Mạc Ly cá tính rất mạnh hơn nữa nàng đã được định sẵn là chiến thần của Thiên Long Giáo, nàng dĩ nhiên sẽ không nhận thua.
Mạc Ly trở thành Atula năm bao nhiêu tuổi?, đây là một vấn đề.
Năm nay nàng 29 tuổi còn Vô Song thì khoảng 15-16 tuổi.
Vào thời điểm Thiên Long Giáo cực thịnh bản thân Mạc Ly cùng lắm cũng chỉ 12-13 tuổi ấy vậy mà nàng đã được hiệu xưng là Atula.
Thiên Long Giáo ngày đó là đệ nhất thế lực của Tây Vực, vào thời điểm đó Bát Bộ Thiên Long địa vị đều tương đương Tứ Đại Pháp Vương của Minh Giáo, để cho một cô bé 12-13 tuổi ngồi vào địa vị Tứ Đại Pháp Vương của Minh Giáo liệu giáo đồ Minh Giáo có phục?.
Giáo đồ Minh Giáo không phục vậy giáo đồ Thiên Long Giáo chẳng nhẽ phục? bất quá đúng là Thiên Long Giáo đồ chịu phục.
Thứ nhất Thiên Long Giáo vốn xuất phát từ Bà La Môn của Thiên Trúc nhưng mà lại biến dị rất nhiều, vốn tín ngưỡng Bà La Môn nhưng sau đó gần như trở thành tín ngưỡng của Thiên Vương, sống theo lý niệm Đại Quốc Gia Tây Vực của Thiên Vương, một lời Thiên Vương nói trong Thiên Long Giáo căn bản không khác gì hoàng đế cả.
Có một giáo phái tương tự như Thiên Long Giáo ngày xưa là Nhật Nguyệt Thần Giáo hiện tại, một lời Đông Phương Bất Bại nói cũng không có ai dám ý kiến đồng thời Nhật Nguyệt Thần Giáo cũng tách hoàn toàn ra khỏi Bái Nguyệt Giáo, Bái Nguyệt Giáo sứ giả lên Hắc Mộc Nhai còn mạng trở về hay không là một vấn đề khó chứ đừng nói là dám hống hách không coi ai ra gì.
Về vần đề thứ hai, Quy Mạc Ly là con gái của Quy Tân Thụ mà Quy Tân Thụ tị hiềm là đệ tử của Kiếm Thánh nên không ra nhập Thiên Long Giáo nhưng từ trên xuống dưới Thiên Long Giáo ai không biết Vô Địch Thiết Quyền Môn là minh hữu cường đại hàng đầu của Thiên Long Giáo ngày đó?, ngôi vị Atula này Quy Mạc Ly ngồi vốn phải là của Quy Tân Thụ, nếu coi Quy Mạc Ly ngồi vị trí này là đại diện cho phụ thân vậy thì lại càng không ai dám có ý kiến.
Thứ ba là Quy Mạc Ly cực mạnh, nàng nắm trong tay Bất Bại Tàng Hồng Quyết, bản thân Bất Bại Tàn Hồng Quyết căn bản không kém Thiên Long Bát Bộ Thần Công của Thiên Vương cùng Long Vương, nói về tuyệt học khởi điểm thì Bát Bộ Thiên Long không ai sánh được với Mạc Ly, tiềm lực của nàng là vô hạn.
Mạc Ly hiện tại có thể âm thầm bội phục thực lực của ‘Mộ Dung Phục’ trước mặt nhưng mà muốn nàng nhận thua thì còn xa lắm.
Mạc Ly cũng không đứng lên, vẫn cứ cái tư thế một đầu gối chống xuống đất, một tay đặt bên dưới, nửa người hơi hướng về phía trước đồng thời sau lưng nàng hiện lên một đôi cánh huyết hồng mờ mờ ảo ảo.
Đây là dấu hiệu của Bất Bại Tàn Hồng Quyết.
