Cực Võ

Chương 62: Tần gia có nữ gọi hồng miên




Phù Tang là một quốc gia lớn, diện tích của nó lên đến 377972 km2 nhưng mà diện tích của quốc gia thì không song hành cùng tài nguyên, tài nguyên của Phù Tang lại rất hạn chế, chỉ có tài nguyên trên biển tạm gọi là phong phú vì vậy Phù Tang là quốc giả có lực thủy chiến cực kinh khủng đồng thời mậu dịch trên biển cũng cực phát triển.
Ở Đông Hải bản thân Phù Tang là một trong tam đại bá chủ bất quá nếu công tâm mà nói Phù Tang có sức để diệt hai bá chủ còn lại để thống nhất Đông Hải, đáng tiếc Phù Tang chưa bao giờ thống nhất thành một mối, tình trạng trên bảo dưới không nghe đã xuất hiện không biết bao nhiêu lần trong lịch sử Phù Tang.
Hiện tại Phù Tang đang là thời điểm cực thịnh nhưng mà ngay cả thế Phù Tang vẫn gặp rất nhiều vấn đề, vấn đề của Phù Tang là bọn họ có quá nhiều "ngưu nhân" và không ai phục ai.
Triều đại hiện tại của Phù Tang được gọi Mạc Phủ hay còn được biết tới cái tên thời đại Edo.
Thời đại Edo khởi đầu bởi một nhân vật huyền thoại của Phù Tang, người mà mang uy danh lưu truyền thiên cổ, vị đại tướng quân đầu tiên trong lịch sử Mạc Phủ – Tokugawa Ieyasu hay còn được người Trung Nguyên gọi với cái tên Đức Xuyên Gia Khang.
Ieyasu tuyệt đối là một huyền thoại tuy nhiên hiện tại danh tiếng của ông ta ở Trung Nguyên cũng chẳng còn mấy ai nhớ bởi Trung Nguyên đã đổi chủ, khác với nhà Minh thì nhà Thanh chưa từng đụng độ với Ieyasu cùng đoàn vô địch thủy quân của mình, Đại Thanh cũng không rõ được Đại Minh ăn bao nhiêu quả đắng đến từ vị đại nhân vật này.
Vấn đề đau đầu là Ieyasu chỉ là đại tướng quân đầu tiên của triều đại Edo tức là phía trên Ieyasu vẫn còn Thiên Hoàng, đây mới là vấn đề rất lớn.
Gia tộc Tokugawa cực kỳ mạnh mẽ, nắm giữ trọng binh khắp Phù Tang nhưng về mặt lý thuyết thì chủ nhân của Phù Tang vẫn cứ là Thiên Hoàng tức là dòng họ Yamato.
Gia tộc Tokugawa rất mạnh nhưng mà gia tộc Yamato cũng chưa bao giờ yếu, quan trọng là gia tộc này là thiên niên gia tộc, là gia tộc kéo dài hàng ngàn năm, đây là một khái niệm cực kỳ kinh khủng.
Thiên niên gia tộc cho dù là lúc yếu nhất cũng không phải kẻ khác có thể coi thường chứ đừng nói thời điểm hiện tại nhà Yamato cũng đang ở trạng thái đỉnh cao.
Đại tướng quân hiện nay của Phù Tang gọi là Tokugawa Yoshimune (Đức Xuyên Cát Tông) còn Thiên Hoàng đời này gọi là Yamato Sakuramachi tất nhiên ở Phù Tang sẽ không có ai dám gọi tên thật của Thiên Hoàng cả vì vậy Sakuramachi được tôn kính gọi là Anh Đinh Thiên Hoàng.
Có một điều đặc biệt phải nói về vị Anh Đinh Thiên Hoàng này, Anh Đinh Thiên Hoàng được coi "sự đầu thai" của Thánh Đức Thái Tử – Shotoku, đây là một lời đồn đại rất vô căn cứ, rất phi lý nhưng càng ngày càng có nhiều người tin tưởng và đặc biệt là Anh Đinh Thiên Hoàng chưa bao giờ phủ định cũng chưa từng đi giải thích.
