Cực Võ

Chương 74: Giết chóc (1)




Tiêu Dao Tử là một nhân vật truyền kỳ, là một trong Trung Nguyên Ngũ Đế, thực lực của Tiêu Dao Tử là việc chưa bao giờ cần bàn đến hơn nữa Tiêu Dao Tử thực sự đi rất gần con đường tu tiên.
Bất kể là Tiêu Dao Tử ở thế giới này nơi có Hắc Địa hay Tiêu Dao Tử ở thế giới kia nơi có Phật Sơn thì đều đi trên một con đường giống nhau và đều có kết cục giống nhau.
Tài hoa kinh thiên hạ, tham ngộ rất sâu trên con đường sinh mạnh, trên con đường tu tiên nhưng rốt cuộc lại là người chết sớm nhất. 
Tại thế giới này, Tiêu Dao Tử cũng nghiên cứu rất nhiều cổ thư, rất nhiều điển tịch và cũng bước ra Đông Hải.
Trong chuyến đi đến Đông Hải này, Tiêu Dao Tử không rõ là vì cơ duyên xảo hợp hay vì năng lực của chính mình, ông thành công bước lên Bồng Lai Tiên Đảo, thành công bước lên cứ điểm đầu tiên của Đế Thích Thiên tại cái thế giới này.
Tại Bồng Lai Tiên Đảo, Tiêu Dao Tử đã khám phá ra được rất nhiều thứ bởi nơi này vốn cất chứ thành quả ngàn năm nghiên cứu của Đế Thích Thiên, cũng từ chuyến đi đến Bồng Lai Tiên Đảo này mà Tiêu Dao Tử mới sáng tạo ra Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công cùng Bất Lão Trường Xuân Công, đáng tiếc cũng vì chuyến đi này mà Tiêu Dao Tử mới chết sớm như vậy.
Tiêu Dao Tử mắc trọng bệnh không thể trị, một loại bệnh ông nhiễm phải nơi Bồng Lai.
Tiêu Dao Tử một đời khinh thường nhờ người khác, khinh thường phải xin kẻ khác giúp đỡ nhưng mà loại quái bệnh này không chỉ hại Tiêu Dao Tử mà còn hại Cầm Đế.
Nếu chỉ vì mình, Tiêu Dao Tử khinh thường nhờ người cho dù có là Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong nhưng mà vì Cầm Đế, Tiêu Dao Tử rốt cuộc đến gặp Trương Tam Phong.
Phải đến những năm chiến tranh Kim – Mông nổ ra thì Trương Tam Phong mới chính thức đụng độ Đế Thích Thiên vì vậy có thể nói khắp cõi trung nguyên, người đầu tiên đụng độ Đệ Thích Thiên phải là Tiêu Dao Tử.
Tiêu Dao Tử đến cầu Trường Sinh Chân Nhân, đương nhiên Trương Tam Phong sẽ dùng toàn lực trợ giúp, đáng tiếc thứ trên Bồng Lai Tiên Đảo khi đó quá quái dị, quái dị đến mức cả Trương Tam Phong cũng không triệt để trừ được, chỉ có thể áp chế.
Đương nhiên Tiêu Dao Tử cùng Trương Tam Phong đều là bậc đại kỳ nhân đương thế, lúc này Tiêu Dao Tử quyết định lần thứ hai ra biển, lần này ông không đi một mình nữa mà đi cùng đệ đệ Vô Hà Tử, đi cùng Cầm Đề – Phượng Huyền Cầm đồng thời còn có cả Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong.
Bốn người ra biển, theo đúng lộ trình và con đường cũ Tiêu Dao Tử từng đi nhưng mà thế nhân trêu người, cả bốn không cách nào tìm thấy Bồng Lai Đảo lần nữa.
Mọi người năm lần bảy lượt cố gắng nhưng Bồng Lai Tiên Đảo như hoàn toàn biến mất, như chưa từng xuất hiện trên thế gian vậy.
Thời điểm này, trước mặt Tiêu Dao Tử có hai lựa chọn, hoặc là tiếp tục tìm kiếm trong vô vọng hai là trở về Trung Nguyên, cùng người yêu sống những năm cuối đời, rốt cuộc Tiêu Dao Tử chọn phương án thứ hai, nắm tay Cầm Đế đi nốt chặng đường còn lại của nhân sinh nới Tiên Âm Động – Nga Mi Sơn.
Vào thời điểm đó, đến cả Trương Tam Phong còn chưa biết sự tồn tại của Đế Thích Thiên, sẽ chẳng ai biết Đế Thích Thiên là ai cả, càng không ai đi liên hệ chủ nhân của Bồng Lai Tiên Đảo là Đế Thích Thiên cả.
Nếu không phải Tiêu Dao Tử là bậc kỳ nhân đương thời, là một trong những nhân vật mạnh thiên hạ chỉ sợ những lời của Tiêu Dao Tử nói về Bồng Lai Tiên Đảo còn không được người khác nguyện ý tin tưởng dù sao cả thiên hạ chỉ có một mình Tiêu Dao Tử biết nơi đó rốt cuộc có cái gì, ẩn chứa cái gì.
