Cực Võ

Chương 149: Phá Trận (1)




Vô Song là thượng khách của Hoàn Nhan Hồng Liệt cái này đương nhiên đúng tuy nhiên trong mắt Hoàn Nhan Hồng Liệt mà nói thân phận Vô Song còn chưa đủ, trong tùy từng trường hợp hắn sẽ lấy thân phận Vô Song ra để mà xem xét là cứu hay không cứu.
Cái Bang đương nhiên rất mạnh nhưng mà Cái Bang không nằm trong danh sách kiêng kỵ của Hoàn Nhan Hồng Liệt, hắn hoàn toàn có thể cho người đến cứu Vô Song bất quá trong trường hợp này mà nói, cứu Vô Song không có lợi bằng không cứu.
Thân phận của Vô Song nói trắng ra liền là cầu nối giữa Hoàn Nhan Hồng Liệt cùng Tây Hạ, cùng Lý Thu Thủy, nếu Vô Song bị người của Cái Bang đánh chết thì cây câu nối này sẽ triệt để bị phá hủy hay nói đúng hơn là căn bản không cần cầu nối nữa, Lý Thu Thủy sẽ điên cuồng trả thù Cái Bang, khi đó Hoàn Nhan Hồng Liệt chỉ cần sử dụng vài thủ đoạn nhỏ liền danh chính ngôn thuận khiến Lý Thu Thủy trở thành minh hữu của Đại Kim, có một ngũ tuyệt cao thủ như Lý Thu Thủy hoàn toàn ở bên mình đương nhiên lợi hơn một cây ‘cầu nối’ nhiều lắm.
Đành rằng tư chất của Vô Song rất tốt nhưng đại tông sư còn chưa là gì cả, từ đại tông sư lên ngũ tuyệt vẫn còn một khoảng cách rất xa, Vô Song tất nhiên cũng có thể trở thành ngũ tuyệt cấp bậc cao thủ nhưng mà cái Vô Song cần là thời gian mà Hoàn Nhan Hồng Liệt không có nhất cũng chính là thời gian.
Hoàn Nhan A Cốt Đả chỉ đợi thêm 5 năm nữa, trong 5 năm này nhất định phải diệt đi nhà Liêu thâu tóm một nửa nhà Tống rồi cùng Mông Cổ phân chia thiên hạ, chính vì vậy thay vì mong đợi một thiên tài có tương lai vô hạn như Vô Song thì Hoàn Nhan Hồng Liệt liền muốn chọn một siêu cấp cao thủ đã thành danh, sự lựa chọn này thích hợp hơn rất rất nhiều.
Nếu Vô Song không phá được Đả Cẩu trận, nếu Vô Song không chết mà bị bắt làm tù binh, Hoàn Nhan Hồng Liệt hắn cũng rất nguyện ý xem xét mà tiễn Vô Song một đoạn xuống suối vàng.
Tất nhiên nếu Vô Song có thể phá trận an toàn thì Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng không thiệt, khi đó chứng tỏ bản lĩnh cùng thực lực của Vô Song đều đủ, ít nhất cũng có thể đảm đương trọng trách thay Hoàn Nhan Hồng Liệt xâm chiếm võ công Trung Nguyên.
Đối với Hoàn Nhan Hồng Liệt, không cứu Vô Song có lời hơn cứu rất nhiều rất nhiều.
.........
Lại nói đến Vô Song, một người một ngựa đuổi theo Vân Trung Hạc, lúc này ánh mắt Vô Song bắt đầu có thêm chút chú ý.
Vô Song đã không cảm thấy kỵ binh Đại Kim đi theo sau lưng nữa, điều này nói lên có người trong bóng tối âm thầm ra tay ngăn cản đám kỵ binh này, đám kỵ binh kia số lượng cũng không đông nhưng kỷ luật nghiêm minh am hiểu quần chiến, muốn ngăn cản bọn họ thì cũng phải bỏ ra một lực lượng không yếu.
