúng giống thì có một chiếc giống như sợi dây ở lưng điện thoại của cô, có hai màu xanh của thiên nhiên hòa quyện, trên sợi dây có những bông hoa nhỏ, những chiếc lá và cũng có sơn huỳnh quang li ti được rải trên hoa và lá.
Chiếc nhẫn sắc sảo như chiếc điện thoại và cô vậy.
Chiếc nhẫn còn lại thì lại giống như sợi dây ở lưng điện thoại của anh,có hai màu đối nghịch là màu trắng và màu đen đan xen lẫn nhau, trên sợi dây có những thanh kiếm nhỏ bằng vàng, và cũng có sơn huỳnh quang li ti được rải trên những thanh kiếm nhỏ đấy.
Chiếc nhẫn toát ra khí chất vương giả giống anh nhưng nhưng những thanh kiếm nhỏ được xếp lên xuống lung tung như tâm hồn dễ thương của anh đối với cô.
Đứng ở đằng sau cô, anh thấy cô nhìn gì đó một lúc lâu thì ôm eo cô kéo lại, cô cũng thoát ra khỏi suy nghĩ của mình.

Sau khi thấy không còn vật cản nữa, anh liền đặt cằm vào vai cô, tay vẫn ôm eo cô mà nhìn thứ đó.
Khi thấy nó, anh cũng hiểu được tại sao cô lại nhìn nó như vậy.
Cặp nhẫn như hai sợi dây trong hai chiếc điện thoại của hai người.
Cứ như nó được tạo nên dành cho hai người.
Cô quyết định mua nó cho mình và anh.
Nữ nhân viên này quan sát và đánh giá cô và thấy cô cầm một chiếc điện thoại có hoa văn là sợi dây giống như một trong hai chiếc nhẫn nên đã vui vẻ chuẩn bị đưa cặp nhẫn duy nhất cho người hợp với nó.
- Khoan đã!! - Bỗng nhiên một giọng nữ vang lên.
Nữ nhân viên ngưng động tác đặt cặp nhẫn vào túi nhỏ lại vì cảm nhận được giọng nói vừa nãy là đang nói mình.
Anh và cô khó chịu vì cũng cảm nhận được giống nữ nhân viên liền theo bản năng nhìn ra phía sau.

Nữ nhân viên chau mày khó hiểu ngước lên nhìn xung quanh thì thấy một đôi nam nữ đang đi về phía mình.
Nữ nhân viên như thói quen quan sát và đánh giá đôi nam nữ.
Người đàn ông tóc nâu mặc một bộ vest đen trông thanh lịch, lạnh lùng, trưởng thành, còn cô gái tóc tím than thì một thân váy hồng ngang đầu gối trông năng động, thân thiện, ngây thơ.
Hai người đó bước đến trước mặt nữ nhân viên, nữ nhân viên vẫn chau mày nhìn thẳng vào đôi nam nữ vừa khó hiểu, vừa khó chịu.
Cô gái trong đôi nam nữ đó liền ho khụ khụ vài cái để xóa tan bầu không khí quỷ dị này, bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một đống y bác sĩ kéo đến đem cô gái đi cách ly...........................À nhầm...quay lại đi..(**xem tình hình dịch bệnh nhiều quá ngáo rồi các bạn ạ**).
___________________
Cô gái trong đôi nam nữ đó thấy không khí có chút quỷ dị, liền nhìn nữ nhân viên rồi lên tiếng:
- Xin lỗi, nhưng mà cô có thể bán cho tôi cặp nhẫn đó không?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.