Cung Đấu Không Bằng Nuôi Mèo

Chương 19:




Thu Vãn có thể cảm nhận rõ ràng được sự khác biệt trong mấy này gần đây.
Mỗi ngày khi thỉnh an, lần nào nàng cũng sẽ bị các phi tần khác lôi ra làm bia ngắm, ánh mắt Liễu thường tại nhìn nàng càng ngày càng không tốt, rồi lại như đang cố nén giận không tới tìm nàng gây phiền toái như trước. Ban ngày, phi tần tới viện của nàng làm khách cũng càng ngày càng nhiều, ngay cả những người trước kia không nói chuyện được mấy câu cũng sẽ nắm tay nàng, thân thiết gọi nàng là tỷ tỷ.
Tất cả những điều này đều khiến Thu Vãn không quen.
Nàng hài lòng nhất là những ngày tháng không có cảm giác tồn tại ở trong cung, không có bất cứ kẻ nào chú ý tới nàng, cũng hiếm có tai họa rơi xuống đầu nàng. Tuy rằng bởi vì không được sủng ái mà phân lệ bị cắt xén quá mức, đôi khi chỉ đủ ăn cho nàng và Tình Hương, thế nhưng cuộc sống lại an an ổn ổn, không có gì không tốt. Mặc dù thỉnh thoảng sẽ bị những người khác châm chọc mỉa mai, tuy nhiên Thu Vãn tâm lớn, quay đầu liền bỏ  những lời đó ra sau đầu, không hề để trong lòng. Nếu tuổi nàng lớn hơn một chút, nàng lại càng không trêu chọc đến bọn họ.
Nhưng hiện tại đã thay đổi hoàn toàn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bởi vì Sửu Cầu, nàng bị nó kéo từ một góc không người chú ý lên vị trí dưới mí mắt mọi người, nhất cử nhất động đều giống như có người đang nhìn chằm chằm, khiến Thu Vãn cảm giác cả người đều không được tự nhiên, ngày thường cũng càng thêm cẩn thận, chỉ sợ sẽ làm sai chuyện gì. Trước kia nàng còn dám cùng Tình Hương đóng cửa ở trong phòng nhỏ giọng thảo luận, nhưng hiện tại cả hai người đều không dám, sợ tai vách mạch rừng.
Từ chối lời mời của Lý thường tại, Thu Vãn thở dài một hơi, nằm bò lên bàn.
Ngược lại Tình Hương vô cùng cao hứng nói: “Chủ tử, người than thở chuyện gì vậy, hiện tại nhờ có Ngự Miêu ngài mới được lộ mặt trước mặt Hoàng Thượng, đây chính là chuyện tốt nha, bao nhiêu người hâm mộ còn không kịp đâu, nhìn các nương nương hâm mộ, hận không thể thay thế chủ tử ngài xuất hiện trước mặt Hoàng Thượng. Chuyện này đã khiến Hoàng Thượng có ấn tượng với chủ tử, ngày chủ tử được sủng ái cũng không còn xa.”
“Nói không chừng còn chưa đợi được Hoàng Thượng nhớ mặt ta, ta đã……” Lời nói còn lại, Thu Vãn không có nói hết.
Tình Hương nói: “Chủ tử, hiện tại Hoàng Thượng đã nhớ kỹ ngài, ngài xem, là Ngự Miêu tự mình tìm tới ngài, mà ngày nào Hoàng Thượng cũng ở cạnh Ngự Miêu, như vậy mỗi lần Hoàng Thượng vừa nhìn thấy Ngự Miêu không phải sẽ nhớ tới ngài sao?”

Thu Vãn lắc đầu, trong lòng lại đang nói thầm: Nói bậy, thời điểm Hoàng Thượng và Ngự Miêu ở bên nhau, ngài ấy cái gì cũng không nghĩ. Đừng nói nhớ tới những người khác, mấy vị nương nương đó mỗi lần cầu kiến đều bị ngăn ở ngoài cửa, ngay cả tấu chương còn không phê duyệt đấy.
Thu Vãn thở dài một hơi, nàng không biết mình có nên cao hứng hay không.
Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ngươi nói xem, nếu ta là mèo thì tốt biết bao .”