Cũng chính vì việc này nên Tiêu Dao Tử với Bồng Lai Tiên Đảo quả thực có rất nhiều điều không cam tâm, bằng vào tính cách của Tiêu Dao Tử thì cam tâm được mới là lạ, ở trên Bồng Lai Tiên Đảo bản thân ông đã chịu không ít trái đắng, dĩ nhiên ở chiều ngược lại thì đám người kia cũng ngậm không ít khổ.
Thời điểm Tiêu Dao Tử đặt chân lên Bồng Lai Tiên Đảo ông đã là Trung Nguyên Ngũ Đế tức là cực kỳ mạnh mẽ, Tiêu Dao Tử có thể đi đến trung tâm của Bồng Lai Tiên Đảo, ông muốn nhìn xem tại nơi trung tâm của hòn đảo đáng lẽ không nên xuất hiện trên cõi đời này ẩn chứa bí mật gì.
Đương nhiên muốn biết được bí mật của Bồng Lai Tiên Đảo thì chẳng dễ đến thế bởi Tiêu Dao Tử đụng độ một đám người gọi mình là Thất Phúc Thần.
Tiêu Dao Tử chính là bị Thất Phúc Thần đuổi ra khỏi Bồng Lai Tiên Đảo nhưng mà tại thời điểm Tiêu Dao Tử rời đi thì Thất Phúc Thần cũng chỉ còn lại Lục Phúc Thần.
Tiêu Dao Tử cho dù đến cuối đời thì vẫn đối với cám đái Lục Phúc Thần kia nhớ mãi không quên, rốt cuộc ông viết lại một bản bút kỳ về những gì xảy ra, những gì mình gặp ở trên Bồng Lai Tiên Đảo, đương nhiên thời điểm đó Tiêu Dao Tử cũng chẳng biết nơi này gọi là Bồng Lai Tiên Đảo, ông gọi đây là Quỷ Đảo.
Bản bút tích này, đến khi Tiêu Dao Tử chết đi, theo di nguyện mới được gửi đến cho Trương Tam Phong, đương nhiên người gửi bản bút tích này cho Trương Tam Phong chính là Vô Hà Tử.
Trương Tam Phong nhận được bản bút tích của Tiêu Dao Tử, sau đó bắt đầu đi sâu vào nghiên cứu thậm chí còn để Thiên Thánh vài lần ra biển cố gắng tìm Bồng Lai Tiên Đảo nhưng căn bản không có bất cứ dấu hiệu nào rằng nó tồn tại, tất cả cứ như một câu chuyện hoang đường mà Tiêu Dao Tử tạo ra vậy.
Năm tháng dần qua, gần 10 năm sau, Trương Tam Phong rốt cuộc gặp Đế Thích Thiên.
Tại thời điểm gặp gỡ Đế Thích Thiên thì Trương Tam Phong ngộ ra rất nhiều điều, ngay cả với Bồng Lai Tiên Đảo cũng vậy tuy nhiên tại thời điểm đó Trương Tam Phong cũng không còn sức ngăn cản Đế Thích Thiên ở mặt trận Đông Hải nữa rồi.
Trương Tam Phong chỉ có thể dành toàn tâm toàn lực xây dựng một Võ Đang có thể kháng cự Bắc Cương, ông biết ở Đông Hải có một mối nguy hiểm khác nhưng Trương Tam Phong có thể làm gì?, ông chỉ có thể cố gắng sắp xếp một con đường truyền tin từ Phù Tang tới Trung Nguyên hay nói đúng hơn là tới Võ Đang Phái.
Cũng chính nhờ con đường này mà Quỳnh Hương ngay khi nghe đến thông tin của Mikami, nghe về Bồng Lai Tiên Đảo thì nàng đã liên lạc với Võ Đang Phái – Nhân Thánh.
Bản thân Nhân Thánh sau khi nhận được tin của nàng lập tức đi liên lạc với Thiên Thánh nhưng mà Thiên Thánh thật ra đã lâu lắm rồi không ở Võ Đang, nơi Thiên Thánh bế "tử quan" chính là Tu Di Sơn của Tiêu Dao Phái năm xưa.
Tiếp theo sau khi Thiên Thánh nhận được thông tin, ông liền theo lời Quỳnh Hương mời Vô Hà Tử xuống núi.
Trên đời này nếu có ai vừa nghe tin này nhất định sẽ tham gia thì ngoại trừ những người của Võ Đang thì cũng chỉ có một mình Vô Hà Tử, đương nhiên Vô Hà Tử chính là chìa khóa để thuyết phục Nguyệt Đế, là chìa khóa để khiến Nguyệt Đế tin tưởng và tham gia kế hoạch này.
