Cực Võ

Chương 85: Đại Náo Hành Dương




Điểm mạnh nhất của nàng là gì?.
Điểm mạnh nhất của nàng cũng không thoát ra khỏi phạm trù Quỳ Hoa Bảo Điển, ấy chính là tốc độ.
Đương nhiên đây là khi gặp một đối thủ như Long Đế.
Tốc độ là điểm duy nhất mà nàng biết nàng ẩn ẩn nhỉnh hơn đối phương một chút, còn lại nàng thực sự không biết làm sao, không biết so kiểu gì.
Thân hình lao nhanh về phía đối phương, trong lòng lại càng muốn chửi chết cái heo đồng đội kia, thành sự không đủ mà bại sự có thừa.
Nếu nàng hôm nay không thoát ra được, nàng liền làm quỷ hồn ám hắn đến chết.
Đương nhiên nàng biết nàng có lẽ cũng sẽ không chết, cùng lắm chỉ là bị chế phục mà thôi bất quá quãng thời gian tiếp theo ở Trấn Nam Vương Phủ chỉ sợ sống không bằng chết.
...........
Tốc độ của nàng rất nhanh, quả thật ẩn ẩn vượt qua được Long Đế hơn nữa thân pháp của nàng lại càng quỷ dị, một người lướt về phía trước mà như ba người cùng tiến tới vậy.
Hắc Bạch Vô Thường sau lưng hòa vào thân thể của nàng tạo ra từng tầng bóng ảnh, Long Đế rõ ràng có thể cảm thấy thân ảnh như quỷ mị xuyên qua cơ thể mình.
Long Đế đương nhiên có thể phát hiện cái gì là thật cái gì là giả nhưng kể cả như vậy cũng âm thầm gật đầu với thân pháp của nàng.
Chỉ thấy nàng hóa thành một đoàn hắc ảnh, tốc đổ đẩy lên tới cực hạn, như một bóng ma vậy.
Long Đế cũng không có lựa chọn tiến lên, hắn hai chân làm ra thế trung bình tấn, nhìn Long Đế lúc này không khác gì một tòa đại sơn.
Địa Ngục Mị Ảnh chiêu này đương nhiên nằm trong Quỳ Hoa Bảo Điển, đổi thành Bỉ Ngạn Bi Ca thì cũng không khác gì cả, đều là thuần tốc độ, đẩy tốc độ đi đến cực hạn.
Cái này thật sự rất giống Đông Phương Bất Bại trên phim ảnh thời trước, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy ba đoàn bóng ma, ba đoàn ảo ảnh liên tục lướt qua người Long Đế, căn bản không thể nhìn thấy chân thân.
Mỗi lần di chuyển, những cái bóng ma này đều trực tiếp tấn công Long Đế hơn nữa đều nhằm vào yếu huyệt trên cơ thể, xuất thủ sau đó lại lập tức lướt qua đáng tiếc đối mặt với Long Đế hiệu quả thực sự phi thường tệ.
Thân thể Long Đế mạnh mẽ đến biến thái bất quá khả năng phản ứng của hắn lại càng mạnh, hắn căn bản không cần phải xem đâu là ảnh ảo đâu là ảnh thật bởi hắn có thể cảm nhận được rõ mồn một.
Long Đế thậm chí mặc kệ Hắc Bạch Vô Thường tấn công bản thân mình, đến nhìn cũng không nhìn, hộ thể chân khí của hắn quá bá đạo, chỉ có nàng dùng chân thân tấn công hắn mới có thể làm hắn để ý, nhưng mà nàng cũng biết chỉ cần chân thân xuất thủ nhất định sẽ bị hắn bắt lấy.
