Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

Chương 334: Công Lược Thiếu Gia Xấu Xí 19






#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu!
- Đứng im! Không tao giết chết con nhỏ này!
Là hai chị em, cả hai người đều được "ôm cổ".
Một người là được "chồng yêu" ôm, một người là được cướp ôm.
Suy đi nghĩ lại thì Tác giả vẫn thiên vị con gái ruột vl ra!
Như Hạ: "..."
Phận làm con ghẻ, chưa một lần an tâm, nhìn về tương lai mà thấy sao vị diện này dàiiiii
Hoàng My vẫn ôm chặt Thế Trường, ló đầu nhìn qua vai của anh xem chuyện gì đang diễn ra.
Thấy một màn đặc sắc phía trước, mắt cô không khỏi sáng lên vì hứng thú xem kịch.
Kiên Trung nghiến răng, nhìn mấy tên côn đồ cao to vẫn đứng sừng sững trước mặt, lại nhìn sang Như Hạ đang bị uy hiếp tính mạng, Tự Viên lại còn đang sợ hãi núp sau lưng anh ta.
Chỉ còn mỗi thiếu gia và thiếu phu nhân đang ân ái bên kia, anh ta vốn còn tưởng mình sẽ chết ở đây luôn rồi.
- Cảnh sát đây! Các người mau bỏ vũ khí xuống để nhận được sự khoan hồng từ pháp luật.

Một đoàn cảnh sát ùa vào, phải nói đây là lần đầu Nilod Land xảy ra chuyện thế này.
Mấy người ở bên khu vui chơi thường dân cũng qua coi ké, dù sao thì bảo vệ cũng đi cùng cảnh sát đến khống chế tội phạm rồi.
Bọn côn đồ đương nhiên chưa muốn chết, đồng loạt bỏ vũ khí xuống.
Ông chủ cửa hàng thấy bên mình thất thế thì càng siết chặt Như Hạ hơn, con dao trên tay cũng càng nắm chặt hơn khiến cô ta đau đớn rên lên một tiếng.
- Thả con tin ra.
Giơ tay chịu trói sẽ nhận được sự khoan hồng!
Không sai khi bảo câu nói này của mấy viên cảnh sát là thừa thãi.
Ông chủ cửa hàng mắt hằn lên tia máu, gằn giọng:
- Trước khi tao giết chết con đ* này, bọn mày bỏ súng xuống!
Nhìn các viên cảnh sát đang chần chừ nhìn nhau, Hoàng My lắc đầu ngán ngẩm.
Mà nãy giờ cô và Diên Thế Trường vẫn ôm nhau như thế, không khỏi thu hút sự chú ý của mấy anh cảnh sát FA.
Cảnh sát: "..."
Đang căng thẳng lắm có biết không!?
Cảm nhận được ánh mắt kì lạ nhìn cô, Hoàng My đưa mắt sang trừng mấy viên cảnh sát, rồi đập mặt vào hõm cổ của Thế Trường làm ra vẻ ủy khuất gì lắm.
All: "..."
Đả đảo nhân vật chính! Đả đảo kịch bản! Đả đảo tác giả!
Lúc này, giám đốc của khu vui chơi này cũng lết tấm thân đến.
Chuyện này có thể ảnh hưởng đến danh tiếng của Nilod Land, làm sao ông ta có thể không xuất hiện giải quyết được!
Nhìn sơ qua một lượt tình hình, cảnh sát đang bao vây khu này, quần chúng "hóng gió" cũng rất nhiều.
Ở bên trong có một đôi nam nữ đang đứng một góc, trước mặt họ là mấy tên côn đồ đã bỏ vũ khí và quỳ xuống, cách đó mấy bước chân là ông chủ cửa hàng đang cầm dao đe doạ một cô gái, ở gần đó là một số tên côn đồ đã giơ tay đầu hàng.
Và một đôi nam nữ đang...ôm nhau???
Giám đốc khu vui chơi nheo mắt nhìn kĩ, quả thật là một đôi nam nữ đang ôm nhau, không phải là đe doạ.
Liền cảm thấy nhân sinh có vấn đề, trước dầu sôi lửa bỏng mà tình yêu vẫn có thể thắm thiết thế này.
Thật Zn (kẽm) động!
Lại nhìn về phía quan trọng nhất, giám đốc khu vui chơi liền nhận ra mặt của ông chủ cửa hàng.