Loại tuyệt học này ở thế giới kia có thể xa lạ nhưng mà thế giới này thì tuyệt đối không, chỉ cần là tuyệt học đều phải có dấu hiệu riêng, ví dụ nhưu Hàng Long thì luôn có hư ảnh kim long lượn lờ sau lưng cùng tiếng long ngâm vang tận trời, Quỳ Hoa Bảo Điển sau khi đột phá Tiên Thiên thì lại có Mị Ảnh đi theo, cái hình ảnh này Vô Song đã sớm không lạ gì.
Vô Song đương nhiên sẽ không kiêng kị Mạc Ly bất quá hắn bỗng cảm thấy Bất Bại Tàn Hồng Quyết của nàng cực kỳ quen thuộc, cứ như chính Vô Song đã gặp ở đâu vậy, đương nhiên Vô Song hiện tại vẫn chưa biết đúng tên loại tuyệt học này.
Khi Mạc Ly gọi ra đôi cánh huyết hồng kia rốt cuộc Vô Song mới nhớ ra Bất Bại Tàn Hồng Quyết vì sao lại quen thuộc như vậy, hắn cảm thấy Bất Bại Tàn Hồng Quyết có gì đó rất giống với Hiên Viên Đế Phượng Quyết, thực sự rất giống.
Hiên Viên Đế Phượng Quyết thú thật Vô Song còn chưa có thời gian tham ngộ, đến cả tập luyện cũng không có, hắn chỉ có chút thời gian tìm hiểu, chạm đến da lông của mông đế đạo võ học này, hắn mượn Hiên Viên Đế Phượng Quyết cũng chỉ vì tính năng ‘không bị tiêu diệt ngay lập tức’ của nó, tránh được một chiêu thuấn sát của Thiên Đạo mà thôi, nay thấy đôi cánh hư ảo sau lưng Mạc Ly, nội tâm của Vô Song liền khẽ động.
Hắn cũng chuẩn bị vận Hiên Viên Đế Phượng Quyết lên, sau đó dựa theo chính Mạc Ly mà rèn luyện đế đạo võ học của mình, đáng tiếc lúc này có người ngăn cản Mạc Ly.
Mạc Ly vốn đang chuẩn bị lao về phía Vô Song thì thân thể nàng khẽ run lên, nàng chỉ thấy có một bàn tay đang đặt lên đầu nàng.
“Atula, ngươi vẫn phải biết nếu ngươi vận toàn bộ thứ đó thì thân thể ngươi sẽ chịu tổn thương thế nào, hơn nữa kẻ trước mặt cũng không phải Mộ Dung Phục “.
Giọng người ngày rất nhạt mà cũng rất lạnh, phong cách xuất hiện cũng cực kỳ ‘dị’.
Người này rõ ràng dùng một tay chạm vào đầu Mạc Ly nhưng mà... hắn đang khoanh hai chân lại, một tay đặt trước ngực, một tay còn lại liền đưa xuống dưới chạm vào đầu nàng, dùng cánh tay kia nâng toàn bộ thân thể hơn nữa Mạc Ly vậy mà không hể cảm nhận được chút sức nặng nào.
Người này khuôn mặt cũng không thể nhìn rõ, từ phần mắt đổ xuống hắn đeo một chiếc mặt nạ hình mỏ chim chỉ lộ ra đôi mắt rất sắt, mái tóc dựng đứng có chút kéo dài về phía sau, nửa thân dưới mặc loại quần ống rộng bó chặt lại ở phần cổ chân, nửa thân trên để trần, ở phần vai quấn lấy một tấm vải đỏ sau đó để mặc tấm vải đỏ này bay trong gió.
Ngoại trừ điểm này ra, nửa thân trên của hắn còn có rất nhiều hình xăm, đều là những vệt đen dài ngoằng mà Vô Song không thể nhận ra, loại hình xăm mà Vô Song không thể hiểu ý nghĩa.
Người này sau khi ngăn cản Mạc Ly, chỉ thấy tay hắn khẽ ấn, thân hình liền lộn ngược về phía trước hơn nữa thân hình của hắn nhẹ vô cùng, nhẹ đến mức vô lý.
Năm ngón chân tiếp đất sau đó cả người trùng xuống, thân thể nhún một nhịp rồi mới từ từ đứng thẳng bằng hai chân, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt nhìn thẳng Vô Song.
