Cực Võ

Chương 234: Đại lễ vật




Vô Song thật sự động tâm với Trường Lạc Bang bởi Đông Độ Khẩu là một miêng thịt béo bở, là một khối thịt mà ai cũng muốn ăn.
Đương nhiên nơi này không thê nghi ngờ đã trở thành vật của Ngô Tam Quế nhưng nếu hắn ăn thịt thì Vô Song cũng muốn uống chút canh, không thể đệ Đông Độ Khẩu ở đó mà không làm gì cả.
Vô Song hiện tại còn chưa thực sự hiện hữu trước mặt Ngô Tam Quế vì vậy mới có thể rảnh rang hành động, chỉ cần thật sự bước lên con đường đối nghịch với người này thì tiếp theo sẽ không có nhiều cơ hội hoạt động như ngày hôm nay.
Chỉ cần có cơ hội sắp xếp nhân thủ vào Đông Độ Khẩu thì Vô Song nhất định sẽ không bỏ qua, về phần cơ hội đương nhiên ngay ở trước mặt.
Sau chuyến đi biển này, Vô Song sẽ trở về Tây Vực, sẽ rời khỏi Trung Nguyên trong một đoạn thời gian tương đối dài đồng thời chính thức bắt đầu bước vào con đường phát triển thế lực của riêng mình, phát triển Thăng Long Hội của riêng mình.
Thăng Long Hội hiện tại không hề mạnh mẽ gì thậm chí trường kỳ bị vây trong hoàn cảnh khó khăn, cho dù là Vô Song cũng phải tìm một đường ra cho Thăng Long Hội, trên đời này có cái đường nào làm giàu nhanh hơn buôn lậu?, nếu đã muốn làm cái sinh ý này thì không thể bỏ qua một nơi tốt như Đông Độ Khẩu.
Nhìn Diêm Ngân đang cúi đầu trên mặt đất, sau khi phát biểu xong kẻ này căn bản không dám nhìn thẳng Vô Song, lúc này trong thạch thất một lần nữa bị sự tĩnh lặng bao trùm.
Ngay lúc này, Vô Song đột nhiên lại nói.
"Ta nhớ rõ Diêm Kim có một tỷ tỷ gọi là Diêm Đông Nhi, bằng vào quan hệ của Diêm Đông Nhi với Bối Hải Thạch không phải ta khống chế Diêm Kim đơn giản hơn nhiều sao? ".
"Khống chế Diêm Kim thậm chí khống chế Bối Hải Thạch không phải đơn giản hơn sao? ".
Nghe Vô Song nói câu này, Diêm Ngân trong lòng cảm thấy phát lạnh nhưng mà càng như vậy Diêm Ngân càng phải tỉnh táo, ánh mắt hắn nhìn Diêm Thiết vẫn còn đang nằm giữa ranh giới sinh tử, trong lòng Diêm Ngân đột ngột trở nên hung ác.
"Nếu các ngươi sống tức là ta chết, ta còn chưa muốn chết vậy phải xin lỗi các ngươi rồi ".
Nghĩ tới điểm này, Diêm Ngân lại ngẩng đầu nhìn Vô Song, lấy hết quyết tâm mà nói.
"Đại nhân, nếu tiểu nhân không lầm lý do Diêm Thiết chịu cảnh này là vì hắn mắt chó không thấy thái sơn, dám tở tưởng đến phu nhân? ".
Phu nhân ở đây đương nhiên là chỉ Hoàng Dung, câu nói này không mang tính "vỗ mông ngựa" nhưng mà Hoàng Dung gần như lần đầu tiên được nghe người khác dùng từ này xưng hô mối quan hệ của mình và Vô Song, sắc mặt hơi đỏ lên, từ này... nàng thích vô cùng.
Vô Song nghe từ này cũng cảm thấy mới lạ hơn nữa hắn cũng thực thích, vì cái gì vị Quách phu nhân kia lại gọi là Quách phu nhân? Mà Hoàng Dung thì không ai dùng từ này?.
Một câu này của Diêm Ngân nói thực sự gãi đúng chỗ ngứa, nói rất không tệ.
_ _ _ _ _ _ _ __ _ _
Diêm Ngân thấy Vô Song không cắt lời mình, gan liền lớn lên, trực tiếp lại nói.
"Đại nhân, tiểu nhân cảm thấy người ngứa mắt với Diêm gia chúng ta, nếu không phải vậy người chỉ cần giết một mình Diêm Thiết là được sau đó rời đi, vậy một chút sự tình cũng không có nhưng mà người xuất hiện ở chỗ này, cho tiểu nhân nhiều thời gian tự sự như vậy, tiểu nhân lại có vài cái suy đoán lớn mật ".
