Cực Võ

Chương 74: Đêm Tối Sát Nhân




Ưng nhân thế công lại càng thêm đáng sợ hơn nữa từ hai thanh kim nhận kia lại mang theo một loại lực lượng kì dị mà Vô Song căn bản chưa từng thấy.
Mỗi quốc gia có một dạng võ đạo của riêng mình, võ học Thiên Trúc chỉ sợ không thua kém gì Trung Nguyên hơn nữa lộ tuyến võ học phi thường kỳ dị, đôi tiểu song nhận màu vàng kia thậm chí cắt qua hộ thân cương khí của Vô Song như cắt đậu hũ, hướng thẳng về cổ họng Vô Song mà chém xuống.
Vô Song cho dù rất nhanh tránh được thì trên cổ của hắn cũng xuất hiện một vết máu, một vết máu rất mỏng nhưng chỉ cần thêm một đoạn nhỏ nữa thôi liền cắt thẳng vào động mạch cổ của hắn.
Nên biết hộ thân cương khí của Vô Song là Bắc Minh Thần Công cùng Cửu Dương Thần Công phối hợp mà thành, ấy vậy mà không tài nào ngăn được kim nhận của đối phương.
Ưng nhân cũng chẳng cho Vô Song thời gian, Vô Song vừa lùi lại ưng trảo lại tới, thiết trảo mở rộng như muốn bóp nát đầu Vô Song vậy, kình lực từ đôi thiết trảo kia đến cả đá cũng có thể bóp thành phấn vụn huống gì đầu của Vô Song?.
Vô Song lần này cũng tuyệt không còn dám thăm dò đối phương, hắn biết nếu hai bên vẫn là thăm dò thì hắn mới là người nguy hiểm, thế công của ưng nhân hung mãnh vô cùng, chiêu chiêu đòi mạng, thực sự rất khó để Vô Song còn lưu thủ.
Ưng trảo của đối phương lao tới lần này Vô Song trái lại đưa luôn đầu của hắn ra, ưng trảo vừa chạm vào đầu của Vô Song vốn đang muốn phát lực bóp nát đầu của hắn đột nhiên Vô Song đưa hai tay dang ngang trực tiếp gạt tay của ưng nhân đi.
Ưng nhân lực đạo kinh khủng vô cùng nhưng mà hắn lại cảm thấy có một cỗ nhu kình đánh ngược lại, nhu kình kia xuất hiện quá bất ngờ trực tiếp làm ưng nhân không kịp phản ứng gì mà bị gạt cánh tay đi.
Một tay gạt thế công của ưng nhân ra, tay còn lại Vô Song cũng khẽ đẩy, trực tiếp ngăn lại một tay khác của đối phương không cho đối phương tiếp tục có hậu chiêu, hai bút cùng vẽ tạo ra đồ án thái cực.
Hai tay dang ra như âm cùng dương, hai tay rút lại liền thành hình thái cực, Vô Song chỉ nhẹ đẩy ra thì ưng nhân đã không có cách nào cố định cơ thể mạnh mẽ bị Vô Song bức lui.
Ưng nhân lúc này ánh mắt tràn ngập kinh hãi, hắn nhận ra chiêu này của Vô Song, một chiêu cực kỳ giống Đấu Chuyển Tinh Di bất quá lại hơi hơi khác biệt, cái này đúng là làm ưng nhân thấy khó hiểu.
Đương nhiên khó hiểu quy về khó hiểu, ưng nhân vừa bị đẩy lùi thì một chân dẫm xuống đất, cả người lại lướt tới, chỉ thấy hai tay hắn dang ra như chim ưng bay lượn, một chân đạp xuống.
“Kim Ưng Câu Diệt “.
Chỉ thấy lại là cái hoàng kim khí chết tiệt kia xuất hiện, biến chân của kẻ này trở thành móng vuốt, cứ như thế mà đạp xuống.
Cho dù Vô Song không quá hiểu hoàng kim khí là gì nhưng thứ này tuyệt đối có thể xuyên qua nội lực, xuyên qua ‘khí’ gần như mang theo hiệu ứng xuyên giáp trong game vậy, cực kỳ nghịch thiên.
Hai tay lại vận lên Đấu Chuyển Tinh Di, Vô Song cũng không có cách nào tiến lên trực tiếp bị đối phương đình trụ, chỉ thấy ưng cước đạp xuống, thế công liên miên bất tuyệt.
Dùng Đấu Chuyển Tinh Di ngăn cản đối phương bất quá lần đầu tiên Vô Song cảm thấy quá sức, Đấu Chuyển Tinh Di dĩ nhiên cũng khó mà ngăn lại một chiêu này.
Đấu Chuyển Tinh Di vốn là tứ lượng bạt thiên cân nhưng thực tế mạnh nhất của Đấu Chuyển Tinh Di là tạo ra một lớp màng, một lớp khí phòng ngự từ đó đẩy lùi đối phương hoặc trực tiếp lấy chiêu của đối thủ trả cho đối thủ.