“Không phải Mộ Dung Phục lại biết Đấu Chuyển Tinh Di, dung mạo xuất chúng, tuổi tác lại trẻ như vậy, nếu không phải vài năm trước ta có giao thủ qua với Mộ Dung Phục, có nhìn thấy hắn thì không khéo ta cũng nhầm”.
Người này tồn tại Vô Song đã sớm biết nhưng mà hắn cũng đang âm thầm kinh ngạc khinh công của đối phương, đây là lần đầu tiên Vô Song thấy cái loại khinh công này.
Nói về thân pháp Vô Song vốn không ngại bất cứ ai nhưng mà thấy người này hắn còn phải bội phục, thân pháp kẻ này không rõ nhanh thế nào nhưng mà lại nhẹ vô cùng, cứ như đang bồng bềnh trên không trung vậy.
Cái này không giống như thân pháp bình thường, ví dụ khi Vô Song vận lên Mị Ảnh hắn thậm chí còn như đang bay bất quá hắn tuyệt chẳng thể làm nổi như nam nhân này, Vô Song bay giống như chim nhạn thì nam nhân này lại bồng bềnh như bóng bay của hậu thế vậy.
Đương nhiên tại thời điểm này Vô Song cũng biết hắn là ai, người trước mặt chính là Ca Lâu La, đứng đầu Bát Đại Hộ Pháp của Thiên Long Giáo cũng là chân truyền đệ tử của phụ thân hắn.
Ca Lâu La bao nhiêu tuổi thì Vô Song cũng không rõ, hắn chỉ biết là người lớn tuổi nhất trong Bát Bộ, cũng là cường giả mạnh nhất Bát Bộ, có thể cùng tề danh với Kiều phong phương Bắc cùng Mộ Dung Phục phương nam.
Ca Lâu La vừa lên tiếng liền giải trừ hiểu nhầm của Mạc Ly với Vô Song nhưng mà người này sớm không nói, muộn không nói đợi Mạc Ly xuất thủ thất lợi mới nói đã chỉ rõ hắn vốn không phải loại người lấy dĩ hòa vi quý làm đầu.
Nếu Vô Song yếu hơn Mạc Ly, Vô Song có chết hắn cũng không thèm giải thích.
Ca Lâu La khí diễm không mạnh, hắn như thu toàn bộ khí diễm của bản thân vào trong cơ thể, đến cả thực lực chân chính của kẻ này Vô Song cũng không nhìn ra, đây là điểm cộng rất lớn của Ca Lâu La trong mắt Vô Song, có thể làm Vô Song không nhìn ra sâu cạn thì thực lực tuyệt đối không yếu.
“Ngươi chắc hẳn là Ca Lâu La đứng đầu trong bát đại hộ pháp của Thiên Long Giáo đi, vậy người còn lại kia rốt cuộc là vị nào? “.
Ca Lâu La nghe Vô Song hỏi căn bản không lên tiếng giải thích, về phần Mạc Ly đang đứng cạnh Ca Lâu La trong nội tâm lại trở nên kinh ngạc hơn nữa còn có tò mò.
Vô Song không phải Mộ Dung Phục thì hắn là ai?, lúc trước nàng nghe Vô Song xưng tên căn bản không tin là thật, nàng khi đó còn nghĩ ‘Mộ Dung Phục’ xưng mình là ‘Vô Song’ vốn để nhục nhã Thiên Long Giáo.
Vô Song nhìn thấy Ca Lâu La xuất hiện lại không hề tỏ ra bất ngờ, vừa nhìn một cái đã nói thẳng ra thân phận Ca Lâu La đồng thời còn nói luôn một người nữa chưa xuất hiện.
Vô Song không quá xa lạ với Thiên Long Giáo, ấy vậy mà thấy đến 3 vị Thiên Long Giáo hộ pháp năm xưa hiện thân trốn này vẫn bình chân như vại, điểm này làm Mạc Ly thực sự có chút bội phục.