Để có thể tạo nên một đội hình bốn người như hiện tại vốn không dễ nhưng thành quả bỏ ra cực kỳ xứng đáng bởi ít nhất theo Quỳnh Hương thì cho dù Bồng Lai Tiên Đảo đã mạnh hơn nhiều so với nhiều năm trước nhưng mà bốn người bọn họ hiện tại đương nhiên cũng mạnh hơn Tiêu Dao Tử năm xưa.
_ _ _ _ __ _ 
Thời gian chậm rãi trôi qua, lại hai ngày tiếp theo.
Lúc này chính là khoảng thời gian áp giải đám tử tù đi tới một nơi gọi là Đài Hành Quyết, đây chính là chỗ để cho đám tử tù tự thanh toán lẫn nhau mà chọn ra những kẻ mạnh nhất. 
Ở ngoài Đại Ngục Giam đã có vô số quân lính, đám người này phối hợp với ngục tốt mà bắt đầu dẫn độ tù phạm, tất nhiên chỉ có tù phạm tầng 4 cùng tù phạm tầng 5 mới có thể được bọn họ áp giải ra ngoài.
Theo quyết định của cao tầng, đầu tiên đám người này phải xuống tầng 5, áp tải những kẻ Cùng Hung Cực Ác nhất xứ Phù Tang về phía Đài Hành Quyết.
Làm sao để tù phạm có thể đi xuống tầng 5?, những tù phạm này đương nhiên phải là tử tù sau đó được chứng nhận thực lực bởi Thiên Vũ gia tộc cùng nhà Kido hơn nữa ngay cả đủ điều kiện thì cũng chưa chắc được vào bởi toàn bộ tầng 5 chỉ có 15 phòng giam biệt lập, gần như kẻ nhanh chân hơn sẽ được vậy.
Đương nhiên chậm hơn thì cũng được, vấn đề là nếu ngươi đến chậm mà muốn ngồi phòng giam tầng 5 thì chỉ có thể tự mình vào mà cướp phòng, đây là một trận chiến sinh tử thực sự, kẻ thắng sẽ được tiến vào phòng giam còn kẻ thua sẽ chết.
Kẻ nào tiến được xuống tầng 5 thì luôn được xác định là cực mạnh và cực nguy hiểm, trong điều kiện bình thường vì một cái nhà tù sẽ không ai nguyện ý đi đụng vào những kẻ dưới đó, nếu không thể tiến vào tầng 5 thì những tử tù mạnh nhất vẫn sẽ ở tầng 4, đương nhiên nếu thực lực có thể đủ đi xuống tầng 5 thì đám người này khi ở tầng 4 đương nhiên sẽ là "trùm" của một phòng giam biệt lập, cái này chắc chắn cũng không tệ.
Vì tầng 5 tổng cộng chỉ có 15 tù nhân, áp giải lên cũng không mất quá nhiều thời gian tuy nhiên có một điểm chung ở tất cả tù phạm tầng thứ 5 là khi bọn chúng đi qua phòng giam số 29 thì trong ánh mắt đều hiện ra một tia khó hiểu.
Phòng giam nào thì cũng vậy, phòng giam nào thì cũng ồn ào như nhau... chỉ có phòng giam số 29 yên lặng như tờ, yên lặng đến đáng sợ.
Cái đám người ở dưới tầng 5 kia không có kẻ nào là đơn giản cả, vì vậy bọn chúng có thể cảm nhận được những thứ mà đám binh lính bình thường không có cách nào cảm nhận ra, những kẻ sống trên mũi đao biển lửa mỗi khi đi qua phòng giam số 29 để hướng lên mặt đất thì đều có một loại cảm giác sống lưng lành lạnh.
Sau khi áp giải toàn bộ tù phạm tầng 5 đi lên thì sẽ đến lượt tù phạm ở tầng 4, cứ hai đội binh lính xuất thủ một lần, mỗi đội dẫn một nhà tù ra ngoài, thứ tự từ nhỏ đến lớn tức là hai phòng giam số 1 cùng số 2 ở tầng thứ 4 sẽ được phép ra ngoài trước.
Theo số lượng tù nhân ra ngoài càng ngày càng nhiều thì không gian bên dưới càng ngày càng tĩnh lặng, đám tử tù trong những căn phòng còn lại cũng dần dần yên tĩnh.
Tại tầng 4 này tổng cộng có 42 phòng giam tuy nhiên lúc này chỉ sử dụng có 30 phòng.
Vô Song gần như thuộc về nhóm cuối cùng tiến vào Đại Ngục Giam này vì vậy Vô Song đương nhiên cũng sẽ thuộc nhóm cuối cùng đi ra khỏi Đại Ngục Giam.
Rốt cuộc, tiếng bước chân vang lên phá tan cái sự tĩnh lặng bao trùm xung quanh hai phòng giam cuối cùng, phòng giam số 29 cùng phòng giam số 30.
Lúc này trong phòng giam số 29, Vô Song rốt cuộc mở mắt, ánh mắt đỏ như hồng hoang cự thú vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.