Cực Võ

Chương 23: Biệt ly (2)




Đã bao lâu Đào Hoa Đảo mới đông vui như hôm nay?, đã bao lâu Đào Hoa Đảo mới tổ chức một bữa tiệc lớn như vậy?, một bữa tiệc ngoài trời.
Một bữa tiệc trên bờ cát với ánh lửa bập bùng, trong màn đêm của Đào Hoa Đảo, nơi xa xa là biển cả đen ngòm mang theo vẻ ma mị thần bí cùng nỗi sợ vô danh.
Một bàn dài lớn được bày ra trên bờ cát với vô số món ăn nhưng chủ yếu là đồ nướng, nếu là người hậu thế có mặt ở đây hoàn toàn có thể nhận ra đây là một buổi "party thịt nướng" trên biển.
Bữa tiệc này là sáng ý của Hoàng Dung, đương nhiên là do Vô Song dạy nàng bởi tại thời đại này vẫn chưa tồn tại cái khái niệm "party thịt nướng " là gì.
Mỗi người ở đây cũng không ngồi ăn mà đều ăn đứng, hơn nữa mỗi người đều được cấp một cái đĩa đựng đồ ăn, ngay cả Hoàng Dược Sư cũng vậy, cảnh tượng này quả thật tương đối quái dị bởi cách ăn mặc của thời đại này vốn có tính đối nghịch rất lớn vời thời hậu thế sau này.
Trong bữa tiệc lần này ngoại trừ những người có mặt trong cuộc họp gia đình ra thì còn có cả Dương Quá, Võ Đôn Nho, Võ Tu Văn, Quách Phù cùng với Trình Anh, cũng không rõ có phải bữa tiệc này quá khác lạ dẫn đến việc đám trẻ cảm thấy hứng thú vô cùng, một mực cười cười nói nói, hai mắt sáng như ánh sao trời khiến cho không khí của bữa tiệc thật sự rất vui vẻ.
Hoàng Dung cùng Quách phu nhân cùng nhau đứng bên lò nướng, cùng nhau nướng thịt, nhìn kiểu gì cũng không thể tin được hai người trước đây còn đối nghịch với nhau.
Quách Tĩnh có chút không quen với cái không khí này, chỉ ngồi một chỗ cầm đĩa đồ ăn, ánh mắt mang theo vẻ nhu hòa nhìn đám trẻ chạy nhảy trên bờ cát.
Vô Song cùng Hoàng Dược Sư ngồi trên ghế dài, cách Quách Tĩnh khoảng 10 bước chân, cả hai lúc này đang đối ẩm.
Nhược Hoa cùng Trình Anh một bên đứng phụ bếp cho Hoàng Dung cùng Quách phu nhân, bốn người luôn tay luôn chân bận bịu vô cùng nhưng mà thoạt nhìn lại mang theo sự hòa hợp, mang theo cảm giác của tỷ muội, của gia đình.
Không biết bao lâu rồi trên Đào Hoa Đảo mới vui và nhộn nhịp như hôm nay, cho dù tất cả chỉ là giả tưởng, cho dù ngay ngày mai tất cả mọi việc đều có thê kết thúc thì mọi thứ vẫn cứ là một đoạn kỷ niệm đáng để lưu giữ.
Bữa tiệc này đúng là một bữa tiệc của sự chia lìa, của sự xa cách bởi Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân phải đi, Dương Quá cũng phải đi mà... Vô Song cũng phải đi.
Từ thời điểm Vô Song được Hoàng Dược Sư cảnh báo về Cửu Âm Chân Kinh đã trải qua hai ngày.
Hai ngày thời gian đủ để rất nhiều việc xảy ra trên Đào Hoa Đảo, ít nhất để một loại quan hệ hữu hảo, một loại hòa hợp giữa hai người Quách Tĩnh cùng với hai người Vô Song có thể được tạo thành, cho dù quan hệ này có thật lòng với nhau hay không thì khó nói.
Hai ngày thời gian, đủ để nhiều người làm ra quyết định một trong số đó có Dương Quá, đêm hôm nay là đêm cuối cùng của Dương Quá trên Đào Hoa Đảo. Người còn lại là Vô Song, đêm hôm nay có lẽ cũng là đêm cuối cùng của Vô Song trên Đào Hoa Đảo.