Kẻ trước mặt Vô Song ăn mặc quần áo cũng không hẳn là rách rưới để gọi là ăn mày, quần áo của hắn chủ yếu là vải sờn đồng thời vá chằng vá chịt nhưng muốn nói là ăn mày thì cũng không hẳn, nhìn kẻ này cước bộ càng ngày càng lung lay, càng ngày càng không ổn định, trong đầu Vô Song bắt đầu có vài suy nghĩ.
Vô Song không am hiểu địa thế nơi này, hắn không biết cứ tiếp tục chạy theo đường này thì hắn sẽ bị đưa đến đâu, tự cảm thấy có lẽ nên nghiêm túc, Vô Song liềm ghìm cương ngựa lại, không tiếp tục di chuyển nữa, hắn thản nhiên ngồi trên lưng ngựa mắt nhìn ra phương xa.
Vị trí đứng của Vô Song hiện tại thực sự cũng rất hay, bản thân đây là một vùng tương đối bằng phẳng, gần như tất cả kẻ địch muốn tập kích hắn đêu fkhoong có chỗ ẩn núp hơn nữa chỗ này cũng gần với thành Yến Kinh, kể cả có việc gì nằm ngoài dự đoán thì Vô Song vẫn tự tin mình có thể chạy nổi.
Thấy Vô Song đột ngột dừng ngựa lại bản thân Vân Trung Hạc thậm chí suýt nữa thì trẹo chân cũng may cước bộ của Vân Trung Hạc đúng là thật sự lợi hại, hắn rất nhanh ổn định thân thể sau đó quay lại nhìn Vô Song đồng thời ở bên kia Vô Song cũng đang nhìn hắn.
Bản thân Vân Trung Hạc hiện nay căn bản không biết làm thế nào mới tốt, đối phương không đuổi nữa thì hắn phải làm gì?.
Theo lý thuyết Vân Trung Hạc cũng tin tưởng mình chắc chắn mạnh hơn tiểu nữ nhân tóc trắng kia tuy nhiên Vân Trung Hạc còn nhớ như in lời của Lỗ Hữu Cước, rất có khả năng đi theo Vô Song có cao thủ đại tông sư cấp bậc.
Vân Trung Hạc tự tin nãy giờ một đường chạy thẳng thì tông sư đỉnh phong cao thủ cũng khó lòng đuổi theo nhưng đại tông sư cao thủ thì khác, cũng chính vì đại tông sư cao thủ tồn tại mà Vân Trung Hạc không dám tự mình ra tay bắt Vô Song.
Lúc này khi thấy Vô Song dừng lại, Vân Trung Hạc thực sự không biết làm gì, chạy cũng không được mà không chạy thì cũng không được, hắn chỉ còn dùng được một cách duy nhất, hắn lập tức cầm túi tiền của Vô Song lên quơ quơ.

“Tiểu nương tử, không muốn lấy lại túi tiền sao?, không muốn đuổi theo bản đại gia sao?, nào nhanh lên một chút đến bắt bản đại gia, bản đại gia liền trả lại túi tiền cho ngươi “.
Vô Song trên lưng ngựa nhìn thấy Vân Trung Hạc nhảy nhót như con khỉ vậy, hắn chỉ thở dài một hơi sau đó chậm rãi thúc ngựa quay đầu lại, Vô Song đột nhiên cảm thấy cực kỳ phí thời gian với kẻ đang nhảy nhót kia.
Vân Trung Hạc sắc mặt rõ ràng đỏ lên, hắn có thể thấy được Vô Song vừa ném cho mình một cái nhìn khinh bỉ đồng thời trong lòng Vân Trung Hạc cũng xuất hiện nộ hỏa.
Hắn là ai?, hắn là cùng hung cực ác Vân Trung Hạc, từ trước đến nay nữ nhân nhìn thấy hắn có ai không sợ hãi, có ai không vô lực cầu xin?, hắn thật sự có cảm giác hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, dĩ nhiên bị một cái nữ nhân khinh thường?.