Há chẳng phải là người thường xuyên đòi được cấp thêm đất cho cửa hàng của ông ta trên Nilod Land sao?
Bây giờ lại hèn hạ đến vậy rồi??
Vốn không ưa gì tên tham lam này, giám đốc khu vui chơi nhất định phải cho ông ta ngồi tù mọt gông.
Ông ta hủy hoại danh tiếng của Nilod Land, khu vui chơi mà vị giám đốc này dày công gây dựng, đừng trách người này ác, hãy trách tại sao ông ta ngu ngốc như vậy đi!
- Giám đốc, ông đến rồi à!
Ông chủ cửa hàng trợn mắt cười khà khà, có lẽ ông ta bây giờ thật sự đã mất trí rồi.
Vị giám đốc kia nhíu mày, liếc nhìn đám bảo vệ của khu vui chơi, định nói gì đó thì đột nhiên bị chen ngang.
- Chồng yêu, bây giờ là mấy giờ rồi?
Lúc dầu sôi lửa bỏng thì vừa hay vang lên một câu nói xàm xí đó, mọi người đều quay đầu lại nhìn vào cặp nam nữ bí ẩn vẫn đang phát cơm từ thiện này.
- 3 tiếng nữa là đến giờ ăn tối của chúng ta.
Everyone: "..."
Đả đảo sự phi logic này của nam nữ chính!
Hoàng My lại ló đầu sang nhìn thế cuộc hiện tại, Như Hạ vẫn đang sợ hãi, gã đàn ông kia thì đã mất trí rồi.
Nếu không kịp cứu thì có thể ông ta sẽ giết con tin và tự tử.
Vốn là để mọi chuyện diễn biến theo tự nhiên, nhưng coi bộ là thời gian không cho phép cô đứng ngoài cuộc.
Chưa đi chơi được gì mà!!!
Hoàng My buông Diên Thế Trường ra, vừa hay anh ta không thích như thế, vẫn giữ chặt đầu cô không buông.
- Chồng yêu, để em xử lý tàn cuộc đã.
Sẽ không gây chuyện và sẽ an toàn trở về.
Nghe lời nói chắc chắn của Hoàng My, Diên Thế Trường mới buông cô ra.
Tay đút vào túi quần, ra dáng xem kịch.
Anh vẫn tin vào cô như thế thôi!
Dỗ ngọt được đứa trẻ to xác bày đặt lạnh lùng nhà mình, Hoàng My bước về phía Như Hạ và ông chủ cửa hàng.
Điều này khiến cho các viên cảnh sát lo sợ, dù sao con tin cũng đang ở thế nguy hiểm, cô gái này làm thế có khi nào sẽ khiến cho con tin gặp nguy hiểm hơn không?
Kiên Trung nhìn vào cô gái kia, anh ta dường như tin rằng Hoàng My sẽ cứu được Như Hạ.

Có lẽ là anh ta tin vào boss của mình.
Còn Tự Viên vốn tưởng Hoàng My muốn khiêu khích để gã đàn ông kia giết chết Như Hạ, định lên tiếng nhưng Kiên Trung như biết được sự ngu si của cô ta, lập tức bịt cái miệng to của cô ta lại.
Không biết uy áp từ đâu, gã đàn ông hèn hạ kia lùi lại vài bước, lôi cổ cả Như Hạ lùi theo.
Hoàng My vẫn ung dung bước đến trước mặt ông ta, định bụng sẽ dùng kế trao đổi con tin để "giải cứu" nữ chủ yếu đuối.
- Mày đứng im! Không tao giết con nhỏ này.
Nghe lời đe doạ của ông ta, Hoàng My cũng rất phối hợp mà đứng im.
Khoảng cách của cô với Như Hạ là rất gần nhau, như thể chỉ cần duỗi thẳng tay lên liền có thể chạm vào người kia.
Mắt Như Hạ mờ dần, sức lực cũng như bị rút cạn, tay chới với về phía Hoàng My, dù gần nhưng mãi không với đến được.
- Bình tĩnh đi nào.
Dù sao người làm ông ra nông nỗi này là tôi chứ đâu phải cô ta, có gì thì bắt tôi làm con tin, lôi người khác vào là không được đâu nhaaa
- Mày im! Nếu mày không xuất hiện thì tao đã có thể moi tiền từ con nhỏ này rồi.
Tất cả là tại mày!!
Ông ta chĩa con dao về phía Hoàng My, vì khoảng cách gần nên cô bị giật mình mà ngửa người ra sau, dù thế nhưng con dao vẫn trúng mặt của cô và làm đứt dây khẩu trang.
- Chơi dao lắm có ngày đứt tay đó!
Hoàng My chớp lấy thời cơ, cẩn thận nhưng nhanh chóng nắm lấy cổ tay cầm dao của ông ta mà bẻ.
Tiếng kêu gãy vụn của xương cùng tiếng hét chói vang lên, Như Hạ đứng gần nhất nên bị tiếng kêu điếc tai này làm cho tỉnh táo, liền nhận ra tay của gã đàn ông kia đã bị buông lỏng.
Chớp mắt thì Hoàng My đã lập tức kéo tay cô ta khiến Như Hạ ngã vào lòng cô, và thành công giải thoát con tin.
Gã đàn ông kia tức giận đỉnh điểm, định nhào vào sống chết với hai cô gái, liền lập tức ăn một phát đạp của Hoàng My mà ngã lăn ra đất..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.