Dương Quá phải rời đi, đi theo Quách Tĩnh tới Toàn Chân Giáo, trong hai ngày qua rốt cuộc vợ chồng Quách Tĩnh – Quách phu nhân cũng quyết định đưa Dương Quá tới Toàn Chân Giáo học nghệ.
Trong hai ngày qua cũng đủ để thuyền lớn Đại Thanh cập bến, để mang cơn gió phương bắc thổi đến Đào Hoa Đảo, hai vợ chồng Quách Tĩnh – Quách phu nhân đương nhiên phải lấy đại sự làm trọng, đương nhiên phải trở về trấn thủ Tương Dương, không thể để bất cứ biến cố gì xảy ra trong thời gian Hốt Tất Liệt tới Trung Nguyên.
Dương Chí theo thuyền trở về Trung Nguyên, giờ phút này chỉ sợ đã về đến Đông Độ Khẩu, Dương Chí không thể đến xem mặt Dương Quá hơn nữa không cần Quách phu nhân nói thì Quách Tĩnh cũng hiểu là Dương Chí trong khoảng thời gian tiếp theo chỉ sợ cũng không quản Dương Quá được, đến cả gặp mặt Dương Quá cũng không được thì đừng nói đến gặp.
Nếu như Nhạc Phi đại diện cho chiến trường phương Tây của Đại Thanh, là người trấn thủ Nhạn Môn Quan của Đại Thanh thì ở một phương khác, ở phương Bắc vốn là do Dương Chí cùng Dương gia làm chủ, Dương Chí là gia chủ Dương gia đầu tiên sẽ phải tới kinh đô Trường An gặp mặt sứ giả Mông Cổ, sau đó tùy theo sự việc tiếp theo như thế nào mà rất có thể lại chấp chưởng binh quyền, nắm lấy Thanh Long Quân Đoàn hướng về Bắc Địa mà đi.
Hai vợ chồng Quách gia đã xác định đi theo hướng của Quách phu nhân chọn, Toàn Chân Giáo xa xa không sánh bằng Dương gia nhưng mà tại thời điểm không rõ chiến tranh sẽ nổ ra lúc nào thì Toàn Chân Giáo cũng là một lựa chọn không tệ, sau đêm nay Dương Quá liền theo hai vợ chồng Quách Tĩnh – Quách phu nhân về trung nguyên sau đó theo Quách Tĩnh lên Toàn Chân Giáo học nghệ.
Hai vợ chồng Quách gia cũng không tính mang theo Quách Phù cùng huynh đệ Võ gia trở về thậm chí cả Kha Trấn Ác vẫn ở lại Đào Hoa Đảo dù sao hai vợ chồng thực sự không biết tình hình tiếp theo sẽ là cái gì, để đám trẻ ở lại trên Đào Hoa Đảo an toàn hơn nhiều.
Hai vợ chồng Quách gia rời đi thì Vô Song cũng tính đến chuyện rời đ hơn nữa là một mình rời đi.
Tin tức từ phương bắc thổi đến Đào Hoa Đảo, ban đầu Vô Song không biết nhưng mà sau khi vợ chồng Quách gia nói với Hoàng Dược Sư thì Vô Song liền biết.
Vô Song làm người xuyên không rất oan ức, hắn mang tiếng hiểu rõ cốt truyện, biết trước rất nhiều thứ trong Kim Dung nhưng thật ra Vô Song chẳng biết cái quái gì cả.
Ví dụ đơn giản nhất, theo nguyên tác thì tại thời điểm Quách Tĩnh đưa Dương Quá đến Toàn Chân Giáo, Quách Tĩnh sẽ mạnh bao nhiêu?, có thể mạnh gần gấp đôi trình độ của các bậc tiền bối trong ngũ tuyệt hay không?, đáp án chắc chắn là không.
Thế giới này từ lâu đã thoát ra khỏi phạm trù những thứ trong Kim Dung, khi mà tất cả các thế giới trong Kim Dung cùng được sắp xếp lại thêm vào thế giới gốc của nơi đây thì có rất nhiều việc đã không thể nắm bắt, không thể dùng thường thức mà suy đoán.