Mượn truyền ngôn này, Anh Đinh Thiên Hoàng từ khi mới lên ngôi đã nắm được tín ngưỡng của người dân, được tôn lên hàng thần thánh trong mắt những người dân Phù Tang hơn nữa quả thật những việc Anh Đinh Thiên Hoàng làm hiện tại cùng những việc Thánh Đức Thái Tử – Shotoku làm hơn ngàn năm trước quả thật tương đối giống nhau đó chính là đưa Phù Tang về những giá trị xưa cũ, tìm lại những giá trị truyền thống trong suốt lịch sử.
Thiên Hoàng là người đứng đầu Phù Tang trên danh nghĩa, bọn họ cùng gia tộc Yamato đại diện cho Thần Đạo và Anh Đnh Thiên Hoàng hiện tại muốn đẩy mạnh sự phát triển của Thần Đạo, bà trừ các đạo giáo xung quanh, bất kể là đạo giáo, phật giáo, nho giáo... hay đặc biệt là Bái Nguyệt Giáo.
Anh Đinh Thiên Hoàng được lòng dân, được rất nhiều lãnh chúa thần phục bởi Thần Đạo vẫn là tín ngưỡng tối cao của người Phù Tang bao năm nay, là thứ giá trị cốt lõi, là thứ văn hóa xuyên suốt triều dài phát triển của đất nước Phù Tang.
Vấn đề là một khi Anh Đinh Thiên Hoàng bám vào Thần Đạo, đẩy mạnh Thần Đạo thì nhất định sẽ có ma sát với một đại thế lực khác của Phù Tang tức Bái Nguyệt Giáo.
Bái Nguyệt Giáo cũng đã tiến vào Phù Tang từ rất lâu, chẳng có ai làm rõ được nó xuất hiện từ bao giờ chỉ biết nó là một phần của đất nước Phù Tang, một phần không thể tách rời.
Nếu Thần Đạo giống nho giáo của Trung Nguyên, để Thiên Hoàng cai trị đất nước thì Bái Nguyệt Giáo lại giống đạo giáo hay phật giáo, lan truyền trong dân gian.
Cũng không ai có quy định tín đồ Bái Nguyệt Giáo không thể sùng kính Thần Đạo và ngược lại cũng như sẽ chẳng ai cầm đạo trưởng hay đại sư lĩnh ngộ nho giáo cả, hai vấn đề hoàn toàn không liên quan.
Chỉ có khi Thần Đạo muốn tự lập, muốn bài trừ tất cả thì vấn đề mới càng ngày càng to tát vì vậy có một liên minh mới ở Phù Tang sinh ra chính là liên minh giữa Đại Tướng Quân Phủ cùng Bái Nguyệt Giáo.
Thiên Hoàng có rất nhiều người ủng hộ nhưng bên phía Đại Tướng Quân cũng chưa từng thiếu đồng minh, điều này làm cho tình trạng của Phù Tang hiện tại hết sức căng thẳng nhưng hai bên vẫn không dám đi qua giới hạn, vẫn chưa thực sự chuẩn bị cho chiến tranh, thậm chí ngay cả hùng mạnh như Bái Nguyệt Giáo vì không biết được kết quả ra sao mà cũng bắt đầu tìm kiếm đường lui bằng cách thử đưa một phần tinh anh vào Trung Nguyên, đây chính là đám người Thiên Vũ Chính Tắc bị Vô Song diệt gọn. 
Vấn đề cuối cùng để nói về hai cỗ thế lực đối nghịch nhau thì chính là võ lực đỉnh cao tức đế vị.
Tại Phù Tang cũng không chia cường giả như Trung Nguyên mà gọi theo Thiên – Địa – Huyền – Hoàng với Thiên Cấp chính là đẳng cấp ngang với ngũ tuyệt ở Trung Nguyên.
Mỗi cấp chia là ba phẩm tức thượng – trung – hạ, mỗi phẩm lại chia thành bốn kỳ lần lượt là hạ – trung – thượng – đỉnh phong.