Thân hình nàng điên cuồng di chuyển, hòa vào Hắc Bạch Vô Thường tạo thành ba luồng bóng ảnh hơn nữa Địa Ngục Mị Ảnh còn vì nàng tạo ra vô số bóng ảnh, những bóng ảnh này có chút giống kiếm khí lượn lờ liên tục xuyên qua thân thể đối phương bất quá ảo ảnh chung quy là ảo ảnh sẽ không thể gây sát thương cho Long Đế.
Nàng cố gắng di chuyển, thay đổi mọi phương vị nhưng đều cảm giác như bị một con mắt đáng sợ khóa chặt mọi góc, khóa chặt bản thân mình lại không thể thoát ra vậy.
Nàng biết nếu cứ tiếp tục như vậy mình chỉ sợ khó mà thoát khỏi lòng bàn tay của đối phương.
Người đời ai cũng nói Quỳ Hoa Bảo Điển mạnh mẽ nhưng mấy ai biết Quỳ Hoa Bảo Điển thực ra cũng gây áp lực cho cơ thể rất lớn, Quỳ Hoa Bảo Điển vốn xây dựng theo đường tuyệt sát, muốn dùng Quỳ Hoa Bảo Điển một mực kéo dài trận đấu chỉ là hành vi tự sát.
Nàng trong đầu bắt đầu vẽ ra vài loại khả năng sau đó cắn răng một cái, thân hình không ngờ đang lao tới lại cực tốc lùi lại, rút cả hai Hắc Bạch Vô Thường về.
Long Đế thấy thế cũng âm thầm kỳ lạ bất quá nàng đã lùi thì hắn liền phải tiến lên.
Thấy Long Đế tiến lên, nàng cũng không sợ hãi, tiếp theo có một âm thanh làm Long Đế vô cùng quen thuộc vang lên, là tiếng rít gào của địa ngục.
Long Đế đã dính chiêu một lần đương nhiên phải nhớ.
Chiêu này nằm trong Quỳ Hoa Bảo Điển gọi là Quỳ Hoa Khấp Hồn, tất nhiên bên trong Bỉ Ngạn Bi Ca nó cũng được đổi tên.
Một chiêu này được nàng gọi là “Vong Xuyên Hà – Bỉ Ngạn Bi”.
Vẫn cứ là hai đầu Hắc Bạch Vô Thường kia biến mất, vẫn là một đóa bỉ ngạn nở rộ đánh thẳng về phía Long Đế nhưng lần này Long Đế có thể thấy được cả sinh tử nhị khí, uy lực so với Quỳ Hoa Khấp Hồn chỉ sợ mạnh hơn.
Hắn đã ăn quả đắng của Quỳ Hoa Khấp Hồn một lần, cũng không muốn lọt hố lần thứ hai, lập tức dừng lại mở ra trạng thái phòng ngự >
Nàng thấy vậy Long Đế dừng lại cũng lập tức di chuyển, hướng về sau một mực bỏ chạy.
Nàng là hướng về tòa tiểu lầu của chính mình, tất nhiên cũng không phải là đang bỏ chạy lại càng không phải muốn học Vô Song khống chế Ngô Ứng Hùng.
Thật ra trước đây khống chế Ngô Ứng Hùng cũng nằm trong toan tính của nàng nhưng mà hiện tại không thể.
Không phải là nàng không địch lại Khẩn Na La, Khẩn Na La kia nàng chưa để vào mắt bất quá sau khi Vô Song mang hai người Mạc Ly rời đi thì Khẩn Na La cũng lập tức mang theo Ngô Ứng Hùng cùng Mộ Dung Phục rời đi.

Dù sao Vô Song cũng đang cảnh tỉnh cho Khẩn Na La biết, nếu nàng không nhanh chóng mang hai người kia đi chỉ sợ có biến.
Toàn bộ khu vực này chỉ còn một mình nàng cùng Long Đế, nàng lần này hướng về tiểu lâu không phải để chạy mà là để lấy binh khí.
Nàng thật tâm là muốn chạy nhưng mà chạy kiểu gì mới là vấn đề, trên đời này người chạy thoát được đế vị cao thủ không nhiều và đương nhiên trong số đó không có nàng.