Thân là người xuyên không, là kẻ nắm giữ cốt truyện bản thân Vô Song có thể đại khái biết được sự việc tiếp theo diễn ra như thế nào nhưng tình tiết thực tế thì lại không thể nắm được, đây mới là phiền phức.
Vô Song từ lâu đã không còn quá tin tưởng vào nguyên tác Kim Dung, nhìn vào sự kiện Lưu Chính Phong – Chậu Vàng Rửa Tay là rõ ràng nhất, nếu Vô Song một mực áp cái suy nghĩ mọi thứ trong cốt truyện đều diễn ra như cũ thì chỉ sợ Lưu Chính Phong không cứu được mà Vô Song cũng gặp nguy hiểm.
Lần này cũng vậy, sự kiện sứ giả Mông Cổ đến Đại Thanh nào có trong nguyên tác tuy nhiên sự kiện Quách Tĩnh mang theo Dương Quá tới Toàn Chân Giáo khả năng rất lớn vẫn cứ xảy ra.
Vô Song không thể rõ ràng được viêc gì sẽ xảy ra tiếp theo nhưng có thể đoán, Vô Song vẫn có thể suy đoán khả năng rất lớn Toàn Chân Giáo gặp phải cường địch, Hoắc Đô vẫn sẽ lên Toàn Chân Giáo, đây là thứ thông tin mà một người xem Thần Điêu Đại Hiệp có thể biết nhưng mà Hoắc Đô sẽ mang thêm ai tới Toàn Chân Giáo thì lại là một vấn đề khác, mục đích thật sự của Hoắc Đô khi lên Toàn Chân Giáo là gì thì lại là một vấn đề khác nữa.
Ngoại trừ cái việc kia thì Vô Song còn nghe thấy cả cái tên Hốt Tất Liệt, hai vợ chồng Quách gia có thể cảm thấy Hốt Tất Liệt đặc biệt bởi hắn là hoàng tử Mông Cổ nhưng chỉ thế mà thôi còn Vô Song khi nghe ba chữ Hốt Tất Liệt lại như sấm bên tai, kể cả không biết được thông tin của Thất Đế Tử từ miệng Tử La Lan thì chỉ cần ba chữ "Hốt Tất Liệt" đã mang theo trọng lượng rất nặng trong lòng Vô Song.
Vô Song không biết Hốt Tất Liệt sẽ làm gì khi đến Trung Nguyên nhưng Vô Song mặc định đây là đại sự, tức là ở Bắc Cương đã có biến, Đế Thích Thiên tất có động tác tiếp theo, Vô Song không nhanh lên cũng không được.
Vô Song nhất định phải nhanh chóng rời khỏi Đào Hoa Đảo, lấy Thiên Vương Bảo Khố rồi vòng ngược về Tây Vực, bắt đầu chân chính gây dựng thế lực của riêng mình, mượn chiến trường Trung Nguyên làm lá chắn, tranh thủ khoảng thời gian Đại Thanh cùng Đại Mông chiến đấu mà âm thầm phát triển thế lực của riêng mình tại Tây Vực.
Vấn đề là Hoàng Dung mới gặp phụ thân của nàng, cho dù nàng không nói thì Vô Song cũng hiểu Dung nhi rất muốn ở bên phụ thân đồng thời nàng cũng rất muốn ở bên Vô Song.
Vô Song sẽ không ép buộc nàng thậm chí kể cả Dung nhi muốn đi theo Vô Song thì Vô Song cũng vẫn cứ lắc đầu từ chối, Vô Song muốn để cho nàng cùng nhạc phụ có thời gian với nhau bởi Vô Song nhìn ra trong mắt Hoàng Dược Sư vẫn luôn ẩn ẩn sự cô độc, "con gái lớn" đã rời đi vậy nếu "con gái nhỏ" cũng rời đi thì sao?, Vô Song hiểu chắc hẳn ông buồn lắm.
Dung nhi phải cố gắng bao nhiêu mới có thể ở bên phụ thân?, Dung nhi phải nỗ lực rất nhiều hơn nữa nàng đã chảy bao nhiêu nước mắt?, đã khóc bao nhiêu đêm?, thời điểm hiện tại Vô Song biết Dung nhi của hắn cần phụ thân ở bên hơn, chỉ là nàng không tài nào xác minh rõ vấn đề này mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.