Mấy ngày nay Vân Trung Hạc đã ăn không ít khổ sở từ đám Cái Bang cao thủ lúc này lại bị Vô Song coi thường rời đi hắn liền bất chấp, một chân dẫm xuống đất tốc độ của bản thân được tận dụng tới cùng cực, cứ như vậy lao bắn về phía Vô Song.
Thật ra mà nói nếu không bị đám người Cái Bang khống chế thì hắn còn lâu mới mất thời gian với Vô Song như vậy, một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần thế kia thì chỉ cần một liều xuân dược là xong, vì cái gì phải mất thời gian?, khi nhìn thấy dung mạo của Vô Song chính Vân Trung Hạc còn không khống chế được nộ hỏa của bản thân, không vì nhiệm vụ trên đầu mình thì hắn đã sớm ra tay rồi.
Vân Trung Hạc luôn tâm niệm nữ nhân xinh đẹp nhất thiên hạ chính là chủ nhân Tây Hạ Nhất Phẩm Đường – Lý Thu Thủy cũng là chủ nhân của hắn, nếu Lý Thu Thủy được 10 điểm thì ít nhất nữ nhân tóc trắng kia phải 9 điểm, thân là một đời hái hoa đạo tặc, mỹ nữ cỡ Vô Song hắn căn bản sẽ không bỏ qua.
Vô Song thực sự rất hợp mắt Vân Trung Hạc, tiêm tiêm yếu đuối, da trắng như ngọc, mái tóc như băng sương, khuôn mặt hoàn mỹ mang theo nét lạnh lùng giống tuyết liên trên dãy Thiên Sơn hùng vĩ, vẻ đẹp của Vô Song thật ra không phải giống nữ tử trung thổ mà hoàn toàn là vẻ đẹp của nữ tử dị vực.
Vô Song cũng không rõ có phải mang gen Tây Vực kế thừa của Lệ Thương Thiên hay không nhưng đúng là dung mạo của Vô Song càng lớn lại càng mang theo nét đẹp lai giữa Á và Âu, vẻ đẹp của nữ tử không thuộc về Trung Nguyên.
Khinh công của Vân Trung Hạc rất tốt, chỉ loáng một cái bàn tay hắn đã đưa ra muốn bắt lấy Vô Song, lúc này Vô Song thậm chí còn chưa quay đầu lại, Vân Trung Hạc cứ ngỡ có thể dễ dàng tóm được Vô Song nhưng khi tay hắn chạm vào lưng Vô Song lập tức bị lực phản chấn đánh bật ra.
Vân Trung Hạc lập tức bị bắn ngược lại, phản chấn làm cho cổ tay hắn rung lên bần bật, nếu không phải khinh công hắn siêu việt cùng cấp thì hắn đã sớm ngã lăn trên mặt đất, cố gắng dùng một chân để tiếp đất cả người Vân Trung Hạc lộn lại hơn ba vòng thì mwois có thể khiến toàn bộ phản lực triệt tiêu.
Vân Trung Hạc kinh hãi gần chết hắn vừa muốn ngửa mặt lên nhìn Vô Song thì đã thấy trước mặt hắn một mũi giày xuất hiện, Vân Trung Hạc ánh mắt mở to hết cỡ nhưng rốt cuộc cũng chẳng thể làm gì, một cước của Vô Song sút bay người Vân Trung Hạc cứ như đang đá bóng vậy.
Vân Trung Hạc cả người bị đánh bay đi, thân thể hắn gần như không thể khống chế nữa, hắn chỉ còn có thể mở to mắt mà nhìn một hình ảnh cả đời này cũng khó quên, hắn thấy tốc độ khinh công của Vô Song.
Vô Song sau khi đá bay Vân Trung Hạc dĩ nhiên đuổi theo hắn, đi sau mà đến trước thân hình như xé rách cả hư không, thân ảnh Vô Song vậy mà bắt kịp cơ thể của Vân Trung Hạc, nắm tay thành quyền, một quyền đấm xuống, dính một quyền này cả người Vân Trung Hạc vốn đang như một quả bóng bay ngang thì bị tạ sắt đập từ trên xuống dưới vậy.