Trên Thiên cấp chính là Đế, về điểm này thì quốc gia nào đại khái cũng sẽ giống quốc gia nào.
Cũng như Trung Nguyên thì Phù Tang cũng chọn ra Phù Tang Ngũ Đế, hiện tại phía Đại Tướng Quân nắm giữ ba người, phía Thiên Hoàng chỉ có hai tuy nhiên nếu xét tổng thể đế vị mỗi bên thì phía Thiên Hoàng vẫn nhiều hơn, Thiên Hoàng nắm giữ bốn đế vị còn phía phủ tướng quân cũng vẫn chỉ có ba.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Nhìn cái tình hình của Phù Tang, nhìn cái thể chế của đất nước này... với bất cứ người nào mới đến nơi đây đều sẽ cảm thấy đau đầu, trong đó đương nhiên cũng có Vô Song.
Khi Dương Quá theo Quách Tĩnh về Trung Nguyên thì Vô Song cũng theo thuyền đến Phù Tang, mục tiêu chính là Phích Lịch Đảo.
Vô Song ban đầu chỉ muốn đến Phích Lịch Đảo một chuyến, lấy được Thiên Vương Bảo Khố sau đó trở về Trung Nguyên nhưng mà... cuộc đời nhiều khi cực kỳ khó đoán.
Tính đến thời điểm Dương Quá trở thành đệ tử Cổ Mộ, gọi Cơ Vô Song là cô cô thì bản thể Vô Song đã đến Phù Tang được một tháng.
Một tháng này Vô Song cũng được gặp được người cần gặp bất quá sự tình thì lại không như Vô Song nghĩ.
Trước mặt Vô Song lúc này là một nữ nhân, nàng toàn thân mặc đồ đỏ nhưng mà quần áo của nàng cũng không giống Quỳnh Hương, y phục của Quỳnh Hương đều làm bằng tơ lụa cho người ta cảm giác tiểu thư khuê các còn nữ nhân này lại mặc chiến giáp, uy mãnh vô cùng.
Nàng họ Tần, gọi là Hồng Miên, hiện tại Phích Lịch Môn Chủ.
Trái với bộ chiến giáp đang mặt trên người cùng với cái danh hiệu môn chủ kia thì bản thân Tần Hồng Miên là một thiếu nữ còn rất trẻ hơn nữa cũng rất dễ thương, ít nhất mặt ngoài là vậy.
Tại sao Vô Song lại nói mặt ngoài?, là bởi hiện tại nàng hùng hùng hổ hổ đi đến trước mặt Vô Song, bàn tay mạnh mẽ vỗ lên bàn một cái, vẻ mặt hiện ra vài phần không kiên nhẫn.
"Ngươi nghĩ xong chưa?, ta đã để ngươi suy nghĩ 1 tuần rồi, nếu ngươi vẫn chưa nghĩ xong thì mời ngươi cút ra ngoài, Phích Lịch Môn không nuôi đám ăn không ngồi rồi ".
Nhìn Tần Hồng Miên tức giận, Vô Song khẽ thở dài, trong ánh mắt đầy bất đắc dĩ.
"Cô nương, người cũng không khỏi quá ngang ngược chứ?, ngươi muốn ta cứu Tần lão môn chủ nhưng lại không nói rõ tình hình cụ thể, thế bảo ta đồng ý như thế nào? ".
Đừng nói đây là Phù Tang mà cho dù là Trung Nguyên thì Vô Song cũng không dám đồng ý.
Tần Hồng Miên nghe Vô Song nói lần này nàng nhấc tay lên, biên chưởng thành quyền, một quyền nện xuống nát luôn cả bàn gỗ.
"Hừ, dũng khí của ngươi đâu?, võ công của ngươi cao như vậy, dám nửa đêm nửa hôm khống chế bản tiểu thư, giờ lại sợ hãi?, chỉ cần ngươi gật đầu đồng ý làm theo kế hoạch của ta, thời điểm thích hợp ta liền nói cho ngươi, có gì phải suy nghĩ? ".