_ _ _ __ _ _ _
Vô Song vừa dứt lời, rốt cuộc lại có một người nữa nhập trận nhưng mà phong cách nhập trận của người này khác xa Ca Lâu La.
Hắn thản nhiên đi vào trong trận nhưng là đi thẳng từ ngoài vào thức là khiến giáo đồ Thiên Ứng Trại tự động tránh ra một con đường, trận pháp khi đó liền trực tiếp bị phá.
Người này một thân bạch y che kín toàn thân, hai chân lộ ra ống quần màu xanh, đi giày nhung màu đen, ở hai bên đều khảm một viên bảo thạch, trên người đính cũng không ít đồ trang sức, đều là dùng bảo ngọc mà gắn lên, sáng chói vô cùng.
Mái tóc đen búi cao để lộ toàn bộ khuôn mặt thanh tú, người này khuôn mặt thực sự rất trắng, cả người lộ ra một loại hào hoa phong nhã, một loại khí chất mị hoặc riêng biệt tuy nhiên ánh mắt người này lại có một cỗ dâm ý, vừa nhìn cũng biết chỉ sợ là bậc hái hoa cao thủ trong nhân gian.
Tay cầm một chiếc quạt giấy có vẽ hình núi sông non nước, nhẹ phe phẩy quạt giấy để lộ ra bàn tay với tận 3 chiếc nhẫn ngọc màu xanh biêc sáng loáng, bước chân rất chậm hướng về Vô Song, đến khi bước đến chỗ của Ca Lâu La, người này mỉm cười thản nhiên lên tiếng.
“Nga, tại hạ họ Âu Dương, tên một chữ Tuệ, hiện tại là Bạch Đà Sơn Trang thiếu chủ, hạnh ngộ hạnh ngộ”.
Nghe người này xưng hô, ánh mắt Vô Song không khỏi nhíu lại.
Họ Âu Dương hơn nữa còn thiếu chủ Bạch Đà Sơn Trang?, người này rốt cuộc có quan nhệ gì với Tây Độc – Âu Dương Phong?.
Thêm một việc nữa hắn có thể đứng ở đây chỉ sợ cũng là một trong Bát Bộ năm xưa, Bạch Đà Sơn Trang thì luôn nổi tiếng với độc thuật cùng rắn.
Nói đến Ưng thì phải liên tưởng tới Ca Lâu La, nói đến xà thì không thể bỏ qua Ma Hầu La Gia.
Điều đáng nói nhất hắn lại dùng tên thường mà xưng, tự gọi mình là Âu Dương Tuệ, không nguyện dùng Ma Hầu La Gia làm danh xưng chứng tỏ hắn vốn không coi mình là người Thiên Long Giáo nữa, đây là phủi sạch quan hệ.
Vô Song từ đầu đến nay đều coi Thiên Long Giáo chắc chắn là của hắn, nay lại thấy Ma Hầu La Gia muốn phủ sạch quan hệ với Thiên Long Giáo, trong lòng hắn tuy không trách đối phương nhưng mà cũng không vui vẻ gì, đối với Ma Hầu La Gia bản thân Vô Song đã có phản cảm, người này trong lòng hắn địa vị đã không bằng Ca Lâu La cùng Atula – Mạc Ly.
Dĩ nhiên đây chỉ là ấn tượng ban đầu, năm đó Thiên Long Giáo sụp đổ, Ca Lâu La thì đến đại hoang mạc Gobi chu du bốn phương tám hướng, Atula trở về tự trọng trấn Vô Địch Thiết Quyền Môn, Ma Hầu La Gia quá nửa cũng về Bạch Đà Sơn Trang hô phong hoán vũ, Càn Thát Bà thần thần bí bí không rõ tung tích, cả Thiên Long Giáo cũng chỉ còn mình Dạ Xoa cùng Khẩn Na La cố gắng trèo chống.
Công bằng mà nói trong Bát Bộ cũng chỉ có Dạ Xoa cùng Khẩn Na La thực sự muốn Vô Song một lần nữa chấp chưởng địa vị của phụ thân hắn để lại, những người còn lại trong lòng không có ý riêng Vô Song căn bản không tin.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.