Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 1790: Dưỡng Bệnh






Sau khi Vân Trân tỉnh lại, những phi tần hậu cung kia đã được giải quyết sạch sẽ.
Ngay cả cung nhân hầu hạ trong Vân Thủy Cung đều bị thay máu.
Cung nữ hầu hạ nàng biến thành một cung nữ tên Thanh Hà.
Cung nữ Thanh Hà kia do Triệu Húc đặc biệt phái tới.
Tính cách Thanh Hà trầm ổn, làm việc cẩn thận, là trợ thủ vô cùng đắc lực.
Đồng thời, nàng ấy cũng biết rõ ai là chủ tử.
Từ lúc Triệu Húc sắp xếp nàng ấy tới Vân Thủy Cung, chủ tử của nàng ấy chỉ có một mình Vân Trân.
Về điểm này, Vân Trân rất vừa lòng.
...
"Nương nương, nghe nói cây liễu gần Dịch Đình đã đâm chồi, nương nương có muốn đi xem không? Thuận tiện giải sầu." Hôm nay, Thanh Hà kiến nghị Vân Trân.
Lúc này, cách ngày Vân Trân bị thương đã hơn một tháng.
Nhờ Cửu Chuyển Linh Lung Đan, thương thế trên người nàng khôi phục rất nhanh, hiện tại đã có thể xuống giường đi lại và làm ít việc đơn giản.
Sẹo lớn trên lưng cũng sắp tróc ra.

Chờ sẹo hết, lại tĩnh dưỡng thêm một thời gian, sức khỏe của nàng mới tính là hoàn toàn khôi phục.
Dù sao năm đó Vân Trân trúng độc Từ Bi Độ, cửu tử nhất sinh, may mà vẫn sống sót.
Nhưng sau lần ấy, cơ thể nàng bị tổn thương rất lớn, lúc sau còn chịu khổ hình ở tướng quân phủ tại Hỏa Diễm Thành.
Lần đó, hai xương bánh chè của nàng bị người ta đạp nát.
Kế tiếp, thương thế còn chưa hoàn toàn khôi phục, nàng đã phải vội vàng rời đi.
Sau khi lấy được binh phù và bản đồ, lại bôn ba trên nền tuyết...
Sức khỏe nàng bị "tàn phá" hết lần này tới lần khác, đã không bằng trước, cũng nhờ mấy năm tĩnh dưỡng trên đảo nhỏ mới khá lên một chút.
Có điều...
Cơ thể của Vân Trân, bản thân nàng biết rõ.
Tuy bề ngoài nhìn vẫn tốt, nhưng trên thực tế bên trong đã dần hoại tử.
Mà lần này ở An Bình Cung của Tô Thái Hậu, nàng chịu trọng hình, thiếu chút mất mạng.
May mà có Cửu Chuyển Linh Lung Đan.
Nếu không, Vân Trân thật sự không biết bản thân có thể vượt qua hay không.
Nhưng đây cũng là lần cuối cùng.
Nếu còn thêm một lần nữa, sợ rằng không cứu lại được.
"Cũng đúng." Vân Trân ngồi trước cửa sổ nhìn bên ngoài, gật đầu.
Từ lúc có thể xuống giường, nàng vẫn chưa đi lại nhiều, nơi đi xa nhất cũng là viện cách vách, không hề ra khỏi cổng lớn Vân Thủy Cung.
Mấy hôm nay, nàng chỉ chuyên tâm dưỡng bệnh.
Còn về những việc khác, trong cung xảy ra chuyện gì, đám hậu phi kia ra sao, Tô Thái Hậu như thế nào, đám đại thần ở triều đình có động thái gì...!Tất cả đều không nằm trong phạm vi Vân Trân quan tâm.
Mỗi ngày Triệu Húc đều tới.
Nhưng so với lúc trước, số lần Triệu Húc ngủ lại Vân Thủy Cung rất ít.
Đa phần hắn chỉ tới ngồi một lát, xem thương thế nàng đã khá hơn chưa, sau đó sẽ rời đi.
Cho dù lúc đến quá muộn, không tiện về Hoa Thanh Cung, bất đắc dĩ phải ngủ lại Vân Thủy Cung, Triệu Húc cũng nghỉ ngơi ở cách vách, không bước vào phòng của nàng.
Triệu Húc hình như đang lảng tránh nàng.
Nàng cảm giác được.
Chẳng qua chuyện này, Vân Trân không vội giải quyết.
Nàng biết, có lẽ Triệu Húc cần thời gian.
Triệu Húc cần thời gian, nàng cũng cần thời gian.
Dù sao có một số việc không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.
"Nương nương, mọi thứ chuẩn bị xong xuôi rồi, chúng ta đi thôi." Thanh Hà nói với Vân Trân..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.