Từ xưa đến nay nàng mới chỉ nghe thấy hai người từ trong tay đế vị cao thủ chạy được.
Người đầu tiên nghe đồn là đệ nhất thiên hạ cao thủ dưới quyền Sấm Vương – Lý Tự Thành năm xưa gọi là Phi Thiên Hồ Ly.
Phi Thiên Hồ Ly có thể chạy thoát khỏi Hoàng Thường truy sát thực sự là một việc kinh động khắp thiên hạ bất quá Phi Thiên Hồ Ly tại sao chạy được thì nàng cũng không biết.
Người thứ hai thì nàng cực kỳ hiểu rõ, người này chính là đại ca của mình Đông Phương Bạch.
Đại ca năm đó có thể thoát khỏi đế vị truy sát bằng chính chân tài thực học nhưng mà lại được địa lợi, năm đó Đông Phương Bạch một đường bỏ chạy nhưng lại di chuyển trong vùng đất Miêu Cương, nhờ cái địa lợi này Đông Phương Bạch mới có thể toàn mạng.
Cái thành Hành Dương này, tạm bỏ qua đám binh lính có thể bất cứ lúc nào nhảy ra thì nàng cũng thấy không có hy vọng chạy cho lắm, dù sao Hành Dương Thành không phải rừng rậm, nàng đến cả đường Hành Dương Thành còn chưa quen đấy là chưa kể bốn phía đều có tường thành bao bọc, không khác gì một cái cũi khổng lồ, muốn chạy thì dễ nhưng chạy thoát khỏi đế vị cao thủ thì khó như lên trời.
Vô Song có thể từ Ca Lâu La truy đuổi mà chạy được đến tận vùng núi Hành Sơn đấy là vì Ca Lâu La thân pháp kém hơn Vô Song nhiều mà hắn cũng không có cách ngăn cản tốc độ Vô Song.
Nàng hiện tại chạy về phía lầu hai đồng thời vô tình nhớ đến heo đồng đội kia, càng nghĩ nội tâm càng bực mình.
Kẻ này không biết tại sao làm nàng chán ghét vô cùng, hơn nữa kẻ này rõ ràng biết tung tích của đại ca dĩ nhiên úp úp mở mở, dĩ nhiên lại còn tỏ ra thần thần bí bí rồi lập tức rời đi?.
Rời đi thì cũng thôi vậy còn quay lại?, quay lại tưởng có thể giúp gì được nàng ấy thế mà dám quay đầu bỏ đi để một mình nàng ở lại cùng Long Đế, đây không phải là cố tình muốn gây hại cho nàng?.
_ _ _ __ _ _ _ _
Nội tâm sinh khí rất lớn nhưng cuối cùng nàng cũng đè cái tức giận của mình xuống, tay phải đưa ra nắm lấy một cây đàn tỳ bà.
Một tay nắm lấy đàn tỳ bà nàng kéo lại vào người, mượn thế khẽ ngồi xuống ghế gỗ sau lưng, ngón tay lại khẽ động.
Nàng biết chỉ dùng võ công, nàng không có khả năng thắng nổi Long Đế, muốn thắng kẻ này chỉ có cầm khúc.
Nàng đời này thật sự không thiếu khúc phổ thậm chí cha nuôi còn nói... cho dù nàng không có Bỉ Ngạn Bi Ca hay Quỳ Hoa Bảo Điển thì sau này cũng có thể đi them cầm đạo mà trở thành cầm đế thứ hai.
Đây tuyệt không phải lời khen cho có mà nàng cũng có cái tự tin này.
Nắm lấy cây đàn tỳ bà, ngón tay của nàng chậm rãi di động.
Một khúc này là nàng sáng tác, tên gọi “Bỉ Ngạn Bi Ca”.
“Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn.
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can.
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở.