Vân Trung Hạc hét thảm một tiếng, miệng phun máu giữa trời cả người ngã rầm xuống mặt đất, đến nhúc nhích còn không làm được, xương cốt của hắn cứ như bị đánh nát toàn bộ vậy.
“Tha.. tha mạng... khụ khụ”.
Nói ra được một câu này Vân Trung Hạc tiếp tục phun ra một ngụm máu, một quyền của Vô Song toàn lực đánh xuống không phải ai cũng chịu được, một quyền này thậm chí khiến Vân Trung Hạc một chân bước vào bên trong quan tài.
Vô Song nhìn Vân Trung Hạc nửa sống nửa chết liền ngồi xuống, có chút đưa tay ra sau vén lên tóc mai, hình ảnh này cho dù Vân Trung Hạc đang nửa sống nửa chết thì vẫn cảm thấy mê hoặc vô cùng.
Vô Song chưa bao giờ thật tâm muốn đóng giả nữ nhân nhưng mà chỉ bằng Tiên Thiên Chí Âm Thể cùng với Quỳ Hoa Bảo Điển liền tạo cho Vô Song một loại khí chất giống nữ nhân hơn cả nữ nhân, đặc biệt là từ sau khi hắn xuyên không lần thứ hai, hắn lại càng trở nên mị hoặc hơn, càng khiến không biết bao nhiêu nữ nhân cảm thấy ghen tị hơn.
“Bây giờ ta cũng không có hứng muốn giết ngươi lắm nên có lẽ ta sẽ không ra tay, cho ngươi một chút thời gian nói ra kế hoạch của mấy kẻ kia, nếu có thông tin làm ta hài lòng không biết chừng ta có thể tha mạng cho ngươi “.
Nhìn Vô Song ngồi ngay bên cạnh mình, cảm nhận được cái hàn khí lành lạnh bao phủ cơ thể hắn, Vân Trung Hạc cũng chẳng thèm suy nghĩ gì mà cắn răng lên tiếng, hắn liền nói cho Vô Song toàn bộ kế hoạch của Cái Bang.
Cái Bang dùng vũ lực để khiến Vân Trung Hạc cúi đầu thì sao có thể bắt Vân Trung Hạc hắn trung thành?.
Đành rằng Vân Trung Hạc dính độc tố của Lỗ Hữu Cước nhưng mà độc tố cũng sẽ không chết luôn còn nếu hắn không nói gì lúc này hắn thật sự sẽ chết.
Quan trọng hơn là.... ai bảo Vô Song dễ nhìn hơn Lỗ Hữu Cước cùng đám người Cái Bang gấp vạn lần?.
.........
Một mình thong dong trên ngựa, tiến về phía điểm hẹn của Vân Trung Hạc với đám người Cái Bang, khuôn mặt Vô Song xuất hiện một nụ cười nhè nhẹ.
Vân Trung Hạc cũng không biết quá nhiều thông tin tuyệt mật của Cái Bang nhưng lại có một thông tin làm Vô Song hứng thú, đúng hơn là thông tin này gần như bất cứ nhân vật cao tầng nào của Cái Bang cũng sẽ biết.
Cái Bang thiếu bang chủ Kiều Phong đang tiến về Yến Kinh.
Kiều Phong hiện nay mới gần 30 tuổi đã là cao thủ hàng đầu của Cái Bang đồng thời sau thời gian gần 4 năm dài đằng đẵng nhận vô số nhiệm vụ cùng thử thách của bang chủ Hồng Thất Công, đây chính là nhiệm vụ cuối cùng của Kiều Phong, đến Yến Kinh cùng các trưởng lão Cái Bang cứu ra một người.
Cứu ai thì Vân Trung Hạc đương nhiên không biết và Vô Song thì cũng không quan tâm.
Vô Song chỉ quan tâm, Thần Võ Kiều Phong rốt cuộc mạnh thế nào?.
.........
(còn 1 chương đăng muộn chút)
.......
Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.