“Mèo?” Tình Hương hoang mang nhìn nàng: “Chủ tử, vì sao ngài lại nghĩ như vậy, làm mèo sao có thể hạnh phúc bằng làm người.”
Ai nói, thời điểm làm mèo, nàng cảm giác mình hạnh phúc hơn nhiều. Thu Vãn nghĩ thầm: Đặc biệt là làm Ngự Miêu của Hoàng Thượng, sơn hào hải vị ăn không hết, đồ chơi chơi mãi không hết, còn nhận được sủng ái vô tận.
Tình Hương dừng một chút, nàng hạ thấp thanh âm: “Ngự Miêu thật sự rất tốt……”
Mèo ở trong cung này, làm gì có con nào không thoải mái hơn con người? Bởi vì hiện tại Hoàng Thượng thích mèo, cho nên các nương nương nâng niu mèo trong lòng bàn tay, mỗi ngày hầu hạ ăn ngon uống tốt, đãi ngộ so với người thì tốt hơn nhiều.
“Hơn nữa.” Thu Vãn lại nói: “Hiện tại nhiều người tới nơi này của ta như vậy, ngay cả thời gian ngủ của ta cũng bị giảm sút.”
Tình Hương dở khóc dở cười.
Đối với vấn đề này Thu Vãn vô cùng căm giận.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng vừa ngủ liền biến thành mèo, trước kia khi trời tối nàng sẽ lập tức biến thành mèo đi ra ngoài tìm Hoàng Thượng. Hiện tại người tới tìm nàng rất nhiều, nàng sợ bị phát hiện nên căn bản không dám đi ngủ quá sớm, mỗi ngày đều chờ những thiên điện khác tắt đèn nàng mới dám đi ngủ, vì vậy thời gian nàng đi tìm Hoàng Thượng cũng biến thành nửa đêm, khiến gần đây tính tình Hoàng Thượng cũng nóng nảy hơn rất nhiều. Thu Vãn chỉ có thể sử dụng thủ đoạn cả người ra an ủi hắn, nhưng nàng vẫn không có cách đến đó sớm hơn.
Không chỉ Hoàng Thượng, ngay cả nàng cũng cực kỳ không vui!
Thật vất vả nàng mới có thể diện kiến Hoàng Thượng mỗi ngày, thời gian thân mật với Hoàng Thượng tổng cộng cũng chỉ có một chút như vậy, hiện tại so với trước kia càng ít hơn, cơ hội để nàng nhìn thấy Hoàng Thượng giảm mạnh, khiến nàng thật sự vô cùng buồn bực.
Đối với Tình Hương mà nói, trong lòng nàng cũng có một chút tán đồng.
Nếu ban ngày nàng có thể nhìn thấy Hoàng Thượng thì tốt rồi……
Không phải mỗi ngày, thỉnh thoảng cũng được.
Tuy nhiên số lần Hoàng Thượng tới Bích Tú Cung quá ít, cho dù tới cũng không nhất định sẽ gặp mặt nàng, kể từ ngày nàng phụng mệnh chơi với Sửu Cầu, Thu Vãn liền không có cơ hội gặp lại hắn.
Ban ngày vẫn có không ít người tới tìm nàng, Lý quý nhân và Hoàng thường tại đều thay phiên nhau tới nơi này của nàng rất nhiều lần rồi, ngay cả Liễu thường tại cũng mời nàng đi dạo Ngự Hoa Viên.
“Thu tỷ tỷ, muội nghe nói hoa mai trong Ngự Hoa Viên vừa mới nở, chúng ta cùng đi xem đi?” Liễu thường tại nói, không đợi nàng đáp ứng, nàng ta đã trực tiếp lôi kéo nàng đi ra ngoài.
Thời điểm Thu Vãn phản ứng lại đã thấy mình bị nàng ta lôi kéo ra khỏi cửa, nàng vội vàng nói: “Không được, ta còn có việc……”
“Có việc? Có chuyện gì?” Liễu thường tại nói: “Chúng ta ở gần nhau như vậy, một chút động tĩnh của tỷ muội đều nhìn thấy, ngoại trừ thêu hoa thì tỷ cũng chỉ nói chuyện phiếm với cung nữ bên cạnh, chẳng lẽ, tỷ còn muốn ở chỗ này chờ Hoàng Thượng tới đây?”
