Cực Võ

Chương 73: Xuất Sơn (3)




Quỳnh Hương thật ra cũng đoán được câu trả lời của Lý Thương Hải vì vậy nàng gật đầu tuy nhiên nàng cũng không đi "bóc phốt" Mikami bởi chính nàng cũng không có cái tự tin này, chính Quỳnh Hương cũng không hiểu Mikami vì sao có thể làm được như thế, vì sao có thể qua mắt được cả Thiên Hoàng, Đại Tướng Quân cùng toàn bộ cao tầng Phù Tang, Quỳnh Hương lúc này lại chuyển chủ đề.
"Lý tiền bối, vãn bối mới tới Phù Tang một tháng nay nhưng tình hình ở Phù Tang thì vãn bối cũng biết một hai, có lẽ ngay cả việc Thiên Hoàng muốn mượn lực của Nhật Nguyệt Thần Giáo đối phó với Bái Nguyệt Giáo thì tiền bối cũng đoán được? ".
Lý Thương Hải ở một bên, nhẹ gật đầu, việc này chẳng có gì khó đoán cả.
Quỳnh Hương lại nói tiếp.
"Tình hình của Phù Tang hiện tại rất căng thẳng bất quá vãn bối là người ngoài cũng không thể nói gì, vãn bối chỉ có thể nói trong lúc tình hình căng thẳng như vậy mà lời đồn về sự bất tử đột nhiên xuất hiện thì điều gì sẽ xảy ra? ".
"Phủ Đại Tướng Quân cùng Thiên Hoàng đang đối nghịch rất căng thẳng với nhau, Bái Nguyệt Giáo cùng Thần Đạo cũng đang tranh đấu, hai phe căn bản không ai nhường ai nhưng nếu một phe lấy được sự bất tử, sự trường sinh kia thì sao?, phe còn lại đương nhiên sẽ không thể để điều này xảy ra, từ đó thông tin của nữ tử Mikami kia càng thêm quan trọng ".
"Cả hai thế lực lớn nhất Phù Tang đều sẽ không thể cự lại được sự bất tử, càng không thể để đối phương chiếm đoạt được nó một mình, Bồng Lai Tiên Đảo là nơi cả hai thế lực nhất định phải lên, không có thông tin về Trường Sinh cũng phải lên, có thông tin về Trường Sinh thì càng phải lên".
Lời Quỳnh Hương nói dĩ nhiên không sai nhưng việc này thì chẳng liên quan gì tới việc nàng nói lúc trước cả vì vậy Lý Thương Hải thản nhiên đáp.
"Ý ngươi là hai bên sẽ xảy ra tranh đoạt chém giết lẫn nhau hay đây là một âm mưu kinh thiên động địa? "
"Ngươi phải biết cao thủ lần này cơ hồ là toàn bộ quốc lực của Phù Tang, toàn bộ những nhân vật đỉnh phong trên con đường võ đạo của Phù Tang tham gia, với trình độ của họ chẳng nhẽ không biết dừng lại đứng lúc?, về phần âm mưu kinh thế?, là âm mưu gì mới có thể gọi là kinh thế?, chẳng nhẽ ám sát đại tướng quân cùng thiên hoàng? ".
Lý Thương Hải nói xong khẽ nhếch miệng, nàng cảm thấy nếu những lời Quỳnh Hương nói là đây thì Quỳnh Hương quá mức ấu trĩ rồi.
Quỳnh Hương cũng có thể nhận ra sự trào phúng trong miệng Lý Thương Hải bất quá nàng vẫn thản nhiên lên tiếng, không lộ ra bất cứ cảm xúc nào.
"Tiền bối đoán đúng rồi, đây là một âm mưu kinh thế, bởi trên Bồng Lai Tiên Đảo không phải thế lực mà con người có thể thắng được, toàn bộ cao thủ Phù Tang bước lên Bồng Lai Tiên Đảo chỉ sợ khó mà về được, ngay cả Đại Tướng Quân cùng Thiên Hoàng cũng vậy ".
Quỳnh Hương nói rất hàm hồ hơn nữa rất phi lý cực kỳ, muốn Lý Thương Hải tin tưởng thì không khác gì người si nói mộng, Lý Thương Hải lúc này lập tức đứng lên, nàng muốn đuổi khách.
Nếu không có Thiên Thánh ở đây, nàng còn lười nghe Quỳnh Hương nói nhiều như vậy.