Lớp khí này trước ưng trảo kia... căn bản không tồn tại.
Một lần nữa phòng ngự của Vô Song bị phá hủy, ưng cước đạp thẳng vào ngực hắn.
Vô Song đương nhiên không chậm, giây phút Đấu Chuyển Tinh Di bị phá hủy hắn đã sớm thu tay lại, dùng Thiên Sơn Chiết Mai Thủ bắt lấy một cước này của đối phương nhưng mà bắt được chân của ưng nhân thì sao?, chỉ nghe hắn cười rất lạnh.
“Kim Ưng Phách Không Cước”.
Phần khí vàng kia rung lên sau đó bắn ngược từ chân của đối phương ra, bắn thẳng vào thể nội của Vô Song, một chiêu này không khác gì nhát chém thẳng vào ngực hắn và bỏ qua mọi loại phòng ngự vậy, đương nhiên không thể bỏ qua sức mạnh cơ thể.
Vô Song cũng không giữ nổi chân của đối phương nữa, trực tiếp bị đẩy lùi thậm chí bắn ngược ra sau.
Ưng nhân một chân hạ xuống đất làm điểm tựa cả người lại lao vút mà tới, hắn còn không cho Vô Song cơ hội thở.
Vô Song vẫn còn đang bị đánh bay đi thì đối phương đã xuất hiện trên không, hai tay dang ra làm cánh, hai chân lại hiện ra ưng trảo.
“Chết, Kim Ưng Phách không Song Cước”.
Lần này là hai nhát chém hoàng kim hướng tới Vô Song, ưng nhân đương nhiên nhìn ra thân thể Vô Song tương đối mạnh mẽ, hắn đã ra tay nhất định phải để lại sát thương chí mạng.
Ưng nhân cũng không tin Vô Song tránh được nhưng ngay lúc này Vô Song vốn đang bay ngược ra sau tưởng như không điều khiển được cơ thể thì cơ thể hắn vậy mà khẽ khựng lại trên không trung sau đó di chuyển dạt sang ngang theo một phương diện không thể tin được.
Vô Song mượn một chiêu Hoành Không Na Di mà tránh thoát một kiếp đồng thời ngay khi hắn vừa dạt ra thể nội Vô Song có hỏa khí bốc lên ngùn ngụt, ngay lập tức chín đường hỏa đao bắn thẳng ra ngoài, chín đường hỏa đao chậm chí đốt cháy cả cương khí màu vàng của đối phương, trực tiếp tạo thành hỏa diễm hướng về ưng nhân.
Ưng nhân nhìn thấy một chiêu này ánh mắt một lần nữa híp lại.
“Lại còn biết Hỏa Diễm Đao? “.
Ưng nhân bản thân tương đối sợ hỏa diễm bởi hỏa diễm thật sự có thể thiêu đốt kim khí của hắn.
Kim khí của ưng nhân là hành kim thuộc tính, đương nhiên bị hỏa khắc chế bất quá canh kim khí cũng không phải tất cả của ưng nhân.
Ưng nhân vẫn đang dang cánh, sau đó cả người hắn xoay tròn, hai tay khép lại đồng thời phong nhận bắn ra bốn phương tám hướng, ưng nhân mở miệng rống lớn một tiếng.
“Ưng Dương Vạn Lý”.
Không còn là kim, đây là phong.
Cả người đối phương như một cây cung bắn qua biển lửa, dùng phong nhận đánh tan hỏa diễm mà xuyên qua tốc độ vẫn cực kỳ nhanh, ưng nhân gần như không cho phép Vô Song có thể thở lấy một hơi.
Phong nhận không đánh tan nổi Hỏa Diễm Đao là đương nhiên nhưng mà bảo hộ ưng nhân xuyên qua biển lửa thì lại thừa sức, ưng nhân cứ như vậy một đường lao ra, phần mũi ưng hướng về phía trước bắn thẳng đến Vô Song.
Vô Song vừa hạ chân xuống đất đã thấy đối phương ập đến bất quá khác với lần trước, Vô Song quyết định cứng đối cứng.
“Thiên Sơn Lục Dương Chưởng – Lục Hợp Chưởng”.
Âm thanh mang theo nộ khí vang lên, từ xưa đến nay chỉ có Vô Song một đường bức lui kẻ khác, một đường nghiền áp kẻ khác vậy mà lần này bị ưng nhân đánh đến có chút không kịp trở tay, sự kiêu ngạo của Vô Song sao lại chấp nhận việc này?.
“Dương Xuân Bạch Tuyết “
“Dương Quan Tam Điệp”
“Dương Ca Thiên Quân”
“Ngạo Dương Tựa Hỏa”
“Liệt Dương Phổ Chiếu”
“Dương Thịnh Âm Suy”.