Thu Vãn nhất thời nghẹn lời.
Thấy nàng do dự, Liễu thường tại trực tiếp lôi kéo nàng ra ngoài. Nàng ta nhỏ hơn Thu Vãn vài tuổi, nhưng sức lực lại lớn hơn Thu Vãn rất nhiều. Ở bên ngoài lôi lôi kéo kéo thật sự khó coi, Thu Vãn đành phải đi theo phía sau nàng ta, tiến thẳng về phía Ngự Hoa Viên.
Nằm ngoài dự kiến của nàng chính là, trong Ngự Hoa Viên có không ít phi tần.
Tứ phi ngồi trong tiểu đình Ngự Hoa Viên trò chuyện, vài vị phi tần ngồi một bên phụ họa, những người còn lại tản ra tứ phía Ngự Hoa Viên, hoặc ngắm hoa, hoặc thưởng cá.
Thu Vãn sửng sốt, lại nghe Liễu thường tại nói: “Chắc tỷ không biết đi? Hôm nay bốn vị nương nương mời không ít người ngắm hoa, muội đã sớm nhận được tin tức, nghe nói Hoàng Thượng cũng tới, muội đoán tỷ cũng không biết.”
Thu Vãn ngơ ngác lắc đầu.
Liễu thường tại khoanh tay trước ngực, nói: “Muội có lòng tốt dẫn tỷ tới đây, tỷ cần phải cảm tạ muội thật tốt.”
Thu Vãn nghi hoặc nhìn nàng ta, nàng không tin nàng ta có lòng tốt như vậy.
Trong cung, người bất hòa với nàng nhất chính là Liễu thường tại, trong khoảng thời gian này Liễu thường tại còn thường xuyên thay nàng rước thêm vô số phiền toái, vì sao bỗng dưng lại có lòng tốt giúp nàng?

“Lát nữa nếu Hoàng Thượng thật sự tới, tỷ phải thu hút sự chú ý của Hoàng Thượng về phía này.” Liễu thường tại kiêu căng ngầng cao đầu: “Sau đó muội lên sân khấu, đương nhiên Hoàng Thượng sẽ nhớ kỹ muội, nếu tỷ ngoan ngoãn giúp muội, chờ muội được sủng ái, tự nhiên sẽ không quên kéo tỷ một phen.”
“……”
Thu Vãn hoài nghi nhìn nàng ta.
“Ai nha, lần này muội thật lòng muốn hợp tác với tỷ. Đừng nhìn lúc trước muội hay nhằm vào tỷ, thế nhưng muội cũng không hề làm gì tỷ, có phải hay không? Lý quý nhân và Hoàng quý nhân đã sớm tới Ngự Hoa Viên rồi, bọn họ cũng không nhớ thương tỷ, chỉ có muội nhớ tới tỷ mà thôi. Bích Tú Cung ngoại trừ các nàng cũng chỉ có hai chúng ta, hiện giờ nhiều phi tử như vậy, còn có bốn vị nương nương ở phía trên, chúng ta muốn xuất đầu không dễ dàng, nhưng nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, còn không biết phải chờ tới khi nào đâu.”
“……”
“Muội nghe nói, tỷ tiến cung nhiều năm như vậy, chức quan của phụ thân tỷ vẫn chưa hề dịch chuyển, nếu tỷ nguyện ý giúp muội, muội sẽ gửi thư cho cha muội, bảo ông ấy kéo người nhà tỷ một phen, còn có ca ca tỷ, tỷ có một vị ca ca đi? Thi nhiều lần như vậy vẫn chưa trúng cử, muội cũng có thể giúp tỷ.” Thấy nàng vẫn không mở miệng đáp ứng, Liễu thường tại bất mãn nói: “Chẳng lẽ tỷ còn không tin muội?”
Thu Vãn chần chờ một chút, không nghĩ tới nàng ta lại điều tra rõ ràng về người nhà mình như vậy, nàng không lắc đầu, cũng không gật đầu.
Thật không dám dấu diếm.
Nàng thật sự không tin.
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.