"Quỳnh Hương tiểu thư, người nói cái gì cũng cần bằng chứng, trừ khi ngươi đưa ra được bằng chứng thì chúng ta lại bàn tiếp, giờ bản đế có việc trong người không thể tiếp tiểu thư ngươi ". 
Nói xong với Quỳnh Hương, Lý Thương Hải lại quay về phía Thiên Thánh ngồi đó từ đầu đến cuối mà hỏi.
"Thiên tiền bối, ta đi trước, người cũng không có ý kiến gì chứ? ".
Trương Thiên đương nhiên không có ý kiến gì, chỉ nhè nhẹ mỉm cười.
Ngay lúc này Quỳnh Hương vậy mà cũng đứng lên, bất quá nàng cũng không phải là muốn xuất thủ ngăn cản Lý Thương Hải dù sao nàng còn lâu lắm mới thắng nổi con người này.
"Lý tiền bối, vậy tiền bối có biết thế nhân từng có người đặt chân lên Bồng Lai Tiên Đảo rồi quay về hay chăng? ".
Lý Thương Hải lần này hơi nhíu mày, rốt cuộc nói.
"Ồ, không biết là vị cao thủ nào?, không biết là vị tuyệt thế cao thủ nào? ".
Ở một bên, Trương Thiên vốn im lặng từ đầu đến cuối đột nhiên nói.
"Người này bản thân Lý tiểu nha đầu ngươi cũng biết, chính là sư phụ của ngươi, Tiêu Dao Tử ".
Lý Thương Hải nghe vậy lặng đi, lời của Quỳnh Hương... bản thân Lý Thương Hải có thể nghe tai này rồi ra tai kia nhưng lời của Thiên Thánh thì có trọng lượng rất rất nặng.
Lý Thương Hải nhìn Thiên Thánh rồi lại nhìn Quỳnh Hương bất giác hít một hơi thật sâu rồi nói.
"Với tư cách là Nguyệt Đế của Phù Tang, là Nguyệt Chủ của Bái Nguyệt Giáo, ta vẫn phải hỏi hai vị có bằng chứng gì không, việc này quan hệ trọng đại vô cùng, xin hai vị có thể hiểu cho".
Thiên Thánh lúc này không nói nữa mà là đến phiên Quỳnh Hương mở miệng.
"Bằng chứng hiện tại trên người vãn bối không có nhưng vì việc này quan hệ trọng đại, vãn bối... mời thêm một vị tiền bối nữa xuất sơn mà đến Phù Tang này ".
Lý Thương Hải nghe vậy một lần nữa hơi giật mình.
Thiên Thánh tu luyện Khô Vinh Thiền Công, loại công pháp này thú thật chẳng khác gì một cái cây khô cả, đưa người vào cảnh giới tử vong, cho dù hai người cùng trình độ thì Lý Thương Hải cũng khó mà phát hiện được Thiên Thánh đang ở phụ cận mình, trừ khi Thiên Thánh xuất thủ.
Một người như Thiên Thánh là đủ lắm rồi, ấy vậy mà Quỳnh Hương nói còn có một người nữa?, Lý Thương Hải căn bản cũng không phát hiện ra người kia.
Như để chứng minh cho câu nói của Quỳnh Hương, rất nhanh có một thân ảnh hiện ra nơi Nguyệt Miếu, thân ảnh này vừa xuất hiện bản thân Lý Thương Hải liền run lên, ánh mắt có chút trở nên ngây ngốc.
Chỉ nghe người kia lúc này lên tiếng.
"Lý nha đầu, quả nhiên lão phu không nhìn nhầm, ngươi so với tỷ tỷ của ngươi thì thiên phú mạnh hơn nhiều lắm, nhiều năm không gặp hiện tại đến cả lão phu nhìn thấy ngươi cũng phải cảm thấy mặc cảm rồi ".
Lý Thương Hải lúc này căn bản không có bất cứ vẻ cảo cao tại thượng gì, trái lại nhu thuận vô cùng, cái vẻ mặt mà đến cả Thiên Thánh nàng cũng không dành cho.
Lý Thương Hải hai tay chắp lại, hướng về phía trước đầy cung kính mà vái chào.
"Thương Hải gặp qua sư thúc ".
Quỳnh Hương mỉm cười, đây có lẽ là đội hình mạnh nhất mà bản thân nàng có thể cố gắng hợp thành trên đường tới Bồng Lai Đảo sắp tới, nhìn ba nhân vật xuất hiện ở đây thêm vào nàng... có lẽ thật sự có thể phá cục ở Bồng Lai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.