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên…
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.
Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu.
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất,
Có hoa không lá, có lá không hoa.
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi…”
Tiếng đàn tỳ bà vang lên, người lo lắng nhất lúc này chính là Long Đế.
Long Đế lúc này nhìn cũng có chút chật vật, một chiêu Vong Xuyên Hà – Bỉ Ngạ Bi kia uy lực vượt xa Quỳ Hoa Khấp Hồn bình thường, một chiêu này cho dù Long Đế đã làm ra phản ứng nhưng vẫnb ị ám kình của nó kích thương tuy nhiên cũng chưa đến mức lại phun ra một ngụm nghịch huyết.
Hắn vốn đang muốn tiếp tục đuổi theo nàng liền nghe thấy tiếng đàn tỳ bà nội tâm liền âm thầm thấy không ổn, cầm kỹ của nàng quá cao, cao đến mức đế vị cao thủ cũng không dám ngó lơ, càng đáng chết hơn Long Đế cảm thấy một khúc nhạc này tựa hồ chuyên vì võ công của nàng sáng tác.
Quả nhiên hắn không nghĩ sai, trên ngực cùng trên lưng của Long Đế không ngờ đột nhiên xuất hiện hai đóa bỉ ngạn màu tím, cứ như được khắc lên người mình vậy.
Hai đóa bỉ ngạn hoa này vậy mà chậm rãi nhẹ xoay tròn như hai cái vòng xoáy, một áp từ trên xuống một áp từ dưới lên, hai luồng nội kình khác nhau như muốn xuyên thủng cơ thể Long Đế vậy.
Long Đế không rõ mình bị khắc ấn lúc nào dù sao Bỉ Ngạn Bi Ca của nàng quá mức ảo diệu, quá mức khó nắm bắt, nhưng mà hắn hiểu thế này không ổn.
Đột nhiên bị hai đáo quỳ hoa công kích lại thêm thân thể vừa bị nội thương, Long Đế lầnnaày không khỏi khụy một chân xuống, một khúc Bỉ Ngạn Bi Ca kia tấu lên khiến Long Đế... lại thâm một lần phun ra một ngụm máu đen, đến cả sắc mặt cũng tái đi.
Không chỉ có thân thể bị công kích, đến cả tâm linh cũng bị công kích, Long Đế bắt đầu có cảm giác thị lực của mình dần dần nhòa đi, thính lực lại... càng ngày càng minh mẫn.
Thủ đoạn này nghe mà lạnh cả người, thính lực tăng lên đương nhiên là tốt nhưng trong một số trường hợp thì càng thêm chí mạng, thính lực càng tăng khác gì khuếch đại sát thương của cầm công?.
Long Đế đương nhiên không thể không có hành động, hắn không hổ là Long Đế.
Đầu tiên trên người của hắn lại xuất hiện hai loại hình thái rồng kia, vì chủ nhân thủ hộ.
Hàng Long Khí lập tức xuất hiện trong thể nổi của Long Đế, đây cũng là lần đầu tiên hắn vận dụng Hàng Long Khí.
Hàng Long Khí đại diện cho long, là sinh vật chí dương chí cương trong thiên hạ, Hàng Long Khí thậm chí có thể vì Long Đế ngăn cản Bỉ Ngạn Bi Ca, ngăn cản Bỉ Ngạn Khí Tức.
Bỉ Ngạn Khí Tức gần giống như âm khí, là thuộc về cõi dưới, là thuộc về chí âm chí nhu nội lực, muốn không bị Hàng Long Khí ngăn chặn cũng khó.
Tiếp theo Long Đế mở miệng, một tiếng long ngâm tạo thành âm ba công kích xé rách cả hư không, đánh tan tiếng đàn của nàng.
Muốn ngăn cản cầm kỹ cách tốt nhất là dùng loại âm ba công kích này.