"Đại nhân ngứa mắt Diêm gia, muốn diệt Diêm gia nhưng mà cũng muốn khống chế Diêm gia thậm chí là toàn bộ Trường Lạc Thương Đoàn, tiểu nhân cảm thấy người có lẽ sẽ không phản cảm với việc buôn lậu, ít nhất Diêm gia cũng chỉ có một con đường này đáng để đại nhân ghé mắt ".
"Tiểu nhân nghĩ đi nghĩ lại lý dot ại sao đại nhân lại muốn diệt Diêm gia, chán ghét Diêm gia... tiểu nhân cảm thấy lý do rất có thể vì Diêm gia tham ra con đường buôn người, buôn bán xác thịt nữ nhân mà làm giàu".
"Diêm Thiết làm người tiểu nhân biết rõ, hắn muốn nhắm đến phu nhân vốn không phải... giữ cho mình, hắn muốn dâng lên cho họ Bối đổi lấy càng nhiều quyền lực, đây là lý do lớn nhất khiến hắn phải chết nhưung mà theo tiểu nhân, một nguyên nhân phụ khác chính vì hắn tham gia cái con đường kia ".
"Tiểu nhân không phải loại tốt lành gì nhưng con đường kia tiểu nhân tuyệt không làm, về phần Diêm Kim... hắn làm còn mạnh tay hơn Diêm Thiết ".
Nói xấu Diêm Kim cùng Diêm Thiết là một cách nhưng không phải cách hay bởi vậy Diêm Ngân sau khi dứt lời lập tức từ trong ngực lấy ra một vật, dùng hai đầu gối mà quỳ hướng Vô Song, hai tay dâng lên một quyển sách.
Diêm Thiết không vì quyển sách này thuyết minh cái gì nhưng mà Vô Song vừa mở ra đã cảm thấy thích, cầm lấy quyển sách này Vô Song không khỏi nói.
"Thứ này không tệ, ngươi nguyện đưa ra? ".
Diêm Ngân hai gối quỳ trên mặt đất, đầu trực tiếp cúi xuống cứ như bái lậy bậc quân vương vậy.
"Chỉ cần có thể giúp ích cho đại nhân, chỉ cần đại nhân thích thì tiểu nhân liền nguyện ý dâng lên ".
Nắm lấy quyển sách của Diêm Ngân mà cất vào trong ngực, Vô Song rốt cuộc chấp nhận kẻ này, chấp nhận kẻ này trở thành gia chủ Diêm gia tương lai thậm chí là cả Trường Lạc Thương Đoàn tương lai.
Có một việc Diêm Ngân không nói nhưng Vô Song hiểu, bản thân Diêm Ngân là người đọc sách còn Bối Hải Thạch là bậc võ giả.
Diêm Kim cũng là bậc võ giả, thực lực còn thua khá xa Diêm Mệnh vậy thử hỏi hắn làm sao để thượng vị?, thứ Diêm Kim giỏi bản thân Bối Hải Thạch càng giỏi, thú Diêm Kim không giỏi, Bối Hải Thạch lại giỏi, vậy tương lai nào cho Diêm Kim vượt mặt Bối Hải Thạch?.
Muốn vượt mặt Bối Hải Thạch, chỉ có thể dùng trí, dừng thứ hắn thiếu hơn nữa Vô Song cũng không cầu qua mặt Bối Hải Thạch, Vô Song chỉ muốn lách qua sự chú ý của hắn mà xin một chén canh.
Bối Hải Thạch không phải là người Vô Song muốn động là được, Vô Song có thể dùng Sinh Tử Phù khống chế hắn nhưng lấy gì chắc chắn sau này Bối Hải Thạch gặp người của Trấn Nam Vương Phủ thì hắn không được chữa khỏi?.
Tại Thiên Long Bát Bộ, Sinh Tử Phù gần như vô địch, không ai có thể cứu trị nhưng đây không phải Thiên Long Bát Bộ, đây là một thế giới tràn đầy huyền ảo, một thế giới gộp của rất nhiều tác phẩm Kim Dung đồng thời còn có nguyên bản thế giới gốc của chính nó, lý thuyết thông thường của Kim Dung không thể áp dụng vào trong thế giới này chính xác được.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Bất kể thế nào Vô Song cũng cảm thấy Diêm Ngân hợp cách, là quân cờ đáng để Vô Song hy vọng.
