Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 1729: Phong Ba






Các nàng ở hậu cung nhiều năm, bệ hạ hiếu thuận với Thái Hậu cỡ nào? Mà Tô Thái Hậu kia là người dễ ở chung sao?
Nhưng cố tình bệ hạ lại vì người ở chùa Kỳ Sơn, làm trái ý Tô Thái Hậu.
Có điều các nàng vẫn không biết bốn năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà phi tử bệ hạ sủng ái nhất phải dọn tới chùa Kỳ Sơn lạnh lẽo, vừa đi đã hơn bốn năm?
Có lẽ là tội lỗi bệ hạ không thể tha thứ chăng?
Bằng không, tại sao bệ hạ luôn để nàng ở đó?
Dần dần, theo thời gian trôi đi, mọi người chỉ còn lại chút hiếu kỳ với người ở chùa Kỳ Sơn.
Dù sao hiện tại, người trong hoàng cung được sủng ái nhất không phải người ở chùa Kỳ Sơn, mà là muội muội của Lại Bộ Thị Lang Thích Trạch - Thích Hoán Vân, Hoán Phi nương nương.
Nghe nói ca ca Thích Trạng của Hoán Phi nương nương từng có giao tình với bệ hạ trước khi bệ hạ đăng cơ.
Khi đó, Thích Trạch còn là thứ tử của nhà quận thủ quận Tây Hà.
Năm đó, Vân Hán Quốc bùng nổ ôn dịch.
Bệ hạ tự mình rời kinh, trải qua gian khổ, mới tìm về thuốc chữa khỏi ôn dịch.
Trên đường bệ hạ hồi kinh, đi ngang quận Tây Hà, tình hình quận Tây Hà ngay lúc đó đã vô cùng nghiêm trọng.
Khi đến, bệ hạ nhận được tin bên trên đang muốn tàn sát dân trong thành.
Là bệ hạ cứu bá tánh quận Tây Hà.
Một mình hắn vào trong thành, cùng bá tánh quận Tây Hà vượt qua khó khăn.
Cuối cùng, ôn dịch ở quận Tây Hà được giải trừ.
Mà bệ hạ và vị Thích đại nhân Thích Trạch kia quen nhau lúc ấy.
Sau này, bệ hạ đăng cơ, Thích đại nhân được triệu về kinh làm quan, từ từ bước lên vị trí Lại Bộ Thị Lang.
Sau khi Thích đại nhân ngồi vào vị trí Lại Bộ Thị Lang, muội muội của Thịch đại nhân Thích Hoán Vân cũng được tuyển vào cung, phong làm Chiêu Nghi.
Vừa tiến cung đã được phong Chiêu Nghi, có thể thấy bệ hạ yêu thích Thích Hoán Vân, cũng rất coi trọng Thích Trạch.
Năm thứ hai Thích Hoán Vân tiến cung, lần nữa thăng vị.
Hiện tại, Thích Hoán Vân đã thành Hoán Phi nương nương, là phi tần được bệ hạ sủng ái nhất trong hậu cung.
Ngay lúc mọi người dần quên người ở chùa Kỳ Sơn, đột nhiên có tin tức truyền ra, nói bệ hạ muốn triệu người đó trở về.
Tin tức này lan truyền rất nhanh.
Mà Thích Hoán Vân đã biết tin tức này từ sớm.
Bích Diên cô cô bên cạnh Tô Thái Hậu cố ý phái người tới báo với nàng ta.
"Nương nương, có cần chuẩn bị trước không?" Cung nữ hầu hạ Thích Hoán Vân dò hỏi.
Cung nữ kia là hạ nhân nàng ta mang từ nhà tới, từ nhỏ đã hầu hạ nàng ta, rất được nàng ta yêu thích.
"Không cần." Thích Hoán Vân lắc đầu.
Thích Hoán Vân là nữ tử có dung nhan diễm lệ.
Tuy diễm lệ, nhưng đẹp không quá trương dương, cho người ta một cảm giác rất thoải mái.
Giờ phút này, nàng ta đang ngồi trước gương trang điểm, nhìn mình trong gương.
"Nhưng Bích Diên cô cô bên cạnh Thái Hậu nương nương đã tự mình phái người tới nói.
Chỉ sợ lần này là thật..." Cung nữ kia cắn môi, lo lắng nói.
Thích Hoán Vân nhìn bản thân trong gương đồng, thái độ không ai đoán được.
"Nên tới, rồi sẽ tới.
Ngươi muốn cản, cũng không ngăn cản được." Thích Hoán Vân trầm giọng, "Chuẩn bị? Chuẩn bị thì sao? Lúc này nếu chuẩn bị nhiều, ngược lại sẽ khiến bệ hạ ghét bỏ."
"Vậy ý của nương nương là..." Cung nữ hỏi.
Thích Hoán Vân cười lạnh: "Lấy bất động, chế vạn động."
"Nô tỳ hiểu rồi." Cung nữ cúi đầu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.