Chuyện mà Tần Hồng Miên nói chính là việc một tuần trước, khoảng một tuần trước thì Vô Song cũng tìm tới Phích Lịch Môn, sau đó quan sát một hồi, đến nửa đêm thì lẻn vào phòng khống chế Tần Hồng Miên.
Vô Song đi tới Phích Lịch Đảo căn bản không có bất cứ vật gì mang theo, chính Vô Song cũng cảm thấy để người Phích Lịch Môn chủ động giao nộp Thiên Vương Bảo Khố cho mình là rất khó, Vô Song liền trực tiếp chọn con đường khác.
Khống chế Tần Hồng Miên xong, Vô Song cũng không có làm gì nàng, chỉ đi thẳng vào vấn đề chính nói hắn cần Thiên Vương Bảo Khố, nào ngờ Tần Hồng Miên trực tiếp gật đầu không thèm nghĩ suy gì cả nhưng mà nàng yêu cầu Vô Song cứu phụ thân nàng.
Thời điểm đó Vô Song khác ngạc nhiên, không hiểu tại sao mọi việc dễ như vậy liền hỏi Tần Hồng Miên rốt cuộc phụ thân nàng bị làm sao mà cần cứu?.
Vô Song tuyệt không ngờ là Tần Hồng Miên cũng không biết cha mình bị làm sao nữa, nàng chỉ biết Tần lão môn chủ gặp nguy hiểm còn nguy hiểm... như nào thì nàng không biết, càng quan trọng hơn là Tần Hồng Miên nói khoảng 2 tháng trước Tần lão môn chủ đi tới hoàng thành Kyoto, Tần Hồng Miên muốn Vô Song cùng nàng tới Kyoto tìm hiểu một phen.
Sự việc quá mức khó hiểu, Vô Song hỏi gì thì Tần Hồng Miên cũng nói là không biết, nàng chỉ biết phụ thân chắc chắn gặp nguy hiểm nơi hoàng thành... đây là một vấn đề rất đau đầu với chính Vô Song, đương nhiên Vô Song tài cao gan lớn, để lấy được Thiên Vương Bảo Khố thì việc này hắn dám làm bất quá nếu có thể nắm chắc thêm vài phần đương nhiên là tốt hơn, thế là Vô Song muốn đợi.
Vô Song đợi ai?, đương nhiên là đợi Thiên Vũ Chính Tắc theo địa điểm mà Cơ Vô Song nói tìm tới nơi đây, Thiên Vũ Chính Tắc xuất thân từ Thiên Vũ gia tộc, tuy ở Thiên Vũ gia chẳng là gì cả nhưng ở nhiều địa phương khác liền có đất dụng võ.
Lúc này Tần Hồng Miên cùng Vô Song nhìn chằm chằm vào nhau, hai người cũng không làm gì được ai thì bên ngoài có một thanh âm vọng tới.
Tần Hồng Miên nghe thấy tiếng bước chân mới chỉnh đốn hình tượng sau đó nhìn ra ngoài, trái với cái sự nóng nảy vừa rồi thì Tần Hồng Miên lúc này cho người ta cảm giác nghiêm túc cùng thành thục vô cùng.
Nhìn nàng... Vô Song không nhịn nổi cười, Tần Hồng Miên rõ ràng là đang giả vờ cho đám thuộc hạ xem, năm nay nàng mới 18 tuổi mà thôi, nhìn nàng giả trang nghiêm túc thật sự không hợp chút nào.
Ở bên ngoài, một thuộc hạ của Phích Lịch Môn chạy tới đồng thời quỳ xuống đất, cung kính nói.
"Bẩm tiểu thư, bên ngoài có người tự xưng là của Thiên Vũ gia tộc muốn gặp tiểu thư ".
Vô Song nghe thấy hai chữ "Thiên Vũ" liền vui vẻ, hắn biết Thiên Vũ Chính Tắc đến.
Tần Hồng Miên nghe đến hai chữ "Thiên Vũ", cả người liên run lên... thậm chí trên người nàng còn có cả sát khí.
Vô Song cũng không biết, Tần lão môn chủ khi đó chính là theo người Thiên Vũ gia mà tới hoàng thành Kyoto

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.