Nhìn Diêm Ngân vẫn đang quỳ trên đất, Vô Song đang định nói gì đó bỗng ánh mắt hơi ngước lên, mật thất vậy mà bị mở ra hơn nữa giây phút mật thất mở ra Vô Song còn có thể cảm nhận không ít người đi vào.
Mật thất này được Diêm Thiết tạo nên, chỉ cần cửa chính mở ra người bên trong tất sẽ nghe thấy, tất lảm ra phản ứng.
Vô Song đương nhiên cũng làm ra phản ứng, Vô Song dùng tay kéo khăn che mặt của mình lên, theo động tác này của Vô Song cả Hoàng Dung cùng Nhược Hoa lập tức kéo khăn che mặt, ba người lại hóa thành ba hắc y nhân, thân hình xoay vài cái liền tới chỗ bốn hắc y nhân kia.
Diêm Ngân cũng phát hiện ra âm thanh kia, thân hình hơi run lên nhưng mà hắn là người thông minh, từ biểu hiện của Vô Song hắn liền hiểu mình cần làm gì, Diêm Ngân cứ như vậy ngồi dậy, rất nhanh ngồi vào vị trí chủ phòng, dù sao lúc nãy hắn quỳ tiến tới đã rất gần cái vị trí này.
Diêm Ngân lưng dựa vào ghế che đi tấm lưng ướt đẫm mồ hôi, hai tay dang rộng nắm vào hai cạnh, chân trái đặt vuông góc gác lên đầu gối chân phải, cho người ta cảm giác phách lối vô cùng.
Ngồi lên chủ vị, Diêm Ngân liền lên tiếng.
"Kiểm tra xem lão tứ còn sống hay không? ".
Diêm Ngân dù sao cũng là tam gia, cũng là thượng vị giả, giọng nói phi thường có lực hơn nữa câu nói này là hướng về Thiết Thất.
Thiết Thất nuốt một ngụm nước bọt, ở đây chỉ có một mình hắn là cởi khăn che mặt ra mà chưa đậy lại, nếu người ngoài nhìn vào liền cảm nhận được hắn là kẻ đặc biệt nhất, Thiết Thất cũng ý thức được điểm này liền cắn răng, trực tiếp nghe theo lời Diêm Ngân mà tiến tới chỗ Diêm Thiết.
Thiết Thất chạm tay vào cánh mũi Thiết Thất, thân thể liền run rảy nhưng mà hắn cũng là hải tặc lâu năm, cũng là bậc hung ác đương thời, rất nhanh nén cảm giác kia xuống mà nói.
"Bẩm tam gia, đã chết, khí tuyệt bỏ mình".
Diêm Thiết đúng là đã chết, khí tuyệt mà chết.
Bị Sinh Tử Phù hành hạ, bị điểm á huyệt, bị điểm huyệt không thể cử động vậy liền chỉ có cái chết đợi hắn, chỉ khoảng sau 10 phút đồng hồ liền khí tuyệt bỏ mình là việc đương nhiên.
Diêm Ngân nắm lấy hai thành ghế, hai cánh tay hơi run lên, nhưng ánh mắt càng phải tỏ ra bình tĩnh bởi tiếng bước chân đã tới rất gần, người tới cũng dần dần lộ ra, người này vậy mà là Diêm Kim.
Diêm Kim tiến đến, sau lưng hắn tổng cộng có 16 người, từ Kim Đại đến Kim Thập Ngũ, về phần người cuối cùng... không ngờ lại là một người mà Thiết Thất quen thuộc, hắn gọi Thiết Thập Tứ.
Thiết Thập Tứ đi theo sau lưng Diêm Kim vậy không cần nói cũng biết kẻ này phản bội Diêm Thiết hoặc là mật thám do Diêm Kim cài vào từ lâu tuy nhiên bất kể hắn có phản bội hay không thì việc này chẳng là gì so với những thứ Diêm Kim nhìn thấy trước mặt.
Tình cảnh hiện tại... có chút đáng sợ.
Diêm Kim mang theo 16 thủ hạ tiến vào mật đạo, gần như che kín lối ra của mật thất đồng thời cũng bao quanh luôn khu vực trung tâm.
Tại khu vực trung tâm, có 6 hắc y nhân đang đứng sát vào tường, cũng không biết đang làm gì, ngoài ra ngay trước mặt Diêm Kim là Diêm Thiết... hay nói đúng hơn là xác Diêm Thiết.
Diêm Thiết nằm một đống ở đó, hai mắt trợn lên cực kỳ kinh khủng, ngoài hắn ra còn có hai cái bao tải đựng xác người, hai người này cũng mặc hắc y hơn nữa đều là nam nhân, không phải nữ nhân.