Hét ra một tiếng, nàng chỉ thấy sóng âm cường hoành đánh vào cơ thể, nàng không thể không lùi lại, lấy cây đàn tỳ bà xoay ngang mạnh mẽ chắn lấy cơ thể.
Đàn tỳ bà nổ tung, nàng cũng lập tức lùi lại nhưng đồng thời tay trái bắn ra một sợi chỉ, gần như cách không đoạt vật nàng lại nắm lấy một cây sáo trúc kéo ngược về phía mình.
Nàng lúc này cảm thấy cổ họng ngọt lịm, một chiêu âm ba công kích kia khiến nàng gần như không đè được nội thương xuống nhưng mà một ngụm máu này nàng không dám phun ra, bởi chỉ cần thổ huyết khí tức nàng liền có thương tổn, khi đó mới là vấn đề.
Nàng thà nuốt ngụm huyết này xuống, tự làm tổn thương kinh mạch chứ quyết không thể để khí tức của mình tổn hại.
Nàng có Trường Sinh Khí, nàng dám làm theo cách này.
Tiếp lấy cây sáo trúc, một chân lùi lại rồi mượn Thái Cực Đồ hóa giải hoàn toàn kình lực của Long Đế, nàng xoay người ngồi xuốn, hai tay nâng lên sáo trúc bắt đầu khẽ thổi.
“Đáng chết, nhanh như vậy”.
Miệng nàng vừa muốn đặt vào sáo trúc thì Long Đế đã tiến sát đến lầu tầng 2, hắn cũng không dám cho nàng tiếp tục sử dụng cầm công, hai tay xuất hiện Hàng Long Khí trực tiếp đánh ra.
“Thiên Thượng Thiên, Địa Hạ Địa “.
“Thiên Địa Thần Long”.
Hàng Long Khí sử dụng uy lực chiêu thức chỉ biết càng mạnh, hai đầu long từ tay Long Đế đánh ra ép lấy cả không gian này lại, trước không phải tấn công nàng mà nó trực tiếp ép nổ hai bức tường, Long Đế muốn hủy đi cả tòa lầu các này.
Nàng bị hành động của Long Đế dọa cho một trận, đương nhiên nàng cũng không thể ngăn cản đối phương hủy đi tòa lầu các, nàng chỉ có thể cắn răng bắn ra một sợi chỉ đỏ lại kéo một cây đàn huyền cầm về, cả người mạnh mẽ lăng không rời đi.
Nàng vừa rời đi nguyên tòa tiểu lâu của nàng bị đánh sập.
Nàng biết Long Đế không phải nhắm vào mình mà là nhắm vào nhạc khí, nội tâm không khỏi thán phục tầm mắt cùng kinh nghiệm của đế vị cao thủ hơn nữa nàng cũng biết đối mặt với mình tiếp theo là cái gì.
Vẫn là phong cách kia, tòa lầu sập xuống, bụi bay mù mịt nhưng mà Long Đế bất chấp, hắn xuyên qua đám bụi kia, long trảo mở ra, lại hướng về nàng.
Nàng một tay cầm sáo trúc, một tay cầm lấy cây đàn huyền cầm, sắc mặt có chút khó coi.
Tay phải buông ra mạnh mẽ đẩy cây đàn huyền cầm về phía sau, tay trái cũng buông sáo trúc ra rồi tay trái dùng hết sức bình sinh cũng đánh ra một trưởng.
Mượn Trường Sinh Khí, mượn Thái Cực Đồ nàng cắn răng đối chưởng cùng đối phương, sau đó cả người lại bị đánh bay đi, lần này miệng thực sự thổ huyết.
Về phần Long Đế cũng bị đẩy lùi lại, một mực lùi về phía sau hai bước, thân thể có chút lắc lư bất quá ánh mắt của hắn thản nhiên như không.
Trong mắt Long Đế, nàng liền thành thịt cá trên thớt căn bản không thể gây nên sóng gió gì.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.