Lục chưởng hợp nhất tạo thành đại hỏa chưởng, đại hỏa chưởng ập thẳng đến trước mặt ưng nhân.
Ưng nhân nhìn thấy một chiêu này nói thẳng ra... hắn kinh hãi gần chết.
Thiên Sơn Lục Dương Chưởng cương mãnh vô cùng, về độ cương mãnh không thua gì Hàng Long Thập Bát Chưởng nhưng mà mỗi loại chưởng pháp lại có ảo diệu riêng.
Hàng Long là chí dương chí cương, lấy cương làm chủ.
Thiên Sơn Lục Dương Chưởng lại là thuần chí dương chưởng pháp thậm chí đốt sạch âm nhu trong thân biến cả người trở thành loại trạng thái tràn ngập hư hảo mà đẩy ra ngoài, nó không có cái cương mãnh kinh khủng như Hàng Long nhưng chí dương lực lượng của nó mạnh đến mức Hàng Long cũng chỉ có thể thối lui.
Vô Song lại nắm giữ Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể, chuyển toàn bộ cơ thể trở thành chí dương trạng thái, trở thành Tiên Thiên Chí Dương Thể, một chiêu lục hợp chưởng này lại càng kinh khủng.
Ưng nhân vốn tưởng Hỏa Diễm Đao đã là lợi hại lắm rồi hắn nào ngờ Vô Song còn có chiêu này, hắn cũng không tránh được chỉ có thể cắn răng mà va chạm.
Một cái va chạm, hỏa khí cùng phong nhận va chạm vào nhau nhưng phong nhận rõ ràng không đủ, ưng nhân vậy mà bắn ngược ra ngoài, miệng hét thảm một tiếng.
Điều đáng ngạc nhiên là không rõ trang phục của hắn làm bằng cái gì, hỏa diễm vậy mà cũng không có cách nào đốt nổi, ưng nhân tuy bắn ngược ra ngoài nhưng rất nhanh mượn đôi cánh kia hắn lại có thể ổn định thân hình trên không trung.
Thân hình ổn định, ưng nhân nội tâm liền muốn xé nát Vô Song ra bất quá hắn còn chưa kịp làm bất cứ một động tác gì Vô Song đã như quỷ mị hiện ra, một quyền nắm lại nện trực tiếp xuống, một quyền táng lên mặt ưng của hắn, cả Vô Song cùng ưng nhân từ trên trời rơi thẳng xuống mặt đất.
Một quyền này của Vô Song đương nhiên cũng có danh tính, là đại danh đỉnh đỉnh Đại Phục Ma Quyền.
Đại Phục Ma Quyền nói thật đây là lần đầu tiên Vô Song sử dụng bất quá đây cũng là một loại quyền pháp cực kỳ bá đạo.
Nó hoàn toàn có thể sánh ngang với Đại Kim Cưởng Chưởng của Thiếu Lâm, là một loại quyền pháp chí nhu sinh chí cương, uy lực khủng khiếp.
Đại Phục Ma Quyền nện thẳng vào mặt ưng nhân có thể làm hắn cảm thấy đau đến tận óc bất quá Vô Song sao có thể buông tay?.
Cả hai cùng rơi xuống đất nhưng Vô Song lại hoàn toàn minh mẫn trong khi ưng nhân vừa dính trọng quyền, chỉ thấy Vô Song gần như đè lên người ưng nhân như võ sĩ đô vật vậy, lại thêm một Đại Phục Ma Quyền nện xuống.
Tiếng quyền của Vô Song nện vào đầu ưng nhân như tiếng búa đập vào thanh kim loại vậy, nghe mà ghê người.
Vô Song cũng biết hắn hiện tại khóa được ưng nhân bên dưới, hắn thậm chí có thể đánh chết ưng nhân ngay tại đây, cơ hội này Vô Song sẽ không bỏ qua nhưng mà chính Vô Song cũng không ngờ được hai chân ưng nhân co lại.
Bằng một động tác... dẻo không thể tin được, hai chân ưng nhân vậy mà có thể luồn qua đòn khóa của Vô Song sau đó gác lên vai hắn, hai chân phát lực đạp vào vai Vô Song đồng thời kình lực đôi tay đập xuống mặt đất, cả người như con cá trạch mà thoát ra.
Ưng nhân thoát ra liền lộn ngược người lại nhưng mà hắn lại không dám cường công tiếp, đầu của hắn có chút choáng.
Về phần Vô Song cũng không lập tức ra tay, ánh mắt chớp động nhìn đối phương.
Ưng nhân này chỉ sợ cũng học Du Già Công, thân thể của hắn gần như đã không còn giống con người hơn nữa bằng vào Du Già Công chỉ sợ mấy quyền của Vô Song chưa hẳn có thể làm hắn thực sự tổn thương đi?.
.........
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.