Cạnh ba cái xác là Thiết Thất đang đứng, toàn thân khẽ run lên, về phần người ngồi ở ghế chủ tọa đương nhiên là Diêm Ngân đang dùng ánh mắt thượng vị giả quan sát tất cả mọi người.
Diêm Kim lần này theo mật báo của Thiết Thập Tứ tới đây, Thiết Thập Tứ rõ ràng nói đám người Thiết Đại thành công bắt được người, trở về mật thất bàn giao với Diêm Thiết, Diêm Kim lập tức cho người tiến tới đây nhưng mà... sự tình hình như khác hoàn toàn so với Diêm Kim nghĩ thậm chí có chút kinh khủng.
Diêm Kim không thông minh bằng Diêm Ngân, cũng chẳng đoán ra mục đích của Diêm Thiết nhưng ai bảo tỷ tỷ của hắn là Diêm Đông Nhi?, nữ nhân này không đơn giản, nữ nhân này liền biết mục đích của Diêm Thiết vì vậy giải thích tường tận cho Diêm Kim.
Vì đoạt nữ tử " có khả năng tranh đoạt sủng ái với tỷ tỷ" bản thân Diêm Kim đã tính đến vũ lực thậm chí không tiếc bạo lộ mật thám bên người tứ đệ... nhưng mà sao chuyện lại thành ra như vậy?.
Lúc này ở sau lưng Diêm Kim, Thiết Thập Tứ cũng run lên đầy sợ hãi, đôi chân hơi run nhưng vẫn bước về phía hai cái xác hắc y nhân trên mặt đất, sau đó sắc mặt dần tái đi mà nói.
"Nhị gia... thuộc hạ biết hai người này, họ là Thiết Nhị.. cùng Thiết Lục ".
Thiết Thập Tứ nói bằng giọng sợ hãi, việc hắn phản bội tứ gia lúc này không quan trọng nữa rồi bởi vì khung cảnh trước mắt quá dọa người.
Chẳng cần nói cũng biết, là tam gia giết tứ gia, về phần giết kiểu gì, về phần tại sao ra tay ở đây không ai đoán được.
Diêm Kim nhìn Diêm Ngân ngồi bễ nghễ ở đó, rốt cuộc tỉnh táo lại mà cười nói.
"Tam đệ, vốn nghĩ ngươi sẽ không tính cạnh tranh ngôi vị gia chủ nhưng không ngờ ngươi lại ẩn nhẫn sâu như vậy, nếu hôm nay ta không tới đây kẻ chết tiếp theo có phải là đại ca ta? ".
Diêm Ngân không đáp, ánh mắt nhìn về đám hắc y nhân, ở đó có một hắc y nhân đang nhẹ gật đầu.
Diêm Ngân thấy điểm này, lập tức chắp hay tai mà bái lậy.
"Chúc mừng đại nhân, kế hoạch quá mức thuận lợi, không ngờ hắn lại tự dẫn xác đến đây, thuyền ra biển của đại nhân đã chuẩn bị xong rồi ".
Theo một câu nói này của Diêm Ngân, toàn bộ thuộc hạ của Diêm Kim đồng thời ngã xuống.
Một hơi khống chế 16 người là việc vô cùng khó nhưng với Vô Song thì không coi là gì, với Quỳ Hoa Bảo Điển thì không coi là gì, đương nhiên đám người này sẽ không chết, Vô Song chỉ dùng kim châm đưa vào khí kình, trực tiếp xung kích bọn họ, trực tiếp đánh ngất đám người này.
Diêm Kim hiện tại cảm thấy sống lưng lạnh toát, khó khăn quay đầu nhìn Vô Song, lúc này Vô Song cũng bở khăn che mặt ra, đến cả nhìn cũng lười nhìn Diêm Kim mà quay về bên trái lên tiếng.
"Nhược Hoa, bên ngoài còn 5 tên, giải quyết nốt được chứ? ".
Nhược Hoa không nói gì, vận khởi khinh công lập tức rời đi, nhìn theo bóng lưng của Nhược Hoa biến mất, Vô Song mới nhếch miệng cười với Diêm Kim.
"Diêm nhị gia đúng không?, bản tọa có chút việc muốn nhờ ngươi".
Theo một câu nói này, Vô Song trực tiếp tặng hắn một Sinh Tử Phù, thân hình cũng lướt đến mà điểm huyệt Diêm Kim, trước mặt Sinh Tử Phù còn sợ gì hắn không ngoan ngoãn đây?.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.